Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 526: Hiểu Lan mình mua phòng (length: 7950)

Biết Chu Thành muốn đi học viện lục quân tu nghiệp hai năm, quân đội đã phê chuẩn, Chu Thành muốn dẫn Hạ Hiểu Lan đến thăm nhị lão Chu gia, những người khác trong Chu gia đương nhiên cũng muốn đến.
Lần lượt từng người, hôm nay người Chu gia cũng đến không ít.
Hạ Hiểu Lan gặp chuyện vui vẻ tinh thần thoải mái, bị Chu nãi nãi nhìn ra, bà cụ lớn tuổi rồi, không còn che giấu như hồi trẻ, ngược lại rất tự do tùy hứng trực tiếp hỏi.
Hạ Hiểu Lan còn ngượng ngùng nói, trước mặt bao nhiêu người như vậy, không được khoe khoang sao?
Chu Thành không bỏ lỡ cơ hội thay vợ tương lai tranh mặt mũi:
"Buổi sáng lúc, ta cùng Hiểu Lan đi mua căn nhà, căn nhà là nàng đã sớm để ý, việc thành rồi, nàng tự nhiên rất cao hứng."
Mua căn nhà?
Ai mua căn nhà?
Đại bá mẫu Chu Thành không nhịn được, "Hai đứa sớm như vậy đã nghĩ chuyện kết hôn rồi sao, mua nhà bây giờ cũng hơi sớm, Hiểu Lan chẳng phải là sinh viên à, chờ công tác sau đơn vị khẳng định sẽ ưu tiên phân phòng."
Đơn vị đương nhiên sẽ phân phòng, nhưng lại theo thứ tự từ từ chờ.
Đơn vị tài nguyên nhà ở tốt, có thể sẽ phân một căn nhỏ vừa đủ ở, tài nguyên không tốt thì chỉ được một phòng.
Năm 1984, ai cũng quan tâm vấn đề nhà ở, đặc biệt là người thành phố, không ai chê nhà mình quá rộng, đều cảm thấy chật chội không đủ ở.
Hạ Hiểu Lan tuy thi đậu đại học Hoa Thanh, nếu muốn được phân một căn nhà như nhà của đại bá mẫu, không biết phải phấn đấu bao nhiêu năm nữa.
Đều nói tốt nghiệp đại học là cán bộ nhà nước, nhưng cán bộ này với cán bộ kia vẫn khác nhau, nếu không thì sao có cách nói "Cán bộ cấp cao". Đến cấp cán bộ cao cấp, nhà nước phân nhà ở sẽ không chật chội, như chỗ ở của Chu lão gia tử và Chu nãi nãi, có tiền cũng không thuê được.
Ý của đại bá mẫu Chu Thành là, Hạ Hiểu Lan và Chu Thành còn chưa đến lúc kết hôn, sao đã vội vàng xúi Chu Thành mua nhà rồi?
An phận được phân phòng không được sao, ai mà không thế, kể cả người Chu gia, phương diện này cũng không có gì đặc quyền. Cứ thể hiện tốt trong công việc, có bản lĩnh thì tự nhiên sẽ được phân phòng trước. Bản lĩnh càng lớn thì nhà được phân sẽ rộng rãi hơn người khác.
Vì sao đại bá mẫu Chu Thành lại có chút tâm nhãn, chẳng phải do chức vụ của Chu Quốc Bân cao hơn chồng bà ta là Chu Văn Bang hai cấp.
Điều kiện cư trú của người Chu gia, tốt nhất chắc chắn là nhị lão Chu gia.
Tiếp theo thì là nhà Chu Thành.
Nhà Chu Thành vốn dĩ đã rất tốt, kể cả Chu Thành có kết hôn rồi cũng không cần ở riêng. Đại bá mẫu không gây chuyện thì trong lòng không thoải mái, ý của bà ta là cho dù lòng có xấu đến đâu cũng không tính, muốn tìm phiền phức cho nhà Chu Thành —— mẹ chồng nàng dâu vốn dễ có mâu thuẫn, đại bá mẫu là muốn gây khó dễ cho Quan Tuệ Nga đó thôi, con trai còn chưa kết hôn, đã bị con dâu tương lai xúi giục mua nhà, bà mẹ chồng nào mà không bực trong lòng!
Chu Thành hiểu rõ cái bụng dạ hẹp hòi của đại bá mẫu.
Quan Tuệ Nga cũng biết rõ, lười phản ứng lại đại tẩu, cô dứt khoát vào bếp phụ giúp. Trong lòng cũng rất kinh ngạc; trước kia nghe nói Hạ Hiểu Lan tự mình làm ăn, không ngờ bây giờ đã mua nhà ở Kinh Thành rồi. Đúng là một lòng có thể làm được nhiều việc, buôn bán vẫn tốt như thế?
Không biết vì sao, đường tỷ của Chu Thành ngược lại có kinh nghiệm, hôm nay không có ai đứng ra nói những lời không phải. Dù sao đây là ở nhà họ Chu, Hạ Hiểu Lan cũng không cần phải tự mình nổi bật, nàng tin Chu Thành, cứ giao cho Chu Thành là được.
Vì là người lớn, Chu Thành cũng không muốn nặng lời:
"Bác nghe nhầm rồi, không phải là cháu với Hiểu Lan mua nhà mà là Hiểu Lan tự mình mua nhà ở Kinh Thành."
Người nhà Chu đều nhìn về Hạ Hiểu Lan.
Đại bá mẫu bừng tỉnh ngộ ra, "Nhà của Hiểu Lan mua cho cô ấy?"
Đúng là giả vờ không hiểu mà, Chu Di kéo kéo tay áo của mẹ, "Ý Chu Thành là Hiểu Lan tự mua cho mình đó."
Chu Di tuyệt đối không muốn làm sứt mặt mẹ ruột.
Nhưng nàng luôn có cảm giác, hiện tại không ngăn mẹ lại thì một lát nữa mặt sẽ càng đau.
Đến nước này rồi, Hạ Hiểu Lan không thể không tự mình đứng ra giải thích hai câu: "Vâng, mua một cái sân, sau này ở Kinh Thành cũng tiện."
Mỗi một đồng mua nhà đều do chính tay cô làm ra, sao lại không thể đường hoàng nói ra chứ?
Không phải Hạ Hiểu Lan muốn rạch ròi tiền bạc với Chu Thành, cô chỉ là phòng hờ cho ngày này mà thôi. Người nhà họ Chu phần lớn đều dễ sống chung, nhưng người thân càng thân thiết càng có kẻ thích gây chuyện.
Nhìn bây giờ thì đại bá mẫu Chu Thành đích thị là đảm đương vai "Đội trưởng gây chuyện" rồi.
Hạ Hiểu Lan không sợ đâu nhé, nhà là do tự cô mua, nói chuyện cũng sẽ mạnh miệng hơn!
Chu nãi nãi rất cao hứng, "Con bé này cũng giỏi thật, lần trước nói là mình buôn bán, mà giờ đã mua nhà ở Kinh Thành rồi à? Nhà ở đâu, sau này bà đến thăm."
"Nãi nãi lúc nào muốn đi cũng được, nhà ở Thập Sát Hải, là một tiểu tứ hợp viện."
Vừa nãy giọng của đại cữu mụ, làm Cố Tư Nhan không dám lên tiếng, giờ thì không nhịn được nữa nên sáp lại, "Tỷ Hiểu Lan, tỷ thật là lợi hại. Đến lúc bà đi, có thể mang em đi cùng được không?"
Cố Tư Nhan từng lén tiếp xúc với Hạ Hiểu Lan, do ảnh hưởng từ thái độ của cha nàng nên cũng coi như là một fan cuồng của Hạ Hiểu Lan.
Đến đây thì, cơ bản chuyện Hạ Hiểu Lan mua nhà đã truyền đến tai người Chu gia.
Gần Thập Sát Hải mà mua được một tiểu tứ hợp viện!
Thì tốn bao nhiêu tiền chứ?
Có thể được gọi là tứ hợp viện thì ít nhất cũng phải có bốn phía nhà khép kín với nhau thành một cái sân, thật sự không phải là một căn nhà trệt bình thường. Bây giờ thứ được phép ngầm mua bán là loại sân do nhà nước trả "Sản nghiệp tổ tiên" này, nhà mới có lẽ không được phân thêm nhưng bù lại có chỗ rộng lớn.
Hơn nữa lại là đoạn đường tốt, không phải chỗ xa xôi tận vành ba, lại ở gần Thập Sát Hải.
Đến đây đại bá mẫu cạn lời, trong lòng vẫn còn nghi ngờ Chu Thành lén lấy tiền, nhưng lúc này không thể không giữ mặt mũi cho Chu Thành, không khéo sẽ bị lão gia tử với lão thái thái nổi giận.
Lần trước, có người đã đến trước mặt Chu Văn Bang mách lẻo, nói Chu Thành ở trong quân đội không tốt thế nào.
Không ngờ Chu Thành vẫn tham gia duyệt binh, giờ lại muốn đi học viện lục quân tu nghiệp... Trong nhà họ Chu, vẫn là Chu Thành tiền đồ nhất, đại bá mẫu có chua chát cũng vô dụng. Ai bảo bà ta chỉ sinh con gái, lại chẳng có chí tiến thủ gì, đừng nói so với Chu Thành, đến người Chu Thành quen còn không bì kịp.
Chu nãi nãi cũng hết cách.
Chu nãi nãi cảm thấy Hạ Hiểu Lan muốn đi học thêm mấy năm thì quá chậm, nhưng nhìn Chu Thành như vậy thì phản đối ý kiến cũng vô ích?
Đằng nào thì hai đứa cũng sẽ không chia tay, chi bằng nhiệt tình hơn một chút, để hai đứa trẻ đừng nảy sinh mâu thuẫn.
Gần đến giờ cơm, Chu nãi nãi vẫn bí mật kéo Hạ Hiểu Lan hỏi: "Sân ở Thập Sát Hải không đắt đấy chứ? Nói thật với nãi nãi, mua nhà còn thiếu tiền không, nãi nãi cho thêm."
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Hạ Hiểu Lan.
Quan Tuệ Nga đang phụ giúp trong bếp, cũng không biết có nghe được không. Hạ Hiểu Lan vội vàng nói rõ tình hình:
"Nhà đó không rẻ đâu ạ, trước đây con kinh doanh, cơ bản dùng hết số tiền dành dụm, tạm thời vẫn chưa thiếu tiền ạ, cảm ơn ngài!"
Ngoài đại bá mẫu Chu Thành ra, những người khác trong nhà họ Chu đều không có ý kiến gì về chuyện cô mua nhà.
Hành động của Hạ Hiểu Lan, ngược lại còn chiếm được thiện cảm của Chu lão gia tử và mọi người —— trước kia chẳng phải còn nghĩ Hạ Hiểu Lan không biết tính toán sao, giờ con gái người ta đã mua nhà ở Kinh Thành rồi, chứng minh cô ấy thật sự đã suy nghĩ cho cuộc sống tương lai của hai người đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận