Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 686: Giao cho nam đồng chí giải quyết (length: 8287)

Hạ Tử Dục che che lấp lấp còn dùng khăn quàng cổ quấn đầu, Hạ Hiểu Lan nhìn bóng lưng thấy rất giống.
Đi qua phòng bệnh của Đỗ Triệu Huy cũng không tính là bí mật gì, Hạ Hiểu Lan miệng ngọt một chút, tùy tiện hỏi dì lao công vệ sinh liền biết — thân phận thương nhân Hồng Kông của Đỗ Triệu Huy quá nổi bật, các dì lao công vệ sinh không thể không chú ý phòng bệnh của hắn, lúc Hạ Hiểu Lan thay thuốc nghe hai dì lao công nói chuyện phiếm, nói thương nhân Hồng Kông bị rụng một cái răng, ở trong phòng bệnh săn sóc đặc biệt hai ngày, nghe giọng điệu của hai dì, suýt chút nữa không khiến Hạ Hiểu Lan bật cười.
Nàng cảm thấy bóng lưng rất giống Hạ Tử Dục nhưng vẫn không thể xác nhận, vừa hỏi dì lao công, dì nói là có người dùng khăn quàng cổ che mặt đi vào.
"Tựa như đặc vụ chắp đầu vậy, người Hương Cảng kia, có phải là đặc vụ không?"
Dì lao công nhìn thế nào cũng thấy Đỗ Triệu Huy mang dáng vẻ lưu manh, giống như người xấu trong phim.
Hạ Hiểu Lan chưa nghĩ sâu, Chu Thành đã nói trúng tim đen:
"Rắn chuột một ổ, chắc là gặp nhau hận muộn."
Hai người này đều thích đi đường tắt, có đường thẳng không đi, cứ thích giở trò, có thể đến gần nhau cũng không kỳ lạ. Hạ Tử Dục cũng xem như một nhân tài, nếu là nam, nhất định là kẻ giỏi luồn cúi. Đây là thấy Vương gia thất thế lại muốn dựa vào Đỗ Triệu Huy?
Phan Tam Ca điều tra được tình hình, Đỗ Triệu Huy ở Hồng Kông là một công tử phong lưu, thường xuyên đổi bạn gái, nhưng Chu Thành cảm thấy hai người này cấu kết với nhau, Đỗ Triệu Huy chắc chắn không phải vì sắc đẹp của Hạ Tử Dục.
"Vậy Hạ Tử Dục trên người, có cái gì mà Đỗ Triệu Huy cần? Đỗ Triệu Huy người này tính toán lợi ích rất mạnh, người không có ích lợi gì hắn cũng không thèm nhìn nhiều hai lần."
Nhắm trúng chỉ số thông minh lúc cao lúc thấp của Hạ Tử Dục?
Chỉ số thông minh của Hạ Tử Dục cũng là một ẩn số, dù sao Hạ Hiểu Lan thường không nghĩ ra cách làm của đối phương, mỗi lần cho rằng Hạ Tử Dục sắp ngu ngốc thì người này lại luồn lách ra chiêu mới. Mà mỗi lần Hạ Hiểu Lan thừa nhận chỉ số thông minh của cô ta thì Hạ Tử Dục lại lơ là làm hỏng việc.
Việc Trương Thúy mở quán ăn vặt ở Nhất Trung, huyện An Khánh, có lẽ chính là đề nghị của Hạ Tử Dục.
Lúc đó nhà Hạ tình hình như vậy, trong nhà có thêm một người lao động thì sẽ có thêm một phần thu nhập, tự nhiên Trương Thúy lại chạy đến huyện bồi học? Bồi học chỉ là cái ngụy trang, ngay từ đầu hẳn là vì đi làm buôn bán nhỏ. Việc Hạ Tử Dục học lên cấp 3 là vào năm 80, vừa mới cải cách mở cửa, ở bên An Khánh bầu không khí rất bảo thủ, trên đường phố thị trấn không có sạp hàng tư nhân, Trương Thúy cùng Hạ Tử Dục dám đi kinh doanh, cũng là những người đi đầu thời đại — điểm này, Hạ Hiểu Lan cũng phải thừa nhận Hạ Tử Dục thông minh.
Đến khi Hạ Hiểu Lan ra tay đối phó với "Trương Ký quán ăn vặt" thì người thông minh kia lại không có động tĩnh gì, chỉ bằng một chút thủ đoạn đơn giản, đã nhanh chóng khiến Trương Ký bị chèn ép đóng cửa.
Người thông minh lại không giãy giụa chút nào?
Điểm mâu thuẫn trên người Hạ Tử Dục không chỉ có vậy, chuyện mở lớp học thêm, cũng khiến Hạ Hiểu Lan phải nhìn bằng con mắt khác xưa.
Hạ Hiểu Lan có cảm giác rằng, Hạ Tử Dục rất có trọng điểm về việc làm giàu, nhưng khi thao tác thực tế thì luôn "nói như rồng leo, làm như mèo mửa".
Nàng hạ giọng cười: "Cũng khó nói Đỗ Triệu Huy sẽ nhìn trúng năng lực kinh doanh của Hạ Tử Dục."
Nếu Đỗ Triệu Huy bị Hạ Tử Dục lừa, Hạ Hiểu Lan cảm thấy với "chiến tích" trước đây của Hạ Tử Dục thì cô ta có thể khiến Đỗ Triệu Huy thân tàn ma dại.
"Không hẳn, nếu là vài triệu thì mất thì mất thôi, đối với Đỗ Triệu Huy cũng không phải là chuyện gì lớn."
Đỗ Triệu Huy dựa vào tập đoàn Tranh Vinh, nếu nhà họ Đỗ không sụp đổ, Đỗ Triệu Huy vĩnh viễn có chỗ dựa. Mấy triệu với Đỗ Triệu Huy mà nói, không tính là tiền gì cả. Khang Liêm Minh cũng không định ngăn chặn đầu tư của tập đoàn Tranh Vinh, đó là chuyện công, là đôi bên cùng có lợi.
Nhưng Đỗ Triệu Huy thì tự sợ.
Bởi vì Đỗ Triệu Huy muốn tranh quyền đoạt vị trong nhà họ Đỗ, hắn đặt hết hy vọng vào dự án ở Bằng Thành.
Hiện tại tập đoàn Tranh Vinh tách việc đầu tư và buôn lậu thành hai bộ phận, nếu Chu Thành dốc sức đả kích buôn lậu, chẳng khác nào đang giúp Đỗ Triệu Huy tiêu diệt đối thủ cạnh tranh.
"Hiểu Lan, ngươi có nghĩ đến việc tiếp nhận sự giúp đỡ của nhị thúc Khang không? Trong điều kiện nhị thúc Khang không vi phạm kỷ luật."
Ý của Khang Liêm Minh là, Hạ Hiểu Lan và Khang Vĩ làm ăn ở Bằng Thành, vậy thì dứt khoát mở rộng quy mô một chút. Chuyện này Khang Liêm Minh đã nói với Hạ Hiểu Lan rồi, lúc đó Hạ Hiểu Lan từ chối Khang Vĩ, đối mặt với Chu Thành thì nàng đương nhiên không cần nói dối:
"Ta cũng không quá muốn loại giúp đỡ này, làm ăn mà dựa vào lưng một vị lãnh đạo nào đó thì đương nhiên phát triển rất nhanh. Nhưng làm quan như đi trên dây, một khi tiếp nhận sự giúp đỡ quá lớn của một quan chức nào đó, cả hai sẽ bị liên lụy, khó mà tách rời được. Ta hy vọng việc làm ăn phát triển một cách lành mạnh và có thứ tự theo quy luật thị trường, cũng không muốn nó quá ỷ lại vào quan hệ của ai cả... Chu Thành, bây giờ là thời đại tốt nhất, đất nước đang phát triển, ngành nghề cũ và ngành nghề mới, tùy tiện chọn một cái nào, cũng có thể phát triển sự nghiệp của riêng mình."
Nàng ôm đùi Thang Hoành Ân, chỉ mong có cái chỗ dựa, từ trước tới nay chưa từng nghĩ đến việc dựa vào quan hệ của Thang Hoành Ân để lấy được bao nhiêu dự án chính phủ.
Thang Hoành Ân cũng chỉ cho Lưu Dũng một cơ hội, đó là khi đấu thầu trang hoàng khách sạn của chính phủ, coi như là “vé vào cửa”, Thang Hoành Ân một đồng tiền boa cũng không nhận, nói đó là móc ngoặc quan tham, không bằng nói là thấy Hạ Hiểu Lan còn là cô gái nhỏ, kéo nàng một phen.
Đó cũng là cơ hội duy nhất, Lưu Dũng hoàn thành tốt việc trang hoàng khách sạn chính phủ, "Viễn Huy" nhờ vào dự án đó mà kiếm được lợi nhuận và danh tiếng ở Bằng Thành.
Nếu Hạ Hiểu Lan lên tiếng, dựa vào mối quan hệ giữa nàng và Thang Hoành Ân bây giờ, chẳng lẽ Thang Hoành Ân không giúp sao?
Nàng không muốn nói ra, còn rất cảnh giác người khác lợi dụng mối quan hệ này, ví dụ như Lưu Thiên Toàn trước đây hết sức khuyên Lưu Dũng hợp tác, muốn nhận dự án trang hoàng "Khách sạn Nam Hải", Hạ Hiểu Lan phản đối chính là vậy.
Nàng muốn kiếm tiền, muốn gây dựng sự nghiệp, không muốn có quan hệ lợi ích qua lại quá sâu với bất kỳ cán bộ nào, sợ bản thân chìm đắm trong thành công ảo, sợ bước quá nhanh, thực lực bản thân không tương xứng với việc mù quáng mở rộng quy mô làm ăn. Bất kể dựa vào quan hệ của ai thì phát triển lời nói không dễ nghe, chính trị đấu tranh cũng có phiêu lưu, nhận được bao nhiêu lợi ích thì cũng phải gánh bấy nhiêu phiêu lưu, nếu lãnh đạo có chuyện, sự nghiệp của Hạ Hiểu Lan sẽ xong đời!
"Ừ, ta biết, cứ theo ý ngươi mà làm."
Chu Thành vốn là một người chiều vợ, huống chi Hạ Hiểu Lan nói có lý, anh không thể bắt Hạ Hiểu Lan phải nhận sự giúp đỡ của Khang Liêm Minh:
"Ngươi giúp Khang Vĩ không ít chuyện, Hiểu Lan, ta thật sự muốn cảm ơn ngươi, ta và thằng nhóc đó từ nhỏ lớn lên cùng nhau, nó thân với ta như anh em ruột. Bản thân ngươi cũng bị thương rồi, đừng vì Khang Vĩ mà bận tâm nữa, chuyện còn lại giao cho bọn ta mấy người đàn ông giải quyết, được không?"
Có thông minh đến mấy, cũng không thể để Hiểu Lan một mình mệt được, Chu Thành đau lòng lắm.
Lúc này đáng lẽ nàng đang ở nhà cũ tại Thương Đô nghỉ đông, nhưng vì đến Bằng Thành xem anh bị tai nạn xe, Chu Thành nghĩ lại mà tim đập nhanh khó chịu, đến giờ vẫn còn sợ hãi.
Anh cùng Khang Liêm Minh không buông tha Đỗ Triệu Huy, bởi vì anh để ý Hiểu Lan, Khang Liêm Minh để ý Khang Vĩ.
Đỗ Triệu Huy ở trên đường Bằng Thành lái xe như bay, anh và Khang Liêm Minh đều suýt chút nữa mất đi người quan trọng, điều này khiến hai người đều phẫn nộ.
Chu Thành không biểu hiện ra ngoài là vì không muốn Hiểu Lan lo lắng, nhưng việc Hiểu Lan có thể phát hiện ra Hạ Tử Dục, chứng tỏ nàng vẫn luôn chú ý phòng bệnh của Đỗ Triệu Huy… Chu Thành hy vọng vợ mình có thể thoải mái một chút, không cần phải lo lắng như vậy, những chuyện như này cứ để mấy người đàn ông giải quyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận