Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1130: Ngón cái cô nương (length: 8628)

Hạ Hiểu Lan vừa lúc đi ra, nghe thấy tiếng cười lớn:
"Khương Nghiên có thể một thương đóng băng ngươi tin không?"
Hạ Hiểu Lan liền biết đám lợn rừng thịt này, ông chủ phải kéo qua rồi, đi xuống dưới vừa thấy quả nhiên là như vậy.
Khang Vĩ đi phía sau nàng nhìn quanh, Hạ Hiểu Lan chê cười hắn: "Đừng nhìn, Du Quân còn ở trong phòng bệnh, ông chủ khu nghỉ dưỡng chạy lên đi, khom người chào Khương Nghiên nói xin lỗi, còn đưa lên một khoản phí bồi dưỡng rất dày, mang theo bao lớn bao nhỏ quà cáp xin lỗi, Khương Nghiên mà không chấp nhận chắc hắn có xu thế mổ bụng tạ tội ấy, ta đứng đây đã thấy xấu hổ rồi, xuống dưới xem trước đây."
Người làm ăn nha, có thể bỏ được thì cũng buông được, chuyện này ông chủ khu nghỉ dưỡng có trách nhiệm, không xin lỗi sao được, đợi khu nghỉ dưỡng bị người ta dỡ bỏ à?
Hạ Hiểu Lan không chỉ thấy xấu hổ, còn có chút xót xa, người buôn bán chính là như vậy.
Hiện tại người ta vẫn cảm thấy hộ kinh doanh cá thể là đầu cơ trục lợi, thấy kiếm tiền là mắng gian thương, lại không biết ngành nào kiếm tiền cũng chẳng dễ dàng. Ông chủ có quan hệ và năng lực thầu xuống hồ nước làm khu nghỉ dưỡng, nhưng phải cẩn thận bao nhiêu?
Nhưng ông ta làm lại là chuyện đương nhiên, Hạ Hiểu Lan mà gặp chuyện tương tự, cúi chào lúc đấy, eo sẽ còn phải cong hơn.
Khang Vĩ cùng Thiệu Quang Vinh không hiểu sao Hạ Hiểu Lan lại xuống lầu, Chu Thành nắm tay nàng: "Vợ ta vất vả nhất người khác không hiểu, có ta thương."
Khang Vĩ nháy mắt với Thiệu Quang Vinh, buồn nôn quá đi, nếu Khương Nghiên mà nghe được, chắc không ăn nổi chân giò nữa mất.
Người bị thương nằm đó là Khương Nghiên, Chu Thành lại nói Hạ Hiểu Lan vất vả.
Thành tử ca đối Khương Nghiên thật ác độc, còn nghi ngờ là Khương Nghiên tự biên tự diễn, điều tra hết lần này đến lần khác.
Muốn Chu Thành có một chút ý thức tin tưởng Khương Nghiên, cảm kích Khương Nghiên, chỉ sợ ngay cả Khang Vĩ cũng sẽ thất vọng — nói cho cùng, Hiểu Lan tẩu tử mới là vợ của Thành tử ca, các ông chồng thì phải thương vợ hết mực đúng không?
Khang Vĩ nhịn không được lại sờ soạng trên xe đống thịt lợn rừng một hồi, con heo mập thật là bóng loáng như bôi mỡ, sờ vào là thấy một tay dầu.
Tiểu Đan hôm qua hình như thích ăn cá, không biết có thích ăn thịt heo không nhỉ, thịt lợn rừng này đúng là ngon thật, hắn ít nhất phải xin cho Tiểu Đan một cái đùi heo mới được.
Thiệu Quang Vinh không ưa nổi Khang Vĩ, đồ vô dụng; trước thì vây quanh bạn gái, bây giờ lại vây quanh đống thịt lợn rừng.
"Thành ca, đống thịt này chúng ta thật sự kéo về kinh thành đấy à?"
"Chẳng lẽ ngươi muốn ta mang về quân đội? Hôm qua chúng ta bảo sao đi leo núi té bị thương, lãnh đạo học viện có tin không, ta cũng phải diễn cho đúng chút. Tiểu tử nhà ngươi cũng thế, ở đơn vị làm việc chú ý một chút, đừng cậy vào khôn vặt mà lừa gạt cấp trên, người ta ngoài mặt thì không so đo với ngươi, vì ngươi là người của Thiệu gia, trong lòng thì từng việc ngươi làm đều ghi nhớ, đến thời điểm mấu chốt thì bùng nổ, có thể kìm chân ngươi mấy năm đấy, có tin không?"
Chu Thành nói bằng cả tấm lòng.
Nói không dựa vào gia thế một chút nào thì sao có thể, chắc chắn là có giúp.
Cùng một lý lịch, cùng một người ưu tú, dạng như Thiệu Quang Vinh có bối cảnh chính là được thăng nhanh hơn người không bối cảnh.
Nhưng Thiệu Quang Vinh mà vì thế mà đắc ý giở trò vặt, sớm muộn gì cũng sẽ ngã đau một cú, muốn thăng tiến cũng vô dụng, những người cẩn thận dè dặt mà cố gắng, sẽ lặng lẽ rút ngắn khoảng cách mà gia thế mang lại, thậm chí sơ sẩy một chút còn vượt qua cả Thiệu Quang Vinh.
Chu Thành lúc đầu cũng có chút tự cao tự đại, với Phương Sĩ Trung chỉ một chút mâu thuẫn nhỏ, hắn lười phản ứng, là xem thường Phương Sĩ Trung đấy.
Lão Phương hơn hắn mười tuổi, mà chức vụ cũng giống nhau, lại còn bụng dạ hẹp hòi cả ngày giả bộ đạo mạo, Chu Thành muốn tôn trọng đối phương cũng khó... Kết quả mâu thuẫn nhỏ biến thành bệnh lớn, gia thế dù có tốt, hắn muốn hoàn toàn tiêu trừ ảnh hưởng xấu, còn không phải đến lục quân học viện học tập hai năm sao!
Hiện tại xem ra là chuyện xui hóa may, đích xác đã bù đắp cho chính mình rất nhiều thiếu sót.
Nhưng Chu Thành chính mình trải qua mới hiểu, vẫn hy vọng Thiệu Quang Vinh bớt đi đường vòng.
Thiệu Quang Vinh cũng không cãi, Chu Thành vẫn như hồi nhỏ, không gọi ca là đánh, đánh khóc lại còn ra mặt cho hắn, còn dạy Thiệu Quang Vinh cách phản kích lại mấy thằng lớn hay bắt nạt.
Ngoan ngoãn mà nghe thôi, Thành tử ca nói chắc chắn là không sai.
Ông chủ khu nghỉ dưỡng ở trên lầu ngốc nghếch nửa tiếng, lúc xuống lại thì vẻ mặt dễ chịu hơn rồi, xem ra Khương Nghiên đã rộng lượng tha thứ cho ông ta.
Thấy Chu Thành bọn họ vẫn còn ở bên xe tải, ông chủ cố gắng thu lại nụ cười, "Ngài vẫn còn đây à, ngài xem thịt này để ở đâu bây giờ?"
Hơn một nghìn cân thịt heo, toàn bộ chuyển sang xe Jeep 212, Đỗ Triệu Huy không biết đã tốn bao nhiêu tiền cải tạo xe Jeep, lại dùng nó đi chở thịt heo... Khang Vĩ chủ nhân của xe thì lại đắc ý vì anh đã cùng Tiểu Đan thảo luận qua, Tiểu Đan không ghét ăn thịt heo.
Lợn rừng không giống lợn nhà nuôi phải thiến, thịt heo kỳ thực lại hôi lại có mùi tinh, khó được là Đan Du Quân một chút cũng không ghét, cũng không thấy Khang Vĩ cùng cô thảo luận cái này là tầm thường.
Dân dĩ thực vi thiên, người ta chẳng lẽ không ăn cơm sao?
Nghe nói muốn mang thịt lợn rừng từ Ký Bắc tỉnh về kinh thành, Khang Vĩ chủ xe cũng không có ý kiến gì, những người khác đương nhiên lại càng không phản đối.
Cùng lắm thì trên xe mùi hơi lớn, lúc lái xe mở hết cửa sổ ra để bớt mùi thôi.
Hạ Hiểu Lan còn đang nghĩ Khương Nghiên sẽ phải chăm sóc thế nào, nàng vốn muốn mời người làm ở bên cạnh vài ngày, Khương Nghiên lại chẳng cảm kích gì cả.
Người ta đến cả nằm viện cũng không chịu, cứ đòi về học viện, Hạ Hiểu Lan cũng đâu thể theo vào đấy chăm sóc được?
Nàng lúc nghĩ cũng hay lắm, nhưng học viện sẽ không đồng ý.
Khương Nghiên liếc nhìn Chu Thành một cái, đối diện với Hạ Hiểu Lan lải nhải, có chút thẹn quá hóa giận: "Ngươi đừng lo ta sẽ nhờ Chu Thành chăm sóc, chân của ta cũng chỉ là lên xuống cầu thang không tiện, tự nhiên có mấy nữ học viên cùng huấn luyện hỗ trợ, trước khi chân khỏi hẳn, ta tuyệt đối không xuất hiện trước mặt Chu Thành tổng giám đốc đâu!"
Hạ Hiểu Lan gật đầu, "Ngươi nói vậy ta yên tâm, bất quá ta vừa nãy đang nghĩ sẽ tẩm bổ cho ngươi thế nào, coi như không cần nữa, ta sẽ bảo người nhà hàng làm rồi mang đến."
Khang Vĩ nói không sai, chân giò không ăn thì lãng phí, còn phải dùng hết tất cả.
Khương Nghiên bị cô làm tức đến độ sớm muốn về lại học viện.
Lúc ở trước mặt Chu Thành nói vậy là muốn hiểu cho Hạ Hiểu Lan, còn lúc thực sự ở chung với Hạ Hiểu Lan, chưa quá hai ngày Khương Nghiên đã chịu không nổi.
Mặt của Hạ Hiểu Lan đúng là rất dày, đối với Khương Nghiên có thể lúc thì chửi mắng, lúc lại cười hề hề cảm ơn. Khương Nghiên thì ngược lại, tuyệt đối không làm được, muốn Khương Nghiên cùng Hạ Hiểu Lan "diễn" ra tình bạn tốt, Khương Nghiên không thể nào làm được... Chưa nói đến một nửa câu, Khương Nghiên còn không muốn phối hợp Hạ Hiểu Lan biểu diễn, cho nên sớm muốn làm thủ tục xuất viện.
Hạ Hiểu Lan tựa vào vai Chu Thành nói nhỏ: "Cuối tuần ta lại đến thăm anh có được không?"
"Ngay cả Bằng Thành cũng không đi à? Con bé lừa đảo!"
Chu Thành biết rõ lịch trình của Hạ Hiểu Lan.
Hoắc Trầm Chu nhiều lần thúc giục, khách sạn Nam Hải đang tăng ca trang hoàng, cuối tháng chín là đã xong trang hoàng bên trong, bên ngoài làm cảnh cũng đồng bộ tiến hành, làm đến đầu tháng 11 là phải sớm hoàn thành để nghiệm thu rồi, Hạ Hiểu Lan muốn không đi cũng khó.
Hạ Hiểu Lan thở dài, "Ta mà phân thành hai được thì tốt, không, phải chia ra làm ba ấy, một người ở Hoa Thanh đi học, một người đi Bằng Thành làm ăn, còn một người nữa đến lục quân học viện cùng anh."
Chu Thành cùng nàng nghiêm túc thảo luận tính khả thi: "Lục quân học viện không cho người nhà đến bồi học, em theo anh kiểu gì?"
"Anh có biết truyện cổ tích 'cô bé tí hon' không? Chính là biến thành bé tí tẹo như ngón tay cái, ban ngày anh giấu em trong túi, anh đi đâu em đi đấy, buổi tối anh đặt một cái hộp nhỏ bên gối, em sẽ ngủ bên trong."
Chu Thành bật cười.
Thế ngủ xoay người là đè bẹp đấy.
Nhưng mà vợ hắn nói những lời cảm xúc hoang đường không có khả năng này, sao hắn lại vui đến vậy nhỉ?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận