Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 408: Công tác chứng thực có lệch lạc (length: 8379)

Việc giúp đỡ Thang Hoành Ân mấy ngày chắc chắn không có vấn đề gì.
Nếu Hạ Hiểu Lan biết nấu ăn, thì chính nàng đã không chút do dự đi rồi.
Cũng như Lưu Dũng chủ động đến tận cửa giúp Viên Hồng bố mẹ làm việc ở xưởng bông quốc doanh, người ta muốn có được cái gì thì sẽ không tiếc công sức bỏ ra. Chẳng qua, Hạ Hiểu Lan và Lưu Dũng làm loại chuyện này là bình thường, hai người đều là người làm ăn có tham vọng, còn Lưu Phân trước đây vốn là một người phụ nữ nông thôn thật thà, Hạ Hiểu Lan còn chưa đến mức để mẹ ruột đi làm bảo mẫu cho người khác để đổi lấy lợi ích.
Để Lưu Phân đi chăm sóc Thang Hoành Ân, liệu bà có được tự nhiên thoải mái không?
Nhận một tiếng cự tuyệt, nghe như lại thật sự thiếu tình người. Thang Hoành Ân giúp đỡ cũng không có được lợi lộc gì, một chút đặc sản mà đã mua chuộc được thị trưởng đại nhân sao? Bây giờ người ta lại còn phải nằm viện, lần này bệnh dạ dày hẳn là rất nghiêm trọng, tìm người thích hợp, Bành bí thư cao cao tại thượng, sẽ không mở miệng với Hạ Hiểu Lan.
Hạ Hiểu Lan chính là đang lo nghĩ cho bản thân mình, nên mới để Lưu Phân tự quyết định.
Lưu Phân cũng không hiểu biết gì về các quy tắc chăm sóc lãnh đạo, những công việc khác cũng không cần bà làm, chỉ cần giúp nấu cơm thôi.
"Vậy ta thử xem."
Làm cơm xong mang đến bệnh viện là được, bà cũng không cần phải gặp mặt Thang tiên sinh.
Chỉ là Lưu Phân biết nấu chỉ có mấy món đó, cũng chỉ có thể kiên trì làm các món ăn gia đình của Dự Nam.
Bành bí thư nói Thang Hoành Ân ăn uống cần thanh đạm, ngoài cháo ra thì chỉ có mì, mấy món này Lưu Phân đưa tới có chút ngại.
Nhưng sau khi đưa hai bữa, Bành bí thư phản hồi lại khá tốt, Hạ Hiểu Lan cảm thấy thật khó hiểu, không ngờ Thang Hoành Ân lại thích ăn đồ ăn nhà làm của Dự Nam? Ông ta một chút giọng Dự Nam cũng không có, hẳn không phải là người Dự Nam?
Hạ Hiểu Lan bận tối mặt như chong chóng, cùng Lưu Dũng đi bệnh viện thăm Thang Hoành Ân một lần, Thang Hoành Ân đang nghỉ ngơi.
Bành bí thư nói đi nói lại rằng lãnh đạo cần tĩnh dưỡng, Hạ Hiểu Lan cũng đàng hoàng không làm phiền nữa.
Trong thời gian Thang Hoành Ân nằm viện, một lần tình cờ gặp mặt, Lưu Thiên Toàn lại liên tiếp tiếp xúc với Viễn Huy, hẹn Lưu Dũng ra ngoài uống vài lần rượu, Lưu Dũng chỉ thiếu móc tim ra nói mình không có khả năng gánh nổi công trình lớn như Khách sạn Nam Hải, Lưu Thiên Toàn lại nói tiền bạc không phải là vấn đề.
"Lưu lão đệ, quan trọng là hai nhà chúng ta hợp tác, một người bỏ vốn, một người bỏ sức, có thể lấy được công trình Khách sạn Nam Hải, kiếm được tiền thì mọi người cùng chia nhau nhé!"
Lưu Dũng có giải thích cũng vô ích.
Nếu hắn mà nói mình thật sự không có quan hệ đồng nào với Thang Hoành Ân, thì Thang Hoành Ân trước mặt người ngoài đều chào hỏi với Hạ Hiểu Lan.
Bây giờ muội tử của hắn, Lưu Phân, lại coi như là bảo mẫu tạm thời của Thang Hoành Ân sao?
Đây tính là cái mối quan hệ gì!
"Cứ trả lời qua loa với hắn, chỉ cần không ký hợp đồng, thì chỉ là nói suông thôi. Chờ đến khi công trình trang trí Khách sạn Nam Hải đấu thầu, anh lại xem tình hình cụ thể."
Trang trí khách sạn năm sao, Viễn Huy không chỉ tư chất không đủ mà thôi, Lưu Dũng cùng Hạ Hiểu Lan cũng không có đủ nhiều tiền như thế. Một khách sạn năm sao, cho dù là vào năm 1984, việc trang trí cũng tốn đến hàng chục triệu đồng, có đem Hạ Hiểu Lan cùng Lưu Dũng trói lại rồi đưa cho ngân hàng, cũng không vay được số tiền lớn như thế.
Chỉ với tư cách của Viễn Huy thì ngay cả tư cách tham gia đấu thầu cũng không có.
Tổng công ty Hoa Kiến và mấy đơn vị xây dựng ở Nam Thông đang nhòm ngó miếng thịt béo này, Viễn Huy lại nghĩ đến chuyện có thể nhặt của hời từ một công trình trang trí nhà khách như vậy, quả thực là không có khả năng. Hạ Hiểu Lan trước đây chưa từng nghĩ đến công trình Khách sạn Nam Hải, nhà khách và khách sạn năm sao là khác nhau, những vật liệu xây dựng nhập khẩu mà Lưu Dũng làm cũng không có cửa để đưa vào, kỹ thuật của công nhân trang trí cũng không đạt tiêu chuẩn, thiết kế cũng không thể cứ dựa vào Hạ Hiểu Lan một chút kiến thức lừa bịp cho qua được.
Nàng có thể dựa vào kiến thức kiếp trước để vẽ qua loa bản vẽ trang trí, chứ việc như hệ thống thông gió cung cấp hơi ấm cho khách sạn năm sao thì Hạ Hiểu Lan hoàn toàn không xử lý được.
Lúc này điều hòa nên lắp đặt như thế nào, cũng thuộc về ngành chuyên môn về hệ thống sưởi ấm thông gió, không phải cứ như điều hòa gia dụng, đục lỗ trên tường là được.
Lưu Thiên Toàn coi trọng vẫn là mối quan hệ mật thiết giữa Viễn Huy và Thang Hoành Ân, mượn xác của Viễn Huy, nhận được công trình Khách sạn Nam Hải, rồi chia cho Viễn Huy một chút lợi nhuận... Nghe vào tai Viễn Huy giống như không cần làm quá nhiều mà cũng có tiền?
Hạ Hiểu Lan biết, đây chính là việc mà Viễn Huy không thể làm nhất.
...
Kinh thành.
Vương Quảng Bình và Nhiễm Thục Ngọc từ nông trường hồi Kinh, Vương Kiến Hoa chỉ lo cao hứng, tự mình chạy tới Cáp tỉnh đón cha mẹ trở lại Kinh thành.
Nhưng không nghĩ được cách sắp xếp chỗ ở ổn thỏa, căn nhà trước đây Vương gia ở đã sớm bị nhà nước thu hồi, bây giờ công việc của Vương Quảng Bình còn chưa xác định, đơn vị mới chưa phân được phòng là chuyện đương nhiên. Nếu Vương Kiến Hoa suy nghĩ cẩn thận, thì nên tìm chỗ ở tốt trước khi đi Cáp tỉnh.
Hắn cùng Hạ Tử Dục đều có thể ở ký túc xá của trường học, một số bộ phận học sinh nghỉ vẫn không rời khỏi trường, hai người có thể luôn ở lại ký túc xá của trường, vậy chẳng lẽ để Vương Quảng Bình và Nhiễm Thục Ngọc cũng chen vào ký túc xá sao?
Bình thường xem thường Hạ Tử Dục, bây giờ vẫn là muốn dựa vào Hạ Tử Dục.
Tiền khách sạn là do Hạ Tử Dục ứng trước.
Ở khách sạn một tuần, cuối cùng công việc của Vương Quảng Bình cũng được xác định.
Người nhà họ Vương ai nấy đều hết sức bất ngờ, công việc này đương nhiên không thể nói là không tốt, nhưng hoàn toàn khác với dự tính của Vương Quảng Bình trước đây.
"Vụ giáo dục cao đẳng của Bộ Giáo dục?"
Cho dù là vào xí nghiệp quốc doanh, còn mạnh hơn Bộ Giáo dục. Bộ Giáo dục rất khó có thể tạo ra thành tích, nếu làm ra được thành tích thì tức là chứng tỏ bạn hợp với công việc giáo dục, và sẽ được thăng chức trong bộ phận... Chỉ có thế thôi! Hoàn toàn trái ngược với hùng tâm tráng chí của Vương Quảng Bình.
"Lão Trương, công việc sắp xếp này, có phải hơi sai sai không?"
Vương Quảng Bình cứ nghi thần nghi quỷ, luôn cảm thấy có người ngầm phá đám. Còn ai là kẻ phá đám thì chắc chắn là những người mà hắn đã từng đắc tội năm đó. Năm đó Vương Quảng Bình thăng tiến quá nhanh, quá nổi bật nên đắc tội không ít người, nếu không thì tại sao người khác đã sớm trở về thành, còn hắn vẫn bị bỏ quên ở nông trường Cáp Tỉnh, Vương Quảng Bình biết chắc chắn có người đang ngăn cản hắn trở về thành!
Lão Trương cũng không rõ tình hình: "Lúc đầu chắc chắn không phải đi Bộ Giáo dục, khi xác nhận công việc không biết ở đâu có tin đồn, nói rằng ông ở trong điều kiện gian khổ tại nông trường, vẫn không lơ là yêu cầu đối với nhi tử, Kiến Hoa thi đậu đại học Kinh Thành từ nơi xa xôi, ông rất có tâm với sự nghiệp giáo dục."
Vương Quảng Bình muốn chửi thề!
Kiến Hoa thi đậu đại học thì liên quan gì đến hắn, một người ở Cáp Tỉnh, một người ở tỉnh Dự Nam, cách nhau non sông vạn dặm, mấy tháng mới nhận được một lá thư, mà bản thân Vương Quảng Bình cũng không có trình độ cao, thì làm sao có thể quản giáo nhi tử Vương Kiến Hoa?
Việc đã đến nước này, việc bổ nhiệm của tổ chức cũng không thể phản đối, Vương Quảng Bình chỉ còn cách bịt mũi vào Vụ giáo dục cao đẳng của Bộ Giáo dục.
Nhiễm Thục Ngọc ngược lại nghĩ thoáng hơn: "Vụ giáo dục cao đẳng có phải quản lý các trường đại học không? Đơn vị này tốt quá còn gì, tương lai của Kiến Hoa con có thể được bảo đảm!"
Sinh viên nhiều như vậy, sau khi phân công chỗ làm, xuất phát điểm là hoàn toàn khác biệt.
Vương Quảng Bình năm nay cũng đã 50 tuổi rồi, còn có thể làm được bao nhiêu năm nữa?
Vương Kiến Hoa tốt nghiệp đại học cũng đã 28-29 tuổi, so với những người 20 tuổi đã đi làm, rõ ràng là đã chậm hơn mấy năm. Vương Quảng Bình làm ở vụ giáo dục cao đẳng Bộ Giáo dục thì lại khác, có thể lựa chọn nơi phân công tốt cho Vương Kiến Hoa, như thế nào cũng phải bù lại mấy năm chênh lệch này!
Khi công việc được xác nhận thì đương nhiên sẽ phân lại phòng ở cho Vương Quảng Bình.
Hạ Tử Dục nghe nói ba chồng tương lai đang làm việc tại Vụ giáo dục cao đẳng của Bộ Giáo dục, trong lòng liền bắt đầu tính toán.
Vụ giáo dục cao đẳng?
Đại học Hoa Thanh không phải thuộc sự quản lý của vụ giáo dục cao đẳng sao?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận