Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 773: Có thể là cái tai hoạ ngầm (length: 7980)

Trước mắt người này, chính là Ngụy Quyên Hồng, vợ của Thạch Khải.
Hạ Hiểu Lan đi nhanh hai bước, "Chị dâu Ngụy, ta là Hạ Hiểu Lan, người yêu của Chu Thành, tôi đến xem có thể giúp gì không."
Ngụy Quyên Hồng luống cuống tay chân lau nước mắt, ôm đứa bé đứng lên:
"Cô, cô khỏe..."
Hạ Hiểu Lan thật sự quá đẹp, Ngụy Quyên Hồng mặt mày xám xịt cũng ngại ngùng khi đối diện với Hạ Hiểu Lan.
Nhìn đã biết ngay là cô gái thành phố, xinh đẹp như phát sáng, giọng nói cũng hay, Ngụy Quyên Hồng ôm con mà chân tay luống cuống.
"Chị dâu mau ngồi xuống, còn đang ôm con đó!"
Hạ Hiểu Lan kéo Ngụy Quyên Hồng ngồi trở lại ghế.
Vết nước mắt trên mặt Ngụy Quyên Hồng chưa khô, Hạ Hiểu Lan dịu giọng: "Chị dâu, chị có gì không tiện nói với Chu Thành thì cứ nói với tôi, chúng ta đều là phụ nữ cả, không cần ngại ngùng gì, chị nói đi?"
Hạ Hiểu Lan nói chuyện với Chu Thành còn chưa từng dịu dàng như vậy.
Tình huống của Ngụy Quyên Hồng đặc biệt, Hạ Hiểu Lan tự nhiên càng phải kiên nhẫn hơn.
Cũng may đời trước cô làm tiêu thụ nên có kỹ năng giao tiếp, nhẹ nhàng nói chuyện với Ngụy Quyên Hồng hơn mười phút, mới làm cho Ngụy Quyên Hồng hết căng thẳng.
Ngụy Quyên Hồng đỏ mặt:
"Hiểu Lan à, từ lúc đến kinh thành, tôi không có sữa nữa..."
Đứa bé mấy tháng tuổi vẫn còn đang bú mẹ, sữa không đủ thì đói khóc ngặt nghẽo.
Chu Thành đã sắp xếp người nhà họ Thạch ở nhà khách, mở phòng cho họ, và gọi nhà ăn mang đến những món ăn ngon.
Những món mặn đó, trước kia người nhà họ Thạch cũng ít khi được ăn đến.
Người nông thôn quen tiết kiệm, dù Thạch Khải có lương, trong nhà cũng cần phải nuôi bao nhiêu người, Ngụy Quyên Hồng căn bản không nỡ dùng tiền.
Để có sữa cho con bú, cô cũng kiên trì ăn thịt, thậm chí ăn ngon hơn cả bố chồng, nhưng sữa vẫn rất ít.
Đứa bé ăn không đủ no thì khóc, khóc đến khản cổ mới ngủ.
Chuyện này chỉ có một mình Ngụy Quyên Hồng lo lắng, cô biết nói với ai, chỉ biết gắng hỏi nhà khách xin thêm chút nước cơm. Đỡ được lúc này, còn về lâu dài thì không biết làm thế nào, thủ đô cái gì cũng khiến Ngụy Quyên Hồng căng thẳng, khiến cô sợ hãi, cô chỉ muốn nhanh chóng chữa mắt cho mẹ chồng, rồi cả nhà mau về quê.
Hạ Hiểu Lan nói là người yêu của Chu Thành, Ngụy Quyên Hồng thật sự không thể nhịn được nữa, mới kể chuyện này ra.
Thực ra cô có một ý nghĩ, đây là bệnh viện, chắc chắn có sản phụ sinh con, Ngụy Quyên Hồng muốn hỏi xin sữa của người ta - ở nông thôn cũng có trường hợp này, nếu xin không được sữa thì có thể uống sữa dê và sữa bò, nhưng có một số trẻ uống sữa tươi lại bị đi ngoài hoặc nôn mửa, dân quê thì cứ nghĩ đã là cho bê uống thì người và bê có giống nhau đâu mà uống được?
Thạch Khải vừa mất, nguyên nhân cả nhà không dám rời là do hai đứa con, Ngụy Quyên Hồng không dám để bất kỳ ai xảy ra chuyện, cái giá phải trả quá lớn, Ngụy Quyên Hồng không gánh nổi.
Điều khiến cô khó xử chính là muốn "xin sữa", mà bệnh viện lại lớn như vậy, bác sĩ và y tá ai nấy đều bận rộn, Ngụy Quyên Hồng không biết phải đi đâu tìm người để xin.
Hạ Hiểu Lan nghe mà đau lòng, cô không ngạc nhiên hỏi lại "Chị không biết có sữa bột sao?" vì người từ nông thôn xa xôi phía Tây Nam lên đây, không biết đến sữa bột cũng không có gì lạ.
"Chị dâu, cứ hỏi em là được rồi, hôm nay em mang theo hai hộp sữa bột đến, loại này có thể pha với nước cho trẻ uống, dinh dưỡng như sữa mẹ vậy. Tạm thời dùng sữa bột thay thế chuyện chị bỗng nhiên mất sữa này, có thể là do ăn uống hoặc cũng có thể do tâm trạng, chị chờ ở đây một chút, em đi tìm y tá xin cái bình sữa."
Hiện giờ sữa bột còn chưa phân theo giai đoạn cho trẻ, nhưng loại Hạ Hiểu Lan mang theo đều là hàng nhập khẩu, trong bệnh viện có khoa sản, chắc chắn sẽ có bình sữa.
Đến khi Hạ Hiểu Lan tìm được sữa bột và pha xong, thì đứa con trai nhỏ của Ngụy Quyên Hồng vừa lúc tỉnh dậy.
Nước cơm căn bản không no bụng, đứa nhỏ mút bình sữa từng ngụm từng ngụm, Ngụy Quyên Hồng ngây người, không ngờ chuyện lớn như vậy lại được Hạ Hiểu Lan giải quyết nhanh chóng như vậy.
Hạ Hiểu Lan đoán không sai, Ngụy Quyên Hồng thật sự không biết đến sự tồn tại của sữa bột, ở trong thôn cô chỉ gặp qua sữa mạch nha. Người uống khen ngọt, Ngụy Quyên Hồng cũng định dùng sữa mạch nha cho con uống, dù có đắt cũng đành chịu.
Hạ Hiểu Lan giải quyết việc gấp cho Ngụy Quyên Hồng, Ngụy Quyên Hồng không biết ông xã có mua được sữa bột hay không, nên hỏi Hạ Hiểu Lan liệu sau này có thể đổi sữa mạch nha hay không, Hạ Hiểu Lan lắc đầu, "Chuyện sữa bột chị dâu không cần quan tâm, còn sữa mạch nha thì thôi đi, nó chỉ là đồ uống, người lớn uống thì được, mà muốn thay sữa mẹ thì dinh dưỡng không đủ."
"Cô biết nhiều thật đó."
Đứa con trai nhỏ ăn no cũng có tinh thần hơn hẳn, không còn bộ dạng cau có khó chịu như trước, vất vả lắm mới dỗ ngủ được.
Ngụy Quyên Hồng ôm con trai nhẹ nhàng đung đưa, nét sầu muộn trên mặt cũng đã vơi đi nhiều.
Đây có lẽ là tính nhẫn nại của phụ nữ nông thôn, Thang Hoành Ân thích cái tính nhẫn của Lưu Phân, thực tế thì phần lớn phụ nữ nông thôn đều có đức tính này. Không có quá nhiều sức lực để đắm chìm trong đau khổ, cuộc sống còn cần phải lo đủ ăn... 20 năm đi không đưa ma phu đau khổ có thể chỉ có những người như Tạ Vân có điều kiện mới có thể làm được, cơm áo không lo mới có tư cách đau khổ, Tạ Vân mặc kệ con, nhà họ Khang cũng đâu đến nỗi để Khang Vĩ đói.
Ngụy Quyên Hồng thử bỏ con không chăm sóc mà chỉ biết lau nước mắt xem sao?
Hạ Hiểu Lan hôm nay không mang sữa bột đến thì chỉ riêng chuyện không có sữa thôi cũng đủ làm cô ấy chết mệt!
Ngụy Quyên Hồng ở ngoài phòng bệnh của Thạch Đại Nương, trong phòng bệnh lại không thấy Thạch Đại Nương, cũng không thấy Chu Thành đâu.
Hỏi Ngụy Quyên Hồng thì mới biết Chu Thành và Thạch Đại Nương đi kiểm tra.
"Nói là chuyên gia khám cho, tôi không biết phải cảm ơn cậu Chu Thành nhà cô thế nào nữa, Thạch Khải có người bạn chiến đấu như cậu ấy, thật là… thật là có phúc."
Mắt Ngụy Quyên Hồng đỏ hoe, Hạ Hiểu Lan hơi kinh ngạc.
Người nhà họ Thạch vẫn chưa biết, Thạch Khải hy sinh là để cứu Chu Thành sao?
Hạ Hiểu Lan không muốn nghĩ người khác quá xấu, nhưng chuyện này thực sự là một nguy cơ tiềm ẩn. Dù không nhờ Chu Thành nói ra, những người khác trong quân đội cũng nên nói cho người nhà họ Thạch biết chứ.
"Hiểu Lan?"
Chu Thành đẩy xe lăn đi tới, bên cạnh có Quan Tuệ Nga, và hai bác sĩ, Quan Tuệ Nga vừa đi vừa trò chuyện với họ: "Cám ơn các vị đã quan tâm giúp đỡ, thật phiền các vị trong việc phẫu thuật."
"Không có gì, vì bệnh nhân hết lòng là việc nên làm, khoa mắt và khoa ngoại sẽ hội chẩn trước, sau đó mới tiến hành phẫu thuật cho bệnh nhân."
Quan Tuệ Nga cám ơn bác sĩ, rồi mới nói chuyện với Hạ Hiểu Lan, "Hôm nay con không có tiết sao? Sao giờ này lại đến đây?"
"Buổi chiều con còn có tiết, con mang theo hai hộp sữa bột đến, cô Quan, cô giúp con xem có sữa bột dành riêng cho trẻ sơ sinh không, chị dâu Ngụy nhà con đổi chỗ nên mấy ngày nay không có sữa."
Chu Thành đưa Thạch Đại Nương vào phòng bệnh, Ngụy Quyên Hồng ôm con vào nói chuyện với bà, bên ngoài chỉ còn Quan Tuệ Nga và Hạ Hiểu Lan, nên nói chuyện cũng không có gì bất tiện.
Quan Tuệ Nga thấy những chiếc bình sữa không ở trên ghế cùng với sữa bột là biết ngay.
Chu Thành một người đàn ông, làm sao có thể nghĩ đến chuyện Ngụy Quyên Hồng sẽ "mất sữa", Quan Tuệ Nga vừa đến bệnh viện đã vội liên hệ với bác sĩ, vẫn là Hạ Hiểu Lan hỗ trợ mới bù lại được chỗ sơ hở. Nghĩ đến Hạ Hiểu Lan vẫn còn là cô gái chưa chồng, Quan Tuệ Nga liền cảm thấy Hạ Hiểu Lan không hề dễ dàng:
"...Vất vả con rồi."
Hạ Hiểu Lan nhìn sang, "Cô à, vất vả thì ngược lại không vất vả gì, mang ít đồ không đáng bao nhiêu tiền. Nhưng chị dâu Ngụy không biết vì sao Chu Thành lại làm những điều này, người nhà họ Thạch e là cũng không biết sự thật, cô cảm thấy như vậy có thể gây ra những hệ quả không tốt gì không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận