Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 542: Quý gia không nghĩ được nhờ (length: 8561)

Quý Nhã khi gả cho Thang Hoành Ân, Thang Hoành Ân vẫn chỉ là một cán bộ nhỏ thôi.
Lúc đó Quý Nhã là hòn ngọc quý trên tay của cả nhà, Thang Hoành Ân lại không có chút tài sản nào, Quý Nhã là hạ giá lấy hắn.
Gả cho Thang Hoành Ân, còn từ kinh thành bị điều đến vùng quê nghèo Dự Nam kia.
Không được hai năm sau, Quý Giang Nguyên vừa chào đời thì lãnh đạo của Thang Hoành Ân ngã ngựa, kéo theo hắn vào vòng lao lý. Thang Hoành Ân lúc đó có cơ hội thoát thân vì vợ con, vì Quý gia suy nghĩ, Thang Hoành Ân nên biết làm như thế nào... Nhưng Thang Hoành Ân cố tình không chọn con đường đó, tình nguyện bị hạ phóng đến chuồng bò, chỉ cắn răng không hé răng nửa lời.
Chuyện này xảy ra ở trên người người khác, Quý đại cữu còn khen một câu là có khí tiết.
Nhưng lại xảy ra ở trên người Thang Hoành Ân, người đã có vợ có con, mà Quý Nhã lại chưa từng chịu khổ chút nào, Quý đại cữu nhẫn tâm để em gái mình chịu khổ sao?
Thang Hoành Ân bị hạ phóng xuống chuồng bò, đến cả Quý gia cũng bị liên lụy, một đám người mấy chục miệng ăn nhà Quý, sao có thể cùng Thang Hoành Ân đi đánh cược vào cái hy vọng nhỏ nhoi kia. Quý gia đưa ra lựa chọn chính xác, Quý Nhã cùng Thang Hoành Ân phân rõ giới hạn, mang theo Quý Giang Nguyên trở về kinh thành.
Ai ngờ 5 năm sau, mọi chuyện được làm sáng tỏ, lãnh đạo cũ của Thang Hoành Ân được phục chức, bản thân Thang Hoành Ân cũng được trọng dụng vì sự kiên trì của mình. Từ Dự Nam một đường thăng chức, chưa đến 10 năm, đã thành người đứng thứ hai ở đặc khu. Mà Bằng thành giờ đây là nơi được cả nước chú ý, Thang Hoành Ân có thể đến Bằng thành nhậm chức, là do tổ chức tín nhiệm hắn.
Nếu lúc trước không ly hôn, người con rể tiền đồ tốt đẹp này chính là niềm kiêu hãnh của Quý gia.
Cớ sao lại ly hôn?
Thời điểm Thang Hoành Ân phục chức, rất nhiều người ở kinh thành đã xem Quý gia như trò cười, đều nói Quý gia không có mắt, ngay đến mấy năm cũng không thể chờ đợi. Quý ông ngoại một đời được người ta tôn trọng, nhưng đến khi về già lại nhận phải vài lời bình phẩm không hay, cả Quý gia đều không t·h·í·c·h Thang Hoành Ân. Lúc trước Quý Nhã nếu không gả cho Thang Hoành Ân thì tốt rồi, Quý gia cũng không muốn hưởng chút vinh hoa phú quý gì từ Thang Hoành Ân, cũng không muốn vì hắn mà thấp thỏm lo âu!
Sau khi Thang Hoành Ân phục chức, Quý gia cũng không chịu hạ mình mà để hai người phục hôn.
Thoáng một cái, cũng đã 12 năm ly hôn rồi, bây giờ Thang Hoành Ân chạy đến đây, ngoài khoe khoang và tranh giành con ra, Quý đại cữu chẳng nghĩ được còn lý do gì khác. Quý Giang Nguyên là con của nhà Quý, không có nửa điểm quan hệ gì với họ Thang, lúc trước đi theo Thang Hoành Ân ở chuồng bò, thì có thể bồi dưỡng Quý Giang Nguyên thành người như bây giờ sao?
Đối với hành vi chạy ra hái quả của Thang Hoành Ân, Quý đại cữu quả thực nổi trận lôi đình. Người ta hay có ý nghĩ đã vào trước là chủ, nên Thang Hoành Ân làm gì cũng sai, tang lễ của Quý ông ngoại, Thang Hoành Ân có xuất hiện, người nhà họ Quý cũng sẽ không để hắn bước chân vào. Nhưng Thang Hoành Ân thật sự không xuất hiện, Quý đại cữu lại cảm thấy hắn không coi ai ra gì.
Hiện tại người già đã mồ yên mả đẹp, Thang Hoành Ân chạy đến nhà Quý, chẳng phải đến cửa ức h·i·ế·p người sao?
Quý đại cữu vô cùng p·h·ẫ·n n·ộ, Quý mợ trong lòng chợt thốt lên: "Ngươi còn muốn đánh người đuổi ra ngoài sao? Hiện tại khác xưa rồi... Cùng trước kia không giống, muốn ta nói dù sao tiểu muội cũng đang ở trong nước, mọi người hãy bình tâm tĩnh khí ngồi xuống nói rõ mọi chuyện, miễn cho hắn cứ hết lần này đến lần khác đến cửa."
Hiện tại không giống như trước, Quý ông ngoại mất rồi, nhà Quý lấy cái gì để so đo với Thang Hoành Ân.
Quý mợ vẫn nên nghĩ cho cả nhà, không tán thành việc Quý đại cữu hành động theo cảm tính. Chuyện này vốn là chuyện của Quý Nhã và Thang Hoành Ân, ở giữa còn có một đứa là Quý Giang Nguyên, làm không tốt thì nhìn vào đứa con, hai người lại có thể về lại với nhau. Đương nhiên, còn có một người Mĩ theo đuổi đến tận Hoa Quốc, một người như thế đứng đó, thì việc Quý Nhã cùng Thang Hoành Ân đi lại với nhau là điều có thể xảy ra nhưng rất ít.
Nhưng dù sao đi nữa, việc kết hôn và ly hôn, đều là do Quý Nhã quyết định, Quý đại cữu nhúng tay vào để làm gì chứ?
Quý mợ khuyên nhủ hồi lâu, Quý đại cữu tức đến mức tay run:
"Tâm tình của tiểu muội có thể chịu đựng được sao? Ngươi bảo nàng đi nói chuyện với Thang Hoành Ân, gặp mặt Thang Hoành Ân, chẳng khác gì ép c·h·ế·t nàng!"
Quý mợ cũng thở phì phò.
Cả nhà đều biết Quý Nhã có vấn đề về tâm lý, đã đi khám bác sĩ ở Mỹ rồi, Quý mợ không hiểu những lời bác sĩ tâm lý kia nói, bà chỉ cảm thấy cả nhà đều quá quen với cô em chồng này. Cả nhà đều phải theo ý Quý Nhã mới được sao? Nàng muốn kết hôn thì kết hôn, mặc kệ chuyện hôn sự Quý gia đã sắp xếp lúc đó, phủi mông một cái là theo Thang Hoành Ân đến Dự Nam. Lúc ly hôn cũng vậy, mang theo Quý Giang Nguyên đi thẳng ra nước ngoài, quăng hết đống lộn xộn trong nước lại cho người nhà.
Hiện tại Thang Hoành Ân lên như diều gặp gió, mấy năm nay thái độ của nhà Quý đối với Thang Hoành Ân như thế nào, trong lòng Quý mợ đều biết.
Nếu là người bụng dạ hẹp hòi lúc này sẽ trả thù Quý gia, có thể làm gì được chứ?
Quý Nhã lúc trước vì sao muốn ra nước ngoài, mấy năm nay nàng đã nghĩ gì thì còn phải để Quý Nhã tự ra mặt nói cho rõ ràng!
Thang Hoành Ân còn chưa đến nhà Quý, Quý đại cữu hai người đã suýt chút nữa thì cãi nhau rồi, vợ chồng ai cũng cho rằng mình phải.
"Mấy người đừng ầm ĩ, để hắn vào!"
Quý Nhã từ phòng ngủ bước ra.
Sau lần Quý ông ngoại qua đời này, Quý Nhã càng gầy gò hơn.
Có vài người phụ nữ có da có thịt thì trông mới đẹp, có những người phụ nữ gầy lại càng thêm quyến rũ, Quý Nhã cũng không hẳn là người không có chút da thịt nào, nhưng nàng gầy thành ra như thế, cố tình lại càng thêm phong tư. Quý mợ từ trước đến nay không hề hiểu nổi cô em chồng được chiều chuộng quá mức, ở nước ngoài nói nhiều người yêu như thế, không một ai lâu dài, còn mang cả con đến sống chung với mấy người bạn trai kia, Quý Giang Nguyên không bị ảnh hưởng đúng là vạn hạnh.
Nhưng mà dẫn theo cả tình nhân cùng đến gặp chồng cũ, Quý mợ cũng là hết nói nổi.
Trong đầu có lỗ hổng sao?
Hay là sợ chút nữa không đánh nhau được?
Quý Nhã trông cảm xúc còn rất ổn định, sắc mặt lạnh tanh, nói chuyện với Kiều Trị, bô bô, Quý mợ cũng nghe được tám phần.
Thang Hoành Ân được phép tiến vào nhà Quý, đây là nhà cũ của Quý gia, năm đó khi cưới Quý Nhã, hắn đã phải tiếp nhận sự khảo nghiệm của cả nhà Quý trong chính ngôi nhà cũ này. Loáng một cái đã là chuyện của 20 năm trước, chuyện cũ như mây khói, hắn cùng Quý Nhã lại đi đến tình cảnh trở mặt thành thù như bây giờ.
Đến phòng khách thì thấy Quý Nhã cũng ở đó, bên cạnh còn có một người đàn ông ngoại quốc.
Người đàn ông này có lẽ là muốn làm cha dượng của Quý Giang Nguyên đây, Thang Hoành Ân không khỏi nhìn thêm hai cái.
"Thang Hoành Ân, ngươi đến nhà họ Quý, không phải là muốn cướp đi Giang Nguyên sao? Thằng bé vĩnh viễn sẽ mang họ Quý, đời này ngươi đừng mong có được một đứa con trai tốt như Giang Nguyên, đây chính là sự trừng phạt dành cho ngươi đấy... Ta rất nhanh sẽ mang Giang Nguyên trở về Mỹ, tốt nhất ngươi nên giữ phong độ, đừng ép ta làm chuyện khó coi!"
Kiều Trị cũng đang đánh giá Thang Hoành Ân.
Kiều Trị là thương nhân Mỹ, Thang Hoành Ân là cán bộ của Hoa Quốc.
Lúc này người Mỹ nhìn Hoa Quốc, đều cho rằng Hoa Quốc lạc hậu, người Hoa Quốc ngu muội không hiểu biết, cảm thấy cán bộ của Hoa Quốc chỉ biết l·ừ·a gạt một đám dân chúng ngu dốt, mọi người thì ăn không đủ no mặc không đủ ấm, cán bộ thì cũng chẳng có tài cán gì. Kiều Trị không t·h·í·c·h đất nước này, cho dù ở kinh thành cũng rất bất tiện, muốn mua đồ dùng hàng ngày cũng phải đến mấy chỗ đặc biệt, anh muốn đưa Quý Nhã nhanh chóng trở về Mỹ.
Quý Giang Nguyên là một đứa trẻ ưu tú, phù hợp với giá trị quan chủ đạo của nước Mỹ, tính cách cởi mở, vận động giỏi, thành tích cũng rất xuất sắc. Người thuộc tầng lớp tinh anh của Mỹ nuôi dạy con cái cũng chỉ đến mức này.
Để Quý Giang Nguyên về nước, theo người cha là quan chức ở Hoa Quốc?
Kiều Trị tuyệt đối không thể chấp nhận, yêu một người là phải chấp nhận toàn bộ con người cô ấy, Kiều Trị hy vọng tương lai của Quý Giang Nguyên sẽ tốt đẹp hơn!
"Anh, không làm tròn trách nhiệm của một người cha, chúng tôi cũng sẽ không để anh tiếp cận thằng bé."
Thang Hoành Ân còn chưa kịp mở miệng nói gì đã bị Quý Nhã và Kiều Trị công kích dồn dập.
Hắn đương nhiên không phải đến tranh giành con trai, Quý Giang Nguyên là một người còn sống sờ sờ, không phải đồ vật, Thang Hoành Ân tôn trọng lựa chọn của Quý Giang Nguyên —— không phải là tư tưởng ở Mỹ rất thoáng sao? Quý Nhã ở Mỹ những mười mấy năm, sao lại cực đoan như vậy chứ!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận