Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 134: Đồn công an xa hoa du (length: 8418)

Hạ Hiểu Lan buông máy giật điện xuống.
Nàng không chỉ nghe thấy tên "Khang Vĩ", vừa ngẩng đầu lên liền thấy Khang Vĩ đang chạy đến.
Người đàn ông trẻ tuổi này Hạ Hiểu Lan không quen, nhưng đi cùng Khang Vĩ một đường, tự nhiên là giúp đỡ nàng.
"Khang Vĩ, ngươi tới rồi."
Khang Vĩ thực sự bái phục, gặp phải chuyện thế này mà vẫn không hoảng hốt?
Mấy người đội viên hồng vệ tức giận, muốn đánh Thiệu Quang Vinh, Khang Vĩ vung chiếc áo khoác lên, "Lên đi, ta xem xem, thằng chó đui nào dám động thủ!"
Khang Vĩ rất tức giận, Thiệu Quang Vinh thì lại càng thêm phấn khích vì được xem náo nhiệt.
Hạ Hiểu Lan ở bên cạnh nhanh chóng nhắc nhở, giải thích tình hình, "Mấy người này nói mình là công an!"
Nếu thật sự là công an, Khang Vĩ đánh người thì sẽ rắc rối. Hạ Hiểu Lan tranh cãi với đối phương bản chất khác, nàng vẫn chiếm ưu thế về giới tính, trên dư luận có thể nhận được sự đồng tình.
Khang Vĩ mà cầm được gậy gỗ là lao vào đập, Thiệu Quang Vinh thì hùa theo, hai người này quá có kinh nghiệm trong việc đánh nhau hội đồng.
Một người đàn ông thấp bé nhưng chắc nịch tách đám người ra, "Đừng đánh nhau, đừng đánh nhau..."
Hắn là tài xế do bí thư Hầu sắp xếp.
Đội viên hồng vệ đánh hắn, hắn không hề phản kháng, nhưng thấy có người muốn dùng gậy gỗ đập Thiệu Quang Vinh, tài xế nhanh chóng chộp lấy gậy gỗ, chiếc gậy gỗ to bằng cánh tay trẻ con bị hắn bẻ gãy gọn rồi ném xuống.
"Ta nói là không được đánh nhau!"
Thiệu Quang Vinh với Khang Vĩ, nếu có người nào bị thương, tài xế đều không thể gánh nổi hậu quả.
Tài xế béo lùn mặt mày không nổi bật, vừa ra tay liền lộ ra sự lợi hại, mấy tên đội viên hồng vệ đều ngã xuống đất không dậy được. Tài xế chẳng bị mất sợi lông nào, hắn ra tay nhanh, chuẩn và ác, không hề giống người bình thường khoa tay múa chân không bài bản.
Thế là tốt rồi, sự tình náo loạn quá lớn, kinh động đến công an thật sự.
Bao gồm cả Hạ Hiểu Lan, tất cả đều bị bắt về đồn công an gần nhất với tội tụ tập gây rối.
...
"Tên, tuổi, nơi đăng ký hộ khẩu và địa chỉ nhà."
Công an nhốt tất cả bọn họ lại cùng một chỗ, đây cũng không phải vụ án lớn, không sợ mấy người thông đồng khai gian.
Thiệu Quang Vinh như bị trúng thuốc kích thích, thỉnh thoảng nháy mắt với Khang Vĩ, Khang Vĩ cảm thấy mất mặt, liền quay đầu đi. Thiệu Quang Vinh lại vụng trộm nhìn Hạ Hiểu Lan.
Đây chính là đối tượng của Chu Thành.
Chu Thành lại tìm được một đối tượng xinh đẹp như vậy.
Thiệu Quang Vinh nhìn thấy lần đầu tiên đã cảm thấy kinh diễm, trong lòng thậm chí nghĩ là nên như thế, Chu Thành khó tính như vậy, trừ một người đẹp như vậy, thì còn ai có thể làm hắn động lòng được?
Cũng không trách được Chu Thành để ý như vậy, ngay cả một tay chơi đã từng có bảy tám bạn gái, tự nhận mình là cao thủ tình trường như Thiệu Quang Vinh mới gặp Hạ Hiểu Lan cũng không khỏi tâm thần rung động. Hắn phấn khích còn có một nguyên nhân khác, đó là lỡ miệng nói chuyện Chu Thành có đối tượng đi khắp nơi, Thiệu Quang Vinh hơi sợ Chu Thành sẽ tìm mình tính sổ, không ngờ đi theo Khang Vĩ đến Thương Đô lại vừa lúc "cứu" được người chị dâu tương lai.
Lúc nãy đánh nhau hắn cũng rất ra sức, chị dâu tương lai nhất định sẽ thấy trong mắt, nhớ kỹ Thiệu Quang Vinh này đã ra tay giúp đỡ nha!
"Hỏi tên ngươi đấy! Ngồi thẳng mà trả lời!"
Công an không kiên nhẫn đẩy Thiệu Quang Vinh một chút.
"Thiệu Quang Vinh."
"Tuổi và địa chỉ nhà, loại người như ngươi mà cũng tên Quang Vinh sao, xem người bị ngươi đánh thành bộ dạng gì kìa!"
Tài xế béo lùn vừa vào đồn công an đã nói muốn gọi điện thoại, công an đồn gọi bọn họ đều phải thành thật chút. Thiệu Quang Vinh thì đặc biệt không hợp tác, Lý Phượng Mai lần đầu tiên đến loại địa phương này, sợ đến mức nói không nên lời.
Hạ Hiểu Lan đầu óc vẫn còn tỉnh táo, liền thuật lại toàn bộ quá trình mấy tên đội viên hồng vệ kia xuất hiện như thế nào, bản thân cô ứng phó ra sao, nhất quyết nói Khang Vĩ cùng Thiệu Quang Vinh ba người thấy chuyện nghĩa hăng hái giúp đỡ, vì cứu cô mới ra tay.
Hạ Hiểu Lan đặc biệt vô tội hỏi công an đang thẩm vấn:
"Đồng chí công an, bọn họ có phải là kẻ lừa đảo không?"
Sắc mặt công an rất không tốt.
Người bị đánh, không ai là công an, mà là thành viên "Đội phòng ngự phối hợp". Năm nay tình hình nghiêm trị các loại tội phạm rất căng thẳng, lực lượng công an ở khắp nơi thiếu hụt nghiêm trọng, nên đã thành lập không ít đội phòng ngự phối hợp cảnh dân, thành viên của đội phòng ngự phối hợp đều là những người từ các đơn vị, ban ngành điều đến tạm thời, hoặc là những người nhàn tản, thông báo tuyển dụng từ trong xã hội.
Bình thường thì cần phối hợp công an làm việc, tham gia tuần tra, trực ca, chốt chặn,... chờ đợi dự phòng cùng ngăn chặn các hoạt động phạm tội bất hợp pháp — tính chất cũng giống như dân phòng ở đời sau.
Bọn họ khẳng định không phải công an, nhưng lại thường vênh váo hơn cả công an, mượn cái danh đội phòng ngự phối hợp để làm những chuyện bắt nạt kẻ yếu.
Không còn cách nào khác, các đơn vị cũng không thể nào điều hết cán bộ công nhân viên ưu tú của mình đến được, vì vậy đành phải điều động người từ đội phòng ngự phối hợp, nhưng người bị đưa tới hầu hết đều là những thành phần gian dối, đầu trộm đuôi cướp, không chịu sự quản lý.
Những người trong đội phòng ngự phối hợp này lại đi đến đập phá sạp hàng của người ta, biết rõ những trò thối tha của bọn chúng, công an cũng có chút nghiêng về Hạ Hiểu Lan.
Rốt cuộc sự tình thế nào, thực ra rất nhiều người đều thấy rõ, đồn công an bắt hết mọi người lại, chỉ vì mấy tên đội viên đội phòng ngự phối hợp kia bị đánh quá thảm. Đội phòng ngự phối hợp kia lại có lý của họ, có người báo cáo rằng sạp hàng của Hạ Hiểu Lan bán hàng giả giá cao, bọn họ chỉ đến kiểm chứng thôi, ai ngờ Hạ Hiểu Lan lại không hợp tác điều tra, còn sai người ta đánh bọn họ!
"Cô không biết người của đội phòng ngự phối hợp?"
Hạ Hiểu Lan mặt vô tội: "Không biết ạ, tôi là nông dân vừa mới vào thành. Bọn họ nói đưa tôi về đồn công an, tôi liền hỏi có phải là công an hay không, có giấy chứng nhận gì không, thì mấy người đó liền tức giận muốn động thủ."
Đồng chí công an ý chí kiên cường hơn người thường, nhưng bị Hạ Hiểu Lan dùng đôi mắt long lanh kia nhìn, anh ta còn cảm thấy bản thân mình đang bức cung.
Sắc đẹp quả là hại người!
"Tiểu Bình, để cô hỏi chuyện cô ta!"
Dứt khoát nhường cho nữ đồng chí vừa mới bước vào đến thẩm vấn Hạ Hiểu Lan.
Hạ Hiểu Lan vừa nhìn, nữ công an trước mặt có chút quen quen.
Nữ công an cũng trố mắt.
"Người An Khánh? Cô tên Hạ Hiểu Lan đúng không?"
Tiểu Bình này, rõ ràng chính là Trác Vệ Bình, nữ công an trong đồn công an huyện An Khánh, từng ghi chép lời khai của Hạ Hiểu Lan khi cô bị chặn đường đòi uống rượu.
Hạ Hiểu Lan bị ba tên lưu manh chặn đường vây đánh, ý đồ bất chính, Trác Vệ Bình biết rõ ràng. Sau này, Chu Thành và Khang Vĩ báo án Trương Nhị Lại ăn cắp công quỹ, Trương Nhị Lại luôn miệng kêu oan nói hai người Chu, Khang báo tư thù, nói Hạ Hiểu Lan thế này thế kia không chịu nổi, Trác Vệ Bình còn thấy có chút nghi hoặc.
Đồn trưởng Lương của đồn công an huyện An Khánh đã quyết định khép vụ án, Trác Vệ Bình cũng không theo đuổi nữa.
Ai ngờ tháng trước được triệu hồi đến hệ thống công an Thương Đô, hiện tại lại ở đồn công an nhìn thấy Hạ Hiểu Lan. Theo bản năng Trác Vệ Bình quay đầu nhìn xung quanh, không thấy Chu Thành, mà thấy Khang Vĩ.
Trác Vệ Bình nghĩ bụng, đây mới chính là cái gọi là hồng nhan họa thủy!
"Chiến tích" của Hạ Hiểu Lan vô cùng rõ ràng, ở huyện An Khánh đã giúp đồn công an hoàn thành bốn chỉ tiêu nghiêm trị, Trác Vệ Bình nghĩ trước tiên là suy đoán, rất có thể là mấy người trong đội phòng ngự phối hợp kia thấy Hạ Hiểu Lan xinh đẹp nên muốn giở trò với người ta.
Nào ngờ Hạ Hiểu Lan lại cứng rắn, lại có người giúp đỡ, đội phòng ngự phối hợp ngược lại bị đánh tơi tả.
Hạ Hiểu Lan cũng nhận ra Trác Vệ Bình, khi đó nữ công an này còn rất tốt an ủi nàng, tính tình cũng tốt.
Quả nhiên, Trác Vệ Bình dịu giọng xuống, "Cô cũng đủ xui xẻo, không cần lo lắng, cứ khai rõ sự tình, đồn công an sẽ không oan uổng người tốt đâu."
Thiệu Quang Vinh thầm nghĩ, còn tưởng là phải nhận sự bức cung, nào ngờ công an ở đồn này ai nấy đều rất khách khí.
Thật là quái lạ, Hạ Hiểu Lan không chỉ mê hoặc Chu Thành thần hồn điên đảo, quả thật là nam nữ đều quyến rũ... Nhìn giọng điệu dịu dàng của cô nữ công an kìa, giống như sợ nói to sẽ làm Hạ Hiểu Lan hoảng sợ ấy.
Tài xế thấy không ai chú ý đến bên này, liền hạ giọng nói:
"Cô đừng lo lắng, vừa rồi tôi đã cho người thông báo cho bí thư Hầu rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận