Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 432: Nước Mỹ trở về (length: 9217)

Bạn nam sinh muốn oán giận người, nhưng người đẩy hắn là Quý Giang Nguyên đầy mặt tươi cười, thật khiến người ta không thể nổi giận.
Ninh Tuyết là thiên chi kiêu nữ, Quý Giang Nguyên chính là thiên chi kiêu tử không thể nghi ngờ. Trước mắt mọi người đều cố gắng cúi đầu muốn xuất ngoại du học, Quý Giang Nguyên đang yên đang lành ở trường nước ngoài không chịu học, chạy về nước đi học. Người ta lại còn xin vào được đại học Hoa Thanh, làm người ta không thể không phục.
Khâm phục hơn nữa là, người đại diện tân sinh ban đầu lẽ ra là Quý Giang Nguyên, hắn giống như không quá muốn náo nhiệt, quyết đoán đem cơ hội đẩy đi. Lúc này mới có chuyện Ninh Tuyết đại diện cho 84 tỷ tân sinh lên phát biểu. Bạn nam sinh này vì sao biết? Hắn cùng Quý Giang Nguyên ở chung một phòng ký túc xá, khi đang nói chuyện phiếm, Quý Giang Nguyên nói mình từ Mỹ về, cả phòng ngủ đều xôn xao cả lên.
May mà tính tình Quý Giang Nguyên tốt, bị hỏi tới đủ thứ chuyện vặt vãnh ở Mỹ cả nửa ngày cũng không tức giận.
Quý Giang Nguyên không hề có hứng thú lên đài phát biểu đại diện tân sinh, thì không nghe bạn học Ninh Tuyết diễn thuyết cũng giống như rất bình thường thôi? Bạn nam sinh này tự mình thuyết phục mình, "Nàng kia chính là Hạ Hiểu Lan, lớp 2 khoa Kiến Trúc đó, xinh đẹp quá đi, so với con gái ở Mỹ còn đẹp hơn không?"
Quý Giang Nguyên cười cười, "Nghe ngươi phát biểu đi, làm gì đem Hạ đồng học ra so với con gái ở Mỹ!"
Con gái ở Mỹ rất nhiệt tình, Quý Giang Nguyên hồi cấp ba đã là nhân vật phong vân trong trường, ít nhất trước đây, trường chưa từng có bạn nam du học sinh nào làm "King" trong vũ hội tốt nghiệp. Quý Giang Nguyên tống hết những chuyện tình ái trai gái ở Mỹ ra khỏi đầu óc, ở trong nước hắn nhất định phải khiêm tốn, bạn học nữ xinh đẹp chỉ có thể ngắm nhìn, không thể tùy tiện cầu kết bạn.
Nữ sinh Hoa Thanh cũng vậy, đối với những nữ sinh này mà nói, yêu đương chẳng khác nào kết hôn, bạn trai chẳng khác nào là chồng, Quý Giang Nguyên xin miễn thứ cho kẻ bất tài.
Hắn nhìn Hạ Hiểu Lan, thuần túy là thưởng thức cái đẹp!
Không có sự ngưỡng mộ và sùng bái do hào quang người nổi tiếng, hiện tại đám tân sinh nhìn Ninh Tuyết, chính là kiểu tâm tình này.
Quý Giang Nguyên nhìn Hạ Hiểu Lan, chỉ đơn giản là thấy đối phương đẹp, rất vừa mắt!
Ánh mắt của hắn dường như quá phận, Hạ Hiểu Lan quay đầu sang, ánh mắt chạm phải ánh mắt Quý Giang Nguyên.
Quý Giang Nguyên để lộ ra nụ cười chuẩn mực tám chiếc răng.
...
Sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Ninh Tuyết, chỉ có một ánh mắt vẫn dõi theo nàng không rời, Hạ Hiểu Lan cũng có cảm giác, quay đầu nhìn lại, một bạn nam sinh cười hở tám chiếc răng.
Người bình thường mà cười như vậy, không cẩn thận sẽ bị ngớ ngẩn.
Người này cười vừa vặn, tươi cười rất rạng rỡ, rất sáng sủa, tuyệt không giả tạo.
Hạ Hiểu Lan cũng không kìm được nở nụ cười, nàng có thể cảm nhận được sự thưởng thức thuần túy trong ánh mắt của bạn nam sinh kia, nụ cười kia cũng mang ý tốt. Đương nhiên, đèn ở sân vận động đại học phía Tây cũng đủ sáng để nàng thấy rõ khuôn mặt bạn nam sinh, là một nam sinh đẹp trai, mặc áo phông và quần bò, nhìn rất tràn đầy sức sống.
Điều này làm tâm trạng Hạ Hiểu Lan tốt lên một chút.
Cả ngày hôm nay, nàng đều nghĩ về chuyện buổi sáng mẹ của Chu Thành đến tìm mình nói chuyện.
Ý của Quan Tuệ Nga rất trực tiếp, cho rằng nàng và Chu Thành yêu đương, cả hai người đều không có tác dụng thúc đẩy đối phương, Chu Thành không cần một người là Trạng Nguyên thi đại học, cũng không cần học sinh Hoa Thanh, thậm chí không cần Hạ Hiểu Lan tài giỏi hơn đàn ông... Nhà họ Chu đặt kỳ vọng rất cao ở Chu Thành, sự nghiệp của Chu Thành đương nhiên là quan trọng nhất!
Nhà họ Chu rất hài lòng với Hạ Hiểu Lan, khen ngợi nàng ưu tú.
Hạ Hiểu Lan có thể nghe ra, những lời này của Quan Tuệ Nga không hề có ý lấy lòng hoặc xã giao.
Nhưng cái kết quả không thay đổi được, Quan Tuệ Nga hy vọng nàng có thể chủ động rời bỏ Chu Thành.
"Không phù hợp."
Đó chính là lý do Quan Tuệ Nga đưa ra.
Lý do này quá mạnh.
Hạ Hiểu Lan thật sự cảm thấy rất phiền phức, nàng vừa mới nhập học, cả Hoa Thanh đối với nàng mà nói đều rất mới mẻ, nơi này có nhiều bậc học giả uyên thâm, Hạ Hiểu Lan muốn khám phá những lĩnh vực chưa từng tiếp xúc, nàng thật sự muốn xắn tay áo áo học hành cho tốt mỗi ngày tiến lên. Mẹ bạn trai đột nhiên chạy đến đòi chia tay, nếu theo tính toán ban đầu của Hạ Hiểu Lan, nàng nhất định sẽ dứt khoát cho Quan Tuệ Nga một câu trả lời chắc nịch.
Không hề luyến tiếc quay người rời đi, vung tay áo không mang đi một áng mây!
Nói yêu đương thôi mà, yêu đương là đôi bên vui vẻ, làm cho phức tạp thế còn gọi là yêu đương sao?
Hạ Hiểu Lan không đồng ý ngay đề nghị của Quan Tuệ Nga, là bởi vì Quan Tuệ Nga nói tiền đồ của Chu Thành bị ảnh hưởng. Phần ảnh hưởng này là Hạ Hiểu Lan mang tới, sự ghen ghét của Cao Phỉ không liên quan gì tới Hạ Hiểu Lan, nhưng nếu ban đầu chính nàng đã dùng thủ đoạn tiền bạc chiều chuộng Chu Thành mà gây họa thì sao? Sự nghiệp của Chu Thành mà bị trì hoãn mấy năm, Hạ Hiểu Lan lúc này nói chia tay với Chu Thành, nàng cảm thấy bản thân còn chẳng ra gì.
Không cầu thêu hoa lên gấm, ít nhất không nên bỏ đá xuống giếng chứ?
Vì thế Hạ Hiểu Lan trả lời Quan Tuệ Nga: "Được, để cháu hỏi ý kiến của Chu Thành xem sao, rồi trả lời thuyết phục dì!"
Hạ Hiểu Lan cảm thấy mình chút nào cũng không phóng khoáng. Huống chi vẻ mặt lúc ấy của Quan Tuệ Nga, tuy rằng do giáo dục mà không mắng chửi người, ánh mắt Quan Tuệ Nga nhìn nàng, mang ý "Con quả nhiên lộ mặt thật".
Hạ Hiểu Lan mệt mỏi cả lòng, nàng thật sự là luyến tiếc Chu Thành, Chu Thành ôm nàng, hôn nàng, những rung động xao xuyến đều là thật. Nàng xác thực thích Chu Thành, có thể vì trong lòng chứa quá nhiều việc, nàng không có như mấy cô gái cùng tuổi biến thành "não yêu đương".
Tình cảm của nàng dành cho Chu Thành còn chưa đủ, nàng vẫn đang cố gắng cải thiện, việc thi vào đại học Hoa Thanh, chẳng phải là để gia tăng cơ hội gặp gỡ hai người sao?
Giờ thì tốt rồi, người nhà Chu Thành không muốn cho nàng cơ hội này.
Hạ Hiểu Lan vô cùng bất lực.
Chẳng lẽ đời trước nàng mãi tới lúc trọng sinh vẫn còn FA, chẳng qua vì quá khó ưa sao?
Giống như Quan Tuệ Nga nói, là phụ nữ thì nàng quá ngay thẳng, quá sắc sảo sao?
Nếu không ngay thẳng, không đủ sắc sảo, thì đời trước nàng căn bản không thể từ đáy xã hội tìm được con đường đầy máu dẫn tới thành công. Nếu không đủ ngay thẳng, nàng có lẽ sẽ thôi học khi dì dượng phản đối việc tiếp tục đi học, tìm một công việc bình thường không cần bằng cấp và kỹ thuật, gả cho một người bình thường, vì không có chỗ dựa là nhà mẹ đẻ, khi cãi nhau với chồng có lẽ còn phải lưu lạc đầu đường... Không có đại học, không làm nhân viên bán hàng từ tầng lớp thấp nhất, chưa từng nhìn thấy phong cảnh nơi đỉnh cao, một người không cố gắng vươn lên, khi đi học dù có đầu óc tốt, để lâu vài chục năm cũng sẽ hoen rỉ.
Những chuyện lặt vặt vụn vặt của cuộc sống trì trệ, sẽ mài mòn sự thông minh của một người phụ nữ.
Khi đó cho nàng cơ hội trọng sinh, nàng sẽ có được lợi ích gì?
Trước khi trọng sinh thì đã là đồ bỏ đi rồi, hy vọng vừa mở mắt trọng sinh liền đại sát tứ phương sao? Hạ Hiểu Lan có thể kiếm tiền, có thể thi đậu Hoa Thanh, cũng nhờ thực lực nàng tích lũy được từ kiếp trước. Đời này có thêm một lần nữa, lại cố gắng hướng lên trên tiếp.
"Hiểu Lan, ngươi ngẩn người gì thế, Quý Giang Nguyên vẫn luôn nhìn ngươi kìa!"
Ninh Tuyết đã nói xong lời của mình đi xuống, Tô Tĩnh đẩy đẩy Hạ Hiểu Lan.
Quý Giang Nguyên chính là bạn nam sinh vừa rồi cười rất rạng rỡ kia, Hạ Hiểu Lan nghĩ thầm ta đâu rảnh mà đi ngắm trai đẹp, chuyện bạn trai của ta còn chưa giải quyết xong, còn dám khắp nơi nhìn lung tung sao?
"Quý Giang Nguyên là bạn học của cậu?"
Hạ Hiểu Lan thuận miệng hỏi một câu, Tô Tĩnh có chút đắc ý, "Không phải bạn học của tớ, nhưng anh ấy chắc chắn là người kinh thành, Quý Giang Nguyên là từ Mỹ trở về cậu biết không, nếu cậu mà lọt vào mắt anh ấy... Sau này đi Mỹ cùng anh ấy thì quá tốt rồi."
Tô Tĩnh thật sự quá nhiều chuyện.
Hạ Hiểu Lan cũng không biết, mới khai giảng có một ngày, Tô Tĩnh đã quen người ở các khoa khác rồi?
Từ Mỹ trở về cũng đâu có gì lạ, đến người Mỹ Hạ Hiểu Lan còn gặp đầy rồi. Hạ Hiểu Lan không ngờ rằng lúc bế mạc buổi lễ nhập học, Quý Giang Nguyên trực tiếp chạy đến bắt chuyện với nàng. Tên nhóc này chắc chắn là ở Mỹ lâu quá rồi, đặc biệt tự tin tràn đầy sức sống, còn đọc không ít sách, biết Hạ Hiểu Lan học khoa Kiến Trúc, liền trò chuyện với Hạ Hiểu Lan một chút về kiến trúc.
"Portman có ảnh hưởng to lớn tới kiến trúc khách sạn trong nước, nhà hàng Trường Thành ở kinh thành, chính là một ví dụ điển hình..."
Hạ Hiểu Lan gật đầu, nhà hàng Trường Thành vừa mới tu sửa xong, nàng còn có xem qua.
John Portman, Hạ Hiểu Lan trước kia khi tìm Chu Thành mượn tạp chí kiến trúc, đã nhắc liên tục tới tên này.
Nghĩ đến Chu Thành, Hạ Hiểu Lan không khỏi xin lỗi Quý Giang Nguyên, "Thật xin lỗi, e rằng ta phải nói chuyện với bạn Quý sau vậy, ta còn phải về ký túc xá viết thư cho bạn trai."
Bạn cần đăng nhập để bình luận