Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 666: Ngươi mệnh mới không đáng giá tiền (length: 7927)

Trong lời đồn đại, Khang Liêm Minh là một người có vẻ ngoài hiền từ nhưng trong lòng lại vô cùng khắc nghiệt.
Hạ Hiểu Lan không quá tin tưởng hắn, nhưng ai bảo Khang Vĩ không có cha ruột, mẹ ruột Tạ Vân lại chỉ biết khóc lóc, trong thời điểm này chỉ có thể để Khang Liêm Minh ra mặt.
Đỗ Triệu Huy cũng nghĩ như vậy.
Đừng nói là chú, ngay cả cha ruột của hắn là Đỗ Tranh Vinh cũng đối với hắn như vậy.
Đối với người thông minh mà nói, bất cứ chuyện gì cũng đều có thể thỏa hiệp, nếu không thể đồng ý chỉ có thể chứng minh lợi ích đưa ra chưa đủ. Đỗ Triệu Huy còn đang phán đoán, hẳn là phải chi ra bao nhiêu tiền bồi thường, Khang Liêm Minh đứng ở trong phòng bệnh quan sát cái cậu ấm cảng thương này nửa ngày, trầm mặc không nói, kéo ghế đến trước giường bệnh rồi ngồi xuống.
"Khang ——"
Đỗ Triệu Huy vừa mở miệng, liền bị Khang Liêm Minh cắt đứt.
"Ngươi xem ngươi, mặc đồ hàng hiệu sang trọng, ở trong một phòng bệnh riêng, bên ngoài còn có vệ sĩ canh gác. Lái xe có tài xế, bản thân ngươi lại là một thương nhân Hồng Kông, đầu tư hàng trăm triệu ở đặc khu, ngươi cảm thấy ai cũng không làm gì được ngươi phải không? Tại sao lại như vậy chứ, là do ngươi đầu thai tốt, từ nhỏ đã là con trai nhà giàu ở Hồng Kông, đừng nói đụng bị thương hai người, dù là giết người ngay tại chỗ cũng không sao, cùng lắm thì bồi thường tiền mà thôi!"
Lời Khang Liêm Minh nói nghe bình thản không mang cảm xúc, không hề châm chọc, lại khiến Đỗ Triệu Huy cảm thấy rất khó chịu.
Người này biết cái gì chứ!
Việc được đầu thai làm con trai của Đỗ Tranh Vinh, tuy không thiếu tiền, cũng chỉ có thế.
Cũng không phải chỉ vì mang họ Đỗ mà hắn đương nhiên được thừa kế gia nghiệp, những kẻ như hổ rình mồi muốn tranh đoạt gia sản với hắn có quá nhiều, một lần không làm hắn mất mạng, rất nhanh sẽ có lần hai!
Ý tại ngôn ngoại trong lời nói của họ Khang, ám chỉ việc hắn biết cách đầu thai, Đỗ Triệu Huy rất muốn phản bác lại.
Nhưng khi đến gần Khang Liêm Minh, Đỗ Triệu Huy phát hiện khí thế của người này quá mạnh mẽ. Không phải khí thế từ quần áo sang trọng và tiền tài mà ra, thói quen ra lệnh người nào cũng có, chỉ là mạnh yếu khác nhau, nhưng khí thế của Khang Liêm Minh thật sự là quá mạnh!
Đỗ Triệu Huy có một loại trực giác của dã thú, người đàn ông Khang Liêm Minh này tuyệt đối không dễ đối phó.
Khang Liêm Minh đột nhiên nở nụ cười, "Ngươi cảm thấy mạng người không đáng giá bao nhiêu, bởi vì thực tế là mạng của ngươi cũng chẳng đáng giá tiền. Nhà họ Đỗ đâu chỉ có mỗi mình ngươi là con trai, nếu ngươi có mệnh hệ gì, rất nhanh sẽ có người thay thế tiếp quản việc đầu tư của nhà họ Đỗ ở Bằng Thành, cha ngươi có thể sẽ vì ngươi rơi vài giọt nước mắt, nhưng chỉ cần có đủ tiền bồi thường, ví dụ như chính sách ưu đãi hơn một chút, ông ta sẽ toàn tâm toàn ý truy cứu nguyên nhân cái c·h·ế·t của ngươi sao?"
Dưới lớp chăn, hai tay của Đỗ Triệu Huy nắm chặt thành quyền. Lời của Khang Liêm Minh câu nào cũng trúng vào chỗ đau của Đỗ Triệu Huy, hắn không thể phản bác được, vì Khang Liêm Minh đã nói đúng sự thật!
"Ý của ông là gì."
Lời này là đang uy h·i·ế·p ai vậy, muốn giết hay muốn mổ, cứ ra tay, Đỗ Triệu Huy cảm thấy mình đều có thể tiếp chiêu!
Kiểu nói chuyện nửa vời này Đỗ Triệu Huy không thích.
"Ngươi không hiểu à? Ta muốn nói cho ngươi biết, mạng của ngươi không đáng tiền, bởi vì nhà họ Đỗ không thiếu con trai, nhưng mạng của Khang Vĩ rất đáng giá. Nó là con trai duy nhất của anh trai ta, khi anh trai ta mất trên chiến trường, Khang Vĩ còn chưa sinh ra, ta nhìn nó từ đứa bé sơ sinh đỏ hỏn lớn lên, tùy ý nó ăn chơi trác táng, vì nó còn chưa sinh ra đã mất cha, ta muốn nó được hưởng thụ cuộc sống sung sướng... Thế mà ngươi lại làm nó bị thương đến mức nửa sống nửa c·h·ế·t. Nhất thời sơ ý và tùy hứng của ngươi lại muốn cả gia đình chúng ta phải gánh chịu hậu quả này."
Gia tộc họ Khang không thể chịu được kết cục mất đi Khang Vĩ.
Chưa nói đến bản thân Khang Liêm Minh, hãy nhìn Tạ Vân, đến nay vẫn chưa hoàn toàn vượt qua được nỗi đau mất chồng, việc anh trai Khang Liêm Minh qua đời khi còn trẻ, là vết sẹo không thể xoa dịu của nhà họ Khang.
Nếu Khang Vĩ xảy ra chuyện gì, Tạ Vân chắc chắn sẽ sống không bằng c·h·ế·t.
Tiếp theo là hai ông bà nhà họ Khang, lão gia tử thì còn có sức chống chịu một chút, bà Khang lại coi Khang Vĩ như là cái rễ sống, nhất định sẽ không thể qua khỏi!
Tai nạn xe cộ chỉ là ngoài ý muốn, Khang Liêm Minh có thể chấp nhận, nhưng vụ tai nạn xe này vốn dĩ có thể tránh khỏi nếu như đoàn xe của Đỗ Triệu Huy không coi đường phố Bằng Thành là chỗ không người, Khang Vĩ cũng sẽ không gặp chuyện!
Sau đó, thái độ của Đỗ Triệu Huy lại khiến Khang Liêm Minh thêm ghê tởm.
Người này không coi mạng người ra gì, cho dù ngoài miệng có xin lỗi, đó cũng chỉ là giả dối, Khang Liêm Minh chỉ cần nhìn thoáng qua liền có thể nhìn thấu được lớp ngụy trang của Đỗ Triệu Huy.
Sao, Đỗ Triệu Huy muốn ra giá với Khang Vĩ, cho rằng hắn Khang Liêm Minh chỉ là một người chú, chỉ cần ra một mức giá phù hợp, hắn sẽ thỏa thuận với Đỗ Triệu Huy và bỏ qua chuyện của Khang Vĩ?
Đỗ Triệu Huy cũng không tính sai, chuyện gì cũng có cách giải quyết.
Đỗ Triệu Huy chỉ là đánh giá thấp tầm quan trọng của Khang Vĩ đối với nhà họ Khang.
Bồi thường bao nhiêu tiền?
Khang Liêm Minh căn bản không ham tiền!
Những cán bộ lãnh đạo như ông, dục vọng đối với tiền tài không quá lớn, lương đủ chi trả mọi chi tiêu hằng ngày, nhà là quốc gia phân phối, đi lại có xe đưa đón, cho dù về hưu đãi ngộ cũng không hề giảm sút. Với cán bộ thời đại những năm 80, họ còn có khát vọng chính trị của riêng mình... Tiền tiêu rồi cũng hết nhưng khi ở vị trí lãnh đạo làm việc, có thể gây ảnh hưởng đến rất nhiều người.
Nói một cách hoa mỹ thì, những người như Khang Liêm Minh, cái họ theo đuổi là để lại "Dấu ấn" của mình trong sự thay đổi của thời đại.
Đỗ Triệu Huy có cho gì đi nữa cũng không thể khiến Khang Liêm Minh coi trọng!
Khang Liêm Minh hiện tại lại càng phẫn nộ, bởi vì Khang Vĩ bị thương, bởi vì Đỗ Triệu Huy coi thường mạng người, Khang Vĩ đối với nhà họ Khang mà nói rất quan trọng, Đỗ Triệu Huy lại quá coi thường, cho rằng chỉ cần bồi chút tiền hay cho chút lợi lộc là xong... Khang Liêm Minh thật sự có một loại xúc động, tìm một chiếc xe đâm cho Đỗ Triệu Huy một lần.
Đến lúc đó hắn sẽ ngay trước mặt Đỗ Triệu Huy và Đỗ Tranh Vinh đàm phán điều kiện, để cho Đỗ Triệu Huy cảm nhận được mạng của mình thật sự không có đáng gì.
Đôi tay của Đỗ Triệu Huy đều nắm chặt thành quyền, hắn lớn như vậy, chưa từng bị ai chỉ vào mặt mà mắng.
Từ trước đến giờ đều là Đỗ Triệu Huy dùng tiền để sai khiến người khác, kẻ tranh nhau thay Đỗ Triệu Huy chắn mưa bom bão đạn nhiều vô kể, Hạ Đại Quân chỉ là một trong số đó!
Mạng của Khang Vĩ có giá hơn cả hắn sao?
Khang Liêm Minh đứng lên, từ trên cao nhìn xuống, khiến cho hắn thu hết biểu cảm của Đỗ Triệu Huy vào mắt.
Người trẻ tuổi sẽ không che giấu được suy nghĩ trong lòng, tất nhiên cũng có thể là xem thường mà không che giấu, cảm thấy trời cao hoàng đế xa, nhà họ Đỗ chủ yếu hoạt động ở đặc khu, Khang Liêm Minh là người kinh thành không quản lý được mình, Đỗ Triệu Huy chẳng có biện pháp nào.
"Ngươi sẽ thấy."
Sẽ thấy Khang Vĩ quan trọng với nhà họ Khang đến mức nào.
Khang Liêm Minh vừa dứt lời, thư ký liền vội vã báo:
"Lãnh đạo, người đã tỉnh rồi."
Khang Vĩ tỉnh!
Khang Liêm Minh không chậm trễ thêm nữa, lập tức xoay người rời đi, khiến cho Đỗ Triệu Huy vừa khó hiểu vừa thở phào nhẹ nhõm. Áp lực mà Khang Liêm Minh vừa gây ra nói cho Đỗ Triệu Huy biết, nếu Khang Vĩ vẫn chưa tỉnh lại, Khang Liêm Minh thật sự sẽ giết c·h·ế·t Đỗ Triệu Huy để đền mạng cho Khang Vĩ — cái gì tài xế, Khang Liêm Minh không tin cái kiểu lý sự cùn đó, không có Đỗ Triệu Huy đồng ý, tài xế dám chạy xe trên đường Bằng Thành như vậy?
Khang Liêm Minh vừa đi, Đỗ Triệu Huy liền từ trên giường bệnh bước xuống, vệ sĩ còn tưởng đại thiếu gia muốn đến thăm người bị thương, ai ngờ Đỗ Triệu Huy cầm ghế bên giường đập tan nát.
Phát tiết một hồi, Đỗ Triệu Huy xoa nửa bên mặt đang sưng tấy của mình:
"Cho người đem Hạ Đại Quân đưa đến Bằng Thành!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận