Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1119: Khẳng định không cho người xem như thương sử (length: 8098)

"Phi, chẳng qua chỉ là gặp Thang Hoành Ân hai lần ở nhà họ Tống, mà đã nói nhất kiến chung tình."
"Nếu Thang Hoành Ân không được lão gia tử coi trọng, bản thân cũng không xấu xí, một cô nàng hơn 20 tuổi, làm sao có thể vừa gặp đã yêu Thang Hoành Ân chứ?"
Tống Nam Trinh trong lòng đều hiểu, có người cả đời đều ngu ngơ, nhưng có người lại rất hướng tới quyền thế, con gái nhà bình thường gả cho Thang Hoành Ân đúng là một bước lên trời, nếu trong nhà lại có chút ý đồ, càng không thể bỏ lỡ cơ hội có thể gả cho Thang Hoành Ân.
Tống Nam Trinh khóe miệng nở nụ cười, thật sự khinh bỉ nhị tẩu của mình.
Sớm tung tin đồn, nói biểu muội mình nhất kiến chung tình với Thang Hoành Ân, bày trò si tình mấy năm trời, cho rằng lão gia tử sẽ cố ý hỏi đến sao?
Nếu lão gia tử lên tiếng, Thang Hoành Ân nhất định sẽ nghe theo lão gia tử.
Đáng tiếc, lão gia tử trước kia mai mối đã từng nhìn sai người, đối với Thang Hoành Ân e là rất áy náy, căn bản sẽ không quản chuyện này!
Một cô nàng hơn 20 tuổi, đã kéo dài đến tận 30 tuổi còn chưa kết hôn, Tống Nam Trinh nghĩ, nhị tẩu chắc còn sốt ruột hơn cả mình.
Hoắc Trầm Chu nghĩ đến Hạ Hiểu Lan cũng có chút đau đầu:
"Ta chưa gặp tân phu nhân của thị trưởng Thang, nhưng đã gặp con gái của nàng, tuổi không lớn, nhưng rất lợi hại. Ta thật sự không khuyến nghị ngài từ chuyện này mà tiện đường ra tay, thành công thì tốt, không thành công không chỉ đắc tội thị trưởng Thang, còn chuốc thù oán cho nhà chúng ta... Ý của thị trưởng Thang là, nếu ta muốn phát triển ở Bằng Thành thì có thể, nhưng không được bỏ qua cô con gái riêng của ông ta."
Hạ Hiểu Lan lợi hại, không phải ở việc học.
Mà là ở việc phương án tại khách sạn Nam Hải đã phỏng đoán rất chuẩn tâm lý của thương nhân Hồng Kông.
Là năng lực một mình khai phá bất động sản, có một vài khía cạnh Thang Hoành Ân có thể giúp đỡ, đem một mảnh đất 3 triệu xào lên đến 15 triệu chỉ tốn có nửa tháng, chuyện như này không phải là do một mình Thang Hoành Ân có thể giúp được mà ít nhất là trong nửa tháng đó, chính phủ thành phố Bằng Thành cũng chẳng có động thái công bố bất kì chính sách ưu đãi nào, tất cả đều do một mình Hạ Hiểu Lan đầu cơ đất mà ra.
Hạ Hiểu Lan tay không bắt sói trắng, dùng cổ phần Đông Phong để khống chế khoản thanh toán công trình để đi khai phá bất động sản, Hoắc Trầm Chu rất khó chịu, lại không thể không khâm phục bản lĩnh của Hạ Hiểu Lan.
Không nên xem Hạ Hiểu Lan như học sinh, đó chính là một người buôn bán tinh ranh.
Một Hạ Hiểu Lan thông minh lanh lợi nếu muốn phát triển lâu dài ở Bằng Thành, nhất định sẽ phải bám chặt vào chỗ dựa vững chắc là thị trưởng Thang này. Nếu biết có người muốn đào mất chỗ dựa của mình, Hạ Hiểu Lan e rằng sẽ liều mạng.
Hoắc Trầm Chu không muốn làm tăng chí khí người khác diệt oai phong của mình, vẫn phải nhắc nhở mẹ của hắn: "Con gái riêng của thị trưởng Thang tên là Hạ Hiểu Lan. Nàng cực kỳ khó đối phó, giả dối lại lanh lợi, không thể vì trẻ tuổi mà xem thường, nếu như ngài cẩn thận điều tra nàng, sẽ phát hiện gia đình này bò lên rất nhanh!"
Người bình thường không biết phải phấn đấu bao nhiêu năm mới có thể thoát ly khỏi giai cấp hiện tại.
Hoắc Trầm Chu cần dùng đến Viễn Huy, tự nhiên điều tra gia thế Viễn Huy.
Lưu Dũng bất quá chỉ là một nông dân ở vùng nông thôn của tỉnh Dự Nam, ông ta là cậu của Hạ Hiểu Lan, Hạ Hiểu Lan đương nhiên cũng có xuất thân tương tự.
Nhưng chỉ trong một hai năm công phu, nhà họ Lưu đã qua lại với thị trưởng, xem ra không ai trong nhà này là dễ đối phó cả. Có người phát tài đều nhờ vào vận may, nhưng nếu không có chút bản lĩnh, có nắm bắt được vận may không. Hoắc Trầm Chu sợ nhất là mẹ của mình khinh địch, rất có thể sẽ ngã một cú thật đau.
Tống Nam Trinh gật đầu:
"Ngươi nghĩ ta ngốc đến vậy, mà làm người khác lợi dụng chắc? Mới sáng xảy ra chuyện, tối đến ta đã nhận được tin tức, ngươi đoán xem là ai cố ý muốn xúi giục ta ra mặt?"
Chuyện như vậy, người có thể làm được nhất định là Quý Nhã.
Lúc còn trẻ nàng đã không ưa Quý Nhã rồi.
Nhà họ Quý thì có gì đáng kể chứ, Quý Nhã được xưng là "Kinh thành minh châu". Vậy chẳng lẽ, Quý Nhã là minh châu, còn những người khác đều là mắt cá với đá vụn hay sao? Chỉ là nhà họ Tống vốn sống khiêm tốn, Tống Nam Trinh không cần phải tranh giành mấy cái hư danh đó mà thôi.
Cái tên ngu ngốc Quý Nhã, chỉ được mỗi mã ngoài, lại còn học một bụng những thứ chỉ đẹp chứ không xài được.
Tống Nam Trinh không vừa mắt Quý Nhã, vì Quý Nhã đã bỏ lỡ Thang Hoành Ân vào thời khắc quan trọng nhất, điều đó không chỉ đơn giản là từ bỏ Thang Hoành Ân, mà nhà họ Quý còn như cây cỏ đầu tường, không tin lão gia tử còn có thể lật kèo được... ha ha, quả là mù quáng.
Tống Nam Trinh trong lòng hiểu rõ, sự cường điệu về cô con gái riêng lợi hại của Hoắc Trầm Chu, cũng không quá được để ý đến.
Trầm Chu vẫn còn trẻ, đã gặp qua bao nhiêu người lợi hại rồi chứ, mới phải kiêng dè một cô gái trẻ đến vậy.
Một nửa bản lĩnh và sự sắc xảo của một người là nhờ vào giáo dục từ gia đình, còn nửa kia là do trải đời.
Cái cô gái trẻ tên Hạ Hiểu Lan đó thì có gì chứ?

Lưu Phân tham gia hôn lễ của Quý Nhã trở về kinh thành sau, có chút thay đổi.
Khi thấy sở trưởng Mã lại bắt đầu lảng vảng quanh mình, Lưu Phân khá uyển chuyển kể chuyện mình với Thang Hoành Ân.
Sở trưởng Mã liên tục cau mày, sắc mặt thì dữ tợn, khi không nói lời nào nhìn thật có chút đáng sợ.
Có vẻ như ông ta cũng không quá kinh ngạc, chỉ là trên mặt lộ vẻ cô đơn:
"Xem ra cô đã quyết định rồi, đồng chí Thang công tác ở Bằng Thành, chắc cũng không phải là người đơn giản. Sau này tôi không thể chiếu cố cho cô nữa, đồng chí Lưu Phân tự cô phải bảo trọng, nếu hai người kết hôn nhớ mời tôi đi ăn cỗ, tôi vẫn hy vọng cô sống tốt!"
Sở trưởng Mã thông tình đạt lý, Lưu Phân rất ngại ngùng.
Có lẽ đáng lẽ ra nàng nên sớm dũng cảm từ chối rõ ràng, cũng đã không để cho sở trưởng Mã lãng phí nhiều thời gian như vậy.
Nàng vốn không có ý gì với sở trưởng Mã, còn với Thang Hoành Ân thì rõ ràng là cố ý ngay từ đầu mà lại thiếu tự tin, nên mới làm cục diện trở nên thế này.
Sở trưởng Mã xem như buông bỏ, Lưu Phân tự nhiên càng tự trách hơn.
Nàng chỉ nghĩ rằng mình cần giải quyết mỗi sở trưởng Mã, vẫn chưa ý thức được việc Thang Hoành Ân công khai mối quan hệ với nàng, âm thầm sẽ gây ra bao nhiêu chấn động. Tỉ như chuyện sui gia của nàng, hai vợ chồng Chu Quốc Bân và Quan Tuệ Nga lúc này ở nhà, đang vểnh tai nghe Hạ Hiểu Lan nói chuyện đây.
"Cho nên, thị trưởng Thang và mẹ của con... Các con thật sự đã cùng thị trưởng Thang tham gia tiệc cưới?"
Quý Nhã kết hôn, người nhà họ Chu tuy rằng không đi, nhưng vì trước đó Quý Nhã có xích mích với Hạ Hiểu Lan, Quan Tuệ Nga thực ra vẫn còn chú ý đến chuyện này.
Mấy người quen biết vòng vèo có không ít, có nữ khách trong buổi tiệc gặp được Quan Tuệ Nga và Hạ Hiểu Lan, một khi đã nhìn thấy mặt của Hạ Hiểu Lan rồi thì khó mà quên được.
Người ta vừa về đã kể lại, Quan Tuệ Nga tự nhiên biết ngay.
Tin tức này, người nhà họ Chu lại chẳng hề hay biết trước đó.
Hạ Hiểu Lan bị bắt đến nhà họ Chu "khởi binh vấn tội", Quan Tuệ Nga hỏi khá hàm ý, Hạ Hiểu Lan cũng không cần phải giấu giếm: "Hai người quả thật đang trong giai đoạn tìm hiểu, chuyện chưa có gì là chắc chắn, con cũng xin thưa lại với hai bác."
Quan Tuệ Nga lắc đầu, "Cô không trách con, đây là chuyện riêng của mẹ con, chẳng lẽ còn phải hô hào khắp thế giới sao? Là bác và chú Chu con hiểu lầm thị trưởng Thang một chút, giờ thì hiểu lầm đã hóa giải là được!"
Bà ta và ông Chu nhìn Thang Hoành Ân đối xử với Hiểu Lan tốt như vậy, còn tưởng rằng Thang Hoành Ân để ý đến Hiểu Lan là để làm con dâu.
Hai người còn đang suy nghĩ xem làm thế nào để tìm cho thằng con trai bị giam ở học viện lục quân kia một người vợ tốt, bây giờ mới biết là hiểu lầm rồi.
Thang Hoành Ân không có ý đồ với Hiểu Lan, là thương ai thì yêu luôn cả những người liên quan.
Quan Tuệ Nga không hề bận tâm việc Hạ Hiểu Lan trở thành "con gái riêng" của ai, cũng như việc có bối cảnh là Thang Hoành Ân, cũng không phải vì thế mà họ vừa ý với Hạ Hiểu Lan hơn, Hạ Hiểu Lan được gia đình nhà họ Chu chấp nhận, vẫn là do tổng hợp lại từ phẩm chất của chính cô ấy.
Quan Tuệ Nga bỗng dưng thay đổi giọng điệu:
"... Chu Di đã có tin tức."
Bạn cần đăng nhập để bình luận