Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 244: Cô bé này nhi không xứng với Chu Thành (length: 8371)

Vẫn được?
Không hề luống cuống?
Cùng một lời nói, từ những người khác nhau thốt ra, ngữ điệu thay đổi, ý nghĩa chắc chắn khác xa nhau.
Không kiêu ngạo không nịnh bợ và kiêu ngạo, đôi khi cũng chỉ là khác nhau ở cái giọng điệu. Hạ Hiểu Lan trời sinh đã có lợi thế khi nói chuyện, dù tranh cãi cũng khiến người ta khó lòng tức giận, giọng nói mềm mại dễ nghe, đây là trời phú.
Chu Di đảo một lượt, ý tứ liền trở nên khẩn trương ngay!
Ít nhất là trong tai Quan Tuệ Nga, Hạ Hiểu Lan kia không phải là không kiêu ngạo không nịnh bợ, mà là có chỗ dựa nên mới mười phần kiêu ngạo.
Một người có vẻ ngoài xinh đẹp, làm con trai bà ta mê mẩn, tính tình lại còn rất kiêu ngạo, hình tượng cô thôn nữ, qua lời kể của Chu Di đã được phác họa rõ nét trong đầu Quan Tuệ Nga.
Không được, không được, một cô gái như thế, dù có yêu đương với Chu Thành cũng là một sự vướng bận.
Quan Tuệ Nga cả một ngày tâm trạng không được vui vẻ.
Cô gái đó đến kinh thành làm gì? Chẳng phải nói là người tỉnh Dự Nam, bây giờ còn đang đi học sao?
Đã đến kinh thành, biết lễ phép thì nên đến Chu gia bái phỏng, tất nhiên, Chu gia có tiếp đón hay không lại là một chuyện khác, nếu đến thật thì chỉ nhận về sự lạnh nhạt, tuyệt đối không có khả năng đuổi người đi.
Không đến Chu gia, lại còn lén lút câu Chu Thành từ quân đội xin nghỉ phép -- quá không hiểu chuyện, bà nội của Chu Thành thương cháu, cũng không muốn đi làm phiền đến công việc của Chu Thành, gọi người từ quân đội trở về. Chu Thành thì ngược lại, vì một cô thôn nữ mà không những xin nghỉ phép, còn không về nhà.
Quan Tuệ Nga vừa bực cái thủ đoạn cao siêu của cô thôn nữ kia, lại vừa bực con trai mình là Chu Thành hồ đồ. Còn về chuyện Chu Di luôn miệng nhắc tới "Đồng Lị Lị", Quan Tuệ Nga hoàn toàn không để trong lòng. Những cô gái thích Chu Thành rất nhiều, sau này tiền đồ của Chu Thành càng xán lạn, những cô gái môn đăng hộ đối gần như là Quan Tuệ Nga tùy ý chọn lựa.
Một việc không làm phiền đến người thứ hai, Quan Tuệ Nga lại tìm đến Khang Vĩ.
"Ta nghe nói có người nào đó đến kinh thành? Ngươi gọi người đó đến cho ta xem mặt."
Lần đầu tiên Khang Vĩ còn hoảng sợ, lần thứ hai Khang Vĩ liền rất bình tĩnh. Chủ yếu là Quan Tuệ Nga đã biết đến sự tồn tại của Hạ Hiểu Lan, Khang Vĩ cũng không tính là bán đứng Chu Thành. Tối qua ở tiệm cơm ở kinh thành có nhiều người ở đó, việc Chu Thành đối đãi với Hạ Hiểu Lan như thế nào ai cũng thấy rõ, Khang Vĩ biết chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ truyền đến tai người Chu gia.
Không ngờ nhanh như vậy, phần lớn lại là Chu Di.
Khang Vĩ cảm thấy Chu Di bị bệnh, làm việc không phân biệt trong ngoài. Cùng Đồng Lị Lị tốt thì cứ tốt đi, Đồng Lị Lị thích Chu Thành, chẳng lẽ liền đóng gói Chu Thành đưa đến nhà Đồng sao?
Khang Vĩ không hề hoảng sợ, còn có một nguyên nhân nữa:
"Dì Quan, dì muốn gặp đối tượng của Thành t·ử ca sao? Nhưng cô ấy sáng sớm hôm nay đã đi xe lửa về Thương Đô rồi ạ."
Hai căn nhà đều đã thiết kế xong, Hạ Hiểu Lan không có khả năng ở lại kinh thành lâu.
Việc kinh doanh quần áo ở Thương Đô vẫn còn cần đến cô, Lưu Dũng ở lại kinh thành để trang hoàng nhà cửa, bên Thương Đô chỉ còn hai người phụ nữ và một đứa trẻ, Hạ Hiểu Lan cũng không an lòng.
Quan Tuệ Nga bị đánh cho trở tay không kịp: "Buổi sáng đã đi rồi?"
Tối qua còn cùng Chu Thành ăn cơm, sáng sớm đã vội vã lên tàu rời đi, đây là sợ người Chu gia đến tìm cô?
Nghe nói hành động rất kiêu ngạo, hóa ra cũng không có gan lớn.
Quan Tuệ Nga vừa buồn cười vừa tức giận, trong lòng còn có chút khinh thường, càng thêm cảm thấy không thể để Chu Thành tiếp tục yêu đương với cô gái như vậy.
Khang Vĩ đã chuẩn bị một bụng lời muốn nói, cứ nghĩ Quan Tuệ Nga muốn hỏi, ai ngờ nghe thấy Hạ Hiểu Lan về Thương Đô, Quan Tuệ Nga chỉ khoát tay: "Thế thì không gặp cũng được."
Thậm chí Hạ Hiểu Lan đến kinh thành làm gì bà ta cũng không hỏi.
Vì sao về Thương Đô cũng không hỏi.
Khang Vĩ thầm nghĩ, nhà Chu thật sự xem thường vị Đại tẩu tương lai... nhưng mà sao đây, nhìn Thành t·ử ca như vậy, là nhất định muốn cưới cô Đại tẩu tương lai rồi. Còn chưa về làm dâu, quan hệ mẹ chồng nàng dâu đã căng thẳng như thế, Khang Vĩ cũng không biết mình nên thay ai thắp nến.
Thay Hạ Hiểu Lan sao?
Hạ Hiểu Lan vốn không phải kiểu người dễ bị xem thường.
Khang Vĩ hiện tại đã biết Hạ Hiểu Lan có bản lĩnh, cũng không phải là nhất định phải bám lấy Chu Thành, nhà Chu nếu phản đối, Hạ Hiểu Lan nói không chừng đá Chu Thành một phát đi ngay.
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là thay Thành t·ử ca thắp nến thì hơn, kẹt giữa hai người phụ nữ, thật quá đáng thương.
...
Hạ Hiểu Lan còn chưa biết, bởi vì về Thương Đô quá nhanh, điểm số của cô trong lòng mẹ Chu Thành hiện giờ cơ bản là âm.
Đương nhiên, điểm ban đầu cũng không cao, bây giờ lại càng bị trừ điểm.
Biết được cô cũng không thèm để ý, ngay cả Khang Vĩ cũng đã nhìn ra được vài phần hình thức chung sống giữa Hạ Hiểu Lan và Chu Thành, phụ nữ tự có bản lĩnh, tự mình làm chủ. Muốn gả cao đương nhiên phải khom lưng, nhất thời khom lưng là để mưu cầu nhiều lợi ích hơn... Hạ Hiểu Lan không muốn gả cao, cô không muốn bị xem thường, cô chỉ muốn mình đứng được thật cao.
May mắn là Hạ Hiểu Lan không trì hoãn thêm mà về Thương Đô.
Chuyện không phải là ở việc kinh doanh có vấn đề, mà là cô dì nhỏ Lưu Phương đã tìm đến Thương Đô, mấy ngày nay luôn chạy tới Thương Đô.
Lưu Phương vội vã tìm nơi ở của Hạ Hiểu Lan, chạy vài lần đến Thất Tỉnh thôn đều không có kết quả.
Sau này Lưu Phân về nhà xử lý chuyện ruộng đất, liền để lại số điện thoại ở đây cho Trần đại tẩu. Lưu Phương lại lỡ mất cơ hội gặp Nhị tỷ, nghe nói Nhị tỷ về thôn liền đi đến nhà họ Trần, Lưu Phương vốn là người mặt dày, cô liền ăn vạ nhà Trần đại tẩu.
Ngày nào cô cũng canh chừng Trần đại tẩu.
Vừa hay trong thôn có điện thoại, Trần đại tẩu liền gọi điện thoại đến Thương Đô, hỏi Lưu Phân ý kiến.
Lý Phượng Mai cảm thấy Lưu Phương có bệnh, bỗng nhiên lại cố chấp muốn liên lạc thường xuyên với nhà mẹ đẻ, lại là đưa tiền lại muốn giới thiệu đối tượng cho Hạ Hiểu Lan, chắc chắn là có tính toán riêng. Tâm địa Lưu Phân không bằng Lý Phượng Mai, nhưng Lưu Phương lại là em gái ruột của cô, lúc nhỏ bản thân có đồ gì ngon đều nhét vào miệng Lưu Phương, tuổi cả hai cách nhau không bao nhiêu, không đến mức coi Lưu Phương là con gái, chỉ là yêu thương, trân trọng.
Sau khi Lưu Phương lấy chồng, điều kiện nhà họ Lương rất tốt; Lưu Phân ở nhà họ Hạ là cái bao trút giận, cũng chẳng giúp được gì cho Lưu Phương - - nói đến cùng, máu mủ tình thâm, Lưu Phương cũng không như Hạ Đại Quân mang lại tổn thương quá lớn cho Lưu Phân, trong lòng cô vẫn không thể buông bỏ người em gái này.
Biết cô mềm lòng, Lưu Dũng và Hạ Hiểu Lan đều phải dỗ dành.
Lần này Lưu Dũng và Hạ Hiểu Lan đều chạy đến kinh thành, không có ai bên cạnh khuyên can, Trần đại tẩu gọi điện thoại tới hỏi phải làm sao, Lưu Phân vẫn là đưa số điện thoại cho Lưu Phương.
Lưu Phương xem như chộp được cơ hội, liền trút giận lên Lưu Phân một trận.
Nào là ngày thường xách đồ về nhà mẹ đẻ, trong nhà một người cũng không có, khiến cô chạy đến không công, người trong thôn ai cũng chê cười.
Lại còn lo lắng cả nhà ở bên ngoài bị người ta lừa, một tin tức cũng không báo cho hay.
Dù sao là một tràng dài oán trách, đến cuối Lưu Phân đặc biệt xấu hổ.
Lưu Phương hỏi cô đang ở đâu, cô liền nói địa chỉ ở Thương Đô, đợi đến khi Lý Phượng Mai biết thì đã muộn. Lý Phượng Mai cũng hết cách, cho dù chồng cô là Lưu Dũng không thích Lưu Phương, nhưng thật là Lưu Phương có chuyện gì không qua được, chẳng lẽ người anh trai không ra mặt giúp đỡ sao? Lúc trước hắn còn quỳ trước mộ phần cha mẹ thề phải chăm sóc thật tốt hai em gái.
"Không nói cũng đã nói rồi, Lưu Phương muốn tìm đến, ngươi tốt nhất đừng có ngốc mà kể hết chuyện làm ăn cho nàng ta biết."
Biết được địa chỉ, chuyện "Lam Phượng Hoàng" lộ ra cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Đương nhiên, vị Lương thái thái cao cao tại thượng kia có thể khinh thường việc kinh doanh của hộ gia đình, Lý Phượng Mai là đang bụng ta suy ra bụng người, không muốn Lưu Phương tham gia vào công việc kinh doanh của cửa hàng quần áo - - "Lam Phượng Hoàng" đã không còn là việc buôn bán nhỏ của hộ gia đình bình thường nữa, khai trương được hai tháng, nó đã gây dựng được danh tiếng ở Thương Đô!
Bạn cần đăng nhập để bình luận