Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 120: Mỹ nhân, kết giao bằng hữu đi (177 phiếu thêm canh) (length: 8777)

Tào Lục ngã vật ra đất giả chết, Hạ Hiểu Lan nhìn không ra người này lai lịch thế nào.
Bạch Trân Châu cũng nhíu mày, "Bạn của ta đều nói không đi xe, các ngươi vây quanh nàng không tha, có phải bắt nạt một cô nương trẻ tuổi hay không? Không mau đứng lên thì đi, chúng ta đến đồn công an giảng đạo lý!"
Nói Tào Lục là người lừa gạt, mặt người kia không biến sắc, đá Tào Lục đang ngủ ở mặt đất một chân, "Đến đồn công an nhiều phiền phức, ta cho hai người các ngươi một lựa chọn cân nhắc, cô này hung thật... Cô có thể đánh, vậy bạn phía sau cô có đánh được không? Nàng là người từ nơi khác đến, hai tháng nay không ít lần chạy đến Dương Thành, cô có thể che chở nàng mãi sao, rồi cũng có lúc cô đơn thôi, đến lúc đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô cũng không kịp phải không."
Người này ra vẻ công đạo, kỳ thực là kéo giá.
Đều không che giấu ý đồ của mình, rõ ràng chính là cùng Tào Lục mấy người là một phe. Một bên giả bộ mặt đỏ, một bên vai phản diện, giả vờ khuyên can, kỳ thực là để người ta lấy tiền ra "giải hòa".
Bạch Trân Châu tức giận đến nắm chặt tay.
Khẩu khí kia thiếu chút nữa không nhịn được!
Bất quá nàng nghe người ta nói, mấy người ở nhà ga đều có tổ đội, bọn họ muốn gây phiền phức cho Hạ Hiểu Lan thật thì phải làm sao?
Hạ Hiểu Lan đưa túi cho Bạch Trân Châu, ống tay áo dày che vừa lúc che giấu máy chích điện trong tay, nàng lắc đầu với Bạch Trân Châu, tự mình đứng phía trước. Cũng không thèm nhìn Tào Lục giả chết dưới đất, cũng không nhìn mấy tên góp người tăng thế, ánh mắt dừng trên người đang khuyên can.
Một nam nhân trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi, dáng người không quá cao, mặt có hơi tròn, nom cũng hiền hòa.
Người như vậy có thể là chủ chốt, khẳng định rất thông minh.
"Ngươi là người cầm đầu phải không, xưng hô thế nào?"
Khuôn mặt Hạ Hiểu Lan đẹp như vậy nha, có thể bị nàng nhìn chăm chú như vậy mà không đỏ mặt, đại khái chỉ có loại lưu manh có ý đồ xấu. Vốn không phải nàng xuôi gió xuôi nước phảng phất mở hack, mà là có người sớm đã có ý đồ với nàng, chỉ sợ là trước không thăm dò rõ mới không có ra tay.
Thật vất vả thấy nàng cô độc đến Dương Thành, chẳng phải phải nắm chặt cơ hội sao?
Mặt tròn nam nhân cười ha ha, "Làm cái gì cầm đầu, ta không hiểu ý cô nói, bất quá cô muốn hỏi tên của ta, có phải có ý gì với ta không?"
Tào Lục từ mặt đất đứng lên, đuổi những người đang xem đi.
Hạ Hiểu Lan giận tím mặt, "Vậy là không thể nói chuyện đàng hoàng? Ta có thể không đánh lại, nhưng ta dám một mình đến Dương Thành, không có khả năng không có chút chỗ dựa nào."
Nữ nhân kiếm sống không dễ, nữ nhân xinh đẹp muốn kiếm tiền đứng đắn lại càng khó. Những chuyện không có ý tốt làm khó dễ thế này, Hạ Hiểu Lan sớm có chuẩn bị tâm lý. Không có vừa lên đã kêu đánh kêu giết, nghĩ rằng đối phương vẫn có thể nói lý —— không nói được, lại có biện pháp không thể nói được lý.
Có thể bỏ của thay người, càng nhiều liền không thể nhượng bộ.
Mặt tròn nam nhân nhìn nàng một lúc, "Lần trước cùng cô đến nam nhân kia hình như rất lợi hại... Ta cũng không muốn làm gì cô, chỉ muốn kết bạn với người đẹp, ta tên Kha Nhất Hùng."
Dùng ăn vạ để kết giao bạn bè?
Hạ Hiểu Lan còn chưa kịp nói gì, sắc mặt Bạch Trân Châu lại thay đổi.
"Ngươi chính là Kha Nhất Hùng?"
Đây là một nhân vật rất hung tàn nổi danh, sao lại đích thân ra mặt làm người lừa đảo ở nhà ga, đều nói Kha Nhất Hùng không có nhược điểm, trừ háo sắc... Nghĩ đến gương mặt của Hạ Hiểu Lan, Bạch Trân Châu đề cao cảnh giác.
Kha Nhất Hùng liếc nhìn Bạch Trân Châu, "Cô nghe nói đến tên của ta."
"Anh trai tôi là Bạch Chí Dũng!"
Kha Nhất Hùng suy nghĩ một hồi, phảng phất có vẻ rất không nỡ với Hạ Hiểu Lan: "Vậy hôm nay chỉ có thể thả các cô đi, không phải tôi sợ Bạch Chí Dũng, chỉ là nợ hắn một cái ân tình nhỏ."
Tào Lục tức giận, "Lão đại..."
Chẳng phải rất thích cô gái xinh đẹp kia sao, bọn họ ở nhà ga bố trí đã lâu, còn chuẩn bị mối quan hệ, muốn người tài cả hai, sao có thể dễ dàng thả cho đi?
"Cảm ơn!"
Bạch Trân Châu kéo Hạ Hiểu Lan nhanh chóng rời đi.
Kha Nhất Hùng đứng tại chỗ nhìn bóng lưng Hạ Hiểu Lan, đúng là một cô gái xinh đẹp, từ khi Hạ Hiểu Lan lần đầu tiên đến Dương Thành hắn đã để ý rồi, tự nhiên cũng tra ra được là em gái Bạch Chí Dũng đến tiếp đón.
Bạch Chí Dũng rất biết đánh, thêm việc Bạch gia từ trước mở võ quán, rất nhiều dân giang hồ đều có chút quan hệ với nhà hắn, Kha Nhất Hùng mới kiềm chế ý đồ xấu. Hắn thực ra không sợ Bạch Chí Dũng, người đi trà nguội, không còn lăn lộn giang hồ mà chạy đi làm quân nhân, chỉ dựa vào một người em gái ở Dương Thành căn bản không chống đỡ nổi danh tiếng võ quán Bạch gia. Đám sư huynh đệ theo Bạch Chí Dũng lúc trước đều đã tan tác tứ phương, Kha Nhất Hùng căn bản không sợ Bạch gia.
Mắt hắn không tệ, xinh đẹp còn gan dạ, cô bé bình thường gặp loại tình huống này sợ là đã bị dọa chết khiếp, nàng lại có thể ăn nói rõ ràng.
Kha Nhất Hùng trên mặt mang theo nụ cười, tròn trịa nhìn rất vui vẻ, Tào Lục mấy người sợ đến không dám thở mạnh.
...
Rời khỏi nhà ga, biểu tình trên mặt Bạch Trân Châu vẫn chưa thả lỏng.
"Chị Bạch, cái tên Kha Nhất Hùng này là một trùm xã hội đen sao?"
Hạ Hiểu Lan vừa rồi đã chuẩn bị sẵn máy chích điện, Kha Nhất Hùng nếu không nghe lời khuyên, sẽ bất chấp tất cả mà lật đổ hắn ngay lập tức. Sau khi chuyện xong thì sẽ trả thù tính sau, trước tiên phải thoát khỏi tình huống nguy hiểm vừa rồi đã. Phụ nữ xinh đẹp tựa như đồ sứ, cùng một va chạm, chỉ có cô ấy là thiệt... Hạ Hiểu Lan không muốn cùng người khác đánh nhau, nhưng cô không sợ sự.
Ban ngày, Kha Nhất Hùng bọn họ ở nhà ga chỉ có thể đụng chạm vào, chỉ cần không thể bắt được cô thì Hạ Hiểu Lan có biện pháp chu toàn.
Đương nhiên, cũng là do Bạch Trân Châu ra tay trượng nghĩa, Hạ Hiểu Lan mới có lực để ứng phó.
Mâu thuẫn vẫn chưa nổ ra, Bạch Trân Châu nói tên anh trai Bạch Chí Dũng ra, Kha Nhất Hùng thật sự thả các nàng đi. Hạ Hiểu Lan nhìn thấy rõ, trong mắt Kha Nhất Hùng thực ra không có bao nhiêu kính sợ, hắn cũng không sợ "Bạch Chí Dũng".
Cái đó không sợ thì phải thế nào, vẫn phải sợ chứ.
Bạch Trân Châu không biết nên giới thiệu Kha Nhất Hùng thế nào, đều nói người này lợi hại, âm hiểm xảo trá, trước đây nàng lại chưa từng quen biết.
"Tóm lại là không dễ chọc. Hôm nay tôi còn có thể giúp cô, về sau một mình cô ở nhà ga Dương Thành thì làm sao?"
Bạch Trân Châu liền đang nghĩ chuyện này, nàng không xoắn xuýt lâu, rất nhanh đã có chủ ý: "Thế này đi, sau này mỗi lần cô đến đều cho tôi một bức điện báo, nếu tôi không ở nhà, cũng sẽ nhờ hai sư huynh đến đón cô, cô ở Dương Thành bao lâu thì bọn họ sẽ theo bấy lâu, cho đến khi đưa cô lên tàu lửa về Thương Đô."
Hạ Hiểu Lan cảm thấy đây là một biện pháp ngốc, nhưng cô không hề cự tuyệt:
"Làm chậm trễ công việc của họ, tôi sẽ trả thêm tiền công cho họ."
Xem như thuê hai vệ sĩ tạm thời, Hạ Hiểu Lan rất thoải mái, kiếm tiền để tiêu. Thực ra có hai người hỗ trợ cũng được, rất nhiều nơi một cô gái trẻ tuổi không tiện đi, có người đi cùng thì lại có thể đi được.
Tạm thời để sự việc trùm xã hội đen sang một bên, không đợi Hạ Hiểu Lan hỏi về chuyện đặc khu Bằng Thành, Bạch Trân Châu đã chủ động nói những điều mình tìm hiểu được:
"Đa phần nhà ở vẫn còn đang tu sửa, ngoài đường ngổn ngang bừa bộn, còn có mấy nhà máy đang tuyển người, nghe nói là người Hương Cảng mở, người quanh đặc khu đều chen chúc muốn vào... Cô nói tìm cách kiếm tiền, tôi thấy vẫn không náo nhiệt bằng Dương Thành."
Đặc khu có, Dương Thành cũng có.
Đều là làm ăn buôn bán, sao phải cố sức đi vào đặc khu chen lấn làm gì, giấy thông hành không dễ làm, vào ra đặc khu rất không tiện.
Vì sao lại đi chen ở đặc khu?
Đương nhiên là để chiếm tiên cơ.
Hạ Hiểu Lan tim nóng hừng hực, hận không thể mọc cánh bay vào đặc khu để đại triển tài năng. Khắp nơi đều đang tu sửa nhà cửa, trong này có bao nhiêu tiền có thể kiếm, phá dỡ có tiền, sửa chữa nhà cửa có tiền, đừng nói có thể nhận công trình xây dựng, dù làm vật liệu xây dựng cũng phát tài... Cô có tiền vốn vẫn quá ít, mấy việc kiếm tiền này đều không thể can thiệp vào.
Bạch Trân Châu cảm thấy đặc khu Bằng Thành rối ren, nhìn không ra có cơ hội kinh doanh gì, Hạ Hiểu Lan liền cười:
"Đặc khu Bằng Thành người nhiều mà, có người thì kiếm được tiền."
Bạn cần đăng nhập để bình luận