Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 256: Có độc hảo việc hôn nhân (length: 8863)

Trên trời bỗng dưng rơi bánh thịt, hơn phân nửa là có độc.
Tại huyện Hà Đông đi ngang nhà họ Phàn, muốn tìm con dâu chỉ cần xinh đẹp không chọn gia thế bối cảnh, con trai của Lý a di là Phàn Trấn Xuyên chỉ có một khuyết điểm duy nhất là lớn tuổi. Con trai của Phàn Trấn Xuyên gần bằng tuổi Lương Hoan, hắn không chỉ là tái hôn, bản thân tuổi đã 39. Phàn Trấn Xuyên 39 tuổi ở huyện Hà Đông rất có quyền thế, vì sao Lương Bỉnh An lại không gả con gái cho đối phương? Phàn Trấn Xuyên cảm thấy cưới bạn học của con trai tiếng tăm không tốt, Lương Bỉnh An cũng thấy có chút xấu hổ.
Hắn với Phàn Trấn Xuyên tuổi tác xấp xỉ nhau, lẽ nào lại muốn làm nhạc phụ của Phàn Trấn Xuyên?
Phàn Trấn Xuyên 39 tuổi, Lương Hoan năm nay 17 tuổi, chênh lệch nhau đến 22 tuổi!
Cho dù là gả cho Hạ Hiểu Lan, cũng là 20 tuổi cách biệt… Lưu Phương cùng Lương Bỉnh An cảm thấy Hạ Hiểu Lan gả đến Phàn gia là một mối hôn sự tốt, chẳng phải Hạ Hiểu Lan ngoài xinh đẹp, không có nửa điểm điều kiện gia đình, trình độ cá nhân không cao, còn không có công việc tử tế sao. Dù tuổi không xứng đôi, gả đến Phàn gia đi có thể nhận được chỗ tốt, cũng có thể xóa nhòa khoảng cách tuổi tác này. Nhìn thế nào cũng thấy Hạ Hiểu Lan chiếm tiện nghi.
Lương Hoan gặp qua Phàn Trấn Xuyên hai lần, ánh mắt đối phương không dừng lại trên người nàng quá lâu, Lương Hoan đã sợ chết khiếp.
Phàn Hàm kêu thế nào cũng không sao, ít nhất nàng không cần gả cho ba của Phàn Hàm, Lương Hoan nhẹ nhàng thở ra. Lý nãi nãi thích biểu tỷ thì cứ thích đi, tổng hơn cái kiểu cười tủm tỉm kéo tay nàng, nói thích nàng! Nhà họ Phàn ở huyện Hà Đông có năng lực như thế nào, Lương Hoan thấy người nhà họ Phàn chẳng ai bình thường.
"Biểu tỷ đồng ý ư?"
Ngày Tết nhìn Hạ Hiểu Lan còn rất kiêu ngạo, kết quả gả cho một lão già hơn 20 tuổi cũng chịu? Con riêng còn nhỏ hơn Hạ Hiểu Lan một tuổi đấy!
Lưu Phương đi gắp hoàn tử vào nồi, "Nàng có cái gì mà không chịu, đời này nàng còn có thể tìm được mối nào tốt hơn nhà họ Phàn sao? Ngươi nghĩ ai cũng giống như ngươi biết đầu thai."
Ai bảo Hạ Hiểu Lan không biết đầu thai đâu.
Cũng là chị em Lưu gia, cho chị hai làm con gái thì là cô thôn nữ, còn cho bà Lưu Phương làm con gái thì là tiểu công chúa của Lương gia. Bà với ông Lương không nỡ gả Lương Hoan cho lão già.
Lương Hoan khinh bỉ biểu tỷ Hạ Hiểu Lan thích hư vinh, lại may không phải chính mình phải nhảy hố.
Không phải chỉ là đi theo Phàn Hàm đến nhà họ Phàn chơi vài lần sao? Ai ngờ Lý nãi nãi lại thích nàng như vậy, sau đó gọi cả mẹ nàng lên, bóng gió muốn kết thân. Cha mẹ nàng lúc đầu còn tưởng là với Phàn Hàm, ai ngờ Lý nãi nãi lại muốn tìm người chăm sóc cho Phàn Trấn Xuyên… Lương Hoan sợ đến oa oa khóc lớn, người ở huyện Hà Đông ngấm ngầm nói tính cách Phàn Trấn Xuyên bạo ngược; vợ trước chính là không chịu được việc hắn hay đánh người nên mới uống thuốc độc tự vẫn.
Cha nàng nói không phải vậy, Lương Hoan đâu dám tin, nói trong nhà mà dám đồng ý gả nàng cho Phàn Trấn Xuyên, nàng sẽ nhảy lầu tự tử!
Sau đó Lưu Phương mới nói, con gái nhà ngoại cũng mấy năm không gặp, nếu không được thì gả cho Phàn gia cũng được. Vừa không phải để Lương Hoan đi gả cho Phàn Trấn Xuyên, Lương gia lại có thể dựa vào nhà họ Phàn – Vừa gặp mặt Lương Hoan liền ghen tị biểu tỷ Hạ Hiểu Lan xinh đẹp.
Giờ thì hay rồi, xinh đẹp lại phải gả cho lão già.
Ăn mặc có đẹp, không chỉ phải đi làm mẹ kế, ngấm ngầm có khi còn bị đánh.
Rốt cuộc Phàn Hàm hắn ba có đánh người không a?
Lỡ mà thấy biểu tỷ Hạ Hiểu Lan xinh đẹp, rồi lại không đánh người thì sao.
Cũng như mẹ nàng nói, biểu tỷ đời này không tìm được mối nào tốt hơn nhà họ Phàn. Được Lý nãi nãi coi trọng, vậy thì vụng trộm mừng thầm đi!
… Đưa Lưu Phương về nhà xong, Lý a di không về nhà cũ Phàn gia.
Bà trực tiếp bảo tài xế chở đến nhà con trai Phàn Trấn Xuyên.
Phàn Trấn Xuyên ở khu nhà phân của huyện, con trai Phàn Hàm thường ở trường, trong nhà chỉ có Phàn Trấn Xuyên cùng một cô bảo mẫu. Bảo mẫu là họ hàng xa ở nông thôn, năm nay cũng chỉ mới 20, dung mạo xinh xắn, người ngoài nhìn vào, thế nào cũng không thể tin được đây là một bảo mẫu.
Các cô phục vụ ở nhà khách của huyện Hà Đông còn chẳng đẹp bằng cô bảo mẫu ở nhà Phàn Trấn Xuyên này.
"Thẩm, người tới rồi."
Tiểu bảo mẫu mở cửa, Lý a di không hề giấu giếm vẻ chán ghét trên mặt.
"Con trai ta đâu?"
Một người đàn ông dáng người trung bình đi ra.
"Mẹ, sao mẹ lại tới?"
Phàn Trấn Xuyên ban ngày mà vẫn mặc đồ ngủ. Tiểu bảo mẫu cũng mặc đồ ngủ, chẳng lẽ Lý a di không đoán được hai người này ở trong phòng làm trò sao?
Họ hàng xa Phàn gia, cũng cùng họ, mà Phàn Trấn Xuyên cũng không kiêng kị mà kéo lên giường. Con dâu trước của Lý a di cũng chính là chịu không nổi Phàn Trấn Xuyên chơi bời, mới uống thuốc tự vẫn. Lý a di muốn đuổi cô bảo mẫu này đi, Phàn Trấn Xuyên lại không nỡ, đây chính là nguyên do Lý a di muốn mai mối cho con trai.
Không phải thích các cô gái trẻ xinh đẹp hay sao?
Bà sẽ chuyên môn tìm mấy cô trẻ xinh giới thiệu cho Phàn Trấn Xuyên.
Chỉ cần không phải cô bảo mẫu này, cô nào khác bà đều có thể chấp nhận.
Lý a di xách quần áo vào nhà, cô bảo mẫu lẻn vào trong phòng. Phàn Trấn Xuyên quan hệ nam nữ hỗn loạn, Lý a di mới để cho cháu trai ở trường, bình thường không được về bên này của Phàn Trấn Xuyên.
"Ta mua cho con hai cái áo sơ mi, con xem có thích không."
Phàn Trấn Xuyên còn tưởng mẹ hắn lại đến mắng người, hôm nay lại mặt mày vui vẻ cho mua áo sơ mi?
Hắn cũng không phải là rảnh quá mà muốn cãi nhau với mẹ hắn, hai mẹ con có thể tâm bình khí hòa nói hai câu không tốt sao. Phàn Trấn Xuyên biết thói xấu của mình, hắn chính là háo sắc. Trong tay có quyền, cái thói này của hắn nhiều người biết lắm, ở huyện Hà Đông hắn Phàn Trấn Xuyên nói một tiếng còn hơn người khác nói cả nắm, háo sắc tính là thói xấu gì, hắn tìm đàn bà đều là tự nguyện theo hắn!
Vợ trước luẩn quẩn trong lòng đòi uống thuốc tự tử, khiến Phàn Trấn Xuyên mất mặt.
Càng như thế, hắn càng không thể sợ. Người ngoài nghĩ thế nào, cũng chẳng ảnh hưởng đến ngày của Phàn Trấn Xuyên, đóng cửa lại hắn thích ôm ai ngủ thì tùy ý.
"Hôm nay mẹ đi dạo phố ở tỉnh thành hả? Lại cùng vợ Lương Bỉnh An đi cùng à, con bảo mẹ là được rồi, đừng có nghĩ đến chuyện kia nữa, ta đây Phàn Trấn Xuyên đâu phải không cưới được vợ, bắt ta cưới bạn học của Phàn Hàm, có phải là trò đùa không?"
Cưới bạn học của con trai, Phàn Trấn Xuyên cũng không phải là để ý, điều kiện tiên quyết là người đó phải khiến hắn thích.
Lương Hoan thì rất xinh, lại quá trẻ con, Phàn Trấn Xuyên thích ngủ gái trẻ, chứ không thích làm "ba" của mấy cô bé.
Lý a di biết cô bảo mẫu đang nghe lén, bà muốn nói cho cô ta biết:
"Là đi với Lưu Phương đấy, lần này mẹ giúp con xem một cô nương, là con gái nhà ngoại của Lưu Phương, năm nay 19 tuổi… Trấn Xuyên, con gặp không thích thì thôi, mẹ về sau sẽ không thúc ép con chuyện cưới xin nữa!"
Phàn Trấn Xuyên có chút không biết nói gì.
Đây là lại liên quan đến Lương Bỉnh An à?
Gả con gái không được, lại nhét đến một đứa con nhà ngoại.
Phàn Trấn Xuyên biết Lương Bỉnh An nghĩ gì, bất quá Phàn Trấn Xuyên tự phụ mình có bản lĩnh khiến người khác nịnh nọt, kiểu người như Lương Bỉnh An hắn gặp nhiều rồi. Nghe mẹ hắn nói thao thao bất tuyệt, Phàn Trấn Xuyên không tin lắm.
"Xinh hơn Tiểu Vũ à?"
Tiểu Vũ chính là cô bảo mẫu đang núp nghe lén trong phòng.
Lý a di khinh thường, "Mười cô trói lại cũng chẳng bằng một nửa con gái nhà ngoại Lưu Phương."
Phàn Trấn Xuyên cuối cùng cũng có chút hứng thú.
"Vậy đưa người đến đây cho ta xem thử."
Lý a di hừ nhẹ một tiếng, "Người ta là con gái tử tế, ngươi bảo mang đến là mang đến à? Ta thấy con bé đó xinh xắn đấy, chứ không phải là mẹ muốn dội gáo nước lạnh vào ngươi, con có thích nó, nó chưa chắc đã thích con."
Lý a di nhớ tới dáng vẻ của Hạ Hiểu Lan, cao ráo câu hồn, cử chỉ lại thoải mái. Phàn Trấn Xuyên chắc chắn sẽ thích, làm con dâu nhà Phàn cũng có thể dẫn đi ra ngoài được. 20 tuổi là vừa, sau này Phàn Trấn Xuyên có già đi, cô ta thân thể còn tráng kiện, có thể chăm sóc cho con trai bà.
"Bà vợ Lương Bỉnh An đó là Lưu Phương, là người ở huyện An Khánh bên cạnh đúng không? Con gái nhà ngoại Lưu Phương, chỉ có ta Phàn Trấn Xuyên là có nguyện ý cưới hay không, chứ không có chuyện cô ta không muốn gả!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận