Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 230: Thổ hào bạn gái thần thao tác (length: 8037)

Dê nướng!
Đây là cái quỷ gì!
Cao Phỉ tuyệt đối không thể ngờ đến lại có màn thần thao tác như vậy.
Trong quân đội có chuyện người nhà đến thăm người thân, lén lút mang chút thịt đến cho người nhà mình cải thiện bữa ăn thì có, chứ chưa từng ai lại đánh trống khua chiêng đi đến quân đội để đưa dê nướng. Dù cho Cao Phỉ cũng không thể rộng lượng như vậy, điều kiện gia đình của nàng không tệ, nhưng tiền trong nhà cũng đâu phải là vô tận, một con dê con cũng đã tốn mấy chục đồng, dựa vào cái gì mà nàng lại phải tặng cho người không quen biết ăn chứ.
"Đệ muội, thủ hạ của Chu doanh trưởng cũng có đến hai ba trăm người đấy, con dê này của muội..."
Thật là phô trương, giả vờ làm người giàu, tặng thịt dê thì phải lén lút chứ ai lại đánh trống khua chiêng đi tặng như thế, chẳng phải là muốn cho hết binh lính dưới trướng Chu Thành đều nếm một miếng hay sao?
Cũng không phải là không được, nếu một con dê mà nấu thành canh, binh lính trong doanh của Chu Thành thật có thể mỗi người uống một chén.
Cao Phỉ cảm thấy Hạ Hiểu Lan là đang tiêu tiền nhỏ để lấy lòng mọi người, nhất thời cũng thấy bực bội vì sao mình lại không nghĩ đến điều này. Chẳng lẽ một con dê mà nàng lại mua không nổi sao?
Nàng còn muốn nói móc vài câu thì nghe thấy Hạ Hiểu Lan có chút xin lỗi nói:
"Để hai ba trăm người đều ăn no căng bụng thì không thể được, mọi người mỗi người nếm thử chút cho có chút tâm ý của ta là được rồi."
Binh lính dưới trướng Chu Thành thực ra có hơi ngơ ngác.
Người nhà đi đến quân đội đưa dê thì thật là chưa ai từng thấy, lính tráng như bọn họ tuy là có cơm ăn no nhưng thức ăn trong bữa cơm cũng không có nhiều dầu mỡ, mỗi ngày tiêu chuẩn ăn uống đều có định mức. Lúc đến ngày lễ mà được hấp bánh bao nhân thịt thì cả đơn vị đều sẽ reo hò nhảy nhót. Có được một bát canh dê để uống, vẫn là do bạn gái của Chu doanh trưởng mang tới, canh dê còn chưa ngửi thấy mùi, mà trong lòng mọi người đã ấm áp cả lên.
"Tẩu tử tốt quá!"
"Doanh trưởng, tẩu tử thật hào phóng!"
"Tẩu tử, ngài chính là tẩu tử thân yêu của ta..."
"Uống canh dê tốt lắm, canh dê tuyệt vời!"
"Có vị dê là tốt rồi; ta lâu lắm rồi chưa được ăn thịt dê."
Đáng tiếc Hạ Hiểu Lan là đồng chí nữ, còn có Chu Thành ở bên cạnh canh giữ cẩn thận, nếu không đám lính đầu trọc này khẳng định sẽ cùng nhau xông lên, vác Hạ Hiểu Lan lên không trung rồi tung hô, có như thế mới thể hiện được hết niềm vui của bọn họ.
Hạ Hiểu Lan thấy có chút ngại ngùng, "Thì ra mọi người muốn uống canh dê hả? Dê nướng ta đặt từ hôm qua, hôm nay cũng đã được tẩm ướp ngon rồi, nhưng nếu muốn ăn canh thì cũng được thôi..."
Thôi, tẩu tử nói gì cũng là như thế, dê nướng ăn cũng ngon mà, lát nữa nhất định phải giành một miếng xương để nếm thử.
Ăn nhiều hay ăn ít không quan trọng, quan trọng là được ăn vui vẻ.
Mọi người đều an ủi Hạ Hiểu Lan, ai nấy đều vui mừng như mở cờ trong bụng.
Cao Phỉ nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, đám lính đầu trọc này cũng quá thiếu kinh nghiệm đi, một con dê liền thu mua được bọn họ rồi sao?
Nàng vừa nghĩ như vậy thì Hạ Hiểu Lan quay sang nói với Chu Thành: "Hay là gọi thêm hai người ra giúp đi, ta thấy một mình Khang Vĩ khiêng không nổi."
Xì!
Một con dê, cần gì mà phải làm long trọng đến vậy chứ.
Đương nhiên không phải là một con dê, người của Đông Lai Thuận đã dỡ dê xuống khỏi xe. Mấy người lính trong doanh của Chu Thành đi ra hỗ trợ, đoàn người đông đúc khiêng dê trở về, thì ra không chỉ có một con, 1, 2, 3... Sao lại có đến 6 con?!
Cao Phỉ triệt để cạn lời.
6 con dê, dù có mua sống về tự mình giết thịt thì cũng phải mất mấy trăm đồng.
Dê sống thì tìm đâu ra công cụ nướng, ai là người tẩm ướp gia vị chứ? Chưa nói đến Hạ Hiểu Lan còn mua đồ của Đông Lai Thuận, với 6 con dê này, Cao Phỉ không phải là không mua được, nhưng nàng sẽ không mua để đãi một đám lính không quen không biết như vậy.
Hai gò má Cao Phỉ hơi nóng lên.
Hạ Hiểu Lan, người ngoại tỉnh này, thật không giống như nàng nghĩ, quá là hào phóng.
6 con dê, trong đó có 4 con đã tẩm ướp gia vị thơm ngon để nướng, còn 2 con thì là hàng tươi mới, Hạ Hiểu Lan buổi sáng lâm thời gọi người của Đông Lai Thuận làm thêm. Sáng sớm đã vội vàng đến rồi, Khang Vĩ nói chức vụ của Chu Thành là doanh trưởng, Hạ Hiểu Lan nghĩ đến tuổi của Chu Thành, còn trẻ như vậy mà đã là doanh trưởng rồi sao?
Nàng vẫn chưa từng hỏi qua chức vụ của Chu Thành, Chu Thành cũng chẳng hề có ý khoe khoang.
Cứ nghĩ là mình quen được một anh lính, thì ra là một anh sĩ quan.
Sĩ quan thì sĩ quan, mới tháng sau mới tròn 21 tuổi, cứ an phận mà làm một anh trung đội trưởng thì không được hay sao, nhảy một phát đã thành doanh trưởng rồi?
Khang Vĩ nói đây đều là Chu Thành tự mình lập công giành được, Hạ Hiểu Lan nhớ lại lời Khang Vĩ nói hai ba trăm người, thì ra không chỉ là đồng đội, mà còn là binh lính do Chu Thành quản lý. Binh lính của Chu Thành thì nên đối xử tốt với người ta một chút, 4 con dê nướng chắc là không đủ, dứt khoát giết thêm 2 con dê sống, cả 6 con đều làm hết luôn, như thế là đủ ăn rồi chứ gì?
Không phải lính của Chu Thành, thì Hạ Hiểu Lan cũng không hào phóng đến mức ngốc như vậy, nàng đâu thể nào bao trọn cả phần ăn của cả một đơn vị xuống được.
Chỉ là như vậy thôi mà đã làm mọi người kinh ngạc đến không nói được lời nào. Chu Thành cũng cảm thấy hôm nay bà xã quá cho hắn thể diện rồi, Hạ Hiểu Lan đâu phải là người keo kiệt, tiền cô kiếm được đâu có dễ dàng gì. Cô ấy không giống như Chu Thành và Khang Vĩ, Chu Thành với Khang Vĩ từ nhỏ đã dựa vào các mối quan hệ và tài nguyên mà đời cha để lại, Hạ Hiểu Lan thì thật sự là phải tự mình vất vả bươn chải.
Vừa rồi trong lòng Chu Thành còn hồi hộp, bây giờ quá cảm động nên lòng ngược lại bình tĩnh trở lại.
Cái tâm ý hào phóng này thật nặng trĩu, khiến hắn nhất thời cũng mất cả tiếng. Hắn muốn hỏi cô ấy là sao lại nghĩ ra ý tưởng tổ chức một buổi lớn như vậy, làm sao mà lại mua nhiều dê đến thế, liệu tiền của cô ấy có đủ không? Nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói ra được.
Hạ Hiểu Lan ngược lại lại véo vào eo Chu Thành:
"Lát nữa rồi sẽ tính sổ với anh!"
Hừ, cứ tưởng nàng không nhìn ra được chắc, cái gì mà bạn gái của Phương doanh trưởng, cái gì mà chị dâu thân mến, ác ý với nàng rõ ràng như thế, rõ ràng là thích Chu Thành chứ sao. Nghĩ đến lúc mình không có ở đây, Cao Phỉ tận dụng lợi thế ở gần để cố gây ấn tượng trước mặt Chu Thành, Hạ Hiểu Lan liền thấy bực bội.
Người khác thích Chu Thành không liên quan đến Chu Thành, nhưng mà con gái khi đang yêu thì đâu có nói lý lẽ.
Hạ Hiểu Lan hiện giờ đang nể mặt Chu Thành đấy thôi, xuống đây nhất định sẽ thu thập Chu Thành.
Chu Thành vội vàng điều chỉnh thái độ, "Em chính là lãnh đạo của anh, em muốn tính sổ thì cứ tính, tùy em đánh mắng, anh tuyệt đối không hoàn cãi nửa lời."
Hạ Hiểu Lan hừ nhẹ một tiếng.
Mấy con dê này thật sự đã làm cho cả đơn vị bùng nổ rồi. Nghe nói là được phát cho một doanh, mà binh lính các doanh khác thì lại hâm mộ. Cả đơn vị còn muốn đến làm công tác tư tưởng, binh lính của doanh một thì lại canh giữ dê sợ bị người khác cướp đi, đoàn trưởng thì mắng Chu Thành hồ đồ, còn chính trị viên thì cười nói:
"Đây mới đúng là trời sinh một đôi chứ, nhưng mà phải nghe theo ý kiến của quần chúng, doanh của Chu Thành ăn dê nướng, thì bảo nó mang hai con dê đến, cho các binh lính khác trong đơn vị uống canh là được!"
Ai mà lại không muốn ăn thịt chứ.
Chênh lệch lớn quá, không phải là làm cho những doanh khác ghen ghét với doanh một sao.
Sống chung tập thể thì cần phải có sự cân bằng. Dê là do Hạ Hiểu Lan mang đến, việc phân phối thế nào đều là do Chu Thành quyết định. Chu Thành nói vậy thì tất cả mọi người sẽ được uống một chén canh, chứ không thể bỏ rơi người của doanh nào cả.
Hai con dê mà cả mấy trăm người ăn thì cũng chỉ nếm được chút ít mà thôi.
Thêm 6 con dê vào nữa, thật ra nước canh cũng khá đậm đà. Mấy người trong ban hậu cần kích động hết cả người, tranh nhau rửa nồi, mấy cái nồi đồng cùng lúc sử dụng, bảo đảm để mọi người có canh thịt dê uống vào buổi chiều. 4 con dê nướng thì cũng phải từ từ nướng trên lửa than, dê nướng vừa chín tới thì canh thịt dê cũng vừa kịp ra nồi.
Đoàn trưởng cũng ngưỡng mộ Chu Thành, thật không biết Chu Thành âm thầm tìm được người yêu tốt đến thế ở đâu ra.
Còn Chu Thành đâu?
Chu Thành đang bị Hạ Hiểu Lan véo vào thắt lưng thẩm vấn đây này!
Cao Phỉ suy sụp: 6 con dê? ! Tình địch của ta có khi là một chủ trang trại nuôi dê...
(Ngủ ngon, ngày mai gặp)
Bạn cần đăng nhập để bình luận