Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1114: Hai mẹ con thật là hảo thủ đoạn (length: 8230)

Quý Nhã đi vào phòng xin lỗi, trường hợp đó ai cũng không nhìn thấy, chỉ có nàng cùng Kiều Trị đi vào.
Chân Văn Tú cùng đại tẩu của Quý Nhã chờ ở bên ngoài, qua hơn mười phút Quý Nhã đi ra, biểu tình trên mặt thật sự không thể nói là cao hứng.
Mợ Quý nhìn chằm chằm nàng, "Cha mẹ Kiều Trị nói thế nào?"
Quý Nhã ấp a ấp úng, "Bọn họ nói khí hậu Hoa quốc không thích ứng, hai ngày nữa liền về nước Mỹ."
Vừa nghe chính là lấy cớ, khí hậu tháng 10 ở Bằng Thành coi như là tương đối dễ chịu trong năm, mợ Quý hung hăng trừng mắt liếc Quý Nhã một cái, quay đầu nói với Kiều Trị: "Cả nhà ta đều rất thích ngươi, cũng cảm ơn ngươi đã bao dung và yêu thích Quý Nhã, chuyện này Quý Nhã làm quá xúc động, Quý gia rất xin lỗi ngươi."
Một người phạm sai lầm, làm mất mặt cả nhà.
Lời xin lỗi của mợ Quý còn có thành ý hơn cả Quý Nhã, Kiều Trị đối với người nhà họ Quý chưa từng có ác cảm gì.
So với những người Hoa Quốc mặt mày xám xịt đầy đường, người nhà họ Quý có mức độ chấp nhận văn hóa phương Tây và ngôn hành cử chỉ đã là rất tốt, người nhà họ Quý đối với hắn trước giờ vẫn luôn khách khí, vừa rồi Quý Lâm đã nói chuyện với Kiều Trị, cả hai vợ chồng đều tỏ thái độ rất nhún nhường, Kiều Trị cũng có chút ngượng ngùng:
"Bọn họ chỉ là nhất thời không suy nghĩ cẩn thận, sau khi ta và Quý Nhã đăng ký, về sau lại về nước Mỹ tổ chức đám cưới."
Sẽ tổ chức một lần ở Hoa Quốc?
Cho dù Kiều Trị có yêu Quý Nhã đến si mê, cũng không đủ dũng khí.
Nếu Quý Nhã muốn thêm một lần nữa, Kiều Trị có thể sẽ phát điên tại chỗ mất!
Quý Nhã ở trong phòng, nhìn ra phía ngoài qua cửa sổ, nhân viên công tác của khu du lịch và đội ngũ tổ chức hôn lễ đang cùng nhau thu dọn hiện trường, rất nhiều người đang bận rộn tháo dỡ cổng hoa, thu dọn đồ ăn và rượu trên bàn, thu dọn bàn ghế dời khỏi bãi cỏ, còn có người tháo dỡ những bông hoa và dải lụa cột trên cây -- Quý Nhã nhìn những thứ này, thật sự có chút hối hận.
Nhưng đương nhiên nàng sẽ không tự trách mình.
Là Thang Hoành Ân và Lưu Phân xuất hiện kích thích nàng, nếu Thang Hoành Ân không làm như vậy, nàng cũng sẽ không hủy hôn lễ của mình.
"Văn Tú, bọn họ làm hỏng hôn lễ hạnh phúc mà lẽ ra ta có thể nhận được."
Chân Văn Tú nghe thấy tim đập thình thịch, "Ngươi muốn làm gì, ngươi bình tĩnh một chút!"
Mặc kệ Quý Nhã muốn làm gì, tuyệt đối không phải ý kiến hay, qua chuyện này Chân Văn Tú mới phát hiện Quý Nhã làm việc quá tùy hứng, trước khi đưa ra quyết định gì cũng không bàn bạc với người khác, có hậu quả xấu thế nào căn bản cũng không kiểm soát được!
"Ta cái gì cũng không thể làm, trước kia Đại ca thương yêu ta bao nhiêu, lần này đại tẩu đánh ta một cái tát, hắn một câu cũng không nói, hắn sợ ta liên lụy nhà họ Quý! Thang Hoành Ân, tên đàn ông bạc tình vô nghĩa kia, ngay cả con trai ruột cũng không để ý, muốn giúp con gái của cái người phụ nữ nông thôn đó nuôi con... ta thật muốn chúc mừng hắn, còn phải giúp đỡ hắn nữa chứ!"
Quý Nhã phát hiện mình đúng là bị tức điên đầu rồi.
Vì sao nàng phải tự mình đi tạt rượu?
Thang Hoành Ân hiện giờ đã lên chức Thị trưởng đặc khu, những chuyện riêng tư hắn có thể can thiệp không nhiều, nhưng cuối cùng cũng vẫn có một vài chuyện có thể tác động được.
Lẽ nào sau khi hủy hôn lễ của nàng, Thang Hoành Ân còn muốn cùng người phụ nữ thôn quê kia sống yên vui?
Muốn làm vợ Thị trưởng, con đường phía trước còn nhiều gian truân đấy!
...
Kiều Trị bao trọn khu du lịch Hương Mật Hồ, chi tiêu một khoản tiền lớn tổ chức hôn lễ, cuối cùng lại trở thành trò cười.
"Mấy người Mỹ gan lớn thật, không chỉ muốn cưới vợ cũ của Thị trưởng Thang, còn muốn mời Thị trưởng Thang đến xem lễ, đúng là khiêu khích."
Đỗ Triệu Huy và Đường Nguyên Việt vì chút mâu thuẫn trên đất Kim Sa Trì, hiện tại dự án Kim Sa Trì đều đang xây dựng, không ai mua được đất, mâu thuẫn nhỏ cũng theo đó mà tan biến. Đỗ Triệu Huy thật ra rất muốn biết Đường Nguyên Việt sẽ té đau thế nào với Hạ Hiểu Lan, do Đỗ đại thiếu chủ động, hai người lại bắt đầu đi lại với nhau.
Buổi sáng ngày 2 xảy ra chuyện, chiều ngày 2 đã có tin đồn lan truyền xôn xao.
Vẫn câu nói cũ, người nên biết đều đã biết, Đỗ Triệu Huy và Đường Nguyên Việt đương nhiên cũng biết.
Hai người tụ lại, thực ra cũng có chút ý chế giễu, đương nhiên không phải xem Thang Hoành Ân trò cười, là xem trò cười của gã người Mỹ... Cũng là vì đầu tư cả thôi, thương nhân Hồng Kông và các thương nhân nước ngoài khác vẫn không hòa thuận, Harold thì lại xuất hiện quá phô trương, ra tay lại còn hào phóng, lập tức gom gần 2000 mẫu đất, khiến thương nhân Hồng Kông rất khó chịu.
Một thành phố Bằng Thành, môi trường lớn trước mắt vốn không dung nổi hai sân golf, vậy mà Harold xuất hiện sừng sững, còn chiếm đoạt quá nhiều, quá ảnh hưởng đến lợi ích của người khác.
Khu vực phụ cận Hương Mật Hồ cũng không còn miếng đất nào ngon nữa rồi.
Nghe nói gã Harold kia đã rời khỏi Bằng Thành, nhưng để lại một tên giám sát dự án sân golf ngu ngốc như thế, Đỗ Triệu Huy không nhịn được mà muốn cười.
Nói đi nói lại, Đường Nguyên Việt cũng chẳng được lợi lộc gì, ngược lại trong buổi tiệc chiêu thương, Hạ Hiểu Lan và Harold hai người trốn ở sân phơi nói nhỏ với nhau, sau đó Harold mua 2000 mẫu đất, còn chừa lại cho Hạ Hiểu Lan một mảnh nhỏ?
Đỗ Triệu Huy cảm thấy chuyện này có gì đó kỳ quái.
Có lẽ Harold dùng cách này thanh toán "thù lao" cho Hạ Hiểu Lan, cố ý chừa lại cho cô một mảnh đất tốt.
Về phần đó là thù lao gì, Đỗ Triệu Huy không nghĩ đến giao dịch sắc đẹp, hắn cho rằng đó là giao dịch quyền lực, chắc chắn Hạ Hiểu Lan ở trong đó giúp đỡ tạo cầu nối nên Harold mới có thể đầu tư thuận lợi ở Bằng Thành đến như vậy!
Đỗ Triệu Huy trước kia cũng muốn đi con đường của Hạ Hiểu Lan, nhưng lại bị cô cự tuyệt, người khác lại thành công, Đỗ đại thiếu sao có thể không cảm thấy khó chịu cho được!
Cho nên thấy người nhà Wilson xui xẻo, Đỗ Triệu Huy liền vui vẻ.
Nhìn chuyện này xem, có lẽ giữa ông Thị trưởng Thang cũng chẳng có mối quan hệ hòa hảo nào.
Đỗ Triệu Huy cười một mình ngây ngô, còn Đường Nguyên Việt lại như đang suy nghĩ điều gì đó, "Triệu Huy, ta nghe người ở chính phủ thành phố nói, Thị trưởng Thang đi dự tiệc cưới không những dẫn theo phu nhân, còn có một cô gái trẻ, người này nhìn giống hệt phu nhân Thang, khác biệt là phu nhân có khí chất đoan trang ôn nhu, còn cô gái trẻ kia thì xinh đẹp động lòng người, thường xuyên ra vào chính phủ thành phố, có vẻ như là con gái của phu nhân Thang... Ngươi có nghĩ tới ai không?"
Xinh đẹp động lòng người?
Đây là cách nói giảm nói tránh rồi, dù sao người ở chính phủ thành phố cũng không tiện bàn luận quá phận.
Trong đầu Đỗ Triệu Huy lập tức hiện ra một gương mặt:
"Ngươi đang nói Hạ Hiểu Lan!"
Sao đâu đâu cũng có Hạ Hiểu Lan nhúng tay vào thế này, Đỗ Triệu Huy ngẩn người ra một lúc rồi chợt tỉnh ngộ: "Thì ra là vậy, thì ra là như vậy!"
Đường Nguyên Việt cười như không cười, "Xem ra Triệu Huy cũng đã thông suốt rồi nhỉ, ta còn tưởng rằng Triệu Huy thân cận với Thị trưởng Thang, lại am hiểu Hạ tiểu thư như thế!"
Lời nói của Đường Nguyên Việt có ý mỉa mai, Đỗ Triệu Huy lúc này cũng lười so đo với hắn.
Bởi vì hắn vừa phát hiện mình bỏ qua một vấn đề rất quan trọng, vì sao vị Thị trưởng Thang luôn thiết diện vô tư, lại đối xử khác với Hạ Hiểu Lan như vậy? Bởi vì vụ tai nạn xe cộ của Khang Vĩ, Đỗ Triệu Huy xem Thang Hoành Ân, nhà họ Khang và bạn trai Hạ Hiểu Lan ở Chu gia thành một khối lợi ích chung, cho rằng Hạ Hiểu Lan quen biết Thang Hoành Ân là nhờ quen biết con trai của Chu gia.
Hắn luôn biết cha mẹ Hạ Hiểu Lan đã ly hôn, nhưng chưa từng nghĩ theo hướng đó.
Trước giờ không nghĩ đến, một người cục mịch như Hạ Đại Quân, có lẽ sẽ có một người vợ trước rất xinh đẹp!
Cũng phải thôi, Hạ Hiểu Lan và Hạ Đại Quân chẳng giống nhau chút nào, Hạ Hiểu Lan này không phải từ trong kẽ đá nhảy ra mà có, không giống cha ruột thì cũng phải giống mẹ ruột chứ.
Cho nên, việc Thang Hoành Ân ưu ái Hạ Hiểu Lan, ngay cả công ty nhỏ như Viễn Huy cũng phất lên như diều gặp gió, nguyên nhân thật sự không phải Thang Hoành Ân và Chu gia là cộng đồng lợi ích... Hạ Hiểu Lan cặp kè với Chu gia, còn mẹ cô thì lại cặp với Thị trưởng Thang, hai mẹ con đúng là có thủ đoạn thật đấy!
Đỗ Triệu Huy hít một hơi khí lạnh, đột nhiên cảm thấy cách mà Hạ Tử Dục nói có lẽ rất khả thi.
Ít nhất hai mẹ con Hạ Hiểu Lan đã làm được mà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận