Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 882: Lẫn nhau bình tĩnh hạ (length: 8095)

Hạ Hiểu Lan lái xe trở lại kinh thành đã là giữa trưa.
Trong lòng nàng không Cao Hưng chút nào, lễ phép căn bản không vứt bỏ, vẫn hòa hòa khí khí cùng Quan Tuệ Nga, Khang Vĩ ở bên ngoài ăn cơm trưa.
Đặt đũa xuống, Quan Tuệ Nga thể hiện sự quan tâm như mẹ ruột:
"Hiểu Lan, con đừng thúc ép Chu Thành gấp, hắn là đàn ông, xử lý việc này không có kinh nghiệm, cũng chậm hiểu biết hơn con, con cho hắn một chút thời gian, để hắn tự mình suy nghĩ cẩn thận."
Chu Thành đã qua tuổi nghe lời mẹ, Quan Tuệ Nga trong lòng chua xót, không nghe lời mẹ, ít nhất cũng nghe lời đối tượng của mình.
Hạ Hiểu Lan gật đầu:
"Dì Quan, con biết rồi."
Chu Thành còn chưa nghĩ thông suốt, Hạ Hiểu Lan đã quyết định mặc kệ chuyện Thạch gia.
Về việc cô và Chu Thành có chia tay hay không, ngược lại không cần vội vàng đem ra nói lúc này.
Quan Tuệ Nga cũng cảm thấy lần này là con trai không rõ ràng, vậy còn cách nào, con trai do mình sinh ra còn muốn mình đi dọn dẹp cục diện rối rắm này.
Được Hiểu Lan là con gái nhà người ta, thích Chu Thành mới quan tâm chuyện Thạch gia, giờ nhất thời muốn buông tay mặc kệ, Quan Tuệ Nga thật sự không thể cưỡng cầu!
Liếc mắt ra hiệu cho Khang Vĩ tự mình lo liệu, Quan Tuệ Nga mới trở về.
Nhiệm vụ của Khang Vĩ hết sức nặng nề.
"Tẩu tử, anh Thành tử là quá trọng tình nghĩa, chúng ta hiện tại không bàn đến chuyện Thạch gia, cứ nói trước đây khi em còn đang loay hoay kiếm sống, chẳng phải anh Thành tử đã chủ động kéo em một phen sao? Không nói dối chị, lúc đó em cũng không nghĩ tới có chiêu kiếm tiền tốt như vậy, đổi người khác chắc chắn đã che kín mít trong tay không kịp, anh ấy lại chủ động chia tiền cho em. Lúc đó em rất nghi ngờ, tiền anh Thành tử có thể kiếm lại, nhưng anh em chỉ có một."
Trọng tình nghĩa không phải là ngốc.
Chu Thành cũng không tùy tiện vung tiền, chỉ kéo Khang Vĩ vào cuộc, vì Khang Vĩ đang lông bông kiếm sống cần giúp đỡ, cũng vì anh ta và Khang Vĩ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tin tưởng vào con người của Khang Vĩ.
Khang Vĩ thật cẩn thận liếc trộm sắc mặt của Hạ Hiểu Lan, tiếp tục nói:
"Nói trở lại chuyện của Thạch gia, trong lòng anh Thành tử, có lẽ Thạch gia đơn thuần chỉ là một đám người già yếu bệnh tật cần chiếu cố! Anh ấy quay về học viện thì Ngụy tẩu tử đâu có biểu hiện như vậy?"
Khang Vĩ đang vắt óc nghĩ cách giúp Chu Thành giải vây.
Hạ Hiểu Lan biết Khang Vĩ nói có đạo lý.
Đây cũng là lý do cô chưa lập tức chia tay Chu Thành.
Ngoài chuyện tình cảm lâu dài của cô và Chu Thành là thật, sự khác biệt giữa cô và Chu Thành lần này là do khác nhau trong suy nghĩ, không phải Chu Thành có vấn đề về nhân phẩm.
Chu Thành chỉ là sẽ làm sai, mang tư tưởng đại nam tử tự phụ, nhưng hắn không có phẩm hạnh tồi tệ.
Khang Vĩ nói không sai, Ngụy Quyên Hồng biểu hiện trước mặt Chu Thành khác biệt.
Ngay cả lần đầu tiên Hạ Hiểu Lan gặp mặt đối phương cũng cảm thấy Ngụy Quyên Hồng rất giản dị. Biến hóa xảy ra từ lúc nào, chính là lúc Quan Tuệ Nga nói cho đối phương biết nguyên nhân hy sinh của Thạch Khải!
Chính từ đó, dưới tác động của các loại nhân tố bên ngoài, Ngụy Quyên Hồng đã thể hiện một bộ mặt khác.
Là do Ngụy Quyên Hồng trước đó che giấu quá tốt, hay là do nhất thời bị đả kích quá lớn?
Hạ Hiểu Lan không muốn tìm tòi nghiên cứu cái này.
Nhưng những thay đổi này, thật sự đều xảy ra sau khi Chu Thành rời đi – nói xa hơn một chút, chính là việc Chu Thành quá sớm bại lộ át chủ bài của mình, mà để cho Ngụy Quyên Hồng không kiêng nể gì.
Việc dàn xếp quá tốt cho người Thạch gia, để Ngụy Quyên Hồng biết Chu Thành có bản lĩnh, biết Chu Thành không so đo tiền bạc, Ngụy Quyên Hồng mang thân phận quả phụ của Thạch Khải, có thể tùy ý đòi hỏi Chu Thành.
Tóm lại, chính là chuyện ăn cháo đá bát.
Hạ Hiểu Lan lắc đầu:
"Anh không cần nói tốt cho Chu Thành, chuyện của người Thạch gia em sẽ không quản nữa, để xem hắn tự xử lý như thế nào."
Nhân phẩm không tồi tệ đương nhiên rất tốt, nhưng nếu Chu Thành lần này xử lý không tốt, Hạ Hiểu Lan cũng không muốn mấy chục năm sau, lại vì chuyện tương tự mà cãi vã.
Cãi vã xả cảm xúc còn dễ chịu, nhìn Hạ Hiểu Lan bình tĩnh như vậy, Khang Vĩ run rẩy: anh Thành tử có lẽ sắp lạnh rồi, tổn thọ, mình ngay cả bạn gái cũng không có, sao lại còn đi can thiệp vào loại chuyện này!
Hai người quen biết từ năm kia, còn như keo sơn mật ngọt, kết quả không phải vấn đề tình cảm, mà vì chuyện của người khác thành ra thế này… Khang Vĩ tâm sự chất chứa, cùng Hạ Hiểu Lan đổi xe.
Bình thường Khang Vĩ bị cấm chỉ lái xe, chiếc Jeep 212 sau khi sửa chữa vẫn để ở một phòng thuộc danh nghĩa của anh, gần nhà Khang Vĩ.
Hạ Hiểu Lan đổi xe tuyết thiết Long của mình trở về, không lập tức về nhà.
Cô lại đi đến ngân hàng một chuyến, trực tiếp nói chuyện với Ngũ giám đốc.
Sau khi về đến nhà, canh thời gian, lúc này chắc mẹ cô đang ở Tây Đan bàn giao sổ sách, gửi tiền. Hạ Hiểu Lan một đường chạy đến Tây Đan, Lưu Phân quả nhiên đã xong sổ sách, chuẩn bị đi gửi tiền.
Vừa hay Mã sở trưởng cũng có mặt, đang nói chuyện gì đó với Lưu Phân.
"Chú Mã, sao chú cũng ở đây?"
Hạ Hiểu Lan từ trong xe bước xuống, Mã sở trưởng nhìn xe:
"Nghe nói cô Lưu Phân đang học lái xe, là cháu dạy hả? Xe cháu lái rất tốt, bình thường còn phải đi làm, chắc không có đủ thời gian dạy nhỉ."
Hạ Hiểu Lan lập tức có chút cảnh giác.
Từ sau khi mẹ cô ngày càng trở nên ưu tú, những người muốn tán tỉnh mẹ cô cũng ngày một nhiều.
Ai nấy cũng muốn làm cha dượng của cô, Hạ Hiểu Lan không áp lực mới lạ, hiện tại cô tạm thời có cảm tình hơn với Thang Hoành Ân. Chẳng qua không phải vì quyền lực của ai lớn, mà là do cô hiểu Thang Hoành Ân hơn.
Còn Mã sở bên này, cô chỉ nghe qua từ Ngũ giám đốc.
Chỉ biết Mã sở mấy năm trước chết vợ, sao bây giờ lại nhắm đến mẹ cô?
Biểu hiện ra bên ngoài thì rất đứng đắn, nhưng lòng người khó đoán, Hạ Hiểu Lan sẽ không hoàn toàn tin tưởng đối phương. Trong đầu hiện lên rất nhiều suy nghĩ, trên mặt lại không lộ ra:
"Chú Mã, người ta vẫn nói thời gian như nước trong biển cả, chen chút sẽ có thôi. Con tranh thủ thời gian sau giờ làm để dạy mẹ con, mẹ con cũng từ từ luyện tập, không vội vàng về thời gian, quan trọng là kỹ thuật phải tốt."
Mã sở trưởng cũng dừng đề tài ở đây, không hề mặt dày đòi ra tay giúp đỡ.
Lưu Phân cũng cảm thấy sự xuất hiện của Mã sở trưởng có hơi quá chăm chỉ.
Cô gửi tiền xong, lên xe, cuối cùng có thể cùng Mã sở trưởng nói tạm biệt.
Tâm ý của Mã sở trưởng mặc dù tốt, nhưng mặt lại hơi dữ tợn, Lưu Phân đối với người có dáng người khôi ngô thật ra có bóng ma tâm lý, dễ dàng làm cô nhớ tới Hạ Đại Quân.
Nhưng Mã sở trưởng làm người không tệ; trước kia đã chăm sóc cửa hàng quần áo của nhà cô, còn giúp cô bắt được tên theo dõi Trương Thúy, Lưu Phân cũng không tốt làm kẻ qua cầu rút ván, nói là bây giờ không cần Mã sở trưởng!
"Mẹ còn tưởng tối nay con mới về chứ, sao không ở với Chu Thành thêm một chút?"
Người trẻ tuổi yêu nhau không nên cứ thường xuyên xa cách, Hạ Hiểu Lan lái xe đi gặp Chu Thành, Lưu Phân ủng hộ.
Lưu Phân không hề hay biết, Hạ Hiểu Lan chạy xe cả chục tiếng đồng hồ, chỉ để tìm Chu Thành cãi nhau một trận, ngọt ngào ở chung không có chút nào.
Hạ Hiểu Lan cũng sẽ không nói ra để Lưu Phân lo lắng, Lưu Phân rất thích Chu Thành, cô lại hay nghĩ cho người khác, chuyện Thạch gia nói ra, chưa biết chừng còn nói Hạ Hiểu Lan hẹp hòi. Sự tình chưa có định tính, Hạ Hiểu Lan tùy tiện qua loa cho xong.
Chờ hai mẹ con đến tiệm ở tầng trệt xem sửa sang mặt tiền rồi mới về nhà, bà Vu đang dựa vào ghế nghe radio.
"Trùng hợp ghê, vừa nãy Chu Thành có gọi điện tới, hỏi con đã về nhà chưa, con gọi lại cho nó một cuộc đi?"
Hạ Hiểu Lan lắc đầu: "Cứ coi như con không nghe máy, hắn chắc chắn sẽ hỏi dì Quan thôi, con cùng mẹ đi xem sửa sang rồi, dì Quan về sớm đấy."
– Nếu cô và Chu Thành không thể thống nhất quan điểm, vẫn nên giữ yên lặng cho nhau thì tốt hơn!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận