Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 824: Trước đoạn ngươi một tay! (length: 8750)

"Ta nghe không hiểu——"
Hạ Hiểu Lan cười như không cười nhìn nàng, "Ngươi nhất định là hiểu rõ chúng ta nói thẳng ra, ta trước là không rảnh quản ngươi, cũng không phải quên những việc ngươi đã từng làm. Ngươi cho rằng, dựa vào việc có ông chủ Hồng Kông chống lưng, là có thể xoay người sao?"
Hạ Hiểu Lan nâng tay phải của mình lên lung lay, nhắc nhở Hạ Tử Dục, cái lần phục kích trước kỳ thi đại học, nàng còn không quên đâu.
Tim Hạ Tử Dục đập đều chậm đi một nhịp.
Chẳng lẽ vì lo lắng cho cha mẹ, Hạ Hiểu Lan đã biết nàng có qua lại với Đỗ Triệu Huy?
Có phải trong bệnh viện ở Bằng Thành không cẩn thận tiết lộ hành tung?
Hạ Tử Dục cố gắng trấn định lại bản thân.
Mặc kệ nói thế nào, Hạ Hiểu Lan không thể đoán được việc nàng hợp tác với Đỗ Triệu Huy là có cơ sở.
Hạ Tử Dục rất muốn tát cho Hạ Hiểu Lan một cái vào mặt, khuôn mặt xinh đẹp đó, khiến nàng vừa hâm mộ lại ghen ghét. Nhưng nàng biết mình không thể, bởi vì chỗ dựa nguyên bản của mình là Vương gia đã gặp xui xẻo, còn chỗ dựa mới là Đỗ Triệu Huy thì vẫn chưa thực sự coi trọng nàng.
Hạ Tử Dục biết rõ bản thân không có thực lực để so kè thủ đoạn với Hạ Hiểu Lan, nhưng mà nàng so với người bình thường càng có thể nhẫn!
Hạ Tử Dục âm u thở dài, "Ngươi đem tay của cha ta bẻ gãy lần trước, còn chuyện ta có lỗi với ngươi, khi đó ta còn chưa đủ chín chắn, với Kiến Hoa không giữ được khoảng cách thích hợp, một lần sai lầm, khiến ta chỉ có thể chọn Kiến Hoa... Hiểu Lan, chuyện trước đây ta đã làm sai rồi, nhưng bây giờ ngươi sống còn tốt hơn ta, không có Kiến Hoa, ngươi có đối tượng có gia thế tốt hơn, chúng ta trong người đều chảy dòng máu nhà họ Hạ, chúng ta là chị em họ, ân oán trước kia, có thể bỏ qua được không?"
Hạ Hiểu Lan nhịn xuống xúc động muốn trợn trắng mắt.
Nói cứ như việc mình có thể kết giao với Chu Thành là do Hạ Tử Dục hào phóng ban cho vậy.
Hạ Hiểu Lan không để ý chuyện Hạ Tử Dục cướp Vương Kiến Hoa, cái loại người như Vương Kiến Hoa, xem dáng dấp thì có vẻ người mà cũng như chó, vừa thi đỗ đại học liền quên "Hạ Hiểu Lan" đã trả giá những gì, Hạ Tử Dục không giành, thì Hạ Hiểu Lan cũng sẽ đá người đàn ông này đi.
Hạ Hiểu Lan để ý chính là, đôi cẩu nam nữ đó dẫm lên mạng người để đến với nhau!
Hạ Tử Dục lúc chiếm thượng phong thì không hề có chút lòng thương xót, ép 'Hạ Hiểu Lan' đập đầu vào tường, thủ đoạn thật là kín đáo mà âm độc— lúc đó, Hạ Tử Dục sao không nghĩ tới tình chị em? Hạ Hiểu Lan lục lọi hết "ký ức" của mình, cùng Hạ Tử Dục cũng không có đại thù sinh tử, Hạ Tử Dục có thể xuống tay tàn độc như vậy, thì sao Hạ Hiểu Lan có thể dễ dàng tha thứ?
Hạ Hiểu Lan vốn không có tư cách để tha thứ, dù sao nàng đã thực sự chết một lần.
"Hạ Tử Dục, ngươi đừng có nói những lời buồn cười, ta vẫn luôn cảm thấy ngươi người này rất quái dị, làm chuyện xấu, còn muốn giấu đầu lòi đuôi. Vương Kiến Hoa lại chẳng nghe thấy, ngươi diễn kịch cho ai xem? Bây giờ ngươi đang ở trong hoàn cảnh xấu, cho nên cầu xin ta dừng tay, đợi ngươi xoay người, tất nhiên sẽ trả thù ta gấp trăm ngàn lần— ta không có dây dưa với ngươi chuyện đó, cha mẹ ngươi, lần này ngươi chỉ có thể giữ lại một người, giờ ngươi trả lời ta, rốt cuộc muốn giữ ai?"
Hạ Tử Dục mắt đỏ hoe.
Giờ phút này, Hạ Hiểu Lan và hình ảnh trong trí nhớ của nàng trùng khớp với nhau, lúc đó, nàng thậm chí còn quỳ xuống vẫy đuôi mừng chủ… Không! Nàng sẽ không quỳ trước Hạ Hiểu Lan.
Hạ Tử Dục thẳng lưng, "Hiểu Lan, ta không biết ý ngươi nói những điều này là có ý gì, mẹ ta chỉ là muốn cùng Nhị thẩm ôn lại chuyện cũ, cho dù là vị Mã sở trưởng kia, cũng không có tư cách mãi giam giữ mẹ ta."
Chứng cứ đâu?
Không có chứng cứ!
Cho dù Trương Thúy thật sự có ý định làm điều xấu với Lưu Phân, đây cũng đâu phải là phạm tội?
Việc có ý đồ phạm tội trong đầu khác với việc thực sự phạm tội.
Bị Hạ Hiểu Lan hù dọa, ngược lại Hạ Tử Dục tỉnh táo lại, cục công an sớm muộn cũng phải thả mẹ cô ra rồi. Trương Thúy đến kinh thành sau đều tuân thủ pháp luật, Hạ Hiểu Lan có chỗ dựa là Chu gia, cũng không thể muốn làm gì thì làm!
"Được thôi, ta hiểu rồi, ngươi đúng là một đứa con gái hiếu thảo, xem ra ngươi chọn mẹ ruột."
Hạ Hiểu Lan nhẹ nhàng vỗ tay, không thèm để ý tới Hạ Tử Dục nữa, tự xoay người đi vào trong.
"Mã sở, thả người đi."
Mã sở sửng sốt, Hạ Hiểu Lan cúi đầu cười khổ: "Cũng không có chứng cứ gì cả, chuyện này đâu nói cho rõ được."
Lưu Phân vốn không phải nghĩ như vậy.
Mã sở trưởng không quá vui vẻ thả người, Lưu Phân và Vu nãi nãi vốn ở phòng bên cạnh, sớm nghe tiếng Hạ Hiểu Lan liền chạy đến.
Vu nãi nãi biết Hạ Hiểu Lan rất lanh lợi, kéo kéo tay áo Lưu Phân, Lưu Phân cũng đồng ý thả người.
"Hiểu lầm, thật là hiểu lầm, nước lớn cuốn trôi miếu Long Vương rồi..."
Bạn của Vương Kiến Hoa liều mạng giảng hòa.
Vốn dĩ muốn ra oai với cấp trên, Mã sở trưởng tự mình nhận hết áp lực, hiện giờ Hạ Hiểu Lan và Lưu Phân đều đồng ý thả người, Mã sở cũng không còn lý do để cố chấp. Trương Thúy bị một mình nhốt hơn nửa ngày, đã bị dọa vỡ mật.
Khi thấy con gái, Trương Thúy mừng đến phát khóc.
Thấy Hạ Hiểu Lan mẹ con cũng ở đó, Trương Thúy không giống Vương Kim Quế mà chửi ầm lên, đó vốn không phải phong cách làm việc của Trương Thúy.
Nàng còn muốn giả bộ nói vài câu, thì Mã sở trưởng đã mất kiên nhẫn cảnh cáo nàng:
"Lần sau còn muốn gây chuyện xấu ở Tây Đan, bị bắt cũng không được nhẹ nhàng như vậy đâu!"
Hạ Hiểu Lan bỗng nhiên trở nên dễ nói chuyện như vậy, Vương Kiến Hoa nghĩ mãi không ra, nhưng Trương Thúy được thả ra thì là tốt nhất rồi.
Bạn của Vương Kiến Hoa đã tìm hiểu rõ ràng Hạ Hiểu Lan là em họ của Hạ Tử Dục:
"Em vợ cậu đây cũng đẹp ra phết."
Trong giọng nói của người bạn tràn đầy vẻ ngây dại, Vương Kiến Hoa lạnh lùng nói: "Rất đẹp, nên mới mê hoặc được Chu Thành, mà cô ta với Chu Thành đang quen nhau đấy."
Chu Thành?
Ngọn lửa trong lòng bạn của Vương Kiến Hoa liền tắt ngay lập tức.
Vương Quảng Bình đã bị điều đi chỗ khác, người này không bỏ rơi Vương Kiến Hoa mà đi, tự nhiên có lý do. Gia cảnh của bạn Vương Kiến Hoa thuộc dạng tầm thường, chỉ có thể khoe khoang trước mặt người thường, chứ bắt hắn ta đối đầu với Chu Thành thì chắc chắn không có lá gan đó.
Vương Kiến Hoa không để ý mà nhiều lời với bạn, Hạ Tử Dục đỡ Trương Thúy, hai mẹ con đều im lặng, Vương Kiến Hoa lại không thể không nghĩ cho bạn gái:
"Tử Dục, tiệm ở Tây Đan còn mở được không? Hạ Hiểu Lan bây giờ bá đạo vậy, còn quen biết cả sở trưởng đồn công an, tiệm của dì nếu mở ra sau..."
Mở ra thì bị Hạ Hiểu Lan chèn ép thì sao?
Tâm tư của Hạ Tử Dục bây giờ không để ở quán ăn vặt, mà đang suy nghĩ lời Hạ Hiểu Lan vừa nói, chuyện nhờ côn đồ đến bẻ tay Hạ Hiểu Lan vào mùa hè năm ngoái, rốt cuộc có sơ hở nào mà bị Hạ Hiểu Lan nắm được?
Sau khi làm xong chuyện đó, cha nàng lại còn ăn một cái bạt tai.
Thuê vài tên côn đồ, cuối cùng lại bị người ta đánh gãy tay.
Rốt cuộc là ai đã giúp Hạ Hiểu Lan làm chuyện này?!
...
Mã sở trưởng lại dặn dò thêm một phen, Hạ Hiểu Lan mới mang theo mẹ và Vu nãi nãi rời khỏi đồn công an. Lưu Phân bị Vu nãi nãi đánh thức, đối với mấy chuyện này muốn chủ động tham gia, không còn bị động như trước đây nữa:
"Hiểu Lan, Mã sở trưởng nói dù cuối cùng không thể kết tội Trương Thúy, cũng có thể giữ bà ta hai ngày, để cho bà ta nhớ bài học hôm nay, sao con lại muốn thả bà ta?"
Hạ Hiểu Lan kiên nhẫn giải thích: "Giam hai ngày cũng vô ích thôi, bắt được người phải có tang chứng, cuối cùng vẫn phải thả người đi, bà ta biết chúng ta không làm gì được bà ta, sau này sẽ càng thêm không kiêng nể gì. Chúng ta đổi hướng khác, không động tới Trương Thúy, mà đi thu thập Hạ Trường Chinh!"
Thu thập Hạ Trường Chinh?
Lưu Phân không hiểu.
Hạ Hiểu Lan không có ý định che giấu: "Mẹ còn nhớ, năm ngoái trước khi thi đại học, tay phải của con bị gãy xương không?"
Lưu Phân đương nhiên nhớ, vì vậy mà Hạ Hiểu Lan còn phải bó bột đi thi.
Lúc đó chẳng phải là Hiểu Lan bảo do con bé đi xe đạp va phải người sao?
Bây giờ kể lại chuyện cũ, Lưu Phân không thể không đoán, chẳng lẽ chuyện này...
"Chính là như mẹ nghĩ đấy, tay phải con bị gãy xương, đều là nhờ ơn Đại bá tốt bụng của con ban cho đấy! Đây cũng không phải là lần đầu tiên cả ba người nhà họ ra tay với con, trước đó, Hạ Tử Dục còn mua chuộc giáo viên trường Nhất Trung huyện ý đồ ngăn cản con thi đại học, thậm chí trước nữa, những lời đồn thổi ở nông thôn, cũng là Hạ Tử Dục thao túng, con và Hạ Tử Dục, sớm đã ở trong tình thế không chết không thôi rồi."
Hạ Tử Dục hết sức cẩn thận, lần nào cũng làm cho người khác không bắt được sơ hở.
Nhưng một vài việc mà cha mẹ cô ta làm thì lại không cẩn thận như thế. Hạ Hiểu Lan quyết định trước hết sẽ loại bỏ người giúp việc của Hạ Tử Dục!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận