Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1187: Dễ dàng kéo đến trứng (length: 7752)

Trần Tích Lương và mọi người vui vẻ báo tin, Hạ Hiểu Lan bảo bọn họ đừng vui mừng quá sớm.
"Chỉ là thắng chút ít thôi, chưa biết có chuyện gì xảy ra, có lẽ do người viết bên báo chiều là Lưu Ký khá thẳng thắn. Mọi người xem báo ngày mai đi, Quý Nhã chắc chắn sẽ tìm quan hệ để dìm tin tức ngày mai xuống."
Trương Hiểu là diễn viên, không phải minh tinh, việc giao tiếp với giới truyền thông đều do Hạ Hiểu Lan dạy, Trương Hiểu hiện tại đang học nên không tin lắm:
"Nhiều người thấy thế rồi, phóng viên còn dám không đăng tin sao? Ta thấy bọn họ đều rất hứng thú mà!"
"Đương nhiên không phải không đăng tin, nhưng nếu quan hệ của Quý Nhã lớn, có thể khiến báo chí hoãn lại một hai ngày, ngày mai báo chí sẽ đưa tin về buổi trình diễn thời trang Ele gance ở đường Vương Phủ Tỉnh trước... Sau hai ngày mới đưa tin của ngươi và ông Trần, như vậy ảnh hưởng đến buổi trình diễn của Ele gance sẽ không lớn!"
Hạ Hiểu Lan kiên nhẫn giải thích cho Trương Hiểu.
Trần Tích Lương xoa tay, "Nhưng Quý Nhã đâu có biết, quảng cáo trên TV của chúng ta cũng sẽ lên sóng vào ngày kia, vậy thì hoãn lại hai ngày lại càng hợp chứ sao?"
Cứ nghĩ tới chuyện sẽ được chiếu cùng quảng cáo trên TV là Trần Tích Lương đã mừng muốn bay lên rồi.
Hạ Hiểu Lan gật đầu: "Đúng vậy, quảng cáo này chúng ta đã ký hợp đồng xong với đài trung ương rồi, tiền quảng cáo đã đưa, nội dung quảng cáo cũng đã kiểm duyệt xong, không ai hủy được đâu!"
Quý Nhã có tìm ai ra mặt cũng vô ích, Hạ Hiểu Lan làm theo đúng quy trình ký kết, bỏ ra hơn trăm vạn tiền quảng cáo, nội dung quảng cáo cũng không có vấn đề gì, dựa vào cái gì mà hủy quảng cáo của Luna chứ.
Hạ Hiểu Lan dự đoán rất chuẩn xác, cho dù là Trương Hiểu vừa mới gia nhập đội nhóm cũng thấy tràn đầy cảm xúc, nghe Hạ Hiểu Lan nói quảng cáo sẽ được phát đúng hạn, mọi người đều không còn nghi ngờ nữa.
Chờ Hạ Hiểu Lan về phòng ngủ, Tô Tĩnh cầm tờ báo chiều lẩm bẩm:
"Trời lạnh thế này mà mặc thiếu vải như vậy, không lạnh sao?"
Dương Vĩnh Hồng tiến lại, "Tô Tĩnh, cậu đang nói cái gì thế?"
"Buổi trình diễn thời trang ở đường Vương Phủ Tỉnh ấy, sớm biết vậy mình cũng đi xem cho náo nhiệt."
Các cô gái trẻ vẫn luôn rất thích những bộ quần áo đẹp, không mua nổi thì xem cũng được!
Hạ Hiểu Lan vừa hay nghe được, thì ra trong phòng đang thảo luận tin tức trên báo chiều.
"Sao vậy, các cậu có hứng thú với cái đó lắm à?"
Tô Tĩnh bĩu môi, "Không tốn tiền thì thấy có hứng thú, tớ vẫn là nể Trương Hiểu nhất, nhận hơn vạn tiền thù lao mà nói quyên là quyên luôn! Mẹ tớ cũng thích Trương Hiểu, trước kia tớ còn chê mặt cô ấy tròn, hóa ra Trương Hiểu nhân phẩm tốt thế!"
Ra vẻ?
Trong đầu mọi người bây giờ vẫn chưa có từ này.
Tuy rằng Trương Hiểu chỉ mới quyên một vạn tệ, không so được với tập đoàn Tranh Vinh vung tay một phát mấy trăm vạn, nhưng tập đoàn Tranh Vinh vốn đã có tiền, đâu phải cô diễn viên Trương Hiểu so được. Tập đoàn Tranh Vinh quyên tiền giúp học tập là chính năng lượng, hành vi của Trương Hiểu cũng đáng được khen ngợi.
So với buổi trình diễn thời trang, phòng 307 vẫn chủ yếu bàn luận về chuyện Trương Hiểu quyên tiền.
"Trương Hiểu làm vậy rất tích cực, cô ấy là diễn viên điện ảnh ai cũng biết, cô ấy quyên một vạn tệ sẽ thu hút sự chú ý của xã hội lớn lắm!"
Ở nông thôn việc con cái đến trường không dễ, Dương Vĩnh Hồng có lẽ là người có nhiều cảm xúc nhất trong phòng 307.
Việc Trương Hiểu làm, có thể khiến nhiều người chú ý đến vấn đề này hơn, Dương Vĩnh Hồng đương nhiên rất vui.
Hạ Hiểu Lan phát hiện các bạn cùng phòng tương đối chú ý đến năng lượng tích cực của xã hội, đối với buổi trình diễn thời trang thì chỉ nói vài câu cho vui, việc này có lẽ liên quan đến thân phận học sinh của mọi người.
Ai sẽ để ý nhiều đến buổi trình diễn thời trang?
Chắc là những cô gái trẻ chạy theo thời thượng, hoặc là sinh viên trường nghệ thuật đi.
Người viết bài của Lưu Ký chủ yếu là nói về Trương Hiểu, còn Luna của ông Trần thì chỉ sơ lược, trong phòng còn có Trần Y Nhất cẩn thận để ý thấy điểm này, nhìn Hạ Hiểu Lan ánh mắt có chút nghi vấn cùng chứng thực. Hạ Hiểu Lan nháy mắt với cô mấy cái, Trần Y Nhất liền hiểu ra, thì ra cái "Luna" mà Hạ Hiểu Lan nói tới chính là nhà của cô ném tiền vào.
Còn mời Trương Hiểu chụp quảng cáo nữa chứ, nhà Hiểu Lan làm ăn lớn ghê!
Bất quá bây giờ Hiểu Lan không muốn lộ ra, Trần Y Nhất cũng không nhiều lời, không chừng lát nữa sẽ phải nhắc nhở mấy bạn cùng phòng.
Hiểu Lan đi nước ngoài làm trao đổi sinh, mọi người kêu Hiểu Lan mời khách là chuyện bình thường, người ta trong nhà làm ăn, muốn kín tiếng một chút, Trần Y Nhất làm sao mà lại muốn vạch trần chứ.
Lúc Hạ Hiểu Lan xuống lầu lấy nước cũng nghe thấy người khác đang bàn tán, bây giờ sinh viên rất quan tâm đến thời sự, mọi người đều nói về tin tức Trương Hiểu "quyên tiền", còn về cái buổi trình diễn thời trang kia, nữ sinh thì nhìn qua một hai cái, mấy nam sinh cũng liếc qua hai ba cái rồi thôi, xem xong là quên ngay, chẳng lẽ thật sự đi xem khai trương nhãn hiệu gì đó rồi thảo luận với bạn bè xung quanh? Chi bằng xem thêm vài quyển sách chuyên ngành thì hơn... Những thứ đó vốn dĩ đâu phải thứ mà sinh viên có thể chi trả được.
"Chỉ một tờ báo chiều mà sức ảnh hưởng đã lớn như vậy, bây giờ chỉ là trong trường thôi, qua vài ngày sẽ lan ra toàn xã hội, phối hợp cùng quảng cáo trên TV, hiệu quả tuyên truyền đã không còn là 1+1=2 nữa rồi."
Quý Nhã mời Uông Minh Minh đến kinh thành, nhưng không vội chụp ảnh quảng cáo.
Có lẽ tất cả chuẩn bị đều là cho buổi trình diễn thời trang.
Nhưng quốc tình của Hoa Quốc lại khác với nước ngoài, ở nước ngoài "thời thượng" đã là một chuỗi ngành nghề rất thành thục, nhãn hiệu, nhà thiết kế, tạp chí và Tuần lễ thời trang thêm siêu mẫu, những yếu tố này tạo thành một chuỗi lợi ích bất khả xâm phạm, mọi người cùng nhau cung máu cho chuỗi ngành nghề này. Mức độ nổi tiếng của siêu mẫu, Tuần lễ thời trang thu hút sự chú ý toàn cầu, tạp chí và giới truyền thông cùng nhau tạo tiếng vang... Hạ Hiểu Lan luôn cảm thấy hoàn cảnh trong nước hiện tại còn chưa thích hợp để làm những việc này.
Đại hoàn cảnh còn chưa chín muồi mà!
Bất kể là ai, ở năm đầu tiên của cải cách mở cửa mà đi khai thác bất động sản thì có thể thành công sao?
Hộ cá thể đầu tiên giàu lên còn chưa xuất hiện, nhà bán cho ai chứ, lỗ chết cũng đáng.
Kỳ thật bây giờ cũng chưa thích hợp để làm nhãn hiệu thời trang nữ đâu, trên thị trường bây giờ chủ yếu toàn áo len là áo len.
Hạ Hiểu Lan đồng ý làm Luna cũng phải mất một năm để thăm dò xem thị trường chấp nhận đến đâu, Quý Nhã thì hay rồi, vừa ra tay là đã chơi chiêu lớn rồi.
"Cô ta quá nóng vội."
Chắc là do mất mặt ở bữa tiệc cưới nên mới vội vã muốn tìm lại thể diện, Quý Nhã quá nóng vội rồi, muốn một lần đánh bại công việc kinh doanh trang phục của Hạ Hiểu Lan. Hạ Hiểu Lan biết nói gì đây, chỉ có thể chúc Quý Nhã may mắn thôi—— bước chân quá lớn thì thật dễ bị hụt chân mà.
Ngày hôm sau, đúng như Hạ Hiểu Lan đã dự liệu, tất cả các báo đều không đăng tin về việc Trương Hiểu quyên tiền.
Bị Quý Nhã ép cho lui về sau hết rồi.
Hạ Hiểu Lan vừa cắn bánh bao vừa đi đến phòng học, vừa lật báo chí: "Lần này Quý Nhã chắc chắn đắc ý lắm đây, sức mạnh của đồng tiền đúng là quá lớn, chỉ cần cô ta bỏ nhiều tiền thì có thể khiến báo chí đăng những gì cô ta muốn... Ha ha, không đơn giản vậy đâu nha."
Hạ Hiểu Lan chẳng hề sốt ruột, bởi vì Chu Thành nói muốn phỏng vấn Trần Tích Lương, phóng viên của tòa báo, có lẽ giờ đã đến nhà Trần Tích Lương rồi. Ông Trần giờ chuẩn bị lên phỏng vấn, không biết có khẩn trương không nữa.
… Khẩn trương sao?
Sau khi phóng viên tự giới thiệu xong lai lịch của mình, Trần Tích Lương khẩn trương đến mức suýt chút nữa ngất đi, chạy thẳng vào nhà vệ sinh, đối diện với gương tự tát cho mình hai cái:
"Mơ? Chắc chắn là mơ? Rốt cuộc có phải là mơ không vậy..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận