Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 527: Chờ ta hai năm (length: 7974)

Hạ Hiểu Lan trực tiếp mua nhà ở kinh thành.
Quan Tuệ Nga tâm tình cũng phức tạp lắm nha, lần trước nói Hạ Hiểu Lan không thật lòng muốn ở bên Chu Thành, Hạ Hiểu Lan nói mình cố gắng thay đổi đây. Sự thay đổi rõ ràng này liền đặt trước mặt Quan Tuệ Nga.
Nếu không phải muốn ở bên Chu Thành, Hạ Hiểu Lan làm gì sớm như vậy đã mua nhà ở kinh thành, tốt nghiệp phân công là ngẫu nhiên mà Hạ Hiểu Lan lại là người tỉnh Dự Nam.
Ý tốt này của nàng, hiển nhiên là biểu đạt ý nguyện muốn ở lại kinh thành.
Nếu Hạ Hiểu Lan xem Chu Thành là người quan trọng, Quan Tuệ Nga còn thực sự không chọn ra được điểm nào ở nàng để mà chê trách. Quan Tuệ Nga cũng không ghét kiểu phụ nữ coi trọng sự nghiệp, bản thân bà ta cũng là người rất coi trọng sự nghiệp, nếu không cũng sẽ không sinh con rồi để cho người giữ trẻ trông nom.
Bất quá, làm bà mẹ chồng ai cũng muốn tìm một cô con dâu một lòng một dạ xoay quanh Chu Thành. Đứng ở góc độ khách quan mà xét, Quan Tuệ Nga không chọn ra được khuyết điểm nào của Hạ Hiểu Lan, Hạ Hiểu Lan xuất thân không tốt nhưng lại biết cố gắng, trong việc học không hề lơ là, lại còn có thể tự mình mua nhà ở kinh thành—khẩu hiệu cải cách mở cửa đề ra được bốn, năm năm, người thật sự buông bỏ thể diện mà làm ăn riêng vẫn không nhiều, người lựa chọn làm ăn riêng phần lớn vẫn là người có điều kiện gia đình khó khăn như Hạ Hiểu Lan.
Nhưng vô luận là ở ngành nào, làm ra được chút thành tựu, luôn khiến người ta khâm phục.
Huống chi Hạ Hiểu Lan còn chưa đến 20 tuổi.
Quan Tuệ Nga nhớ tháng trước có người muốn giới thiệu đối tượng cho Chu Thành, bà ta tuy rằng phản đối Hạ Hiểu Lan và Chu Thành tiếp tục giao du, nhưng cuối cùng vẫn không thể mất lương tâm nói con trai mình đang độc thân.
Dù đối tượng tốt đến mấy, cũng phải đợi Chu Thành và Hạ Hiểu Lan chia tay rồi... Nhìn hai người này xem ra, có thể chia tay được sao?
Quan Tuệ Nga nghe Chu nãi nãi kéo Hạ Hiểu Lan hỏi mua nhà tiền có đủ không, thực sự không muốn lên tiếng.
Hạ Hiểu Lan mới tới vài lần thôi, mà từng chút một đã khiến người Chu gia đều thích rồi. Quan Tuệ Nga nhớ bà bà của mình cũng có lo lắng, người già sao mà mới một thoáng đã thay đổi, lại còn muốn phản đối, thái độ có thể kiên quyết chút được không?
Tiền riêng cũng lấy ra muốn giúp đỡ Hạ Hiểu Lan, đây chỗ nào giống dáng vẻ phản đối, rõ ràng là đang cho Hạ Hiểu Lan chỗ dựa mới đúng.
Không thể nghĩ, càng nghĩ càng thấy đau đầu!
Bữa cơm này tổng thể mà nói là rất thoải mái.
Chu lão gia tử âm thầm nói chuyện với Chu Thành, cho rằng việc hắn lúc này đi lục quân học viện tu nghiệp là một lựa chọn đúng.
“Cây muốn cao lớn, rễ phải ăn sâu. Con hãy tĩnh tâm lại đi lục quân học viện học tập hai năm, vừa có thể làm nhạt đi những ảnh hưởng không tốt trước đây, cũng là để sau này con có cơ sở vững chắc, thời đại đang tiến bộ, phương thức tác chiến của quân đội hiện đại cũng đang thay đổi, con phải học tập những tư tưởng quân sự tiên tiến, học tập chiến lược sách lược tiên tiến.” Chu lão gia tử không phải đồ cổ hủ.
Ngược lại, ông là một người lão cách mạɴg hết sức nhanh nhạy.
Không cần phải gấp gáp làm người nổi bật nhất, Chu Thành thăng chức nhanh, cơ sở lại chưa đủ vững, cơ hội đi tu nghiệp lần này, quả thật là lãnh đạo quân đội yêu mến Chu Thành.
Bây giờ đã không phải thời đại tác chiến của từng binh sĩ nữa rồi, vũ khí quân sự hiện đại thay đổi từng ngày, từ thời trước giải phóng đến đầu những năm xây dựng đất nước, rồi đến bây giờ, Chu lão gia tử là một nhân chứng trên suốt chặng đường. Thời mang đao lớn cùng gươm chém giết quỷ, đó là thời đại đặc thù, còn bây giờ vác đến còn chưa kịp đến trước mặt kẻ địch thì đã bị pháo đạn oanh kích chết rồi.
Nếu Chu Thành không học mấy thứ này, chẳng phải là chờ bị thời đại đào thải sao?
Chu Thành từ trong nhà được mọi người ủng hộ, đối với kế hoạch tương lai của mình cũng càng rõ ràng.
Khi hai người chuẩn bị về, Chu nãi nãi chuẩn bị cho Hạ Hiểu Lan rất nhiều đồ đạc, để nàng mang về trường ăn.
Nhà hai người bọn họ cũng không thiếu những đồ bồi bổ sức khỏe, Hạ Hiểu Lan trước đó đã mang về không ít hải sản và hoa quả khô từ Bằng Thành, ngoài việc chia một ít cho bạn cùng phòng, số còn lại đều mang đến nhà Chu gia.
Chu nãi nãi đau lòng cho cô gái nhỏ tiêu tiền, chẳng qua cũng chỉ là muốn có mấy món tẩm bổ cho Hạ Hiểu Lan thôi.
Dù sao nhiệt tình quá mức đó, Quan Tuệ Nga cũng không muốn nhìn.
Chu Thành đại bá mẫu thì càng khó chịu.
Chu nãi nãi chính là không công bằng, không công bằng với Chu Quốc Bân và Chu Thành còn chưa đủ, bây giờ lại còn không công bằng cả với người yêu của Chu Thành!
Cái gì mà tự mình mua được nhà ở Thập Sát Hải Tứ Hợp Viện, Chu Thành đại bá mẫu không tin cái tà này, nếu nói Chu Thành không âm thầm đưa tiền cho ai tin chứ?
Chu Thành đại bá mẫu về nhà liền mở sổ tiết kiệm ra.
Chu Văn Bang mỗi tháng lương có hơn hai trăm đồng, cộng thêm tiền thưởng và các loại đồ đơn vị phát, một năm thu nhập có thể khoảng bảy, tám ngàn đồng. Đây đã là mức lương rất cao, nếu không phải vì Vương Quảng Bình bị đuổi, thì cũng đã không còn nhớ đến chức vị ngày trước nữa rồi.
Đại bá mẫu trên công tác không được cố gắng như Quan Tuệ Nga, một tháng lương cùng với tiền thưởng cộng lại không tới 200 đồng, một năm được hai ngàn đồng đã là đội trời rồi.
Chu Di thì công việc như nuôi dê chăn cỏ, mỗi tháng lương còn chưa đủ để Chu Di tự tiêu, nên bên này không tính vào tổng thu nhập của gia đình.
Vợ chồng Chu Văn Bang, một năm tổng thu nhập các loại, cũng có hơn một vạn.
Trừ đi bảy, tám phần chi tiêu, thì có thể để dành được mấy ngàn.
Nhưng tiền lương của hai người không phải ngay từ đầu đã cao như vậy, Chu Thành đại bá mẫu nghe nói Hạ Hiểu Lan một cô gái nông thôn mà đã mua được nhà ở Thập Sát Hải, liền trở về mở sổ tiết kiệm trong nhà ra, cũng bất quá chỉ có mấy vạn đồng.
Rồi sau khi dò la giá nhà ở Thập Sát Hải, thì mấy vạn đồng chỉ có thể mua một cái sân rất nhỏ thôi.
Đại bá mẫu trong lòng rất không thoải mái:
"Thật đúng là người nông thôn, làm ăn riêng kiếm chút tiền liền không nhịn được khoe khoang."
Chu Di nhanh chóng an ủi mẹ mình, "Chẳng qua là người ở tỉnh khác nên mới cần tự mua nhà, nhà của chúng ta không phải có nhà lớn do nhà nước phân cho sao?"
Đại bá mẫu nghĩ cũng phải cái lý này.
Nhà nước phân phối nhà ở dựa theo cấp bậc, mỗi tháng thu tiền thuê mang tính tượng trưng, tính theo thu nhập của Chu Văn Bang, thì căn bản không có gì là gánh nặng.
"Con nói đúng, ta cũng hồ đồ mà đi so đo với nó, muốn cho con đi bán hàng làm ăn riêng thì mẹ còn tiếc ấy chứ!"
Hạ Hiểu Lan cho dù biết suy nghĩ của Chu Thành đại bá mẫu, thì cũng sẽ không tức giận.
Người ta nghĩ cũng không sai.
Chu Di có thể ăn chơi lêu lổng là vì có cha mẹ cố gắng, Chu gia đời trước có cơ duyên, cẩn trọng đặt nền móng vững chắc.
Hạ Hiểu Lan khởi điểm thấp nhưng nàng có thể từ đời mình mà cố gắng, trên thì muốn để người lớn tuổi có cuộc sống tốt, dưới thì cố gắng tạo dựng nền tảng vững chắc cho đời sau của mình.
Thời đại tuy rằng biến chuyển lớn, ảnh hưởng tới Chu Thành đại bá mẫu cũng không lớn lắm, chỉ cần Chu Văn Bang không vi phạm kỷ luật và pháp luật, nhà Chu Văn Bang cũng không cần phải mua nhà.
Chu Thành nắm tay Hạ Hiểu Lan không nỡ buông, thời gian hai người có thể ở bên nhau thực sự quá ngắn ngủi, Hạ Hiểu Lan vì hắn mà thi vào kinh thành, Chu Thành lại phải đi Ký Bắc tỉnh để tu nghiệp hai năm. Đây là chuyện mà ngay cả Chu Thành cũng không ngờ tới, may mắn là Ký Bắc tỉnh rời kinh thành cũng không quá xa.
Chính vì khoảng cách do những điều kiện khách quan đó mang lại, mà Chu Thành và Hạ Hiểu Lan đều cảm thấy phải thật trân trọng từng phút ở bên nhau.
Không cần phải nói nhiều những lời tình cảm quá nồng nhiệt, chỉ cần hai người ở gần nhau một chút thôi, cho dù nói cái gì cũng đều vui vẻ cả.
"Hiểu Lan, em đợi anh hai năm nhé."
Đợi anh hai năm để làm gì?
Chu Thành không cần phải nói ra, Hạ Hiểu Lan cũng hiểu.
Đợi anh hai năm, trở nên tốt hơn, ưu tú hơn!
Hạ Hiểu Lan cũng rất chờ mong sự thay đổi của Chu Thành, nàng vui mừng với loại thay đổi này. Dù là nàng trưởng thành, hay là Chu Thành thành thục, hai người đều là người chứng kiến sự thay đổi của đối phương, đây có lẽ chính là trạng thái tình cảm tốt nhất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận