Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 396: Dư ba chấn chấn (thêm 18) (length: 7968)

"Lão Chu, con trai của ngươi dẫn về đối tượng, ngươi thấy thế nào?"
Đưa mọi người đi rồi, hai vợ chồng rửa mặt xong cuối cùng cũng có thể nói chuyện tâm tình, Quan Tuệ Nga trực tiếp hỏi Chu Quốc Bân ý kiến.
Chu Quốc Bân không hiểu gì cả, "Chu Thành thích là được rồi, ta có ý kiến gì chứ."
Cô gái rất ưu tú, con trai của hắn lại thích, Chu Quốc Bân cho rằng mình không có quyền phát biểu ý kiến. Quan Tuệ Nga mở quà ra, thấy chiếc trâm cài hình chuồn chuồn bằng phỉ thúy trong hộp. Tối nay Hạ Hiểu Lan thể hiện quá tốt, ăn nói không hề bối rối, ưu tú là rất ưu tú, giống như Quan Tuệ Nga đã nghĩ, không có Chu Thành, Hạ Hiểu Lan cũng có thể tìm được đối tượng có điều kiện không hề kém.
Nói thế nào đây, lúc này Quan Tuệ Nga có tâm trạng đặc biệt phức tạp.
"Cô gái này có chút quá sắc sảo."
Quá mức ưu tú, trong ánh mắt không có một chút dịu dàng. Quan Tuệ Nga trước nay không cảm thấy phụ nữ nhất định phải dựa vào đàn ông, cho nên nàng gả cho Chu Quốc Bân, chức vị của chồng càng ngày càng cao, nàng cũng không từ bỏ sự nghiệp của mình... Ngay cả một người tự nhận là mẫu người phụ nữ của công việc như Quan Tuệ Nga, đều cảm thấy Hạ Hiểu Lan kiên cường quá phận! Chuyên tâm thì rất chuyên tâm, tiểu cô nương như thế nào lại có thể đánh thạch cao đi thi? Trong phỏng vấn, vị hiệu trưởng đó nói, là dựa vào uống thuốc giảm đau sống qua ba ngày để thi đại học.
Đối với bản thân mình ác như vậy, khao khát thành công đến thế.
Quan Tuệ Nga không khỏi phải nghĩ nhiều, Hạ Hiểu Lan ở bên con trai bà là Chu Thành, chẳng lẽ coi trọng việc gia đình nhà Chu có thể giúp đỡ?
Chu Quốc Bân hoàn toàn không biết nói gì, "Ngươi nghĩ nhiều cũng vô ích, chuyện của người trẻ cứ để bọn họ tự giải quyết, ngươi không đồng ý hai người ở bên nhau, con trai của ngươi chịu chia tay sao?"
Quan Tuệ Nga tức giận đóng sập chiếc hộp:
"Ngủ nhanh đi, ngày mai còn phải đi làm đấy!"
Thật là, không biết nói chuyện thì đừng có lên tiếng, nếu có thể chia tay thì nàng có rối rắm thế này không? Cả đêm, Chu Thành nhìn Hạ Hiểu Lan với ánh mắt sáng ngời, Quan Tuệ Nga chưa từng thấy Chu Thành vui vẻ đến vậy bao giờ, con trai của bà chẳng để ý cái gì, lại bỏ ra nhiều tình cảm đến vậy.
Điều khiến Quan Tuệ Nga lo lắng là, Chu Thành thích Hạ Hiểu Lan như thế, vậy còn Hạ Hiểu Lan thì sao?
...
Đồng Lị Lị sáng sớm đã chạy đến nhà Chu Di.
Hai người này vốn dĩ không có việc gì tử tế, đều giống như Khang Vĩ trước đây, đều là dùng công việc để kiếm sống, làm tốt hay làm xấu đều nhận bấy nhiêu lương, có chỗ dựa gia đình nên cũng không có khả năng bị đuổi việc, vậy nên cứ tiếp tục trôi đi.
Đồng Lị Lị buổi sáng có thể dậy sớm như vậy, là bởi vì tò mò buổi gặp mặt tối qua, Chu Di trong điện thoại chỉ nói nửa vời, Đồng Lị Lị căn bản không ngủ được.
Buổi sáng mắt đã thành hai quầng thâm, Đồng Lị Lị hấp tấp chạy đến nhà Chu Di, nào biết Chu Di cũng là trở mình trằn trọc nửa đêm không ngủ được, Đồng Lị Lị đến khi nàng ta vừa mới nằm xuống. Trong mơ đều là cuộn băng ghi hình kia của Hạ Hiểu Lan, giọng phóng viên Dự Nam kích động giới thiệu về cuộc đời Hạ Hiểu Lan... Còn có ông nội mắng nàng không đúng mực, người bình thường nhỏ bé là cậu Cố Chính Thanh nổi giận tím mặt, chỉ vào nàng, hỏi vì sao lại gây khó dễ cho Hạ Hiểu Lan... Tất cả những hình ảnh xấu hổ phát sinh tối qua, trong đầu Chu Di đều ồn ào náo loạn, nàng ta có thể ngủ ngon mới lạ đó!
Chu Di cảm thấy mình như bị quỷ ám vậy.
Bị Đồng Lị Lị lôi ra khỏi giường, Chu Di cũng không sợ:
"Lị Lị, không đùa với ngươi đâu, hình ảnh ngươi nghĩ tối qua căn bản không xuất hiện, ông bà nội của ta đều rất thích nàng, ta thấy Nhị thúc Nhị thẩm chắc chắn sẽ không phản đối đâu!"
Đồng Lị Lị không chịu tin: "Ta không tin, ông Chu nghiêm túc như vậy, sẽ thích con hồ ly tinh đó sao? Ngươi có nói với họ không, con hồ ly tinh này chỉ là đang bám vào người Chu Thành để hút máu, tiêu của Chu Thành biết bao nhiêu tiền... Nó ngoài cái mặt ra, có điểm nào xứng với Chu Thành chứ?!"
Đồng Lị Lị làm sao chịu phục được!
Chu Thành cho dù có chọn một cô gái môn đăng hộ đối khác, Đồng Lị Lị đều sẽ kiếm chuyện, huống chi lại là Hạ Hiểu Lan, người mà ngoài cái mặt ra thì khắp nơi đều không bằng nàng ta!
Chu Di từ tức giận đến mức cực độ, đến lúc này lại có chút đồng tình với cô bạn tốt của mình.
"Nàng ấy là người vùng nông thôn ở tỉnh Dự Nam, nghe đâu bố mẹ nàng ấy còn ly dị nữa, nhưng nàng ấy vẫn có thể thi đỗ vào đại học Hoa Thanh! Ngươi không biết ta mất mặt tối qua như thế nào đâu, cậu ta làm ở bộ giáo dục đó, hắn đã nhận ra Hạ Hiểu Lan, nói rằng nàng là người có tổng điểm thi đại học đứng thứ ba cả nước, là Trạng Nguyên của tỉnh Dự Nam, ngay lập tức sẽ phải đến đại học Hoa Thanh nhập học đó!"
Đồng Lị Lị há hốc miệng.
Nàng từng nghe đến việc dựa vào gia thế, dựa vào tính cách mà được nhà trai yêu thích, chứ chưa bao giờ nghe, lại có thể dựa vào thi đại học?
Thực ra là có thể, bởi vì Hạ Hiểu Lan thi đại học quá giỏi!
"Có gì đặc biệt hơn người chứ——"
Giọng Đồng Lị Lị càng lúc càng the thé, nàng muốn hét lên hỏi xem người nhà họ Chu có vấn đề gì không, Chu Di cũng là người nhà họ Chu, nàng cố kìm những lời mình muốn thét vào.
Tối qua Chu Di đã bị Cố Chính Thanh tẩy não, lại còn bị đoạn ghi âm kỳ quái kia của tỉnh Dự Nam tẩy não, lúc này cũng đờ đẫn gật đầu:
"Nàng ấy giỏi thật, dù sao ta với ngươi thi không đỗ đại học Hoa Thanh."
Một đòn này thật sự đâm thẳng vào tim Đồng Lị Lị.
Đồng Lị Lị đương nhiên thi không đỗ đại học Hoa Thanh, nghiêm túc học hành và nghiêm túc làm việc, với đám người các nàng đâu thể nào cùng một giuộc.
Nếu như nàng ấy có thể dựa vào chính mình mà thi đỗ vào trường danh tiếng, Quan Tuệ Nga cũng sẽ không tùy ý coi thường nàng ấy.
Muốn rèn được sắt thì trước hết bản thân phải cứng cáp, đối với nhà họ Chu, những cô gái có gia thế không hề thiếu, người giỏi giang càng dễ dàng được gia đình họ Chu công nhận.
Đồng Lị Lị xấu hổ hóa giận, đập nát chiếc micro cổ mà Chu Di thích nhất trong phòng, người giúp việc nhà Chu Di nghe thấy tiếng động, ở trong bếp âm thầm lắc đầu: Cứ như vậy, cũng chỉ là mệnh tốt mới được đầu thai vào gia đình cán bộ, không thì vai không gánh được tay không nhấc được, bản lĩnh không có mà tính tình thì lớn, tương lai làm sao đây?
...
Đồng Lị Lị bị đánh bất ngờ không kịp trở tay, cũng có liên quan đến việc Khang Vĩ cùng Thiệu Quang Vinh ngầm cấu kết sau lưng.
Hai người này sớm đã biết rõ tình hình của Hạ Hiểu Lan, bị tương lai chị dâu thu phục hai cậu em này, ém thông tin kín bưng, khiến Chu Di bị bẽ mặt, Đồng Lị Lị đúng là tự mình vác đá đập vào chân mình!
Hay là bởi vì Chu Di và đám người kia coi Thiệu Quang Vinh như tên ngốc, chọc giận Thiệu Quang Vinh vì mấy câu khách sáo của cậu, thằng nhóc này lúc bày trò quỷ quái thì không quan tâm các cô nàng là đại tiểu thư nhà ai.
Khang Vĩ và Thiệu Quang Vinh cố tình giấu diếm, còn Chu Thành thì cảm thấy chưa đến lúc nói, tự nhiên dẫn Hạ Hiểu Lan về nhà họ Chu, người nhà họ Chu không phải ai cũng hóng chuyện sao.
Hạ Hiểu Lan ngồi máy bay đến kinh thành, Khang Vĩ đoán chắc được có đến chín phần mười là sẽ phải gặp gia trưởng.
Hắn và Thiệu Quang Vinh ở Bằng Thành khổ sở làm việc, nghĩ đến việc Thành tử ca dẫn vợ tương lai xinh đẹp về nhà ra mắt gia đình, cả hai người cũng cảm thấy rất hâm mộ. Nếu như người nhà họ Chu biết, thì chuyện trong giới cũng sẽ không thể giấu được, ai dám nói Thành tử ca có mắt thẩm mỹ không tốt?
Các ngươi đúng là mù mắt chó thì có!
Sáng sớm, Khang Vĩ đang vui vẻ thì nhận được điện thoại của Chu Thành:
"Tay Hiểu Lan bị làm sao vậy?"
Khang Vĩ không hiểu mô tê gì, "... Chị dâu bảo là ngã xe chứ sao, chẳng lẽ còn gì nữa?"
Có thể bị thương như thế nào, Chu Thành vừa gọi đến hỏi như vậy, Khang Vĩ cũng cảm thấy hoang mang. Lẽ nào cổ tay của chị dâu bị thương, còn có ẩn tình nào khác? Khang Vĩ vẫn còn đang suy nghĩ vẩn vơ thì bên kia Chu Thành đã cúp điện thoại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận