Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 601: Ít nhất ta thanh thanh bạch bạch (length: 8225)

Nhiễm Thục Ngọc không hiểu vì sao Hạ Tử Dục lại không thích Hạ Hiểu Lan.
Trong nhà thân thích, bình thường đều sẽ giúp đỡ lẫn nhau kéo hai chị em cùng nhau thi đậu đại học, chứng minh người nhà họ Hạ đầu óc thật không ngốc, ít nhất là biết đọc sách.
Mà người biết đọc sách thì cũng có sự chênh lệch, rõ ràng Hạ Hiểu Lan mạnh hơn Hạ Tử Dục.
Nhiễm Thục Ngọc nghĩ bụng, có khi nào Hạ Tử Dục ghen tị với em họ, nên mới có mối quan hệ căng thẳng với Hạ Hiểu Lan như vậy? Dù sao đêm đó từ ái hữu hội trở về, Hạ Tử Dục nói lý do, Nhiễm Thục Ngọc một chữ cũng không tin!
Cha mẹ Hạ Hiểu Lan ly hôn, theo mẹ rời khỏi Hạ gia, rồi nàng căm thù mọi người trong Hạ gia, nói có hợp lý không chứ?
Hạ Tử Dục nói, là vì trưởng bối Hạ gia bất công với nàng, Hạ Hiểu Lan có hiểu lầm, ôm trong lòng bất mãn... Nhiễm Thục Ngọc thật sự không thể hiểu nổi đầu óc người nhà họ Hạ chứa toàn rơm rạ sao, trong hai đứa con gái này, nhìn thế nào thì Hạ Hiểu Lan cũng có tiền đồ hơn.
Hỏi Vương Kiến Hoa, Vương Kiến Hoa cũng ấp úng nên Nhiễm Thục Ngọc liền biết Hạ Tử Dục khẳng định không nói thật, Vì sao lại kết thù không quan trọng, quan trọng là hai chị em không hòa thuận, lúc này Nhiễm Thục Ngọc tâm trạng không vui, liền đem thành tích của Hạ Hiểu Lan ra để đả kích Hạ Tử Dục.
Vương Quảng Bình vốn dĩ cũng sẽ không chú ý tới một sinh viên.
Cuộc thi tiếng Anh sinh viên toàn quốc, cơ quan giáo dục đại học chắc chắn muốn quản, nhưng không phải do Vương Quảng Bình phụ trách.
Vương Quảng Bình cũng là do nghe Nhiễm Thục Ngọc nói, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Trong thâm tâm, ông và nhà họ Chu có mối liên hệ. Đất nước Hoa Quốc lớn như vậy, Chu Thành và Vương Kiến Hoa tìm người yêu ở tỉnh Dự Nam, hai cô gái cùng họ Hạ, còn là chị em họ.
So sánh hai chị em nhà họ Hạ, chắc chắn Hạ Hiểu Lan sẽ phát triển hơn.
Vương Quảng Bình nghe nói đối phương học ở Hoa Thanh, rồi tra thêm thấy là hạng ba toàn quốc thi đại học, được vào Hoa Thanh, ông liền biết cô bé này đầu óc rất lanh lợi, lớn lên xinh đẹp lại thông minh, khó trách nhà họ Chu lại vui vẻ chấp nhận Hạ Hiểu Lan đến vậy.
Người với người đáng sợ nhất là sự so sánh, vốn dĩ Vương Quảng Bình đã không hài lòng với Hạ Tử Dục, bây giờ ngay cả con trai mình cũng bị ông hoài nghi có mắt nhìn kém.
Đều là đi chọn người ở nông thôn khi còn là thanh niên trí thức, chọn cùng một nhà chị em, bỏ qua người ưu tú xinh đẹp mà không cần, vì sao Kiến Hoa lại muốn chọn Hạ Tử Dục? Hay là tại vì con trai Kiến Hoa quá thành thật, bị Hạ Tử Dục chủ động quấn lấy?
Lần này Vương Quảng Bình vô tình thấy trong danh sách vào vòng chung kết, có cái tên "Hạ Hiểu Lan" còn ghi là sinh viên năm nhất đại học Hoa Thanh, vậy chắc chắn là em họ của Hạ Tử Dục rồi. Vương Quảng Bình về kể với Nhiễm Thục Ngọc, Nhiễm Thục Ngọc nhớ lại ái hữu hội lần trước, Quan Tuệ Nga mang theo Hạ Hiểu Lan tham dự, đi đến đâu cũng được công nhận, Nhiễm Thục Ngọc càng thêm bất mãn với Hạ Tử Dục.
Cố tình Hạ Tử Dục lại không hề hay biết, còn chủ động muốn đi đâm đầu vào miệng núi lửa, nếu Nhiễm Thục Ngọc không kích thích cô ta một chút, thì có lỗi với sự bực dọc trong lòng mình.
Nhiễm Thục Ngọc không biết, lời nói của bà vừa thốt ra, người khó chịu không chỉ có Hạ Tử Dục, mà còn có cả con trai bà là Vương Kiến Hoa.
"Hạ Hiểu Lan, cuộc thi tiếng Anh?"
Hạ Hiểu Lan biết gì về tiếng Anh chứ!
Với tính cách của Hạ Hiểu Lan, nếu mà biết nói tiếng Anh, thì chẳng phải là đã khoe khoang trước mặt Vương Kiến Hoa rồi sao?
Anh đích thực chưa từng nghe Hạ Hiểu Lan nói tiếng Anh bao giờ.
Vương Kiến Hoa cũng hoài nghi thế giới này bị làm sao vậy, còn chưa đến hai năm mà Hạ Hiểu Lan đã có sự thay đổi lớn như vậy, chẳng lẽ đại học Hoa Thanh thực sự tốt hơn so với đại học bình thường đến mức có thể giúp Hạ Hiểu Lan thay da đổi thịt? Không, Hạ Hiểu Lan có thể thi đậu vào Hoa Thanh đã là thay da đổi thịt rồi.
Nhiễm Thục Ngọc hừ lạnh, "Ba ngươi tận mắt nhìn thấy danh sách, thì còn sai được sao, chính là Hạ Hiểu Lan đó. Quan a di của ngươi thật là có số hưởng, Chu Thành tìm cho cô ta một nàng dâu tương lai mát mặt. Ba ngươi nói cuộc thi tiếng Anh nếu lấy được thứ hạng cao, Bộ Giáo dục sẽ đưa đi nước ngoài làm sinh viên trao đổi đấy!"
Đi nước ngoài thì quá là ghê gớm rồi.
Không tham nhũng hối lộ thì ngay cả một Phó Ty như Vương Quảng Bình cũng không đủ khả năng chi trả cho Vương Kiến Hoa tự túc chi phí du học nước ngoài.
Kinh sư viện chắc chắn cũng có chỉ tiêu du học do trường tài trợ, bất quá những cái này đều là phân theo trường, số chỉ tiêu du học của Kinh sư viện chắc chắn không bằng Hoa Thanh! Nếu Vương Kiến Hoa có thể lấy được thứ hạng cao trong cuộc thi tiếng Anh, Vương Quảng Bình có thể đảm bảo Vương Kiến Hoa tùy ý đi du học.
Du học là một con đường tắt khác, học ở nước ngoài hai năm, trở về sẽ là nhân tài đất nước, cả địa vị công tác lẫn thứ bậc đều khác biệt!
Trong giọng nói của Nhiễm Thục Ngọc, cũng có sự ngưỡng mộ.
Vương Kiến Hoa lại không giỏi tiếng Anh, lúc nhỏ từng học tiếng Nga, nào biết hiện tại tiếng Nga không được coi trọng nữa, mà đều chuyển sang học tiếng Anh. Sau khi Hoa Quốc và Mỹ Quốc chính thức thiết lập quan hệ ngoại giao, tiếng Anh mới dần dần được coi trọng. Cũng chưa đầy hai năm, Vương Quảng Bình và Nhiễm Thục Ngọc đã bị đưa đến nông trường cải tạo, nào còn tâm trí lo lắng việc học của Vương Kiến Hoa.
Bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, Vương Kiến Hoa hiện tại đã ngoài hai mươi tuổi, tuổi đã lớn, suy nghĩ lung tung, lại còn muốn học tốt một môn ngoại ngữ, thì sự nỗ lực bỏ ra phải gấp đôi so với hồi mười mấy tuổi. Hiển nhiên, sau khi Vương Kiến Hoa thi đậu vào Kinh sư viện, có thể duy trì được việc học đã là tốt lắm rồi, còn phải bận rộn chạy khắp nơi giúp Vương Quảng Bình, thì làm sao có thời gian học tốt tiếng Anh được chứ!
Hạ Tử Dục có chút tê liệt.
Lần trước ở ái hữu hội, Hạ Hiểu Lan xuất hiện với thân phận là con dâu tương lai của nhà họ Chu, đã làm Hạ Tử Dục mất hết sức lực để chống đỡ.
Hạ Tử Dục vẫn cảm thấy mình mạnh hơn Hạ Hiểu Lan, chỉ là thắng ở chỗ có mắt nhìn xa trông rộng.
Có thể ở lúc Vương gia gặp nạn, tìm được Vương Kiến Hoa, một người con của cán bộ cấp cao.
Vương Quảng Bình phục chức, Vương Kiến Hoa quả nhiên từ thanh niên trí thức lần nữa biến thành con của cán bộ cao cấp.
Nếu không phải có tình nghĩa hoạn nạn, thì gia thế Hạ gia và Vương gia thật sự quá cách xa, làm sao cô và Vương Kiến Hoa có thể đến được với nhau!
Việc cô nắm giữ được Vương Kiến Hoa, tầm quan trọng còn hơn cả thi đậu đại học đối với Hạ Tử Dục. Thi đậu đại học, thì cô và Vương Kiến Hoa mới có tương lai. Nhưng tương lai tươi sáng thực sự, còn phải xem tiền đồ sau này của Vương Kiến Hoa như thế nào – cô cướp Vương Kiến Hoa từ tay Hạ Hiểu Lan, sao có thể không đắc ý cho được chứ!
Còn Hạ Hiểu Lan thì ngược lại, đại học thi tốt hơn cả cô.
Tìm một đối tượng thì gia thế cũng tốt hơn Vương Kiến Hoa.
Nhà họ Chu lại còn hết mực bảo vệ Hạ Hiểu Lan, khác hẳn với Hạ Tử Dục phải tự mình một bước đi gian nan ở Vương gia.
Nhiễm Thục Ngọc nói ra chuyện này, tràn đầy ác ý, Hạ Tử Dục nhìn chiếc sàng đơn cũ nát trên giường, biết rõ là Nhiễm Thục Ngọc đang cố tình gây khó dễ.
"A di, dì cũng đừng có ngưỡng mộ Quan a di làm gì, con tuy học không giỏi bằng em họ, nhưng dù gì cũng là thanh thanh bạch bạch đến với Kiến Hoa."
Nhiễm Thục Ngọc trong lòng sinh nghi, lời của Hạ Tử Dục có ý gì, chẳng lẽ nói Hạ Hiểu Lan cùng Chu Thành trước kia không thanh bạch?
Tâm trí Nhiễm Thục Ngọc như bị vuốt mèo cào ngứa ngáy. Hạ Tử Dục lại cố tình bỏ dở, không nói kỹ hơn. Nhiễm Thục Ngọc quay sang nhìn con trai, ánh mắt của Vương Kiến Hoa cũng có chút dao động.
Anh và Hạ Hiểu Lan thật sự không có gì mờ ám, hai người còn chưa đến bước đó.
Nhưng Hạ Hiểu Lan có từng có gì với người khác hay không, thì Vương Kiến Hoa thật sự không chắc. Ngay những gì anh biết đã có Trương Nhị Lại, nam sinh có tiền ở Hoa Thanh, còn có Chu Thành.
Đôi khi Vương Kiến Hoa không tránh khỏi sẽ suy đoán, có phải Hạ Hiểu Lan đã thật sự bị Trương Nhị Lại chiếm tiện nghi, nếu không thì tại sao năm ngoái vào mùa hè, khi có tin đồn, cô lại kích động đến mức muốn đi tìm cái chết?
Vương Kiến Hoa không tận mắt chứng kiến, sau này nghe Hạ Tử Dục kể lại, anh từng có lúc rất thương tiếc Hạ Hiểu Lan...
Bạn cần đăng nhập để bình luận