Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 633: Ngươi có phiền toái (length: 7657)

"Hạ sư muội, ngươi không khẩn trương sao?"
Chung Thải chưa từng trang điểm bao giờ, mặt vẽ đầy phấn khiến nàng cảm thấy không thoải mái.
Hạ Hiểu Lan chỉ thoa chút phấn, kẻ thêm lông mày, trông nàng rạng rỡ hẳn lên.
"Chung sư tỷ, ta đương nhiên cũng khẩn trương, khi khẩn trương ta liền hít sâu, cố gắng xoa dịu sự khẩn trương của mình... Cũng không chỉ có hai ta đang khẩn trương."
Câu cuối Hạ Hiểu Lan hạ giọng, Chung Thải liếc nhìn xung quanh, quả nhiên biểu hiện của mọi người đều có chút kỳ lạ, có người không ngừng nháy mắt, có người lại luôn bóc da tay.
Việc gọi đám sinh viên thi đấu gì đó mọi người đều đã quen, thi đại học chẳng phải là một cuộc thi quan trọng nhất sao.
Lên TV quả thực là không quen, có nhiều gia đình đến TV cũng không có, TV là một đồ điện hiếm lạ, xuất hiện trên TV, thì càng hiếm lạ hơn.
Việc khiến mọi người khẩn trương là do đài truyền hình ghi hình, máy quay phim chĩa thẳng vào mặt, đến cả đầu óc cũng chuyển chậm lại.
Chung Thải nhìn một lượt, chính mình bật cười, cảm giác khẩn trương tiêu tan đi không ít.
Quả thật không có gì phải khẩn trương lắm, có thể lọt vào vòng thi đấu này, ở toàn quốc đều đã xếp hàng, việc này cũng giống như khoa cử thời cổ đại, mọi người đều đã qua thi hội, chỉ còn chờ trên Kim Loan điện thi lần cuối, phân chia trạng nguyên, bảng nhãn cùng thám hoa... Tính ra thì cũng coi như tam giáp tiến sĩ, cũng có thể làm quan đó, tình huống hôm nay cũng rất giống, đi đến vòng thi nói đã là định hạng thứ.
Giáo sư Hoa Thanh Hạ bọn họ phân tích, 20 người còn lại hẳn đều có thể trở thành sinh viên trao đổi.
Chung Thải nghĩ thông suốt cũng không còn khẩn trương nữa, nàng kéo tay Hạ Hiểu Lan: "Hiểu Lan, cảm ơn ngươi nha."
Cùng Hạ Hiểu Lan cùng nhau mở 'tiểu táo' lâu như vậy, Chung Thải ấn tượng về Hạ Hiểu Lan thật không tệ, trong trường học còn có những lời đồn đại lung tung, nói Hạ Hiểu Lan với Quý Giang Nguyên, còn nói người Quý gia đã tìm đến Hạ Hiểu Lan, có vẻ rất chắc chắn. Chung Thải thật không hiểu các bạn học của mình có lòng hiếu kỳ nặng đến thế.
Người nhà Quý Giang Nguyên thật quá đáng, làm hỏng tình cảm bạn học tốt đẹp, Quý Giang Nguyên không khiến Chung Thải ghét, trông cũng rất dễ gần, nhưng người Quý gia đến gây ầm ĩ rồi, Hạ Hiểu Lan và Quý Giang Nguyên cũng không còn nói chuyện với nhau.
Chung Thải đang nghĩ như vậy, liền thấy Quý Giang Nguyên đứng ở cửa ngó nghiêng.
"Hiểu Lan, có phải Quý Giang Nguyên đang tìm ngươi không?"
Hạ Hiểu Lan nhíu mày, đã lâu như vậy nàng coi Quý Giang Nguyên như người không quen biết, giờ hắn còn có chuyện gì?
"Hạ Hiểu Lan, em ra đây một chút, thầy Lâm tìm em."
Các thầy cô không được vào phòng nghỉ này, chỉ có người của đài truyền hình và các thí sinh đang chờ thi. Hạ Hiểu Lan ra đến cửa, Quý Giang Nguyên kéo nàng sang một bên:
"Ta nói ngắn gọn thôi, ngươi có thể gặp rắc rối rồi, người đài truyền hình nói có người đang giúp ngươi đi cửa sau, đã chào hỏi với đài truyền hình và ban giám khảo, muốn chiếu cố ngươi nhiều hơn... Ta nghĩ, đó không phải chuyện gì tốt."
Chẳng lẽ là Chu gia?
Hay là Thang Hoành Ân?
Quý Giang Nguyên cảm thấy, hai bên đều không giống làm ra chuyện này. Với trình độ của Hạ Hiểu Lan, cứ ổn định phát huy sẽ tốt hơn, căn bản không cần phải cố tình chào hỏi chiếu cố, hắn cũng tốn không ít công sức mới moi được lời từ hai người của đài truyền hình, nói là lãnh đạo tư giáo dục cấp cao đã chào hỏi.
Trong nháy mắt Hạ Hiểu Lan nghĩ ra rất nhiều.
Ở tư giáo dục cấp cao ai lại đi chào hỏi cho nàng, vừa rồi hình như nàng thấy bóng dáng của Chiêm a di.
Chiêm a di có quan hệ không tệ với mẹ của Chu Thành, sao có thể làm hại nàng như vậy... Ai mẹ nó đi cửa sau mà lính tôm tướng cua ở đài truyền hình đều biết, thì việc đi cửa sau này chắc chắn sẽ phản tác dụng!
Hạ Hiểu Lan bừng tỉnh đại ngộ, nàng đã cảm thấy thái độ của tổ làm phim vừa rồi có chút kỳ quái.
Người ta có thể không kỳ quái sao, có lẽ cố ý lại gần xem xét, nàng mà lại có thể động tới lãnh đạo tư giáo dục cấp cao phải chào hỏi.
Lúc này tâm tình của Hạ Hiểu Lan giống như vừa nuốt phải một con ruồi.
"Quý Giang Nguyên, cám ơn ngươi."
Nàng đã dứt khoát cắt đứt liên lạc với Quý đồng học, nhưng Quý Giang Nguyên hiển nhiên không nghĩ vậy. Việc này Quý Giang Nguyên cố ý nói cho nàng biết, để Hạ Hiểu Lan có chút chuẩn bị. Đương nhiên, đổi lại là Quý Giang Nguyên gặp phải chuyện tương tự, Hạ Hiểu Lan cũng sẽ nhắc nhở.
"Ngươi có thể giúp ta báo với thầy Lâm không?"
Gặp khó khăn thì tìm thầy cô, thi nói sắp bắt đầu, nếu muốn cùng ban giám khảo trao đổi, thì thầy Hoa Thanh đứng ra chắc chắn sẽ thích hợp hơn. Bản thân Hạ Hiểu Lan cảm thấy không hề gì, nàng có thể vượt qua cửa ải này, cũng không phải dựa vào đi cửa sau!
Quý Giang Nguyên rời đi, Hạ Hiểu Lan rơi vào trầm tư.
Nếu không phải Chiêm a di hảo tâm xử lý chuyện xấu, thì người duy nhất ở tư giáo dục cấp cao có thể làm ra loại chuyện này chính là Vương Quảng Bình.
Hạ Hiểu Lan có hai điểm chưa hiểu, thứ nhất là vì sao cục trưởng Vương lại đột nhiên hạ thấp thân phận làm khó một học sinh như nàng, chẳng lẽ Vương gia đã đưa Hạ Tử Dục lên tận lòng bàn tay, xem tương lai con dâu của mình để thích làm gì thì làm?
Thứ hai là cục trưởng Vương vừa rồi cùng Đỗ Triệu Huy đấu đá một ván, thế mà nhanh vậy đã tập hợp lại, có thể phụ trách việc thi tiếng Anh sao?
Chiêu này đúng là quá tiện, Hạ Hiểu Lan có thể sẽ bị hủy tư cách thi.
Nhưng cục trưởng Vương nếu đã ra tay, chỉ làm hỏng một lần thi tiếng Anh của nàng, có phải quá dễ không.
Người như vậy đi một bước có thể đã tính đến những bước tiếp theo, thi tiếng Anh chắc chắn là bước đầu tiên. Cục trưởng Vương cũng quá liều lĩnh, bản thân đang ở tư giáo dục cấp cao còn khó khăn, không cầu thăng tiến trong sự nghiệp mà lại đi làm khó một học sinh như nàng... Chẳng trách người này chậm chạp mãi không phất lên được, tính cách kém cỏi đã thành quán tính rồi!
"Này các bạn học, mọi người chú ý nghe chút. Sau khi lên đài phải chú ý phối hợp với người dẫn chương trình, khi nói chuyện phải luôn hướng về phía các thầy cô giám khảo, không cần quan tâm đến máy quay phim, cứ xem như không thấy nó..."
Người của đài truyền hình đến nói các hạng mục cần chú ý cho thí sinh.
Thứ tự lên biểu diễn cũng tiện lợi, theo thứ tự thi viết mà lên, Hạ Hiểu Lan ở vị trí thứ 17, một học sinh thi nói cũng tầm 15 phút, đến lượt nàng chắc cũng tầm tối muộn rồi. Đây là chương trình truyền hình, tổng thời lượng là 5 tiếng, cuối cùng phỏng chừng sẽ cắt ghép biên tập thành phim dài 1 tiếng.
Thí sinh phải ngồi lâu như vậy, khán giả bên dưới cũng phải ngồi xem lâu như vậy.
Trừ những học sinh không vào được vòng chung kết, còn lại khán giả đều là người của giới tiếng Anh và Bộ Giáo Dục, Chiêm Ái Quần đã đưa hai vé cho Quan Tuệ Nga.
Chu Quốc Bân chắc chắn không có thời gian, lúc buổi trưa có danh sách thi nói nàng còn gọi điện thoại cho Quan Tuệ Nga để xác nhận, nói chắc chắn sẽ đến.
Chiêm Ái Quần là giám khảo, khi cuộc thi bắt đầu ghi hình, thợ trang điểm của đài truyền hình đã trang điểm cho nàng rồi, cũng không quan tâm Quan Tuệ Nga đến hay chưa.
Quan Tuệ Nga đến, nàng cầm hai tấm vé, không đi cùng Chu Quốc Bân mà đi cùng bà nội của Chu Thành, hai người đều rất kín đáo ngồi ở hàng ghế cuối.
Bà nội Chu luôn rất thích Hạ Hiểu Lan, nghe nói Hạ Hiểu Lan thi tiếng Anh lợi hại như vậy, bà nhất định muốn đến xem.
Nghe không hiểu cũng không sao, bà biết Hạ Hiểu Lan mà, nhìn mặt thôi cũng được mà!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận