Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 624: Chiêu tuy tổn hại, còn rất sướng (length: 8404)

Giáo dục cao đẳng tư thực sự là vô cớ mang một cái nồi đen lớn.
Giáo dục cao đẳng tư mặc dù có thể quản trung học, đó là điều nghiên chỉ đạo công tác dạy học, Hoa Thanh là đơn vị cấp phó bộ, Kinh Đại cũng vậy. Hiệu trưởng có cấp bậc hành chính là phó bộ, tuy rằng chỉ có thể quản việc trường học, muốn trịnh trọng phản hồi chút ý kiến, Bộ Giáo Dục vẫn sẽ coi trọng.
Vương Quảng Bình dựa theo cấp bậc, liền như phó hiệu trưởng, nếu không phải ở giáo dục cao đẳng tư, hiệu trưởng Hoa Thanh cũng lười liếc mắt nhìn hắn.
Giáo dục cao đẳng tư có chức năng đặc thù, muốn gây khó dễ, Hoa Thanh cũng đành ngậm bồ hòn.
Kinh Đại không nuốt trôi cục tức này!
Các trường đại học đều có quan hệ cạnh tranh, đặc biệt giữa Kinh Đại và Hoa Thanh, hai trường đều muốn tranh giành các ngành học trọng điểm, muốn tranh cả những cái khác... Từ lịch sử đến thực lực, cả nước đều cảm thấy chúng ngang tài ngang sức.
Dựa vào đâu Hoa Thanh có thể nhận quyên góp 500 vạn, lập học bổng.
Đến lượt Kinh Đại, chỉ có 100 vạn, còn phải lén lút nhận như trộm.
Lão đại ca đi đầu oán giận, Nhân Đại và Kinh Sư Đại cũng tham gia. Giáo dục cao đẳng tư mang tiếng oan, liên tiếp bị bốn trường đại học trọng điểm khiếu nại, giáo dục cao đẳng tư một tay thật muốn bị phế.
Liền giao cho đồng chí Vương Quảng Bình đi làm một việc nhỏ như thế, đại diện giáo dục cao đẳng tư tham dự lễ quyên góp, mà cũng gặp phải loại chuyện này sao?
Mặt mũi lớn thật, còn lừa bịp cảng thương đúng không!
Tuy rằng cục trưởng cũng cảm thấy chuyện này nên do giáo dục cao đẳng tư dẫn đầu tổ chức, nhưng đó là cảm thấy vậy thôi, hắn còn cảm thấy mình nên làm lão đại bộ ủy đấy, chẳng phải vẫn thành thành thật thật làm cục trưởng sao?
Suy nghĩ của con người có thể bay nhảy không giới hạn, tư tưởng là tự do không trói buộc.
Hành vi của con người thì vẫn phải tuân theo quy tắc!
"Quảng Bình đồng chí, cậu nói xem, hiện tại... Ai, xử lý công tác, chúng ta phải cẩn thận, kiên nhẫn, không thể làm kiểu áp đặt, Quảng Bình đồng chí cậu nói đúng không?"
Vương Quảng Bình không vừa lòng khi đứng ở giáo dục cao đẳng tư.
Giáo dục cao đẳng tư còn không vừa lòng muốn hắn đâu!
Đối với công tác giáo dục không có chút kinh nghiệm nào, cố tình còn thích chỉ đạo lung tung.
Lần trước chuyện lớp bổ túc đã cho qua, lần này còn đến?
Nếu có quyền đuổi việc Vương Quảng Bình, thì đã lập tức cho Vương Quảng Bình cuốn gói cút đi rồi! Lăn đi đâu thì hắn mặc kệ, nếu thật sự không có chỗ đi, thì về nông trường Cát Tỉnh. Có lẽ ở trong nông trường lâu rồi thì Vương Quảng Bình không còn phù hợp với công việc hành chính bình thường nữa.
Lớp bổ túc là vì cầu lợi, lần này là vì cái gì, lừa gạt thương nhân Hồng Kông?
Cục trưởng nhìn Vương Quảng Bình từ đầu đến chân, đối phương mặc giản dị sạch sẽ, thực sự không giống người có vấn đề kinh tế, vì thanh danh của giáo dục cao đẳng tư, cục trưởng vẫn khuyên nhủ: "Quảng Bình đồng chí, dạo gần đây trong nhà thế nào? Có khó khăn gì thì đừng khách sáo, nhất định phải nói với tư, chúng ta giải quyết được thì giải quyết, không giải quyết được thì cùng nhau bàn cách giải quyết, có khi chỉ vì một sai lầm nhỏ cũng có thể hối hận cả đời."
Ngại nhà phân nhỏ quá?
Con cái lớn cần tiền dựng vợ gả chồng?
Hay là người nhà không có công việc, cần thu xếp?
Nói ra chưa chắc đã làm được, nhưng vẫn tốt hơn là đi gõ cửa lừa gạt thương nhân Hồng Kông.
Vương Quảng Bình tức đến muốn hộc máu.
"Cục trưởng, ý của ta là thế này, trước hết có nhà giàu Hồng Kông quyên tiền xây trường đại học mới, các thương nhân Hồng Kông khác quyên tiền cho trường đại học, về sau những chuyện tương tự có thể càng ngày càng nhiều, chắc chắn cần có quy chế quản lý, có thủ tục chính quy, do tư trong dẫn đầu tổ chức... Đây là ý kiến của tôi."
Ý tưởng đúng.
Khó khăn lắm Vương Quảng Bình mới có cái nhìn mang tính tiền瞻 như vậy.
Nhà giàu nhất Hồng Kông đã đến đại lục quyên tiền xây đại học, việc các cảng thương quyên tiền cho đại học cũng không có gì lạ.
Ngoài thương nhân Hồng Kông, nhất định còn có Hoa kiều nữa.
Dù sao thì đang cải cách mở cửa, ngay cả Hồng Kông còn đã định ngày trở về, mọi thứ rồi sẽ phát triển theo hướng tốt.
Cục trưởng cầm chén trà lên uống một ngụm:
"Ý tưởng thì đúng, nhưng thực hiện có vấn đề."
Ý tưởng đường hoàng ai mà không nói được, nếu trong lòng không có quỷ, thì tại sao việc này không công khai thảo luận trong nội bộ tư?
Thương nhân Hồng Kông thà chi thêm 300 vạn chứ không chịu nhún nhường, ai biết Vương Quảng Bình ngầm giở trò gì.
Một khi niềm tin đã mất thì rất khó xây dựng lại. Sau này tuyệt đối không giao việc gì quan trọng cho Vương Quảng Bình, phải suy nghĩ kỹ trước khi giao cho đồng chí Vương Quảng Bình làm bất cứ chuyện gì.
Vương Quảng Bình ra khỏi văn phòng của cục trưởng vẫn làm bộ như không có gì.
Trong lòng hắn lửa đã muốn bốc cháy rồi.
Vì sao phải cải cách mở cửa, trước đây không phải tốt lắm sao?
Cũng đâu thiếu hắn là một cán bộ ăn uống, tiền lương và các loại phúc lợi cũng có đủ cả.
Vừa mở cửa biên giới, các loại ma quỷ yêu quái đều có thể chui vào, chỉ vì nhà chúng nó có chút tiền sao? Bọn nhãi ranh, thích khoe của chứ gì!
Đỗ Triệu Huy thâm hiểm, Vương Quảng Bình cũng chẳng rộng lượng gì.
Đỗ Triệu Huy móc thêm 300 vạn, khiến Vương Quảng Bình thân bại danh liệt.
Hai người này xem như đã kết thù.
Hạ Hiểu Lan nghe nói Đỗ Triệu Huy lại quyên tiền cho ba trường đại học, lúc ấy có hơi kỳ lạ, cả mục đích quyên tiền lẫn thời cơ đều không hợp lý lắm. Về sau từ miệng Quan Tuệ Nga mới biết chuyện đấu đá ngầm này, Hạ Hiểu Lan nhíu mày:
"Phó cục trưởng Vương lòng dạ không lớn, mà cái vị thiếu gia Đỗ này cũng không dễ ở chung."
Đỗ Triệu Huy làm vậy là khoái ý ân cừu, móc ra 300 vạn để chèn ép Vương Quảng Bình... Hạ Hiểu Lan ngưỡng mộ chết được!
Dù sao thì ai gây sự trước không quan trọng, không mang bất kỳ cảm xúc nào mà đánh giá thì việc này là Vương Quảng Bình làm không đúng; cũng vì Đỗ Triệu Huy không nghe theo Vương Quảng Bình mà quyên tiền, Vương Quảng Bình có nghĩ đến việc học bổng này sẽ giúp đỡ được bao nhiêu người không?
Nhưng Hạ Hiểu Lan cùng Đỗ Triệu Huy không cùng một phe, nhìn hắn trừng trị Vương Quảng Bình thích thú, nhưng Hạ Hiểu Lan cũng không muốn làm theo ý Đỗ Triệu Huy, người này làm việc thật sự quá tùy hứng.
Vừa có tiền lại vừa tự đại, chiêu trò lại thâm hiểm, nếu muốn "dạy dỗ" Hạ Hiểu Lan thì thật khó phòng bị.
"Cô quen người thương nhân Hồng Kông kia?"
Quan Tuệ Nga nghe giọng Hạ Hiểu Lan không được đúng lắm.
Nếu không biết đường tỷ của Hạ Hiểu Lan có quan hệ với Vương Quảng Bình, thì Quan Tuệ Nga đã không nói chuyện của Vương Quảng Bình rồi.
Hạ Hiểu Lan cũng không giấu giếm, thành thật kể chuyện Đỗ Triệu Huy tìm cô. Hạ Hiểu Lan rất độc lập, những việc đã quyết thì bình thường sẽ không thay đổi, Quan Tuệ Nga biết cô và bên sinh phụ có quan hệ không tốt, không ngờ lại tệ đến vậy —— nếu là lúc trước, Quan Tuệ Nga nghe thì sẽ thấy Hạ Hiểu Lan nhỏ mà ác quá, dù gì cha mẹ ly hôn thì tình cha con vẫn còn, cha bị bệnh muốn gặp con gái một mặt thì cũng đâu có quá đáng, việc Hạ Hiểu Lan từ chối là không đúng.
Quan Tuệ Nga bây giờ đã cẩn trọng hơn nhiều, nói tính cách của Hạ Hiểu Lan kiên cường thì có thể, nói ác độc và bất hiếu thì không đúng... thực ra cô ấy không phải là người như vậy.
Gã thương nhân Hồng Kông trẻ tuổi kia cũng không phải loại tốt đẹp gì, lại còn gọi Hiểu Lan đi Hồng Kông đóng phim.
Diễn viên đại lục thì có thể nói là vì nghệ thuật, Hồng Kông bên đó quay toàn thứ gì? Loại băng video vàng, cũng là từ Hồng Kông truyền đến đấy. Quan Tuệ Nga phỉ nhổ một cái:
"Đúng là đồ chơi vô liêm sỉ!"
Nàng liếc Hạ Hiểu Lan một cái, "Mà này, quan hệ giữa cô với bên bố cô sao mà căng thế? Nếu cô không tiện nói thì thôi."
Hạ Hiểu Lan không phải không thể nói, cứ hễ nhắc đến Hạ Đại Quân là lại nói đến Hạ Tử Dục, mà nói đến Hạ Tử Dục thì làm sao không nhắc đến Vương Kiến Hoa được?
Điều này chẳng khác nào kể thẳng quá khứ của "Nàng" trước mặt Quan Tuệ Nga, mối quan hệ giữa cô và Quan Tuệ Nga vừa dịu đi, thì Quan Tuệ Nga liệu có chấp nhận được không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận