Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 424: Ấn tượng phân đại giảm (length: 9010)

Chu Thành nói là ngộ thương, đoàn trưởng và chính ủy về nguyên tắc tin tưởng hắn.
Hắn chỉ là không chịu xin lỗi, trong đoàn cũng muốn đưa ra một chút trừng phạt, nếu không thì không cách nào xoa dịu cảm xúc của Cao Phỉ và Phương Sĩ Trung.
Cao Phỉ làm thế nào mà thân cận được với Phương Sĩ Trung?
Một người là bác sĩ thực tập, một người là quan quân quân đội, thực ra là có người đứng sau giật dây cho hai người. Không phải do người nhà Cao Phỉ thích, mà là bạn bè của bố mẹ Cao Phỉ, Cao Phỉ bị đánh, đi tìm người chú này khóc lóc kể lể một hồi.
Người ta đều chỉ nói về những điều có lợi cho bản thân mình, trong mắt tuyệt đại đa số mọi người, đàn ông động tay đánh phụ nữ là sai!
Dù cho những người này có thể thường xuyên bạo lực gia đình với vợ mình, trừng phạt thể xác con cái, nhưng ra ngoài đường họ đều phải giữ gìn hình tượng. Ở nhà đóng cửa đánh vợ mình mình đầy thương tích, ra ngoài vẫn giả bộ tôn trọng phụ nữ.
Người chú của Cao Phỉ, vừa nghe chuyện này đã nổi giận.
Hắn không biết mâu thuẫn trước đó đã tích tụ, cũng không biết Cao Phỉ đã nhiều lần đối đầu với Hạ Hiểu Lan, càng không biết Cao Phỉ lần này trực tiếp mắng cả nhà Hạ Hiểu Lan là người ngoại tỉnh không được giáo dục! Còn chuyện Cao Phỉ ăn một cái tát kia, thực ra là ngộ thương trong lúc hỗn loạn, việc này Cao Phỉ sẽ không dại gì mà nói ra.
Người tiến cử này vô cùng tức giận, hắn có thể giới thiệu đối tượng cho đương doanh trưởng Phương Sĩ Trung, chức vụ của hắn chỉ có thể cao hơn.
Trước giờ chỉ thấy cấp trên quan tâm cấp dưới, khi nào thì cấp dưới dám đi giới thiệu đối tượng cho cấp trên? Người tiến cử này, lại vừa hay là một trong số ít những người biết gia thế của Chu Thành, lúc trước hắn còn muốn giới thiệu Cao Phỉ cho Chu Thành, nhưng Chu Thành tỏ ra rất kháng cự với chuyện này, gia cảnh Chu gia cũng khá cao, e rằng còn chẳng thèm để ý đến nhà Cao Phỉ, nên người tiến cử mới tác hợp Cao Phỉ với Phương Sĩ Trung.
Đúng, gia thế nhà ngươi Chu Thành tốt, bản thân cũng có năng lực, tuổi còn trẻ đã được thăng chức.
Nhưng ngươi cũng không thể quá bắt nạt người khác chứ!
Người tiến cử tức giận, liền đem sự việc mách tới tai người nhà họ Chu.
Mách với bố mẹ Chu Thành thì chẳng là gì, bố mẹ ruột có khi còn bao che khuyết điểm, hắn mách với bác cả của Chu Thành!
Bác cả của Chu Thành bình thường có chút ghen tị với em trai Chu Quốc Bân, nhưng đó là chuyện của một nhà đóng cửa nói sau, đối với bên ngoài thì nhà họ Chu rất đoàn kết.
Nghe nói Chu Thành gây ra chuyện này, bác cả của Chu Thành gần như phẫn nộ: Chu gia dốc sức bồi dưỡng con cháu, lẽ nào là để có đứa chỉ biết đánh phụ nữ thế này sao? Chuyện đã đến tai ông rồi, không biết có bao nhiêu người đang xem trò cười của Chu gia.
Một cái tát này có thể ảnh hưởng đến tiền đồ của Chu Thành!
Tiền đồ của Chu Thành, cũng gắn liền chặt chẽ với tương lai của Chu gia. Trong đám con cháu trẻ tuổi, ngoài Chu Thành ra thì chẳng ai có tiền đồ hơn. Để Chu Thành làm ra cái chuyện gì thế này, trong quân đội lại đi đánh người nhà quân nhân, thật là hết sức có thể!
Bác cả của Chu Thành thật sự tức giận, cũng là quan tâm, có lẽ còn có chút tâm tư riêng.
Ông không nói với Chu Quốc Bân và Quan Tuệ Nga, ông đem chuyện này nói với ông cụ Chu, để ông cụ dạy dỗ cháu trai mình thế nào, có muốn quản hay không thì tùy, dù sao ông là bác cả cũng không thể chạy đến quản được.
Ông cụ Chu trực tiếp bảo Chu Thành về nhà:
"Ngươi xin nghỉ không được, ta sẽ xin cho ngươi."
Chu Quốc Bân và Quan Tuệ Nga cũng bị gọi đến cùng.
Chu Thành còn chưa về, ông cụ Chu đem sự tình nói sơ qua.
"Chờ nó về rồi hỏi lại tình hình, ta tin nó sẽ không vô duyên vô cớ đánh người, nhưng chuyện này ảnh hưởng rất xấu... Một cái tát này của Chu Thành, có khả năng khiến nó phải trì trệ hai năm ở vị trí hiện tại."
Người trẻ tuổi thuận buồm xuôi gió, không hẳn đã là chuyện tốt.
Ông cụ Chu cho rằng vấp phải chút trở ngại không có gì, nhưng cái việc vấp ngã này, cũng phải xem xét xem là vì nguyên nhân gì!
Nếu Chu Thành thực sự là loại người dựa vào đánh phụ nữ để thể hiện bản thân, thì thật sự quá ngu xuẩn, khiến ông cụ Chu hơi thất vọng.
Chu Quốc Bân không nói gì, tim Quan Tuệ Nga như bị thắt lại.
Chu Thành sao có thể đi đánh vợ của chiến hữu?
Con người của hắn, từ nhỏ đã không đoái hoài đến con gái, đám con gái đó nếu mà quấn lấy hắn quá đáng, thì hoặc là bị hắn coi như không khí, hoặc là bị hắn xua đuổi ra xa. Quan Tuệ Nga khó hiểu bèn nghĩ đến Hạ Hiểu Lan.
Hai ngày nay, có lẽ con bé đã đến kinh thành báo danh?
Quan Tuệ Nga có một linh cảm, chuyện này có lẽ có liên quan đến Hạ Hiểu Lan, nhưng cô cũng không muốn hồ đồ vu oan cho người, liền kìm lại không nói ra suy đoán của mình.
Ông cụ Chu đã lên tiếng, Chu Thành vẫn có thể xin được nghỉ phép. Chờ Chu Thành vừa về đến nhà, người mà anh phải đối mặt chính là ba người lớn tuổi trong nhà. Ông cụ Chu trực tiếp bảo anh kể rõ ràng đầu đuôi sự việc, Chu Thành thật sự chưa từng gặp phải trắc trở nào, anh cũng không cảm thấy mình làm sai, liền nói.
Cao Phỉ vài lần khiêu khích, vợ của hắn ta thật sự là quá đáng.
Trong tình huống đó, để Hiểu Lan và Cao Phỉ đánh nhau chắc chắn không ổn.
Hiểu Lan sắp khai giảng rồi, biết Vương Quảng Bình được điều đến làm công tác giáo dục đại học, Chu Thành không tin Hạ Tử Dục sẽ ảnh hưởng đến hành vi của Vương Quảng Bình... Nhưng phòng ngừa vạn nhất, Hạ Hiểu Lan không thể động tay. Đại học Hoa Thanh, yêu cầu phẩm hạnh của học sinh cũng rất cao, có thể có cá tính, nhưng không thể có vết nhơ về đạo đức. Nếu Cao Phỉ kiên quyết không bỏ qua chuyện này mà báo công an, thì đối với Hạ Hiểu Lan sẽ là một rắc rối lớn.
Lúc đó Chu Thành cũng chỉ nghĩ đến điểm này, xuất phát từ mục đích bảo vệ Hiểu Lan, mình liền đứng ra gánh chịu.
Trong lúc hỗn loạn, ai biết được lại đánh trúng Cao Phỉ?
Nhưng lỡ ngộ thương rồi, Chu Thành cũng không cảm thấy mình sai, anh chính là kiểu người không sai thì sẽ không bao giờ nói xin lỗi.
Ông cụ Chu con mắt tinh tường, nhìn thấu những lời còn che giấu chưa nói hết của Chu Thành.
"Chu Thành, con bé đó đã ảnh hưởng đến con quá sâu. Cô bé này rất ưu tú, biết mình muốn gì, có thể dựa vào bản lĩnh của mình để có được điều mình muốn, bất kể là đầu óc hay năng lực, đều là người nổi bật trong đám bạn cùng lứa tuổi, có được năng lực đó rồi thì bối cảnh gia đình lại thành thứ yếu để xem xét, con nghĩ vậy đúng không? Con thích nó, đồng thời cũng thưởng thức nó, thậm chí con còn khinh thường cái gọi là môn đăng hộ đối, cho rằng bản thân con có năng lực đánh vỡ loại thành kiến đã hình thành từ lâu trong xã hội này! Bao gồm cả việc lần này con thất thố phạm sai lầm, con ngốc nghếch tự ôm chuyện của hai người phụ nữ vào người mình. Con cảm thấy con đang bảo vệ nó, giống như mấy tháng trước, con vì Hạ Hiểu Lan chạy đến Thương Đô, lật tung hơn nửa số cán bộ huyện Hà Đông lên, cái việc khám phá ra này, không nên là do con làm, người khác sẽ nghĩ gì về con, sẽ nghĩ gì về Chu gia?"
Chuyện của Phàn Trấn Xuyên, ông cụ Chu cũng đã biết!
Chu Quốc Bân không nói gì, tuy rằng ông cụ đã về hưu, nhưng tai mắt vẫn không bị bịt.
Quan Tuệ Nga vội vàng rót cho ông cụ một chén nước, "Ba, ngài cứ từ từ nói, đừng vì Chu Thành mà tức giận ảnh hưởng đến thân thể..."
Ông cụ Chu hớp một ngụm, đặt chén trà xuống, cũng không nể mặt Quan Tuệ Nga: "Tính cách của Chu Thành, cũng có liên quan đến con, chuyện này để lát nữa chúng ta nói tiếp."
Chu Thành lưng thẳng tắp, như một cây thương, nhận sự công kích từ ông cụ Chu:
"Người khác sẽ cảm thấy nhà họ Chu quản quá nhiều việc! Con quản chuyện không nên quản, con không phải vì bất bình cho dân thường, con là vì tư dục, vì con muốn bảo vệ Hạ Hiểu Lan, con ép không nổi tức giận trong lòng, cho rằng Phàn Trấn Xuyên khinh miệt, vũ nhục là xúc phạm đến thể diện của con, Chu Thành! Chu Thành, ông nội không cảm thấy cái quan niệm môn đăng hộ đối là đúng, nhưng đôi khi những quan niệm cũ cũng không phải là sai hoàn toàn, xuất thân khác nhau, thực sự sẽ ảnh hưởng đến một người, Hạ Hiểu Lan quả thật rất ưu tú, nhưng điều kiện gia đình của nó kém, khiến cho nó so với những cô gái cùng tuổi khát vọng thành công càng mãnh liệt hơn, nó giống như một thanh kiếm sắc bén, hướng đến phía trước mà chém, sẽ không nghĩ đến việc mình có thể cắt phải người khác hay không! Con gặp được một cô gái như vậy, tình cảm tựa như ngọn lửa cháy đồng, nhưng nó có thực sự thích hợp với con không?"
Chu Thành và Hạ Hiểu Lan, không phải là sự bổ sung cho nhau.
Hạ Hiểu Lan thiếu sự bình thản, cố sức muốn thoát khỏi quá khứ, tính tình cứng rắn và ngay thẳng. Cộng thêm bộ óc thông minh, sẽ có được thành tựu trong học tập và sự nghiệp, nhưng cô không thích hợp làm vợ Chu Thành.
Ít nhất là Chu Thành hiện tại, cần một người con gái chín chắn hơn, chứ không phải là một khối dung nham nóng bỏng, lại gặp thêm một khối dung nham khác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận