Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1065: Rèn sắt khi còn nóng (length: 8246)

"Chu Thành!"
Chu Di vội muốn kéo người lại, Chu Thành có bản lĩnh gì chứ, sao lại để nàng bắt được.
Hạ Hiểu Lan cũng nhanh tay nhanh chân, rất nhanh theo Chu Thành rời khỏi hiện trường.
Chu Di tức giận đến giậm chân: "Chu Thành, ngươi dù không giúp thì cũng đừng có gây rối, chuyện của ta tự ta sẽ nói với người nhà, không cần ngươi thêm mắm dặm muối!"
Chu Thành nắm tay Hạ Hiểu Lan, đi không chút do dự.
Chu Di cảm thấy mất mặt, căn bản không cách nào đối diện với Viên Hàn. Chu Thành thật là quá không tôn trọng người, dù muốn phản đối thì không thể về nhà nói sao, tối nay là Viên Hàn mời ăn cơm mà!
Viên Hàn thấy nàng tức giận đến lợi hại, vỗ nhẹ lưng nàng:
"Tình hình trước mắt, chẳng phải chúng ta đã sớm đoán trước sao? Việc đường đệ ngươi phản đối chỉ là vừa mới bắt đầu, chúng ta phải đối mặt còn là thái độ phản đối kịch liệt hơn thế này. Mặc kệ người ngoài thấy thế nào, chỉ cần hai ta không hổ thẹn với lương tâm là được."
Trong mắt Chu Di đều có nước.
Việc Viên Hàn ở riêng với vợ trước là sự thật, hắn đến kinh thành làm việc một hai năm toàn bộ đơn vị đều không biết hắn đã kết hôn, vợ trước cũng chưa từng đến thăm hắn.
Nàng dù ở công tác có thiện cảm với Viên Hàn, chủ động theo đuổi Viên Hàn, cũng bị Viên Hàn nhiều lần cự tuyệt.
Chu Di trước đây suy nghĩ nát óc vẫn không hiểu ra, nhưng vào khoảng thời gian đó, Viên Hàn đích xác chưa từng có hành động gì khiến nàng hiểu lầm, tất cả đều là chính nghĩa nghiêm chỉnh từ chối.
Mãi đến tháng 7, nàng lại chặn Viên Hàn.
Viên Hàn thẳng thắn nói cho nàng biết, mình là người đã ly hôn, không thích hợp cùng cô gái trẻ như nàng ở cùng nhau.
Chu Di lúc này mới biết, Viên Hàn có một đoạn hôn nhân như vậy.
Viên Hàn còn nói hắn vừa hoàn tất thủ tục với vợ trước, hiện tại không thích hợp cùng Chu Di đi cùng nhau, về sau người khác biết Chu Di không chừng lại bị mang tiếng không tốt.
Chu Di nóng đầu: "Ta sợ ai chứ? Người khác muốn nói thế nào là việc của họ, ta đâu có làm chuyện sai!"
Viên Hàn không chấp nhận nàng, hai người thanh bạch không phải làm chuyện xấu, sợ cái rắm.
Chu Di tính tình không nhỏ, thật sự cùng Viên Hàn đến với nhau.
Lúc đầu tình cảm không tốt lắm, dần dần nàng càng lún càng sâu -- dù sao thái độ Viên Hàn đối với nàng như hai người khác, khi Chu Di theo đuổi Viên Hàn thì hắn lạnh nhạt vô cùng, hiện tại hai người đã nói rõ quan hệ, Viên Hàn lại vừa có vẻ mạnh mẽ của đàn ông, lại vừa ân cần chu đáo với nàng, Chu Di còn gì mà chê nữa!
Thật ra nàng căn bản không để ý điều kiện gia đình Viên Hàn thế nào, bởi vì Chu gia đã quá tốt rồi.
Điều thật sự khiến Chu Di không dám dẫn Viên Hàn về nhà vẫn là thân phận đã kết hôn của Viên Hàn.
Thời điểm Viên Hàn ly hôn cũng rất vi diệu, nhìn xem phản ứng của Chu Thành và Hạ Hiểu Lan hôm nay, đến hai người này còn không tin nàng, người ngoài thì làm sao chịu tin đây?
Nếu nàng mang Viên Hàn về nhà, mẹ nàng e rằng sẽ sống sờ sờ xé xác Viên Hàn!
Một dòng nhiệt huyết từ cuối xương sống dâng lên, dọc theo xương sống tiến lên, xông thẳng vào não Chu Di, khiến đầu óc nàng choáng váng, đồng thời dâng lên dũng khí lớn lao, Hạ Hiểu Lan có câu nói đúng, chuyện của mình phải tự tranh thủ, nàng muốn bảo vệ Viên Hàn, bảo vệ tình yêu của mình!
"Để Chu Thành về nhà nói linh tinh, người nhà ta nhất định sẽ cho rằng mình đúng, sáng mai ta sẽ mang ngươi về nhà."
Viên Hàn không hề bối rối, nhìn rất bình tĩnh:
"Ngày mai là thứ hai, ta với ngươi đều phải đi làm, hay là tối mai tan ca về đi. Nếu đã chọn cùng em, anh đã sớm chuẩn bị phải chịu những thử thách này, đều là anh không tốt, không đủ ưu tú. Nếu anh cũng học giỏi như cô em dâu kia của em, nhà em sẽ không phản đối nhiều đến thế."
Chu Di lắc đầu: "Anh đừng hạ thấp bản thân, anh hồi xưa học cũng có tệ đâu, nếu không vì muốn đi làm sớm nuôi gia đình thì làm sao phải học trung cấp."
Ánh mắt Viên Hàn tối sầm lại, trình độ trung cấp không tệ, đều nói học sinh sơ trung giỏi mới thi vào trung cấp, không giỏi thì tiếp tục học cấp ba rồi thi đại học, hắn có thể vào được đơn vị hiện tại cũng là nhờ cái bằng trung cấp.
Nhưng trình độ không quá kém này, đến miệng Chu Di cũng chỉ xem như tạm được.
Hết cách, Chu Di tuy học dốt nhưng lại có tiêu chuẩn cao… Nghe nói dượng của nàng còn làm ở Bộ Giáo Dục, cùng Chu Di hay chơi đùa, e rằng kém nhất cũng là trình độ trung cấp.
… "Hắt xì!"
Hạ Hiểu Lan hắt hơi một cái.
Thời tiết còn chưa lạnh đến thế, ai lại đang nói xấu nàng sau lưng vậy? Nếu có ai hay lải nhải nhắc đến nàng thì chắc chắn là Chu Di vừa cùng nhau ăn cơm xong rồi.
Chu Thành chắc chắn tức chết mất.
Hạ Hiểu Lan hoàn toàn có thể hiểu được hắn.
Chu Di người này thật sự không thông minh lắm, từ việc nàng mấy lần giúp Đồng Lị Lị đã thấy rõ. Hiện tại Chu Di lại làm một chuyện ngu xuẩn nữa, Hạ Hiểu Lan hết cách đánh giá đầu óc của Chu Di!
Cả nhà Chu gia ai nấy đều thông minh, Hạ Hiểu Lan dù chưa gặp qua bác cả Chu Văn Bang của Chu Thành, nhưng nhìn dáng vẻ của Chu Quốc Bân thì Chu Văn Bang chắc cũng không ngốc, vậy rốt cuộc Chu Di giống ai?
Ly hôn không phải là điều xấu, hôn nhân như đi giày, có vừa chân hay không chỉ có người trong cuộc biết. Nếu như giày làm đau chân thì phải bỏ đôi giày đó, Hạ Đại Quân chính là đôi giày xấu bị mẹ Lưu Phân nàng bỏ đi. Ở thời đại Hạ Hiểu Lan sống, những chuyện kết hôn lén lút linh tinh cũng thường gặp, việc có cuộc hôn nhân ngắn cũng chẳng có gì to tát.
Có bệnh mới là nguyên nhân ly hôn chứ.
Viên Hàn nói rất thẳng thắn và phóng khoáng, cứ như không có gì áy náy cả, nhưng thời điểm hắn ly hôn đúng là quá trùng hợp.
Với lại Chu Di cũng quá nôn nóng.
Không, có lẽ vốn dĩ Chu Di không định sớm giới thiệu Viên Hàn với người nhà, là bác cả ép quá, cứ sắp xếp cho Chu Di đi xem mắt, Chu Di không thể từ chối nên mới quyết định mang Viên Hàn về nhà.
Nếu không vì thế, đợi một hai năm nữa, nàng mang Viên Hàn đến nhà chơi, chỉ cần nói vừa quen biết, thì ai biết hai người ở bên nhau khi Viên Hàn vừa ly hôn đâu.
Hạ Hiểu Lan hắt xì một tiếng khiến Chu Thành hoàn hồn, hắn vội vàng đóng cửa kính xe:
"Em không sao chứ? Anh quên mất giờ là mùa thu, ban ngày thì vẫn còn nóng, sớm muộn gì trời cũng sẽ lạnh."
Hạ Hiểu Lan lắc đầu: "Em biết anh lo cho chuyện của Chu Di, anh thật sự muốn đi mách tội với ba mẹ cô ấy sao?"
Tính cách bác cả, có lẽ sẽ cho rằng Chu Thành cố ý muốn xem trò cười, Chu Thành quản chuyện này đúng là phí sức mà chẳng được ai yêu, có cô chị họ hồ đồ thật sự quá phiền phức, Chu Di làm việc không đáng tin, cứ để Chu Thành phải lo thu dọn hậu quả.
"Viên Hàn kia rất có tâm cơ, hắn đóng kịch ngược rất giỏi, Chu Di đúng là người đang yêu nên bị mù quáng, không nhìn thấu được sự giả tạo của Viên Hàn."
Chu Thành chỉ đưa ra đánh giá này, trùng hợp với cảm nhận của Hạ Hiểu Lan.
Có tâm cơ cũng không có gì lạ, chính nàng kiếm được tiền, gia thế Chu Thành ra sao đối với nàng mà nói không có gì khác biệt.
Nhưng đối với người khác, được làm con rể nhà Chu gia thì có nghĩa là không cần phải phấn đấu trong 30 năm.
Đừng nói vì thế mà vứt bỏ vợ cũ, một số đàn ông khát vọng thành công, đến vợ chồng không máu mủ còn đạp xuống được, đến cả cốt nhục máu mủ còn vứt bỏ được, không cần cả mẹ ruột lẫn cha ruột thì cũng là chuyện thường.
Tình cảm không thể thay cơm, sự nghiệp và quyền lực đối với phần lớn đàn ông mới là quan trọng nhất.
Hạ Hiểu Lan nghĩ nghĩ: "Nếu em là Viên Hàn, em nhất định sẽ tranh thủ lúc còn nóng hổi, xúi giục Chu Di nhanh chóng đưa em về nhà, anh đừng hòng nói gì, em đoán ngày mai hai người đó sẽ cùng nhau xuất hiện ở Chu gia. Nếu ngày mai anh không vội về Ký Bắc thì có thể xem trò vui này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận