Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1214: Thật phong thuỷ bảo địa? (length: 8186)

Cát Kiếm thấy Ổ Đạo Nam liền giao Hạ Hiểu Lan chuẩn bị quảng cáo cho hắn, để đem tới nộp ở tòa soạn báo.
Giới báo chí Hồng Kông rất phát triển, việc phân chia các hạng mục cũng rất nhỏ, cái gì cũng có thể đăng, đừng nói là đăng quảng cáo bán nhà, chỉ cần móc được tiền quảng cáo thì làm cả bảng cáo tình yêu cũng được, ở Hồng Kông có không ít phú hào từng làm như vậy rồi!
Quảng cáo "Kim Sa Trì" có chút khác biệt, trực tiếp là: "Độc hưởng tài vận Kim Sa, nơi ở phong thủy bảo địa - Ổ Đạo Nam ưu ái chung cư: Bằng Thành Kim Sa Trì".
"Bên trái giáp sân golf ngàn mẫu cao cấp, bên phải liền khu nghỉ dưỡng Hồ Hương Mật, toàn cảnh tiểu khu kiểu lâm viên Châu Âu, giá khởi điểm 1999 tệ/m²..."
Ổ Đạo Nam tuổi đã gần sáu mươi, thật có phong thái đạo cốt của bậc tiên phong.
Người ta còn chưa đến Bằng Thành, quảng cáo đã phát ra ngoài nói ông ưu ái "Kim Sa Trì".
Nhà phát triển này làm ăn thật là mặt dày, may mà là Đường Nguyên Việt có mặt mũi lớn, nếu không thì Ổ Đạo Nam đã đánh Cát Kiếm rồi.
Trong tình huống bình thường, nếu không phải phong thủy đại sư tự tay bày bố chung cư thì ông sẽ không làm chứng cho chuyện này.
Công ty Khải Hàng Điền sản làm việc quá thiếu trách nhiệm, Ổ đại sư trong lòng không mấy vui vẻ. Cát Kiếm lại là người có khuôn phép, sẽ không biết nịnh nọt, khiến cho Ổ Đạo Nam đến Bằng Thành mà trong lòng cũng không được thoải mái.
May mà Đường Nguyên Việt đích xác trượng nghĩa, hỗ trợ giúp đến cùng, ở Bằng Thành chủ động tiếp đón Ổ Đạo Nam.
Vị Ổ đại sư phong thái đạo cốt tiên phong ở trước mặt công tử hào môn cũng không tiện bày sắc mặt, Đường Nguyên Việt dẫn Ổ Đạo Nam đi xem Kim Sa Trì, đi cùng còn có Lưu Dũng.
Ổ Đạo Nam vừa xuống xe liền "ồ" lên một tiếng.
Lưu Dũng lo lắng cho tình hình tiêu thụ Kim Sa Trì, sợ Ổ đại sư diễn cũng không nghiêm túc, chẳng qua là đi ngang qua sân khấu mà thôi, Ổ Đạo Nam mà chê Kim Sa Trì vài chỗ không tốt thì nhà này có bán được không?
"Ổ tiên sinh, có lời đề nghị gì sao ạ?"
Đường Nguyên Việt đối với phong thủy cũng nửa tin nửa ngờ, một nửa là do ảnh hưởng từ trưởng bối, cũng để cầu an lòng. Hắn biết Hạ Hiểu Lan chắc chắn không tin, cũng hiểu vì sao lại mời Ổ Đạo Nam đến đây một chuyến.
Hy vọng Ổ Đạo Nam thức thời một chút, trước mặt mọi người thì nói lời hay, chỗ nào không ổn thì âm thầm nhắc nhở.
La bàn kim trên tay Ổ Đạo Nam xoay loạn, "Đây là một nơi phong thủy bảo địa, nếu các ngươi mở thiên nhãn ra, có thể thấy kim quang đầy trời, ở đây lâu sẽ nhiễm phú quý tài vận."
Lời này vừa ra, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Ổ Đạo Nam khen tiểu khu thiết kế tốt; chính giữa có một ao nước, đem tài vận bốn phía hút lại đây.
Lưu Dũng nghĩ thầm thiết kế dở sao được, dù gì thì thầy Mao Khang Sơn lão sư cũng tọa trấn chỉ đạo mà. Cái gì gọi là phong thủy bảo địa, nhà ở hợp với phong thủy chính là phong thủy bảo địa, ở thoải mái, tâm tình tốt thì tinh thần cũng sẽ tốt; làm chuyện gì cũng đặc biệt hiệu quả.
Nếu mua phải tiểu khu chất lượng kém, không sụt nền thì tường cũng bị nứt, cả ngày nghĩ đến việc bảo vệ quyền lợi, nghĩ tới việc cãi nhau đòi bồi thường với nhà phát triển, hao tốn tinh lực, công việc thì liên tiếp sai sót... Nói không chừng, ở trong tiểu khu như vậy sẽ gặp xui xẻo.
Tuy rằng đã trải qua chuyện kỳ diệu 'Trọng sinh', Hạ Hiểu Lan vẫn muốn tin vào khoa học, dùng cách nhìn nhà ở hiện đại để giải thích nhiều điểm tương đồng với 'phong thủy'.
Lưu Dũng và đám Cát Kiếm cho rằng Ổ Đạo Nam là nhận tiền làm việc, phối hợp tuyên truyền cho Kim Sa Trì, Đường Nguyên Việt lại thoáng suy nghĩ, hắn và Đỗ Triệu Huy sau này đều hoài nghi "Kim Sa Trì" từ đầu đến cuối là do Hạ Hiểu Lan tự biên tự diễn để tuyên truyền, hiện tại Ổ Đạo Nam nói nơi này thật sự tốt, Đường Nguyên Việt ngược lại là có chút tiếc nuối.
Nếu Hạ Hiểu Lan lúc trước chịu bán cho hắn thì tốt rồi.
Nơi tốt như vậy lại phải chia sẻ cho nhiều người cùng hưởng, Đường Nguyên Việt có chút đau lòng.
Ổ Đạo Nam đi một vòng quanh tiểu khu, cũng được coi là lời khen ngợi, ban đầu Lưu Dũng và Cát Kiếm đều cho rằng ông lấy tiền để nói tốt, nhưng Ổ Đạo Nam lại hỏi Cát Kiếm, hiện giờ ông chọn một trong hai phương thức thù lao được không, - phương thức thứ hai là không cần 20 vạn đô la Hồng Kông, mà là chọn một căn phòng ở Kim Sa Trì!
Lưu Dũng còn thấy tiếc giùm con gái của anh ta.
Nếu chọn loại hộ hình 135㎡, thì giá trị còn vượt quá 20 vạn đô la Hồng Kông.
Vị thầy phong thủy này thật khôn khéo!
Đường Nguyên Việt lại càng thêm tiếc nuối.
Ổ Đạo Nam rất xem trọng danh dự, nếu phong thủy của Kim Sa Trì không tốt, thì ông đã không cần nhà ở ở đây rồi. Hạ Hiểu Lan ngược lại là đ·á·n·h bậy đ·á·n·h bạ, vậy mà lại lấy được một nơi tốt như vậy.
Ổ Đạo Nam không giống Lưu Dũng nghĩ, là sẽ chọn loại hình nhà giàu 135㎡, ông chọn một căn hộ nhỏ 70㎡ ở dãy thứ 3 trên sa bàn.
Chuyện này khiến Lưu Dũng và Cát Kiếm đều không hiểu nổi.
Lẽ nào đây thật sự là cao nhân?
Cao nhân nhận một căn phòng của Kim Sa Trì, đi một vòng quanh công trường, rồi dừng lại ở vị trí thấp nhất của dãy nhà thứ hai đã xây:
"Vị trí là phong thủy bảo địa, số phận của lão bản cũng rất mạnh, cả hai hỗ trợ nhau sẽ càng thêm vượng, nhưng nếu tốt quá hóa dở thì cần nhanh chóng dời hết vật liệu thép ở đây đi, chất đống cao bằng cát thì có thể hóa giải được tai ương huyết quang..."
Dời hết vật liệu thép đi?
Chuyện này quả thật là hành người ta quá mà.
Đợi sau khi Ổ Đạo Nam đi, Đường Nguyên Việt khuyên Lưu Dũng: "Có còn hơn không, Ổ đại sư nếu đã chỉ ra lỗi sai, thì dời chút vật liệu thép đi có đáng gì đâu?"
Lưu Dũng nghĩ cũng phải, nghe Cát Kiếm nói thì Ổ Đạo Nam này ở Hồng Kông đích thực rất có danh tiếng, dời vật liệu thép qua chỗ khác cũng đâu mất gì, hơn nữa cũng đâu có cần mình phải nhúng tay vào làm.
"Cảm ơn Đường tổng đã nhắc nhở, Đường tổng thật là giúp chúng tôi đại ân."
Đường Nguyên Việt chỉ cười không nói, hắn không có hứng thú với việc giúp Lưu Dũng, nhưng chính Hạ Hiểu Lan nói nợ hắn một nhân tình, Đường Nguyên Việt chỉ coi trọng điểm này thôi!
Cát Kiếm cũng ghi tạc lời Ổ Đạo Nam vào lòng. Chỉ cần có lợi cho Kim Sa Trì thì anh ta cũng chẳng tiếc công tìm công nhân để di dời thép đi.
Mao Khang Sơn căn bản không nhúng tay vào.
Về chuyện phong thủy, Mao Khang Sơn căn bản là không tin.
Hơn nữa, mời Ổ Đạo Nam đến một chuyến là phải chi tận 20 vạn đô la Hồng Kông, Mao Khang Sơn thấy xót tiền giùm Hạ Hiểu Lan!
Rồi nghe nói Ổ Đạo Nam không cần đô la Hồng Kông, mà lại muốn một căn hộ 70㎡, Mao Khang Sơn thẳng mắng Hạ Hiểu Lan là phá của:
"Dễ dàng đưa một căn hộ đi như vậy, nàng còn mong kiếm tiền được chắc?"
Tống Đại Nương trừng mắt nhìn ông, "Sao ông không nói những lời này với Tiểu Hạ, ông sợ cô ấy nổi nóng thôi, rõ ràng chính ông đang lo lắng nhà Kim Sa Trì có bán được hay không... Tôi thấy Tiểu Hạ có chủ ý hết rồi, ông chỉ biết thiết kế nhà, có biết bán nhà không, đừng có quyết định thay Tiểu Hạ!"
Mao Khang Sơn mắng Hạ Hiểu Lan là phá của, nhưng không muốn làm cô mất hết lòng tin trước mặt mọi người.
Mấy người Hồng Kông đó, rốt cuộc có người nào vừa ngốc vừa lắm tiền không, mà lại mua nhà mắc như vậy, trừ Hạ Hiểu Lan ra, những người của Khải Hàng đều không có chút lòng tin nào cả.
Haiz, sự việc đến nước này rồi, hối hận cũng muộn, chỉ có thể tin vào những chiêu trò của Hạ Hiểu Lan có tác dụng.
Mao Khang Sơn cũng không ngốc, nghe nói Hạ Hiểu Lan hợp tác với người khác làm nhãn hiệu thời trang, dùng 100 vạn để đưa quảng cáo lên đài trung ương phát sóng, trong vòng nửa tháng đã kiếm về hơn 200 vạn, ông không hiểu sao có thể kiếm tiền kiểu đó, điều này hoàn toàn trái ngược với quan điểm làm việc suốt đời kiên định của Mao Khang Sơn.
Đây chính là làn sóng của thời đại?
Ngay cả Ninh Ngạn Phàm sau khi về hưu còn tự mở phòng làm việc riêng, làm một đơn cũng có không ít tiền thù lao.
Chỉ có mình ông còn bảo thủ không chịu thay đổi, Mao Khang Sơn nhất thời có chút hiu quạnh, ông hình như đã trở thành một người bảo thủ bị làn sóng thời đại bỏ lại rồi sao?
"Thôi vậy, tùy cô ta đi, mời ngôi sao Hồng Kông phải tốn tiền, mời thầy cúng Hồng Kông cũng tốn tiền, người giỏi tiêu tiền thì cũng biết kiếm tiền thôi, người khác đâu thể làm chủ cho cô ấy được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận