Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 552: Trường học mặc kệ? Ta quản! (length: 8508)

Chủ nhiệm khoa cũng nghe ra điểm không thích hợp.
Lời của Quý Nhã thật sự rất không đúng. Việc Quý Giang Nguyên có nguyện ý về Mỹ hay không, đó là chuyện của Quý Giang Nguyên, là vấn đề nội bộ của Quý gia, không thể vì không trị được Quý Giang Nguyên mà lại chạy đến gây sự với người khác chứ?
Chủ nhiệm khoa khẽ nhíu mày, loại chuyện này, còn muốn nhờ trường học đến xử lý, thật lãng phí tài nguyên giáo vụ!
"Quý sư, khụ khụ, Quý đồng chí, cô hỏi qua ý kiến của Quý Giang Nguyên đồng học chưa, đừng có không đâu lại đi tìm Hiểu Lan đồng học như vậy chứ?"
Nếu người trẻ tuổi đang hẹn hò, Quý Giang Nguyên không muốn về Mỹ, lẽ ra người nhà phải làm công tác tư tưởng với Quý Giang Nguyên mới đúng, tìm Hạ Hiểu Lan thì có ích gì? Chủ nhiệm khoa cũng rất bất ngờ, hình tượng của Quý Nhã trong cảm nhận của họ là người thoát tục, đã sống nhiều năm ở nước ngoài, đáng lẽ phải càng thoáng hơn, không ngờ khi dính đến chuyện liên quan đến con cái, Quý Nhã cũng chẳng khác gì mấy bà cô trung niên bình thường, đều không phân biệt phải trái.
Haizz, hắn lại ở trong lòng dùng cụm từ "bà cô trung niên" để hình dung Quý sư muội?
Chủ nhiệm khoa cũng không chịu nổi sự khác biệt hình tượng quá lớn của Quý Nhã, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Quý Nhã hừ lạnh một tiếng, căn bản không có ý trả lời câu hỏi này.
Chủ nhiệm khoa có chút đau đầu, nể mặt Quý lão, chuyện của Quý sư muội hắn có thể giúp đã giúp rồi, nhưng mà cũng phải hợp lý chứ, đây chẳng phải là vô cớ gây rối sao? Hắn chỉ có thể quay sang nói chuyện với Quan Tuệ Nga:
"Quan đồng chí, chuyện này đúng là công tác của chúng ta chưa được tốt, chưa quan tâm sâu sát đến học sinh trong trường, sự quan tâm đến sinh hoạt của Hạ Hiểu Lan đồng học vẫn còn chưa đủ! Sau này chúng ta nhất định sẽ tăng cường công tác này, bảo vệ tất cả học sinh của Hoa Thanh… Chuyện như này chắc chắn sẽ không xảy ra nữa, chúng ta sẽ tìm Quý Giang Nguyên đồng học để nói chuyện."
Quý Nhã không phân biệt phải trái, Quý Giang Nguyên hẳn sẽ hiểu đạo lý mà?
Khi con còn nhỏ, cha mẹ ước thúc hành vi của con cái, bởi vì con còn bé chưa hiểu chuyện, có lúc không biết đâu là đúng sai.
Khi con đã lớn, cha mẹ lại có tuổi, không chừng sẽ lú lẫn, nếu không thì sao có câu "già rồi sinh tật" được. Lúc này cần con cái ước thúc hành vi của cha mẹ.
Chủ nhiệm khoa nói muốn tìm Quý Giang Nguyên nói chuyện, Quý Nhã liền không đồng ý.
"Chuyện này không liên quan gì đến con trai tôi, việc tôi bảo Hạ Hiểu Lan rời khỏi nó, hoặc đưa cả hai bọn nó ra nước ngoài, đều là ý tốt!"
Chủ nhiệm khoa không tài nào hiểu được, nói thấm thía khuyên nhủ:
"Quý sư muội à, con cái lớn rồi nên buông tay, mặc kệ cô có ý tốt hay không, hành động của cô đối với Hạ Hiểu Lan đồng học là đang gây rối đó, e là con trai cô Quý Giang Nguyên cũng không muốn thấy cảnh này đâu. Nếu cô không xin lỗi Hạ Hiểu Lan đồng học, tôi sẽ phải tìm Quý Giang Nguyên đến nói chuyện đấy, cô phải cam đoan, không được vô cớ đến Hoa Thanh gây sự với Hạ Hiểu Lan nữa!"
Nếu muốn về Mỹ, vậy đây không phải lại thành không muốn về sao?
Chắc hẳn các trường danh tiếng ở Mỹ cũng sẽ phải cân nhắc đến hồ sơ của Quý Giang Nguyên thôi.
Chủ nhiệm khoa cảm thấy hôm nay thể diện mất hết, lúc nãy mới vào sao lại thốt ra "Quý sư muội" làm gì, nếu hắn không tỏ thái độ cứng rắn chút, thì Quan Tuệ Nga và Hạ Hiểu Lan nhìn vào sẽ nghĩ thế nào, nhất định sẽ cho rằng hắn xử lý không công bằng.
Chủ nhiệm khoa cố gắng hòa giải, thực ra cũng là nể mặt Quý lão mà thôi.
Ai ngờ thái độ ba phải của hắn, lại chọc giận Quan Tuệ Nga. Quan Tuệ Nga thấy rõ trường học căn bản không quản nổi hành vi của Quý Nhã, mặc kệ lãnh đạo khoa nói gì, Quý Nhã cũng đều thờ ơ.
Đúng thôi, trường học cũng không phải là công an, hành vi của Quý Nhã ghê tởm người thật, nhưng cũng đâu phải là tội phạm bạo lực gì, nếu Quý Nhã không phối hợp, trường học cũng chịu thua. Không lẽ vì Quý Nhã không biết điều, lại lôi Quý Giang Nguyên ra xử phạt sao?
Chỉ có cách tìm Quý Giang Nguyên nói chuyện, để Quý Giang Nguyên quản lại người nhà mình thôi.
Không phải Quan Tuệ Nga coi thường người khác, cho dù chưa gặp mặt Quý Giang Nguyên bao giờ, thì cái thằng nhóc kia chắc chắn không trị được rồi, nếu không thì Quý Nhã đâu đến tìm Hạ Hiểu Lan đến hai lần chứ —— về sự quyết đoán, đúng là kém xa con trai bà Chu Thành. Chu Thành mang Hạ Hiểu Lan về nhà trước, bà kiên quyết không đồng ý, nhưng vẫn không thể nào kháng cự lại sự kiên trì của Chu Thành.
Tâm tình của Quan Tuệ Nga thật là phức tạp a, Chu Thành tuổi tác cũng không chênh lệch nhiều với đám sinh viên này, có quyết đoán là việc tốt, nhưng dùng cái khí phách đó để đối phó với mẹ ruột, thật đúng là có vợ quên mẹ. Nhưng mà việc nào ra việc đó, hiện tại cứ đá đám Quý gia kia ra ngoài đã, chuyện của Hạ Hiểu Lan với Chu Thành thì cứ đóng cửa lại giải quyết từ từ sau!
"Thôi bỏ đi, tôi thấy ông cũng không làm gì được bà ta đâu. Tôi nói rõ hôm nay, họ Quý mà còn dám bắt nạt Hiểu Lan, bà ta dám làm điều sơ suất thì tôi dám làm đến mười lăm! Nhà họ Quý nổi tiếng trong giới giáo dục khắp thiên hạ, người nhà họ Quý làm mà thấy hổ thẹn thay, không ai quản nổi đám rắc rối của Quý gia, chuyện này để tôi lo!"
Quan Tuệ Nga không muốn đôi co với Quý Nhã nữa, với cái cách làm việc và thái độ như của Quý Nhã, sớm muộn gì cũng khiến Quý gia đắc tội hết người này đến người khác mà thôi!
Đương nhiên, Quý Nhã chắc chắn không thèm quan tâm, người ta sống ở nước ngoài quen rồi, hở một chút lại đòi đưa Hạ Hiểu Lan ra nước ngoài, chắc ở nước ngoài sống sung sướng lắm đây… Ha ha, chê ở Hoa quốc ngốc không thoải mái hả? Quan Tuệ Nga cố tình không tin, nhất định phải khiến Quý Nhã vùi đầu ở trong nước không ngóc đầu lên nổi, nhìn cái vẻ yếu đuối của Quý Nhã kia kìa, bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn cứ yếu ớt như cô bé vậy.
Có giống một người mẹ không?
Học một thân cái kiểu tư bản chủ nghĩa làm ra vẻ!
"Hiểu Lan, đi với cô, trên đời này nhất định vẫn có nơi công lý mà."
Quý Nhã không phân biệt phải trái, tốt thôi, Quan Tuệ Nga không sợ nhất là người không phân biệt phải trái, nhà họ Chu mà có làm gì đó, cũng không tính là bắt nạt người nhà họ Quý chứ nhỉ? Quý lão là lá bùa hộ mệnh của Quý gia, chỉ cần người nhà Quý gia thành thật chuyên tâm làm việc và sinh sống, thì lá bùa hộ mệnh này còn có thể che chở cho họ được thêm vài năm nữa.
Bây giờ là Quý Nhã tự muốn làm hỏng danh tiếng của Quý lão, Quan Tuệ Nga nhất định sẽ toại nguyện cho bà ta!
"Này, Quan đồng chí, Quan đồng chí…"
Chủ nhiệm khoa chạy theo phía sau gọi mấy tiếng, Hạ Hiểu Lan đã bị Quan Tuệ Nga kéo đi, cho chủ nhiệm khoa thấy bộ dạng sốt ruột mà bất lực của mình.
Nhìn Quan Tuệ Nga và Hạ Hiểu Lan biến mất trong hành lang, chủ nhiệm khoa mới thở dài với Quý Nhã:
"Quý sư muội à, trước đây cô là người lanh lợi như thế, sao mà đến chuyện của con cái lại trở nên cố chấp thế này? Chuyện mà có thể giải hòa rõ ràng sao cứ phải làm cho nó ầm ĩ lên vậy?"
Hạ Hiểu Lan đồng học đâu phải là quả hồng mềm chứ.
Trường học không khuyến khích học sinh yêu đương, Hạ Hiểu Lan thì có, người ta sống rất tự nhiên thoải mái không hề che đậy, Hạ Hiểu Lan là người tỉnh Dự Nam thì phải, ba mẹ không thể đến đây để thay mặt cô ấy, còn người vừa đến kia lại là mẹ chồng tương lai à?
Quý Nhã làm sai chuyện mà không chịu nhận, lại còn quyết giữ ý mình, vậy xem ra nhà chồng tương lai của Hạ Hiểu Lan đồng học cũng không phải dạng vừa đâu. Chủ nhiệm khoa sầu não quá, nể mặt Quý lão, hắn chắc chắn không muốn Quý gia gây ra chuyện rắc rối —— mà hắn cũng không thể quản nổi Quý Nhã kia a! Chủ nhiệm khoa cảm thấy lòng mệt mỏi, khuyên Quý Nhã vô ích rồi, quyết định lát nữa sẽ tìm điện thoại của Quý sư ca ra gọi, chuyện này phải báo cho những người khác của Quý gia mới được.
Kiều Trị ôm chặt lấy Quý Nhã:
"Thân ái, vừa rồi nàng nói cái gì vậy? Cô đừng sợ, đây là Hoa quốc, người Mỹ được ưu đãi mà, tôi sẽ cố gắng giúp cô và Giang Nguyên về Mỹ!"
Chủ nhiệm khoa lén lút liếc mắt một cái, người Mỹ đúng là quá thoải mái rồi, đây là văn phòng của trường học, trước mặt hắn mà đã ôm ấp rồi, coi như hắn không tồn tại, coi như hắn nghe không hiểu tiếng Anh à?
Khách ngoại quốc thì sẽ được ưu đãi.
Đó là so sánh với dân thường và khách ngoại quốc bình thường thôi.
Cũng phải xem khách ngoại quốc đó thân phận là gì đã, đến Hoa quốc để đầu tư tiền, hay cung cấp công nghệ hay mang theo thiện chí chính trị đến để thiết lập quan hệ ngoại giao… Cái gì? Người nước ngoài đó, không phải là khách sao!…
Bạn cần đăng nhập để bình luận