Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 394: Hạ Hiểu Lan bản chất (length: 8010)

Việc Hạ Hiểu Lan rời đi, không có nghĩa là cuộc gặp mặt hôm nay liền kết thúc.
Người cả nhà chắc chắn muốn đưa ra bình luận về Hạ Hiểu Lan.
Cố Chính Thanh đương nhiên chỉ biết nói tốt, Cố Chính Thanh và Tôn hiệu trưởng ở tận An Khánh chắc chắn có tiếng nói chung, trong mắt những người làm giáo dục, thành tích tốt thì mọi thứ đều tốt! Thành tích không tốt, ngươi lớn lên có xinh đẹp, gia thế có tốt, miệng có ngọt, đều là hình thức vô ích, sẽ không được những người như họ tán thành!
Chu nãi nãi đắc ý nhất, bà ấy thật lòng đến xem mắt cháu dâu, đã sớm chuẩn bị quà hậu, một chiếc vòng tay bằng vàng bọc ngọc.
Còn những trưởng bối khác bị Chu nãi nãi gọi đến xem náo nhiệt, đều chuẩn bị cho Hạ Hiểu Lan bao lì xì. Tiền nhiều hay ít không quan trọng, muốn cho Hạ Hiểu Lan tối nay tay không rời khỏi Chu gia, bọn họ cũng rất nghiêm túc.
Còn Quan Tuệ Nga, vốn cũng chuẩn bị tùy tiện cho qua cái bao lì xì, nhưng lại không thích Hạ Hiểu Lan này ngay cả lễ tiết cơ bản cũng không nắm rõ.
Hạ Hiểu Lan không giống như cô ta tưởng tượng, Quan Tuệ Nga trên đường lên lầu đã đổi bao lì xì thành một đôi khuyên tai nạm kim cương. Kim cương lúc này ở trong nước không phổ biến, trang sức chỉ có vài loại chất liệu chính là vàng bạc và các loại ngọc thạch, đá quý có màu sắc. Đôi khuyên tai kim cương là mua từ nước ngoài về, Quan Tuệ Nga rất thích nhưng đeo ra ngoài thì có vẻ quá gây chú ý, nên vẫn luôn cất trong tủ.
Những cô gái trẻ có thể sẽ thích loại đồ vật sáng long lanh này, đưa cho Hạ Hiểu Lan ngược lại rất thích hợp.
Hạ Hiểu Lan rời đi, cuộc thảo luận về nàng mới vừa bắt đầu.
Đại bá mẫu của Chu Thành sắc mặt nhàn nhạt: "Cô bé này lớn lên xinh xắn, thảo nào Chu Thành thích."
Dù có ưu tú thì cũng là người nhà khác, lại không mang họ Chu, làm gì cứ luôn đem Chu Di nhà mình ra so sánh.
Chu tiểu cô nhất định phải bảo vệ chồng, giọng nói có phần khoa trương: "Chị dâu à, đối tượng của Chu Thành không chỉ có mỗi vẻ ngoài xinh đẹp đâu, chị xem cô ấy, đúng là điển hình cho việc học tập thay đổi vận mệnh, cô bé này đặt ở đâu cũng đủ ưu tú, cháu trai nhà mình cũng không phải là nông cạn chỉ biết nhìn mặt người!"
Haizz, thân phận vô hình không thể chịu được, chỉ có thể đứng ra bênh vực Hạ Hiểu Lan, ai bảo chồng của nàng Cố Chính Thanh biểu hiện kích động như vậy, hoàn toàn khác với thái độ mà hai vợ chồng đã thống nhất trước đó. Chu tiểu cô cũng thấy nhị lão nhà họ Chu đều rất vừa ý, nàng vì sao lại đi ngược lại ý lão nhân, chỉ có chị dâu của nàng giỏi giang như vậy mới tự mình tìm đến phiền phức.
Chu lão gia tử dứt khoát quyết định:
"Ngoại hình và trí lực là trời cho, các người không thấy được bản chất."
Bản chất là cô gái này có tính nhẫn nại rất cao, mục tiêu rõ ràng, khi chưa đến 20 tuổi đã biết mình muốn gì. Không hề ỷ vào khuôn mặt xinh đẹp mà không cố gắng, xác định mục tiêu rồi phấn đấu vì nó, thi đại học, học kiến trúc, sau khi học xong sẽ làm gì, kế hoạch từng bước rõ ràng. Cùng Chu Thành yêu đương có thể ảnh hưởng đến việc cô chọn trường đại học nào, nhưng sẽ không làm lung lay toàn bộ kế hoạch của cô...Lời Chu lão gia tử nói dường như không lọt tai ai, Chu Thành vẫn chưa hoàn toàn nắm chắc cô gái này, hai người là bạn trai bạn gái, cũng chỉ là bạn trai bạn gái, trong tỷ trọng cuộc sống của Hạ Hiểu Lan, Chu Thành vẫn chỉ chiếm một phần quá nhỏ.
Cô gái thì rất ưu tú, có thích hợp với Chu Thành hay không còn phải xem tiếp.
Lỡ như vài năm nữa, trong cuộc sống của Hạ Hiểu Lan vẫn là sự nghiệp thì sao?
Nghề nghiệp của Chu Thành quyết định rằng bạn gái chắc chắn phải hy sinh một chút, mà người ta chưa chắc đã muốn hy sinh, xem Hạ Hiểu Lan sẽ lựa chọn thế nào, qua hai năm có giống như những người phụ nữ khác hướng tới hôn nhân và gia đình không!
Chu lão gia tử vẫn rất thưởng thức Hạ Hiểu Lan, tính nhẫn nại của Hạ Hiểu Lan và sự tỉnh táo của cô.
Tính đi tính lại mấy đứa nhỏ nhà họ Chu, cũng chỉ có Chu Thành là có tính cách đó, 15 tuổi tòng quân là do chính Chu Thành lựa chọn! Nhìn Chu Di, đã 24 tuổi vẫn mù mờ không biết mình muốn gì, Chu lão gia tử nghĩ đến là thấy đau đầu — ông vẫn không thể nói ra, vừa nói ra lại thành bằng chứng cho việc "trọng nam khinh nữ", vợ chồng nhà trưởng đều đặc biệt nhạy cảm!
Cố Chính Thanh còn đang cúi đầu suy nghĩ về 4 điểm mà Hạ Hiểu Lan mất, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy vẫn là bị thương ảnh hưởng:
"Nếu như không bị xe đụng trúng thì đây chính là Trạng Nguyên của kỳ thi đại học toàn quốc năm nay rồi!"
Chu tiểu cô hung hăng trừng mắt nhìn chồng một cái, vẫn còn chưa xong sao?
Vừa rồi trong băng ghi hình, tay phải Hạ Hiểu Lan bó bột thạch cao, phóng viên lại cố ý hỏi về vấn đề này, Hạ Hiểu Lan trả lời là trước khi thi bị đụng xe nên bị ngã. Chu tiểu cô liền cảm thấy biểu hiện của Chu Thành lúc đó thật không tốt, không ngờ Chu Thành lại không hỏi đến, còn Cố Chính Thanh lại cứ xoáy vào vấn đề này không buông.
...
Chu Thành đưa Hạ Hiểu Lan về nhà khách, hôm nay là sinh nhật của Hiểu Lan, cô là người nhỏ tuổi nên không tiện làm ầm ĩ để những người nhà họ Chu vừa gặp mặt đã phải chúc mừng, lúc chưa đến nhà họ Chu đã dặn dò rất kỹ là không được nhắc đến chuyện này.
Từ nhà họ Chu đi ra, Hạ Hiểu Lan mang theo quà của người nhà họ Chu, kết quả tối nay xem ra cũng không tệ, bỏ qua chuyện sự tán thành của họ có phải chỉ là khách khí ngoài mặt hay không, Hạ Hiểu Lan thấy người nhà Chu Thành đều có giáo dưỡng.
Phản ứng của Chu Di thế nào, Hạ Hiểu Lan mới không quan tâm đâu, đó chỉ là một người chị họ, có muốn quản cũng không quản được đến Hạ Hiểu Lan.
Người có quyền quyết định trong nhà Chu Thành hẳn là ông nội của Chu Thành, lão gia tử lớn tuổi nhưng không hồ đồ, Hạ Hiểu Lan ở trước mặt ông nói chuyện cũng rất thật, Chu lão gia tử cho dù không hài lòng cũng không đến mức ghét bỏ cô.
Cha của Chu Thành về cơ bản không có gì đáng nói, thái độ cũng rất thân thiết.
Mẹ của Chu Thành ban đầu rất lạnh nhạt, sau này có vẻ như đã thay đổi.
Chu nãi nãi thì không cần nói, từ đầu đến cuối là người nhiệt tình nhất với cô.
Biến số duy nhất chính là trên đường xuất hiện một "fan cuồng" cậu ba Cố Chính Thanh, cậu ba vừa ra mặt, lại giúp Hạ Hiểu Lan giải quyết nghi ngờ của người nhà họ Chu. Cậu ba ra sức khen ngợi cô, không cẩn thận hơi kích động quá, cả băng phỏng vấn cũng mang ra!
Đây là điều duy nhất mà Hạ Hiểu Lan không ngờ tới!
Vậy thì công sức nàng gạt Chu Thành chuyện tay bị thương chẳng phải đã đổ xuống sông xuống biển sao, trời thì đang nắng, Hạ Hiểu Lan cũng không muốn mặc áo tay dài váy dài làm gì.
Sắc mặt Chu Thành lúc đó đã thay đổi, nhưng lúc ở cùng người nhà Chu thì không ai hỏi.
Hạ Hiểu Lan đang nghĩ không biết có nên thành thật nói với Chu Thành hay không, Chu Thành cũng thật là biết nhẫn, cả dọc đường đi vẫn không hỏi.
Đến nhà khách, vẫn là do Hạ Hiểu Lan tự chột dạ, cố gắng biện minh:
"Ta sợ ngươi lo lắng, bị thương cũng không nghiêm trọng, ngươi xem tay ta giờ đã tháo bột thạch cao rồi..."
"Còn đau không?"
Chu Thành nắm lấy tay phải của cô, Hiểu Lan dùng chính đôi tay bị thương này để đi thi, còn thi được vị trí trạng nguyên của tỉnh Dự Nam, Chu Thành vừa tự hào vì cô, cũng vừa đau lòng cho cô — vì sao cô lại phải cố gắng đến vậy? Là vì cảm thấy bản thân mình không còn đường lui sao!
Chẳng lẽ không thể coi hắn là chỗ dựa hay sao?
Chu Thành không biết mình có chỗ nào làm chưa tốt.
Hiểu Lan quá kiên cường, là hoàn cảnh gì mới khiến nàng thành ra như vậy, ép nàng vạn sự chỉ có thể tự mình giải quyết.
Chu Thành đã sớm phát hiện ra sự khác thường, sau khi gặp mặt Hiểu Lan luôn vô thức tránh né hắn chạm vào tay phải. Đến khi thấy băng ghi hình, Chu Thành liền hiểu hết. Cái gì mà vết thương đã khỏi, tháo bột thạch cao rồi, rõ ràng là vì đến gặp hắn mà cô đã vội tháo xuống!
Không dám để hắn nắm chặt tay, không dám xách vật nặng, bởi vì tay còn đau mà.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận