Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 525: Có phòng bộ tộc (length: 7550)

Chuyện này thật sự là một việc tốt.
Đối với tiền đồ cá nhân của Chu Thành mà nói, đây là việc tốt, Thạch Gia Trang ở ngay tỉnh Ký Bắc, khoảng cách với kinh thành cũng không tính là xa, Hạ Hiểu Lan có thể nhân dịp cuối tuần đến trường thăm Chu Thành, trường quân đội cuối tuần chắc chắn không giống trường học bình thường, học sinh lại không được phép ở bên ngoài qua đêm. Chu Thành muốn đến thăm nàng không dễ dàng, Hạ Hiểu Lan nguyện ý chủ động đi Thạch Gia Trang, về mức độ tự do mà nói, việc này cũng là chuyện tốt giúp hai người tăng tiến tình cảm.
Hạ Hiểu Lan cầm thư cười, những người ở phòng 307 đều rất tò mò.
"Sao thế, 'Z tiên sinh' của ngươi lại gửi thư tới à?"
"Trong thư viết gì mà vui vẻ vậy..."
Chấp niệm duy nhất hiện tại của Tô Tĩnh là chưa thấy ảnh của 'Z tiên sinh' thần bí, có đôi bạn nào lại không giữ ảnh của nhau chứ? Hỏi Hạ Hiểu Lan muốn, thì bị bảo là không có, nếu không phải hai người liên lạc thường xuyên, những người ở phòng 307 đều sẽ nghi ngờ 'Z tiên sinh' là do Hạ Hiểu Lan tự mình tưởng tượng ra.
"Hắn có cơ hội đến Ký Bắc học tập, rất khó có được, nên mình vui thay cho hắn!"
Dương Vĩnh Hồng kêu lên: "Ký Bắc à? Trường gì thế?"
Ký Bắc là quê hương của Dương Vĩnh Hồng, nàng đương nhiên là người kích động nhất trong phòng.
Ở tỉnh Ký Bắc cũng có không ít trường đại học, người yêu của Hạ Hiểu Lan học trường nào vậy? Đương nhiên, bất kỳ trường nào ở tỉnh Ký Bắc cũng không có danh tiếng bằng Hoa Thanh, hiện tại các nữ sinh vẫn còn đơn thuần, không dùng trường học để đánh giá hai người trai gái có xứng đôi không, mà xem phẩm chất con người nhiều hơn.
Ở phòng 307, những suy đoán liên quan đến 'Z tiên sinh' cũng coi như là chủ đề chính trong những buổi nói chuyện phiếm ở phòng. Hạ Hiểu Lan để mặc mọi người suy đoán, cười tủm tỉm không phản bác. Việc Chu Thành đi học viện lục quân có phần gấp gáp, quân đội sẽ phê phép cho hắn về nhà một chuyến.
Chu Thành nói trong thư sẽ đưa Hạ Hiểu Lan cùng về.
Lần trước đến nhà họ Chu, vừa vặn chạm mặt mẹ của Vương Kiến Hoa, Hạ Hiểu Lan hy vọng lần này đến nhà họ Chu có thể yên ổn.
Chớp mắt đã một tuần, sáng thứ bảy, Hạ Hiểu Lan chuẩn bị đến điểm hẹn gặp mặt với Chu Thành, giám đốc Ngũ bên kia nói cái sân ở Thập Sát Hải, chủ nhà nới lỏng miệng rồi.
"Tám vạn chắc chắn là quá ít nhưng đối phương có thể đưa ra giá 10 vạn, hôm nay cô có muốn đến xem không?"
Lúc này mới tám giờ sáng, Hạ Hiểu Lan cùng Chu Thành hẹn tám giờ rưỡi gặp mặt.
Chu Thành đến nơi khi hơn tám giờ mười phút, Hạ Hiểu Lan liền hỏi hắn có muốn cùng đi xem sân không.
Giám đốc Ngũ liếc nhìn chiếc xe Jeep biển số quân khu mà không lên tiếng, người ngu mới tỏ vẻ kinh ngạc khi phát hiện có chuyện bất thường, giám đốc Ngũ hiểu rõ nhưng không nói toạc ra, trong lòng đã tự suy đoán.
Chu Thành rất muốn ôm hôn vợ hắn một cái thật sự, nhưng khi dừng xe phát hiện có người khác ở đó, mà Hạ Hiểu Lan còn nói muốn đi xem sân.
Chu Thành cũng muốn đi xem xem Hạ Hiểu Lan thích căn nhà nào, "Vậy thì cùng đi thôi, ăn cơm trưa xong sẽ về nhà, hôm nay anh đưa em đến nhà ông bà."
Chu Thành quay đầu chào giám đốc Ngũ, giám đốc Ngũ không biết thân thế của Chu Thành, chỉ biết là chàng trai trẻ này ăn nói rất lão luyện, giám đốc Ngũ vẫn còn đang đạp xe, Chu Thành chở Hạ Hiểu Lan lái xe chậm rãi theo sau. Thập Sát Hải cũng không xa, chỉ một lát đã đến nơi.
Hôm nay trong sân náo nhiệt không chỉ có người từng đến xem nhà trước Hạ Hiểu Lan, có hơn mười người đang đợi ở trong sân, rõ ràng người nhà của chủ nhà đều đã đến.
Ba người Hạ Hiểu Lan vừa vào phòng, liền có người vây lại:
"8 vạn thì quá ít sao bán được chứ!"
"Đúng vậy, cô đi đâu mua được cái sân lớn chỉnh tề thế này..."
"Nhất định phải là 10 vạn, nhà chúng tôi đã thương lượng cả rồi!"
Hạ Hiểu Lan chỉ nhìn giám đốc Ngũ.
Nàng đến là để xem sân chứ không phải cãi nhau.
Chu Thành cũng cười nói: "Anh nói một câu coi như tới làm gì đi, hay là chúng ta về sớm còn hơn, cũng không thiếu một cái sân ở đây."
Đối với Chu Thành mà nói, hắn đích xác không thiếu một cái Tứ Hợp Viện, hắn đã bảo Khang Vĩ mua vài cái rồi. Những cái sân đó một mình hắn cũng ở không hết, chẳng phải là nghe lời vợ mới mua sao, tiền đều là tiền của Hiểu Lan, cái nhà cũng không tính là cái gì quá quan trọng.
Nếu Hiểu Lan thật sự muốn, Chu Thành sẽ gom hết nhà ở lại một chỗ cho Hạ Hiểu Lan tha hồ chọn một căn.
Nếu nàng phải trả tiền, Chu Thành sẽ thu, dù sao số tiền này qua tay cũng là cho vợ hắn quản lý.
Nếu như không trả tiền, Chu Thành còn cao hứng hơn!
Thế nào cũng hơn là dậy sớm tinh mơ để đến cái nơi này.
Đã thành tâm muốn bán nhà thì ngay giá bán còn không thương lượng kỹ; nói giá cả có thể thương lượng, gọi Hạ Hiểu Lan đến vẫn là giá 10 vạn!
Giám đốc Ngũ cũng tức giận, gọi chủ nhà đã liên hệ trước ra.
"Rốt cuộc là có chuyện gì vậy, nói là giá nhà có thể giảm, ông làm mất thời gian của chúng tôi như vậy không phải xem thường chúng tôi quá sao?"
Trong những người ở đây, muốn nói về người quý thời gian, ai có thể so được với giám đốc Ngũ? Ông ta cả ngày tiếp xúc với tiền, có khoản cho vay trên cả trăm vạn, còn không cần tìm đến Ngũ giám đốc để bàn sao? Nói riêng về số tiền thì giao dịch mua bán Tứ Hợp Viện ở Thập Sát Hải, đối với Ngũ giám đốc chỉ thật sự là "việc kinh doanh nhỏ".
Hạ Hiểu Lan và Chu Thành cả hai người đều còn trẻ, lớn lên lại đẹp, thật sự không dễ gì bắt nạt.
Thấy vậy, đám người kia im re.
Giám đốc Ngũ phúc chí tâm linh, nhân cơ hội thêm mắm thêm muối, khuyên hết lời mới khiến cho đôi trẻ nguôi giận, không lập tức quay người bỏ đi.
"Các vị, xin lỗi nha, phiền mọi người ra ngoài sân đứng chờ."
Mọi người bị đuổi ra ngoài, Hạ Hiểu Lan cuối cùng có thể cùng Chu Thành đi xem sân một cách yên tĩnh.
Hạ Hiểu Lan học thuộc làu, nói về căn nhà này với Chu Thành:
"Đúng tiêu chuẩn sân ba lớp, sân trước khá cạn, vào cửa chính là 'Đổ tọa', thời xưa có thể xem như là phòng khách, lại kiêm luôn phòng khách, có khách đến thì sẽ không vào nội viện bởi vì nội viện là chỗ ở của nữ quyến mà... Qua cửa Thùy Hoa là nội viện, trục chính thì là nhà vuông, hai bên là nhà đông và nhà tây, hai bên chính phòng lại thấp hơn một chút là hai gian phòng nhỏ gọi là 'Nhĩ phòng' giống như cái tai nhỏ treo ở hai bên nhà vuông, phía sau cùng là 'Hậu tráo phòng', trước kia người hầu có thể ở lại hoặc để đồ đạc hoặc dùng làm bếp... Có phải em nói nhiều quá rồi không?"
Thực ra nàng còn chưa học đến kiến trúc cổ phương Đông, mà là do Hạ Hiểu Lan cảm thấy hứng thú nên tự mình tra tài liệu ở thư viện.
Chu Thành khẽ mỉm cười: "Em thật sự rất thích căn nhà này, vậy thì mua thôi."
Không chỉ là thích Tứ Hợp Viện này mà còn rất thích "Kiến trúc", Chu Thành thích vợ mình hiểu biết nhiều, nói chuyện có chiều sâu.
Chu Thành cũng cảm thấy căn nhà này chọn không có vấn đề gì, có giám đốc Ngũ hỗ trợ trả giá, cuối cùng hai bên đều nhường một bước, định giá mua là 88.000 tệ.
Đặt tiền cọc thì cơ bản cái sân này coi như thuộc về Hạ Hiểu Lan.
Nàng cũng đã mua nhà ở thủ đô, tự nhiên là gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái, Chu Thành trực tiếp đưa nàng đến chỗ ở của hai vị lão nhân nhà họ Chu, Hạ Hiểu Lan cũng nở mày nở mặt. Hai ông bà nhà họ Chu ở trước mặt nàng cũng không có vẻ miễn cưỡng chút nào - nghe nói hai người đã gặp qua ba mẹ của Chu Thành, làm việc đích xác là rất rộng rãi, cũng không có để ý sự thay đổi thái độ của nhà họ Chu đối với mối quan hệ giữa nàng và Chu Thành.
Chu nãi nãi không nhịn được hỏi: "Hiểu Lan đây là có chuyện gì vui à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận