Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 533: Các ngươi không phải một cái thế giới (length: 8324)

Quý Nhã không bỏ qua bất kỳ biểu hiện nhỏ nhặt nào của Hạ Hiểu Lan.
Cô bé này nhìn thấy bà, chỉ có vẻ nghi hoặc và kinh ngạc, hoàn toàn không hề kịch động, thậm chí một chút xíu khẩn trương cũng không có.
Ninh Tuyết nhìn thấy bà còn khẩn trương, dù Ninh Tuyết che giấu rất giỏi, một cô gái chưa đến 20 tuổi, trước mặt Quý Nhã không có chỗ nào để ẩn mình, nhưng Hạ Hiểu Lan lại thật sự không hề khẩn trương, cô bé này quá đỗi bình tĩnh và xinh đẹp. Khó trách Quý Giang Nguyên không đồng ý với Ninh Tuyết, tuổi 20 là lúc nội tiết tố trào dâng mạnh mẽ nhất, nhìn thấy cô gái xinh đẹp sẽ mặt đỏ tim đập dồn dập, đó là phản ứng tự nhiên của thể xác và tinh thần.
Hạ Hiểu Lan là người xinh đẹp hiếm có, Quý Nhã vừa cười vừa đánh giá Hạ Hiểu Lan từ đầu đến chân.
Xinh đẹp nữa cũng không được, Ninh Tuyết mới là người bạn đời thích hợp nhất với con trai của bà.
Hạ Hiểu Lan không biết mẹ của Quý Giang Nguyên muốn hỏi gì, Hạ Hiểu Lan tự nhận mình trong sạch với Quý Giang Nguyên, mẹ Quý Giang Nguyên trông không giống người không biết lý lẽ như Đinh Ái Trân, cũng không giống Trần đại tẩu ở Thất Tỉnh thôn.
"A di, ngài muốn nói chuyện gì với cháu ạ?"
Hạ Hiểu Lan rất biết ý, Quý Nhã đi đôi giày cao gót đế nhỏ, đi lâu chân chẳng phải sẽ mỏi sao? Hơn nữa hai ngày nay thời tiết luôn không tốt, hôm nay tuy không mưa nhưng vẫn có gió. Ngày như thế này, hết giờ học là nên nhanh chóng chạy về phòng ngủ hoặc thư viện, phòng tập, vào chỗ kín gió, còn có thể mặc áo lông vũ cho đỡ lạnh.
Hạ Hiểu Lan chỉ muốn nhanh chóng nói chuyện xong với Quý Nhã, xong rồi về!
Hạ Hiểu Lan thật ra cũng hơi phá hỏng kế hoạch của Quý Nhã, lòng không hoảng hốt, hơi thở không loạn, bà muốn nói chuyện gì với Hạ Hiểu Lan đây?
Việc tìm đến Hạ Hiểu Lan cũng không có gì lạ, Ninh Tuyết không nói, Quý Nhã cứ tiện thể hỏi một câu ở trường là được, Quý Giang Nguyên ở trường được chú ý, Hạ Hiểu Lan cũng vậy. Hai bạn nam nữ sinh như vậy mà nói chuyện với nhau vài câu đều bị người khác để ý, Quý Nhã tiện thể hỏi thăm là biết.
"Giang Nguyên ở nhà thường hay nhắc đến con, ta liền muốn đến thăm con một chút, mười mấy năm nay nó luôn sống ở nước ngoài, ta lo nó sẽ không thích ứng với hoàn cảnh trong nước, may mà nó còn có những người bạn tốt như con."
Giọng của Quý Nhã rất dễ nghe.
Hạ Hiểu Lan lại nổi cả da gà.
Bạn tốt của Quý Giang Nguyên, chẳng phải là Hùng Bách Nham sao? Hai người này cả ngày như hình với bóng, tính thế nào cũng không đến lượt cô. Loại hiểu lầm này nhất định phải giải thích rõ:
"Thật ra bọn cháu khác khoa, mọi người bình thường đều rất bận học, cháu với Quý bạn học chỉ cùng nhau tham gia đội diễu hành mừng quốc khánh của trường, lần gần đây nhất tiếp xúc là hôm qua đi Đại học Kinh tế Thương mại Đối ngoại tham gia vòng hai cuộc thi tiếng Anh, Quý bạn học ở trường rất được hoan nghênh, a di cứ tùy tiện hỏi ai là biết, thật sự không cần lo lắng Quý bạn học sẽ không thích ứng với môi trường trong nước đâu ạ."
Có chỗ nào mà không thích ứng chứ, Quý Giang Nguyên chẳng phải ngoan ngoãn đi thi tiếng Anh sao?
Như Ninh Tuyết là học bá chính trực, nói không tham gia là không tham gia, trường học có ý kiến gì được chứ.
Quý Giang Nguyên lại kiên quyết dựa vào tập thể, Quý Nhã nói cái gì lo lắng, Hạ Hiểu Lan một chữ cũng không tin. Cô cũng ghét những người ăn nói vòng vo, không biết nghe ở đâu được chút tin gió, không tìm Quý Giang Nguyên xác nhận, lại đến trường tìm Hạ Hiểu Lan hỏi.
Hạ Hiểu Lan đâu phải quả hồng mềm, ai muốn thẩm vấn cô hai câu cũng được!
Quan Tuệ Nga có thể hỏi, đó là mẹ của Chu Thành, Hạ Hiểu Lan với Chu Thành đang yêu nhau, Quan Tuệ Nga có nghi ngờ, người ta có tư cách hỏi.
Mẹ Quý Giang Nguyên thì thôi đi, Hạ Hiểu Lan đương nhiên đứng trên lập trường của Thang Hoành Ân, cô chính là kiểu người "bênh người thân chứ không bênh lẽ phải" ngay thẳng, hai người lúc trước vì sao ly hôn Hạ Hiểu Lan không biết, Hạ Hiểu Lan chỉ biết Thang Hoành Ân bây giờ đang một mình, mười mấy năm qua cũng chính là Quý Nhã không cho Thang Hoành Ân liên lạc với con trai.
Ý của Hạ Hiểu Lan: Tôi với con trai bà không liên quan, chúng tôi cũng không thân thiết đến mức là bạn học, nếu bà muốn nghi ngờ con trai có bạn gái ở trường thì nên tìm hiểu toàn bộ nữ sinh trong trường chứ không phải chặn tôi lại ngay sau giờ học.
Cô gái này, quá ngông cuồng.
Hoa tươi dù đẹp, lại tùy ý sinh trưởng, không được chăm sóc tỉa tót.
Quý Nhã cảm thấy Hạ Hiểu Lan thiếu giáo dưỡng cơ bản, bà đã thầm kết luận gia đình Hạ Hiểu Lan không tốt, dù so với những học sinh khác, Hạ Hiểu Lan không mặc áo bông quê mùa, nói chuyện cũng rất lễ phép. Nhưng cái sự sắc sảo này vẫn bộc lộ trong từng câu từng chữ của Hạ Hiểu Lan... Cứ hễ có người không làm theo ý của Quý Nhã, bà sẽ không thể kìm chế được bản thân.
Bà muốn châm một điếu t·h·u·ố·c, nhưng nghĩ đây là trong khuôn viên trường Hoa Thanh, nên đành phải cố nhịn cơn thèm, giọng điệu cũng không được tốt cho lắm:
"Vậy ta nói thẳng nhé, sau này Giang Nguyên vẫn phải về Mỹ, ta không hy vọng nó qua lại thân thiết với nữ sinh trong nước, cho dù là hiểu lầm, ta hy vọng con giữ khoảng cách với Giang Nguyên. Con học Kiến trúc chắc là biết Ninh Tuyết nhỉ? Quý gia và Ninh gia là thế giao, hai nhà chúng ta đều mong Giang Nguyên có thể đến được với Ninh Tuyết, sau này Giang Nguyên về Mỹ, Ninh Tuyết cũng sẽ sang Mỹ du học. Tương lai của Giang Nguyên đã được hoạch định xong, việc gặp gỡ con ở Hoa Thanh này cũng chỉ là trong một hai năm ngắn ngủi... Ta nói vậy có lẽ con sẽ giận, nhưng đó là sự thật, các con không phải người cùng một thế giới."
Hạ Hiểu Lan hít một hơi sâu.
"Vậy thì thứ lỗi cho cháu cũng nói thẳng, thế giới của a di, cháu còn chưa chắc đã thích. Quý bạn học không phải kiểu người cháu thích, cháu đã có bạn trai, hy vọng lần sau a di không cần vì mấy suy đoán vớ vẩn này mà tìm đến cháu!"
Thật đúng là có b·ệ·n·h, cô với Quý Giang Nguyên có cùng một thế giới hay không thì có liên quan một xu sao? Hạ Hiểu Lan cũng chẳng nghĩ đến việc phải chung một thế giới với Quý Giang Nguyên. Huống chi ở Hoa quốc, nếu chỉ nói riêng về gia thế, Chu gia đã tính là rất tốt rồi. Nhà Quý Giang Nguyên có bối cảnh gì thì khó mà nói, nhưng Hạ Hiểu Lan cảm thấy nhà đó cao hơn nhà Chu thì chưa chắc.
Hạ Hiểu Lan đến nhà Chu ba lần, trừ Chu Di và mẹ con bà ta hay kiếm chuyện, những người nhà Chu đều rất dễ gần.
Không hề có ai mở miệng ra là cái gì hai thế giới như mẹ của Quý Giang Nguyên cả. Hạ Hiểu Lan trong lòng rất bực tức, cô chưa bao giờ tự ti vì gia cảnh của mình, gia đình là do trời sinh, nhưng nó cũng còn phải xem bản thân cố gắng thế nào. Những ông lớn nắm bắt thời cơ cải cách mở cửa, có phải ai cũng xuất thân giàu có đâu.
Còn có những ông trùm công nghệ mới, nhờ có kỹ thuật tốt hơn người, có ý tưởng hay hơn người, trong cái thời mà ai cũng kêu ca giai cấp đã định hình từ đời trước, vẫn có những người trẻ nhảy lên vị trí tân quý. Ai nghĩ rằng dẫn trước một chút là sẽ dẫn trước mãi mãi, thì người đó mới chính là ếch ngồi đáy giếng.
Hạ Hiểu Lan lười nói chuyện nhiều với đám ếch ngồi đáy giếng.
Mẹ của Quý Giang Nguyên ăn mặc đẹp thì sao, thực chất cũng chỉ là một phiên bản nâng cấp của Đinh Ái Trân mà thôi.
Đinh Ái Trân thì cảm thấy gia thế nhà Chu cao, một cô gái quê mùa như cô ta thì làm sao mà với tới được.
Mẹ Quý Giang Nguyên lại nói thẳng là không phải người cùng một thế giới... Đám người này bị ảo giác ở đâu ra vậy, Hạ Hiểu Lan muốn chen vào thế giới của bọn họ sao? !
Quả thực không thể hiểu nổi, Hạ Hiểu Lan khoát tay, chạy nhanh rời đi.
Quý Nhã đứng tại chỗ, thở hồng hộc. Run rẩy móc ra một điếu t·h·u·ố·c, gió lớn quá, bà châm mấy lần cũng không cháy.
Nếu bà không moi móc hết bối cảnh của con bé kia ra, bà sẽ không mang họ Quý!
Bạn cần đăng nhập để bình luận