Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 399: Chỉ có thể tiên chịu đựng! (length: 8321)

Vương Kiến Hoa tích cực liên hệ bạn cũ là một sách lược đúng đắn.
Việc Hạ Tử Dục ra sức giúp đỡ cũng rất đúng.
Sau khi Vương Kiến Hoa nhập học được các thầy cô trong học viện yêu thích, đợi đến khi được đàn chị để mắt đến cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên, ngoài chiều cao và tướng mạo đoan chính, hắn cũng có năng lực cá nhân. Dù sao từ trước hắn đã được tiếp nhận "nền giáo dục tinh anh", khác với những học sinh như hắn còn không hiểu rõ mình muốn gì, Vương Kiến Hoa lại có mục tiêu rất rõ ràng. Trước đây Vương gia chưa từng suy tàn về tiền bạc, Vương Kiến Hoa rất ngạo khí, sau mấy năm làm thanh niên trí thức ở nông thôn, nếm trải khổ cực thì người ngạo khí cũng nên có sự thay đổi.
Đến tiền của phụ nữ mà hắn cũng dùng, thực tế đã làm cho ranh giới đạo đức của Vương Kiến Hoa càng ngày càng thấp.
Một người coi như là thông minh, một khi buông bỏ ranh giới đạo đức của mình, làm việc liền rất hiệu quả — đương nhiên, bản thân Vương Kiến Hoa cũng không thừa nhận điểm này, sự thay đổi này bắt đầu từ khi hắn làm thanh niên trí thức ở sông lớn thôn. Để thoát khỏi hoàn cảnh nông thôn, Vương Kiến Hoa đã tiếp nhận sự giúp đỡ của Hạ Hiểu Lan, tham gia kỳ thi đại học. Sau khi thi đại học, hắn đã bỏ qua Hạ Hiểu Lan để lựa chọn Hạ Tử Dục người phù hợp hơn.
Sau khi vào đại học, trong quá trình giao tiếp với Hạ Tử Dục, khi đối mặt với sự giúp đỡ của Liễu học tỷ, hắn cũng không cự tuyệt!
Nếu Liễu học tỷ có thể giúp hắn thì hắn sẽ không cự tuyệt.
Hạ Tử Dục lấy tiền ra để giúp cha mẹ hắn chạy chọt, hắn cũng chỉ từ chối vài câu, cuối cùng vẫn nhận tiền.
Vừa nói mình không ăn bám, nhưng cũng không thấy hắn từ bỏ chén cơm mềm, Vương Kiến Hoa dựa vào cái tài năng gặp chuyện đều thuận lợi như thế, cuối cùng đã đả thông được một con đường để cha hắn Vương Quảng Bình được phục chức. Từ từ đường dài, bắt đầu gặp ánh rạng đông, Hạ Tử Dục cho rằng mình bỏ ra rốt cuộc cũng sắp nhận được báo đáp... Nàng đã đổ vào người Vương gia không ít tiền, hiện tại lại không còn quán ăn vặt, Hạ Tử Dục chỉ còn mỗi tiền đầu tư vào lớp bổ túc, tình hình kinh tế của nàng bắt đầu trở nên căng thẳng.
Đưa cha mẹ đến kinh thành, hoàn toàn cung phụng hai người hưởng phúc là không có khả năng.
Hạ Tử Dục còn chưa đủ năng lực đó.
Lớp bổ túc mới bắt đầu gặp nhiều khó khăn, Trương Thúy nói mình còn muốn đi bày quán, Hạ Tử Dục từ lúc đầu phản đối đến ngầm chấp nhận.
Việc trước đây nàng không đồng ý cho Trương Thúy tiếp tục bày quán là vì ngại mất mặt. Khi học cao trung, chuyên chọn trước cổng trường Nhất Trung huyện để bày quán là vì tranh thủ sự đồng cảm của hiệu trưởng Tôn, hiện tại nàng đã đến học viện sư phạm, liền muốn từ biệt hoàn toàn với hình tượng trước kia!
Chuyện khác không nói, cha mẹ của Vương Kiến Hoa sau khi trở về thành, có thể chấp nhận thân gia là một hộ cá thể bày quán hay không?
Khi ở nông trường Hạ Tử Dục có thể nói rằng, cha mẹ cô ấy kinh doanh một quán ăn nhỏ. Quán ăn vặt với quán ăn nhỏ khác nhau một trời một vực, nàng không cho Trương Thúy đi kiếm tiền, đến khi đó làm sao lấy ra "Quán ăn vặt" được!
Hạ Trường Chinh vốn có cơ thể rất khỏe mạnh, ca phẫu thuật cắt chi đã khiến ông thành một người suy nhược, chưa đến một tháng mà, hiển nhiên ông không có cách nào giúp đỡ được, mỗi ngày chỉ có ăn với ngủ, không muốn ra khỏi cửa để đón nhận ánh mắt khác thường của người khác.
Hạ Tử Dục cũng không thể giúp Trương Thúy bận rộn được, lý do của cô là khoảng cách quá xa, sẽ làm chậm trễ việc của cô.
Việc lớp bổ túc, nàng không hề nói thật với cha mẹ, Trương Thúy cho rằng Hạ Tử Dục chỉ đang làm gia sư dạy thêm, nghỉ hè thì làm thêm.
Dưới cái nắng chói chang, quán ăn vặt của Trương Thúy bước đi khó khăn, món nàng làm là hương vị Dự Nam, mà ở Kinh Thành này lại có chút không hợp khí hậu. Lượng khách hàng không đủ nhiều, những nguyên liệu đã chuẩn bị như vậy nếu để qua đêm liền sẽ hỏng hết. Kinh thành phồn hoa hơn Thương Đô, nhưng sự phồn hoa này lại dường như không thuộc về Trương Thúy và Hạ Trường Chinh! Ngay cả ở Thương Đô cũng không thoải mái như vậy, kiếm được nhiều tiền nhất vậy mà lại là ở cái nơi nhỏ bé như huyện An Khánh kia, nghĩ đến cái Trương Ký của nhà mình, tim Trương Thúy như quặn thắt!
Khó khăn lắm, Hạ Tử Dục đến khu trọ xem bà, Trương Thúy nhìn về phía sau nàng:
"Kiến Hoa lại không đi cùng con sao?"
Chuyển đến kinh thành đã lâu rồi mà một lần cũng chưa nhìn thấy con rể tương lai, trong lòng Trương Thúy không khỏi có chút lo lắng. Nàng có thể hiểu con gái mình bận rộn, nhưng bây giờ đã là nghỉ hè, Vương Kiến Hoa có gì mà bận bịu chứ? Hay là cái con bé Hạ Hiểu Lan thi đỗ đại học, lại có liên lạc gì mờ ám với Vương Kiến Hoa rồi.
Tầm nhìn của Trương Thúy không được cao, bà biết Hạ Hiểu Lan chắc chắn muốn trả thù, sức tưởng tượng về sự "trả thù" của bà chỉ hạn chế trong việc tranh đoạt đàn ông các kiểu thủ đoạn thôi.
Nhưng không ai nghĩ tới, Hạ Hiểu Lan vất vả thi đỗ trạng nguyên tỉnh, sau khi vào đại học Hoa Thanh còn sợ không tìm được đối tượng hay sao, cần gì phải đi tranh Vương Kiến Hoa với Hạ Tử Dục chứ?
Hạ Tử Dục là nhất quyết tin rằng Vương Quảng Bình sẽ được phục chức, Hạ Hiểu Lan thì lại hoàn toàn không biết gì hết nha!
Hạ Tử Dục mang dưa hấu mua được đặt lên trên cái bàn sơ sài, năm nay dưa hấu được mùa lớn, các ngõ phố lớn nhỏ đều có những tiểu thương đẩy xe tay bán dưa hấu, giá cả đặc biệt rẻ, Hạ Tử Dục đã chọn một quả nặng khoảng 10 cân, nóng đến mức mồ hôi đầm đìa.
Nghe Trương Thúy hỏi đến Vương Kiến Hoa, Hạ Tử Dục nhíu mày.
Đến cô còn cả tuần rồi chưa gặp Vương Kiến Hoa, huống hồ gì mang Vương Kiến Hoa đến. Cũng là tuần trước, nàng và Vương Kiến Hoa vội vàng gặp nhau, Vương Kiến Hoa nói với nàng là mọi chuyện đã có manh mối, sau đó Vương Kiến Hoa dường như biến mất, không thấy người ở trong trường học, việc làm thêm do Liễu học tỷ giới thiệu cũng đã dừng lại... Hạ Tử Dục biết mọi việc chắc chắn đã đến thời điểm mấu chốt, bản thân nàng cũng âm thầm lo lắng.
"Hắn lớn chừng đó rồi, đương nhiên là có chuyện bận của mình, chờ làm xong việc thì tự nhiên sẽ đến thăm hai người thôi. Mẹ, cái phòng này hai người dọn vào hơn một tuần rồi mà chỗ nào cũng là một đống bừa bộn, làm sao mà con mang Kiến Hoa đến đây được chứ?"
Phòng trọ cách trường sư phạm rất xa, vì Trương Thúy phải buôn bán nên nhất định phải thuê nhà ở tầng trệt.
Nhà ở đây vốn là của sản nghiệp của tổ tiên, một cái Tứ Hợp Viện uy nghiêm ngày xưa giờ đến trong tay ai cũng rách nát cả, dứt khoát là thuê hết cho xong, mắt không thấy thì lòng không phiền. Tiền thuê thì không đắt, nhưng Trương Thúy và Hạ Trường Chinh chỉ thuê có một phòng, trong sân chứa đầy những thứ đồ tạp nham của những người thuê khác, Trương Thúy còn chất đống một đống nguyên liệu làm đồ ăn vặt trong phòng, thời tiết nóng bức, Hạ Tử Dục vừa vào phòng liền ngửi thấy một mùi ẩm mốc khó chịu.
Với cái hoàn cảnh này, sao nàng dám dẫn Vương Kiến Hoa đến cửa chứ!
Trương Thúy cũng cảm thấy ấm ức, mỗi ngày đều mệt muốn chết, làm ăn thì không tốt, lại thêm lo buồn, người đàn ông nằm trên giường thì chẳng giúp được gì, tay phải đã cắt chi, tay trái thì lại gãy xương, Hạ Trường Chinh chỉ có thể ăn cơm trắng, tính gộp cả hai việc vào thì chỉ có một mình Trương Thúy phải tất tả, phòng ở thì vừa cũ lại vừa nhỏ, Trương Thúy cũng không có cách nào thu dọn được ngăn nắp gọn gàng.
Bà không có nhiều tinh lực như thế, cũng không có ý tưởng đó!
Hạ Tử Dục bây giờ chê bẩn, lúc trước còn chưa đi thị trấn học thì cái sân đó toàn là phân gà với rau lá nát cho gà ăn, có thấy Hạ Tử Dục ý kiến gì đâu.
Hạ Trường Chinh la hét vì nóng nực muốn ăn dưa hấu, Trương Thúy trong lòng không thoải mái, "Ông chờ lát nữa, tôi có việc hỏi con gái! Tử Dục con nói xem, lẽ nào chúng ta thật sự phải trơ mắt nhìn con bé kia vào được Hoa Thanh, sau khi tốt nghiệp rồi có công việc tốt hay sao? Nó đáng ra là phải ở quê lấy chồng già chứ, đâu có xứng đến kinh thành mà học đại học... Hay là, chúng ta nên cân nhắc lại xem sao?"
Hạ Tử Dục cũng cảm thấy Hạ Hiểu Lan không xứng.
Nhưng bây giờ có thể làm gì, nàng còn chưa bản lĩnh cao siêu như vậy, mà can thiệp vào chuyện tuyển sinh của Hoa Thanh.
Cho dù cha của Vương Kiến Hoa hiện tại được phục chức, trừ khi là vừa vặn quản chuyện tuyển sinh trung học, bằng không việc Hạ Hiểu Lan trúng tuyển vào Hoa Thanh cũng đã là kết quả định sẵn rồi. Hoa Thanh không có khả năng không nhận một thí sinh nào ở tỉnh Dự Nam cả, Hạ Hiểu Lan là hạng nhất tỉnh Dự Nam, toàn tỉnh không ai có thể so được với cô!
Hạ Tử Dục chỉ có thể nhẫn, nhẫn đến khi nào có thể nhất kích tất trúng thì thôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận