Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 510: Đạo đức bắt cóc (length: 8565)

Dù sao thì chờ Lưu Dũng đến, người yêu của Tiểu Nhu mang theo bảy tám người đồng hương đến đập phá ca thính.
Tiểu Nhu cũng bị thương trên mặt.
Lưu Dũng nhìn khóe miệng nàng rách da, trên mặt cũng có vết bầm tím, tóc tai bù xù, quần áo còn bị xé rách, trong lòng vô cùng khó chịu.
Một người đàn ông không có bản lĩnh đến mức muốn để phụ nữ mình ra ngoài rót rượu, ban đầu nếu như hắn biết chuyện này, hoặc hai người đã thỏa thuận là sẽ không làm công việc này, thì để đàn ông đi kiếm tiền – ở Bằng Thành đâu đâu cũng thấy cơ hội kiếm tiền, có thể được tuyển vào làm ở các nhà máy có vốn đầu tư nước ngoài, một tháng cũng có mấy trăm đồng lương. Dù không làm ở các nhà máy đó, làm công việc khác ở Bằng Thành thì lương cũng cao hơn các thành phố khác, ở đây không lo chuyện không có việc làm mỗi ngày.
Nếu không chấp nhận được việc Tiểu Nhu từng làm gái rót rượu, thì hai người đã chia tay từ lâu.
Nắm được nhau là đánh nhau, việc đánh phụ nữ Lưu Dũng không tán thành. Mãi sau này hắn mới biết Hạ Đại Quân say rượu động tay chân với Lưu Phân, không những vậy mà lúc chưa ly hôn, Lưu Phân lại cứ hay che giấu, lấp liếm trước mặt người nhà, Lưu Dũng biết được thì giận đến mức suýt hộc máu.
"Thiên Toàn đại ca, chuyện này là thế nào?"
"Ôi, lão đệ, đại ca xin lỗi ngươi, Tiểu Nhu bị đánh bọn họ mới thông báo cho ta, ta đây không phải là vội vàng báo cho ngươi đến rồi sao!"
Người yêu của Tiểu Nhu ban đầu bị người của Lưu Thiên Toàn bắt giữ, lập tức giãy ra:
"Mày chính là thằng gian phu? Mẹ kiếp, ông đây nhất định phải giết chết mày!"
Tiểu Nhu hét lên không cần, lao tới ôm lấy gã đàn ông kia, "Không liên quan gì đến Dũng ca, anh muốn đánh thì đánh em..."
"Còn gọi Dũng ca, tiện nhân kia còn bảo là không liên quan đến người ta à?"
Tiểu Nhu bị hắn tát một cái như trời giáng, Lưu Dũng nhìn cảnh tượng lố bịch này mà cảm thấy đầu đau nhức.
Lý Đống Lương muốn nhờ Lưu Dũng nhận thầu hai dự án khác, Cát Kiếm đi theo Lưu Dũng tới đây, Lưu Dũng vừa lên tiếng, Cát Kiếm liền đi túm lấy tên đàn ông kia.
Kẻ đánh phụ nữ mà gặp phải Cát Kiếm thì chả khác nào gà yếu.
Lưu Dũng mặc kệ đối phương làm ầm ĩ, hắn cũng nhận thấy có chút không hợp lý: "Thiên Toàn đại ca, đây là việc nhà của người khác, ta không tiện can thiệp chứ?"
Đánh phụ nữ là sai; chủ ca thính không quản, Lưu Thiên Toàn không quản, lại kêu hắn đến lo liệu?
Lưu Dũng cảm thấy, chuyện này hiểu lầm lớn quá rồi!
Hắn nói mình không tiện quản, những người có mặt đều nhìn hắn, lông mi Tiểu Nhu khẽ run, có vẻ muốn nói rồi lại thôi.
Cát Kiếm nghĩ thầm, chẳng lẽ là muốn ăn vạ lão chủ của mình à?
Ôi, mấy người này sao cứ thích tìm đường chết vậy, Cát Kiếm nghe nói Hạ tiểu thư đến Bằng Thành rồi.
Hạ tiểu thư mà bọn chúng dám dễ dàng chọc vào sao?
Lưu Dũng còn không biết, không chỉ có con gái của em gái hắn đến Bằng Thành mà còn mang theo vợ con đến đây để bàn chính sự với Lưu Thiên Toàn, chạy đến xử lý lại là chuyện nhà của Tiểu Nhu – Tiểu Nhu rất hiểu chuyện, lần nào cũng giảm bớt không ít phiền muộn cho Lưu Dũng, sẽ không giống như những cô gái rót rượu khác, hận không thể dán người lên Lưu Dũng, nhưng bây giờ tất cả mọi người trông cậy Lưu Dũng xử lý, chính hắn cũng ngẩn người.
Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy người yêu Tiểu Nhu buông lời tàn độc đòi giết chết gian phu dâm phụ. Cát Kiếm không động thủ, Lưu Thiên Toàn sai người cưỡng chế giải mấy tên gây rối đi, sau đó vỗ vai Lưu Dũng:
"Lão đệ, ngươi thấy để Tiểu Nhu tiếp tục ở phòng nhảy cũng không thích hợp, hay là đại ca tìm cho cô ấy một nơi ổn thỏa?"
Lưu Dũng nhíu mày: "Thiên Toàn đại ca, loại chuyện đùa này không được nói lung tung."
Lưu Thiên Toàn cười ha hả: "Ngươi vẫn còn sợ cọp cái trong nhà sao? Có gì đâu, một người ở quê nhà, một người ở Bằng Thành, đàn ông ra ngoài làm ăn kiếm tiền, bên cạnh sao có thể không có người tri kỷ chăm sóc! Mấy người giàu có ở Hồng Kông đều có mấy bà vợ, vừa hợp pháp vừa hợp lý… Ta thấy đám đàn ông kia không chừng còn muốn đến quấy rầy nàng, Tiểu Nhu cũng số không may, bị đàn ông đeo bám như vậy, giờ cũng không tiện để cô ấy ở phòng nhảy làm việc ảnh hưởng đến kinh doanh bình thường của phòng nhảy."
Tìm một người ở bên ngoài sao?
Lưu Dũng thật sự không ngờ, hắn ăn chơi lêu lổng đến ngoài ba mươi mới cưới được vợ, tình cảm của hắn và Lý Phượng Mai không hề có vấn đề. Khi nghèo khó, Lý Phượng Mai còn lén lút về nhà vay tiền trang trải. Lưu Dũng ra ngoài làm ăn buôn bán, một lòng chỉ muốn cho vợ con sống những ngày sung sướng, cũng có thể chăm sóc những người thân của hắn.
Những người giàu ở Hồng Kông có thể cưới mấy vợ, còn Lưu Dũng thì có phải người giàu Hồng Kông đâu, ở đại lục thì đã bao nhiêu năm chế độ một vợ một chồng, ở nơi tha hương dưới quê nhà, người đã kết hôn, bất kể là nam hay nữ mà còn đi ra ngoài làm loạn, thì đó gọi là "Làm phá gia" chứ còn gì!
Lưu Thiên Toàn còn tưởng Lưu Dũng im lặng là đang suy xét thật, hắn ra hiệu cho Tiểu Nhu, bảo nàng ta tiến lên thêm dầu vào lửa.
Tiểu Nhu cả người run rẩy sắp đổ, đột nhiên lập tức quỳ xuống trước mặt Lưu Thiên Toàn:
"Lão bản, Dũng ca không phải là người như vậy, ngài đừng ép anh ấy, anh ấy là một người đàn ông tốt, người như tôi sao xứng với anh ấy... Là số tôi không tốt, Dũng ca không có ý đó với tôi, như vậy cũng tốt, tránh cho tôi gây thêm phiền phức cho Dũng ca..."
Tiểu Nhu cúi đầu, khóc đến mức vai run lên bần bật.
Trước đây các cô gái rót rượu khác đều nhằm vào Tiểu Nhu bởi vì thứ nhất là cô ta được Lưu Thiên Toàn tin dùng, không cần tiếp khách, không cần bị những tên đàn ông thối tha kia chiếm tiện nghi, mục tiêu nhắm đến chỉ có một mình Lưu Dũng. Thế nhưng Tiểu Nhu lại đặc biệt thanh cao, mấy cô gái rót rượu khác đều không phục. Nhưng hôm nay Tiểu Nhu bị người yêu từ quê lên dẫn người đánh mặt mũi bầm dập, họ cũng cảm thấy môi hở răng lạnh.
Có phải làm gái rót rượu rồi thì không thể lên bờ nữa?
Ngay cả người quản đốc nhỏ bé như Lưu Dũng cũng ghét bỏ Tiểu Nhu?
Mấy người phụ nữ túm tụm lại bàn tán:
"Tiểu Nhu đối với hắn cũng cuồng si một mực, khách khác đều không chịu tiếp, ngày nào cũng ngóng trông anh ta đến."
"Người yêu của cô ấy sao từ quê chạy lên đây? Tiểu Nhu viết thư nói hai người không hợp… Phòng nhảy cũng không muốn Tiểu Nhu nữa; người yêu kia lại hung dữ như vậy, chuyện này coi như là ép cô ấy nhảy xuống biển luôn rồi!"
"Ôi, đều nói kỹ nữ vô tình, tôi thấy đàn ông mới là vô tình nhất."
Lưu Dũng thấy đau đầu.
Chuyện này chỗ nào cũng thấy không hợp lý, sao mà giờ thành trách nhiệm của hắn?
… Hạ Hiểu Lan muốn tìm Lưu Dũng, chỉ cần tìm đến Lưu Thiên Toàn là được.
Nhân lúc Bạch Trân Châu đang ở với Lý Phượng Mai, Hạ Hiểu Lan nói mình phải giải quyết chút việc, liền mang theo Khang Vĩ và Phan Tam đi. Hành tung của Lưu Thiên Toàn ngược lại rất dễ hỏi thăm, dù sao thì cũng là người có chút tiếng tăm, thường xuyên hoạt động ở khu vực phòng nhảy Nam Dương.
Phòng nhảy Nam Dương rất nổi tiếng ở Bằng Thành, phòng nhảy sớm nhất của Bằng Thành chỉ có một nhà, do nhà khách Trúc Viên mang đến.
Còn phòng nhảy Nam Dương là một mình khai trương. Đèn màu mê ly, âm nhạc ồn ào, đủ loại rượu, cùng với những cô gái có thể vừa nhảy vừa tiếp khách rót rượu, dân bản địa Bằng Thành còn chưa kịp giũ bùn đất trên ống quần thì đã thấy những khung cảnh như vậy.
Ngoài phòng nhảy Nam Dương, còn có phòng nhảy Tây Uyển ở phía tây thôn, hai chỗ này là những tụ điểm nhộn nhịp lớn nhất Bằng Thành lúc bấy giờ.
Đương nhiên, chờ đến sang năm khi khu du lịch Hương Mật Hồ chính thức đi vào hoạt động, câu lạc bộ đêm Hương Mật Hồ được mệnh danh là câu lạc bộ đêm laser lớn nhất Đông Nam Á xuất hiện, liền làm phòng nhảy Nam Dương lu mờ… Câu lạc bộ đêm Hương Mật Hồ ư, Hạ Hiểu Lan từng đi một hai lần rồi, cái gì mà phòng nhảy, kiếp trước khi cô làm việc ở Bằng Thành, thậm chí còn chưa nghe nói tới bao giờ.
Hạ Hiểu Lan vừa đến nơi thì có hai gã đàn ông dáng vẻ bặm trợn tiến tới.
Một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, đến mấy cô rót rượu xinh đẹp nhất trong quán của họ cũng bị lép vế.
Khang Vĩ đang lái xe, Phan Tam nhìn cũng không dễ chọc, nếu không hai người này chắc chắn đã giở trò trêu chọc mấy câu rồi.
"Ba vị, phòng nhảy chúng tôi vẫn chưa mở cửa…"
"Mấy người nhìn tôi trông giống đến đây để nhảy sao? Tôi tìm Lưu Thiên Toàn lão bản."
Bạn cần đăng nhập để bình luận