Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 14: Trứng gà Tây Thi (length: 9201)

Gậy xương to nấu canh hầm củ cải.
Xương có thịt hầm nhừ, canh màu trắng sữa, củ cải hầm mềm mại, không hề có gân già.
Lấy canh chan lên cơm, ngay cả Đào Đào 6 tuổi cũng ăn hết một bát lớn, huống chi là người lớn. Hạ Hiểu Lan kiên quyết làm thêm món trứng vịt xào, Lưu Dũng nói đó là vốn liếng ban đầu nàng làm ăn, dặn lần sau nàng không được lấy lý do này nữa.
Hạ Hiểu Lan nghĩ, trực tiếp cho tiền sinh hoạt phí không hay, nàng chỉ có thể tự mình hỗ trợ thêm bữa cơm cho nhà cậu, chứ không thể thật sự ăn không trả tiền uống không.
Ruộng vừa mới cắt, rau hẹ xào trứng vịt hoang. Mùi rau hẹ lấn át mùi tanh của trứng vịt hoang.
"Theo cách Hiểu Lan nói, khi đánh trứng thêm chút dấm, xào lên quả nhiên vừa mềm vừa mịn, sánh được trứng gà."
Lý Phượng Mai khen một câu, Lưu Phân liền vui vẻ.
Mọi người đều nói Hạ Hiểu Lan là đứa con gái vô dụng, ánh mắt không linh hoạt, lớn lên lại hay ở lì trong phòng. Lưu Phân chưa từng từ bỏ con gái, hiện tại con gái quả nhiên đã hiểu chuyện hơn, sao nàng có thể không vui vẻ cho được?
Hạ Hiểu Lan cũng thấy đồ ăn nhà cậu rất ngon.
Đời sau nàng đương nhiên đã ăn qua rất nhiều món cao lương mỹ vị, nghĩ đến mức sống phổ biến của vùng nông thôn năm 83, tiêu chuẩn ăn uống của nhà Lưu Dũng đã rất cao rồi. Điều này có liên quan đến việc Lưu Dũng hiện giờ có thể kiếm tiền, còn có tấm lòng mong muốn chăm sóc mẹ con Hạ Hiểu Lan.
Ăn cơm chiều xong, Lưu Dũng lại ra đồng làm việc.
Lúc này cả Lý Phượng Mai cũng xuống ruộng, Lưu Phân muốn đi thì Lưu Dũng bảo nàng ở nhà đan thêm mấy cái sọt đựng.
"Cơ hội kiếm tiền của Hiểu Lan chỉ có hai ngày nay, con đừng có làm chậm trễ chuyện làm ăn của nó."
Hạ Hiểu Lan lấy chiếc xe đạp Phượng Hoàng 28 ôn lại kỹ năng lái xe. Đời trước nàng không có người lớn để dựa vào, đi học là nhờ người hảo tâm tài trợ, ra xã hội là tự mình phấn đấu, giữa mùa đông đạp xe chạy việc, mấy chục cây số đường cũng nhẹ nhàng. Sau này chức vị được thăng tiến, đi công tác ở những nơi khác đều được thanh toán chi phí, còn được cấp xe con… sau này nữa thì nàng đã tự mua xe. Cái kiểu xe đạp cũ kỹ này, nàng đã gần 20 năm không đụng tới.
Mới đầu còn không quen, sau đó lại càng ngày càng thuần thục.
Đào Đào ngóng trông nhìn, mới 6 tuổi còn quá nhỏ, Hạ Hiểu Lan chỉ có thể cho thằng bé ngồi lên ghế sau, bảo cậu bé ôm eo mình, nàng lái xe chở cậu trong thôn chơi. Trên đường bị một người phụ nữ quen mặt gọi lại:
"Hiểu Lan, nghe nói con muốn thu mua trứng gà, giá bao nhiêu?"
Hạ Hiểu Lan xuống xe gọi người:
"Thím, con có thu mua trứng gà ạ, thì con thấy đang mùa vụ nhà ai cũng bận việc không có thời gian mang trứng gà ra thị trấn bán, thời tiết lại mau hư, con thu mua rồi đem ra thị trấn bán lại thôi. Đương nhiên, con cũng phải kiếm chút tiền công, thím thấy một quả trứng gà 1 hào 2 được không ạ?"
Người phụ nữ này nhà chồng họ Trần, đứng hàng thứ tư, cũng gọi là Trần tứ thẩm.
Trần tứ thẩm nghe vậy nhíu mày, "Ta nghe nói ngoài thị trấn có thể bán 1 hào 5 một quả..."
Hạ Hiểu Lan cười hề hề giải thích, "Giá trứng gà ở thị trấn lúc lên lúc xuống, không dám gạt thím chứ, có lúc 1 hào 5, có khi còn rẻ hơn. Lỡ như bán không hết, trên đường lại bị vỡ thì con thu nhiều trứng gà cũng gặp rủi ro."
Người giơ tay không đánh kẻ mặt tươi, làm ăn sao có thể chạy theo hướng thua lỗ? Trên đường có hao tổn, lại nói Thất Tỉnh thôn cách thị trấn cũng xa đấy thôi, bình thường đi một chuyến thì không sao, chứ đến mùa vụ cứ phải qua lại thì tốn mất nửa ngày công sức, ai mà có thời gian đó chứ!
"Bán cho con vậy, ta về nhà lấy trứng gà."
Nhà nào mà chẳng nuôi hai con gà mái đẻ trứng, tiền mua dầu muối tương dấm cũng nhờ cả vào trứng gà đó. Mùa hè nhiều cỏ dại với côn trùng, gà mái béo múp, hai con gà một tháng rưỡi có thể đẻ hơn 20 quả. Trần tứ thẩm đưa cho Hạ Hiểu Lan hơn hai mươi quả trứng, tiền cũng thanh toán ngay, chuyện bà ta bán trứng gà cho Hạ Hiểu Lan rất nhanh đã lan ra khắp thôn, việc kinh doanh trứng gà của Hạ Hiểu Lan đến đây chính thức bắt đầu.
Lưu Phân không khỏi tăng nhanh tốc độ đan sọt.
Hạ Hiểu Lan dùng hơn một ngày, thu mua hết trứng gà của Thất Tỉnh thôn, ngay cả thôn bên cạnh cũng đến nhà họ Lưu lấy trứng.
Vốn liếng của nàng chỉ có hơn 70 đồng, mua được gần 400 quả trứng gà, trứng vịt hoang cũng có 200 quả, dù sao cũng phải để lại chút tiền mặt bên người, Hạ Hiểu Lan tạm thời dừng tay.
Lưu Phân chưa từng thấy nhiều trứng gà, trứng vịt chất chồng một chỗ như vậy.
Trong sọt đổ đầy ắp, trông thật chấn động.
Lưu Phân rất lo lắng, sợ số trứng này bán không hết, đến lúc đó cả nhà ăn cũng không xuể. Hơn nữa, thời buổi này có nhà ai xa xỉ bỏ mấy chục đồng ra mua trứng gà ăn đâu? Số tiền đó bằng hơn một tháng lương của công nhân viên chức thành phố!
"Mai con sẽ mang 200 trứng gà với 100 trứng vịt hoang ra thành phố."
Nếu như huyện An Khánh không có hai nhà máy lớn, Hạ Hiểu Lan đã không dám thu nhiều trứng như thế.
Hai nhà máy lớn với hàng trăm công nhân viên chức, 300 quả trứng rất dễ dàng tiêu thụ hết, tiền đề là nàng phải tìm được phương pháp phù hợp. Cứ mãi bán lẻ thì hiệu quả rất thấp, Hạ Hiểu Lan đang nghĩ cách tìm ra kênh tiêu thụ tốt hơn… Trứng gà của nhà nước tuy chỉ có 1,2 đồng một cân, nhưng nguồn cung không đủ nghiêm trọng. Một số bộ phận hậu cần của đơn vị không phải ai cũng mua được trứng giá rẻ, bên trong còn nhiều ngóc ngách đáng để thử một lần.
Tối khuya, ngay cả Lý Phượng Mai cũng hỗ trợ đan sọt, vừa lấy rơm rạ, còn nhét trấu vào những chỗ hở để tăng độ chắc chắn khi vận chuyển trên đường.
Đào Đào kích động không ngủ được, chờ Hạ Hiểu Lan dẫn nó vào thành.
Nhất định sẽ làm cậu bé thất vọng, Hạ Hiểu Lan và con trai rạng sáng 5 giờ đã xuất phát.
Hai người đi cùng sẽ an toàn hơn, ai bảo Hạ Hiểu Lan xinh quá, Lưu Phân không yên tâm, Lưu Dũng cũng không an lòng.
Đạp xe đạp, rút ngắn được khá nhiều thời gian vào thành, đến chỗ lần trước bán trứng vịt, trời mới tờ mờ sáng. Hôm nay khu chợ trời bên ngoài xưởng máy móc nông nghiệp tiêu điều hiu hắt, mấy người dân quê còn đang bận việc đồng áng, chẳng ai có thời gian ra thị trấn bán đồ.
Hạ Hiểu Lan vừa mới dừng xe đã bị vị khách quen trước nhận ra.
Nàng quá nổi bật, làm việc lại nhanh nhẹn, những người đã từng tiếp xúc với nàng đều không quên được.
"Ơ, đây không phải cô lại đến bán trứng đấy à?"
"Thím, hôm nay thím còn mua trứng không ạ, có trứng gà đây!"
"Mấy quả trứng vịt hôm trước mua vẫn chưa ăn hết đâu."
Hạ Hiểu Lan không bỏ qua khách hàng tiềm năng, "Trứng vịt mà làm trứng muối hoặc ngâm muối đều rất ngon, mà nói đến xào nấu thì trứng gà vẫn là nhất."
Nàng vén sọt của mình lên, một đám trứng gà ngay ngắn thẳng hàng, cứ như đang nói đến ăn tôi đi, các bà các thím liền nuốt nước miếng. Bà ta đúng là đã làm trứng vịt hoang thành trứng muối lần trước, vậy mua thêm mấy quả trứng gà nữa vậy?
Hạ Hiểu Lan nhìn ra bà ta có chút động tâm.
"Trứng gà nhà con bán 1 hào 5 một quả, thím là khách quen, con tính 1 hào 4 thôi. Trứng vịt hoang vẫn giá như hai hôm trước ạ."
Trong cửa hàng quốc doanh, trứng gà là 1,2 đồng/kg, tùy theo kích thước trứng gà to nhỏ, một kg trứng gà cũng được 8-10 quả. So với Hạ Hiểu Lan bán thì có vẻ rẻ hơn, nhưng phải có nguồn cung đầy đủ mới được, mua trứng với giá ổn định đâu có dễ!
Bà thím không cưỡng lại được lời dụ dỗ của Hạ Hiểu Lan, cuối cùng cũng mua 10 quả trứng.
Chờ đến khi công nhân của các ban lần lượt đi xe đạp xuất hiện thì việc làm ăn của Hạ Hiểu Lan mới bắt đầu khởi sắc. Nàng cứ tự nhiên đứng đó, dựa vào gương mặt xinh đẹp kia cũng khiến người ta nhìn thêm vài lần, nhìn thêm vài lần rồi nàng lại hỏi có mua trứng gà không. Hoàn toàn khác với mấy người đồng hương khác luôn lén lút, như đang làm kẻ trộm.
Nhân lúc công nhân nhà máy nông nghiệp đang đi làm, Hạ Hiểu Lan bán gần hết trứng mang đến.
"Mợ thấy đó, thật ra cũng rất an toàn, ngày mai con sẽ tự mình ra thành phố."
Trong nhà phải có một người ở lại thu mua trứng, không thể cứ làm phiền mợ Hạ Hiểu Lan mãi, người ta cũng có việc của mình mà. Thu mua trứng gà ở vùng Thất Tỉnh đã xong rồi, còn phải đi nơi khác nữa, hai người cùng ra thị trấn sẽ chậm trễ một người làm.
Lưu Phân ăn nói vụng về, những lời khuyên người mua hàng của Hạ Hiểu Lan thì bà không thể nói được, việc ra thị trấn chỉ có thể do Hạ Hiểu Lan làm.
9 giờ sáng hơn, Hạ Hiểu Lan mới bán xong tất cả số trứng, nàng định ngày mai đổi chỗ ra ngoài xưởng thịt. Bỏ túi một số tiền kha khá, dù vẫn cẩn thận thì vẫn có mấy quả trứng gà bị vỡ, những hao hụt này không thể tránh được.
Mùa gặt đến, việc làm ăn buôn trứng gà của Hạ Hiểu Lan cũng trở nên cực kỳ sôi động, có người còn gọi nàng là "Tây Thi trứng gà", mang tiếng tăm như vậy, Hạ Hiểu Lan liền bị những kẻ có tâm để ý theo dõi!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận