Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 228: Có người đào Hiểu Lan chân tường (1017 phiếu thêm canh) (length: 8478)

Người ưu tú, chính là có rất nhiều người sẽ nhớ thương.
Hạ Hiểu Lan có không ít đào hoa xấu, Chu Thành bị nhốt trong quân đội, cũng không thể hoàn toàn ngăn cản vận đào hoa của hắn.
Lão đối thủ Phương doanh trưởng bạn gái Cao Phỉ liền để mắt tới Chu Thành.
Nhưng nàng và lão Phương đang trong giai đoạn tìm hiểu, không thể lập tức bỏ lão Phương mà theo đuổi Chu Thành, Cao Phỉ liền nghĩ ra một biện pháp, nói muốn giới thiệu đối tượng cho Chu Thành. Cô ta nói là mình có một cô em họ và Chu Thành rất hợp, điều kiện mọi mặt cũng không tệ, nếu Chu Thành nguyện ý thì cô ta sẽ giới thiệu cho hắn.
Em họ của Cao Phỉ khẳng định không ưu tú bằng cô ta, điều kiện gia đình cũng không kém, nhưng trình độ học vấn và diện mạo thì không bằng Cao Phỉ.
Cao Phỉ đây là múa kiếm Hạng Trang, không muốn Chu Thành trở thành người mai mối, thì làm sao cô ta có cơ hội tiếp xúc Chu Thành?
Năm sau Cao Phỉ cũng đã gần ba mươi tuổi rồi, chuyện kết hôn không thể trì hoãn được nữa, trong đơn vị mọi người không ai nói gì chỉ là nể mặt Phương doanh trưởng 30 tuổi mới có được đối tượng không dễ dàng gì, Phương doanh trưởng lại cứ nghĩ bạn gái là vừa ý mình, không biết trên đầu mình đang xuất hiện những ánh sáng màu xanh mờ ảo.
Buổi sáng huấn luyện vừa kết thúc, Chu Thành cho đám binh sĩ dưới tay nghỉ ngơi chỉnh đốn một lát, còn mình thì xắn tay áo lên rửa tay.
Cao Phỉ cười tủm tỉm tiến đến, “Chu Thành, chuyện lần trước tôi nói anh suy nghĩ thế nào rồi, em họ tôi vẫn đang chờ hồi âm đấy. Nếu anh có thời gian thì gặp mặt một lần, cả hai không gặp thì sao biết có hợp nhau không…” Chu Thành vặn vòi nước xuống.
Hắn cảm thấy Phương doanh trưởng có vấn đề về đầu óc khi chọn đối tượng, không có con mắt nhìn người, lần trước Chu Thành đã nói rõ là mình có đối tượng rồi, Cao Phỉ vẫn như không hiểu tiếng người, lải nhải lẩm bẩm muốn giới thiệu em họ cho hắn.
Dù hắn không có vợ đi chăng nữa, Chu Thành cũng không muốn cùng Phương doanh trưởng trở thành anh em cột chèo.
Cô em họ này hắn không có phúc tiêu thụ rồi.
“Chị dâu, em có đối tượng rồi, tình cảm bọn em rất tốt, chờ đến khi đủ tuổi thì em sẽ làm báo cáo kết hôn.” Cao Phỉ không cho là đúng, “Tôi nghe mọi người nói, anh có một đối tượng ở tỉnh khác hả? Điều kiện của cô ta có vượt qua em họ tôi không, Chu Thành, cưới được một cô vợ gia thế tốt, có thể giúp anh được bao nhiêu chứ!” Chu Thành cảm thấy người phụ nữ này thật sự quá phiền.
Cô ta không nhận ra hắn, có thể thấy bọn họ không phải người cùng một thế giới, nếu hắn muốn có người có gia thế tốt thì cũng không cần tìm đến em họ Cao Phỉ làm gì.
Quan Tuệ Nga còn không thích điều kiện của Hạ Hiểu Lan không tốt, Chu Thành đã rất không vui rồi, đó là mẹ ruột của hắn thì mới phải nhường nhịn. Cao Phỉ và hắn không hề có quan hệ một đồng nào, Phương doanh trưởng thường xuyên nói những lời mỉa mai, bạn gái cũng thật là phiền phức, quả nhiên là trời sinh một đôi.
“Đối tượng của em điều kiện cực kỳ tốt, em chỉ thích nàng thôi, xin lỗi chị dâu, em thích người lớn lên xinh đẹp, em gái chị vẫn là nên giới thiệu cho người khác đi.” Chu Thành nói chuyện rất thẳng thắn, hắn chỉ thích người đẹp.
Cao Phỉ muốn ép cô em họ của mình cho người đã có đối tượng, chắc gì em họ cô ta đã tốt.
Hắn muốn nói trực tiếp hơn một chút, hỏi nhà Cao Phỉ có phải không ai thèm lấy con gái không.
“Anh!” Cao Phỉ rất tủi thân, Chu Thành nói chuyện cũng quá khó nghe rồi.
Cô ta còn muốn nói thêm, Chu Thành nhận được tin của lính thông tin chạy tới, mặt mũi hớn hở, thở hồng hộc nói:
“Doanh, doanh trưởng, có người đến thăm ngài, nàng nói, nói là đối tượng của ngài, họ Hạ!” Chu Thành bị tin tức tốt từ trên trời rơi xuống làm cho choáng váng.
Hắn ở trước mặt Cao Phỉ vốn là một bộ nghiêm túc thận trọng, giờ khắc này thì mặt mày đều giãn ra, người vốn dĩ đẹp trai, lúc này càng thêm dễ nhìn.
“Họ Hạ? Cậu không nhầm chứ? Thôi, để tự tôi ra đón người!” Vợ hắn tới rồi!
Nhận được lá thư này, hắn đã ngóng chờ ngày này.
Người thật sự đã đến, Chu Thành đâu còn ở lại tại chỗ mà chờ nữa, đến mức không quan tâm giữ hình tượng trước mặt người khác, một đường chạy nhanh đi đón người. Chu Thành vốn dĩ không phải tính cách cứng nhắc, bất quá là trong quân đội bắt buộc như vậy thôi, nên bình thường mới biểu hiện ra vẻ già dặn. Người trẻ tuổi mà, khi đối diện với tình yêu liền lộ ra nguyên hình, cả người như đang tỏa sáng.
Cao Phỉ còn chưa kịp phản ứng lại.
Sao lại có sự trùng hợp như vậy, vừa nói đến người đối tượng ở tỉnh khác của Chu Thành thì người liền đến?
Lính thông tin đứng ở đằng kia cười ngây ngô, giống như đối tượng của cậu ta đến vậy.
“Cậu có thấy đối tượng của Chu doanh trưởng không?” Lính thông tin ra sức gật đầu.
“Người đó thế nào?” Lính thông tin cũng còn trẻ, nghe vậy mặt đỏ bừng:
“Tốt, đẹp ạ!” Cao Phỉ muốn hỏi kỹ hơn, nhưng lính thông tin không biết dùng từ gì để hình dung cả. Đẹp thì là đẹp thôi, cậu ta cũng không có nhìn kỹ, nghe nói là đối tượng của doanh trưởng nhà mình nên lính thông tin đã kích động hết cả lên rồi. Lúc nãy cậu ta thông báo hơi to tiếng nên đám lính dưới tay Chu Thành đều nghe thấy, họ xúm lại hỏi han.
“Gì vậy, cậu nói đối tượng của doanh trưởng đến rồi à? Thật hay đùa đấy?” “Chị dâu em tới rồi à?” “Có xinh đẹp không, có xinh đẹp không?” Bảy miệng tám lời, đủ thứ giọng nói vang lên, Cao Phỉ không chen vào nổi một câu.
Phương doanh trưởng không thấy Cao Phỉ liền đi ra tìm, nhìn thấy một đám lính đang ồn ào, Cao Phỉ đứng ở một bên không nói gì, hắn liền kéo Cao Phỉ qua một bên:
“Bọn họ bị làm sao vậy, tôi thấy Chu Thành chạy ra ngoài cửa rồi.” Cao Phỉ phục hồi tinh thần lại, “Nghe nói là đối tượng của Chu doanh trưởng đến đơn vị thăm, Chu Thành ra tận cửa đón người.” Phương doanh trưởng cũng cảm thấy thú vị.
Đối tượng tỉnh khác của Chu Thành đó à?
Vậy thì phải xem so sánh cho kỹ mới được, hắn vẫn tự tin vào điều kiện của Cao Phỉ, dáng dấp thì xinh xắn, gia thế tốt, bằng cấp cao, Chu Thành tìm đối tượng ở tỉnh ngoài thì không có khả năng vượt qua được Cao Phỉ.
Cao Phỉ cũng rất tự tin.
Chu Thành vừa mới từ chối cô ta, Cao Phỉ cũng muốn xem xem, cô gái được lính trẻ khen “đẹp mắt” đó thì rốt cuộc có bao nhiêu xinh đẹp.
Một đám người thật sự nhón chân trông ngóng, nhưng mãi vẫn không thấy Chu Thành mang người quay lại.
...
Chu Thành lao ra cửa, nhìn thấy người đối tượng mà mình mong nhớ đêm ngày, chỗ nào còn để ý đến những người khác nữa.
Khang Vĩ to con đứng ở đấy cũng bị hắn bỏ qua, Hạ Hiểu Lan xinh đẹp đứng ở một chỗ, Chu Thành nhịn không được dụi mắt một cái, hắn còn hoài nghi bản thân quá nhớ nhung Hạ Hiểu Lan nên sinh ra ảo giác.
“Chu Thành!” Hạ Hiểu Lan giơ bàn tay ra trước mặt hắn lắc lắc, Chu Thành nắm lấy bàn tay trắng nõn đó.
Mềm mại, trong buổi sáng tháng 3 hơi se lạnh, đúng là cảm xúc quen thuộc. Chu Thành bóp bóp tay cô, tay là thật, người cũng là thật ư?
Hắn ôm chầm lấy Hạ Hiểu Lan:
“Vợ à, anh nhớ em.” Giọng nói của hắn chẳng có chút gì uy dũng, ngang tàng như thường ngày, ngược lại giống như đang làm nũng.
Hạ Hiểu Lan thầm nghĩ, cái người có gương mặt hoàn hảo như vậy, cao 1m85 mà lại còn biết làm nũng, làm cho tim nàng cũng không tự chủ được.
Mấy lính gác cổng cũng muốn mù mắt luôn rồi, cái người trước mặt bọn họ, là Chu doanh trưởng mà bọn họ vẫn quen biết sao?
Bất quá đối tượng của Chu doanh trưởng, thật sự là quá xinh đẹp. Bọn họ nếu có thể tìm được người yêu như vậy, khẳng định sẽ ôm chặt không buông tay ra. Khang Vĩ thì nhận trọn một cú tấn công tình yêu, trong gió đầu xuân tháng 3, chỉ có Chu Thành và Hạ Hiểu Lan là ngọt ngào, những người khác thì đều cảm thấy chua xót.
Không được, đây là cổng doanh trại, không thích hợp thân mật quá.
Hạ Hiểu Lan dường như đoán được hoạt động tâm lý của Chu Thành, nàng khẽ cười: “Anh định để em đứng ở cổng mà hứng gió lạnh à, không dẫn em đi tham quan doanh trại một chút sao?” Đó là đương nhiên phải đưa đi tham quan rồi.
Hạ Hiểu Lan và Khang Vĩ đều đã sớm đăng ký, chỉ cần Chu Thành đến xác nhận là có thể đưa người đi được. Chu Thành có sắc quên bạn, trong mắt chỉ có mỗi Hạ Hiểu Lan, Khang Vĩ bị bỏ mặc hoàn toàn... Khang Vĩ thật sự là đau lòng, hắn là muốn đợi ở cửa để đón người thân đến, nhưng cũng không thể đối xử với hắn như vậy chứ?
Một đám lính đứng gác ở cửa chạy tới, mọi người nghe nói đối tượng của Chu doanh trưởng đến, đợi mãi mà không thấy người nên chạy ra cổng để xem.
Kia là đối tượng của Chu doanh trưởng hả?
—— Thật mẹ nó xinh đẹp!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận