Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 391: Đột nhiên bùng nổ fan cuồng (thêm 17) (length: 8195)

Chu lão gia tử ánh mắt sắc bén, hắn còn đặc biệt công bằng, Hạ Hiểu Lan không biện pháp từ chối loại yêu cầu này.
Giới thiệu bản thân?
Kỳ thật Chu Di và những người khác gây khó dễ cũng không sai, nàng đích xác là người ở nông thôn tỉnh Dự Nam. Chỉ là tình hình kinh tế trong nhà quá khó khăn, nhờ nàng cố gắng mới thay đổi được... Nếu vào mấy tháng trước, Chu Thành đưa nàng về nhà, Hạ Hiểu Lan dù có một bụng hùng tâm tráng chí, cũng không có chút thành tích thực tế nào để chứng minh bản thân.
Tình huống đó, chắc chắn là tệ nhất.
Hạ Hiểu Lan không khỏi nhìn về phía Chu Thành, đây là thời điểm thích hợp nhất, Chu Thành đã sớm quyết định rồi đúng không?
Chu Thành định lên tiếng, Hạ Hiểu Lan lắc đầu, lúc này, đương nhiên là chính cô phải lên tiếng!
Đô đô —- Bên ngoài vang lên hai tiếng còi xe, Quan Tuệ Nga thầm nghĩ lúc này đến thật không đúng lúc, nàng vẫn chờ Hạ Hiểu Lan nói ra điều gì. Chu lão gia tử có ánh mắt tinh tường nhất, nàng cũng cảm thấy Hạ Hiểu Lan khác với những gì nàng tưởng tượng, cái cảm giác không phù hợp đó khiến Quan Tuệ Nga thấy không vừa ý.
Đúng lúc này, Chu Quốc Bân tan làm về!
Quan Tuệ Nga chạy ra mở cửa, Chu Quốc Bân cầm cặp tài liệu về nhà. Tài xế đều không hiểu, hôm nay lãnh đạo có hội nghị ở Bắc Đới Hà, vốn định ở lại một đêm, nơi ăn ở đã sắp xếp xong xuôi mà lãnh đạo vẫn muốn gấp gáp trở về.
Chu Quốc Bân có thể không về sao, Chu Thành lần đầu đưa bạn gái về nhà, vốn là để ra mắt cha mẹ, nếu hắn không xuất hiện thì quá xem thường cô gái rồi!
Cô gái nhỏ tuổi hơn Chu Thành, trong lòng sẽ suy nghĩ nhiều cũng là điều dễ hiểu.
Chu Quốc Bân đứng ở hành lang gần cửa ra vào đã nhìn thấy trong phòng khách có rất nhiều người đang ngồi.
"Hửm?"
"Ba mẹ đều đến, còn có hai em gái nhà anh nữa, lát nữa em sẽ giải thích cho anh."
Quan Tuệ Nga một câu nói qua tình hình hiện tại, Chu Quốc Bân đã nhìn thấy cô gái mặc đồ đỏ đang đứng bên ghế sofa.
Cô bé này trông thật xinh đẹp, trách sao Chu Thành lại thích. Bất quá Chu Thành cũng không phải là loại người chỉ thích ngoại hình, nếu chỉ vì vẻ ngoài, Chu Thành sẽ chỉ hẹn hò thôi chứ không dẫn về nhà. Chu Quốc Bân có thể đoán chắc đến bảy tám phần cách làm việc của con trai mình, Chu Thành chắc chắn có sự tự tin rất lớn là cô gái này sẽ được gia đình chấp nhận mới dám dẫn về nhà vào thời điểm này.
"Hiểu Lan, đây là ba của anh. Ba, đây là bạn gái của con, Hạ Hiểu Lan."
"Chào chú Chu ạ."
Chu Quốc Bân xua tay, "Cháu tốt; mau ngồi đi, vừa nãy các cháu đang nói đến đâu rồi, có phải là bác về làm gián đoạn cuộc trò chuyện của các cháu không?"
Cô út của Chu Thành cười gật đầu, "Đúng vậy đó, vừa nãy ba cháu đang định bảo Hiểu Lan giới thiệu bản thân, nhị ca anh về đúng lúc đó, cùng nhau nghe luôn đi."
Cô út và dượng út đều khá thật thà, hay nói đúng hơn là khá thông minh, tuy rằng bà Chu bảo họ đến xem "con dâu", nhưng việc Chu Thành tìm đối tượng như thế nào, nhị ca và nhị tẩu đều không phản đối, đến lượt cô út này quản sao?
Chu Quốc Bân lập tức cảm thấy hứng thú.
Anh tìm một chỗ ngồi xuống, người nhà họ Chu đều nhìn Hạ Hiểu Lan, có người thiện ý như bà Chu, có người trung lập như cô út của Chu Thành, đương nhiên cũng có người nghi ngờ.
Chu Thành trong lòng nóng như lửa đốt, Hạ Hiểu Lan cố tình không cho hắn bộc phát.
Chu lão gia tử có thái độ rất tôn trọng người khác, Hạ Hiểu Lan không cảm thấy bị làm nhục, giới thiệu bản thân một chút, coi như là phỏng vấn cũng được?
"Ông nội Chu bảo cháu giới thiệu bản thân, vậy cháu xin phép nói một chút ạ. Cháu sinh ra ở một thôn nhỏ thuộc huyện An Khánh tỉnh Dự Nam, hồi còn bé không hiểu chuyện, cũng không biết mình muốn gì, tốt nghiệp cấp hai là không đi học nữa. Sau này trong nhà xảy ra vài chuyện, cháu liền theo mẹ rời khỏi nhà cũ, chuyển đến nhà cậu. Như thế này thì không phải là ăn nhờ ở đậu sao, cháu cũng không thể giống như trước chỉ biết kiếm sống qua ngày, đất nước đổi mới mở cửa, cháu liền nghĩ muốn thử tự mình kinh doanh một chút..."
Chu Di nhướng mày, cái gì mà "Theo mẹ rời khỏi nhà cũ", chẳng lẽ không phải như cô nghĩ sao?!
Hạ Hiểu Lan có phải điên rồi không, ai lại lần đầu ra mắt người nhà bạn trai mà lại mang cả chuyện cha mẹ ly hôn ra nói vậy!
Hạ Hiểu Lan đương nhiên nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt người nhà họ Chu, cô cũng không ngốc, mà là cảm thấy hoàn cảnh nhà mình vốn là như vậy, ly hôn không phải là lỗi của Lưu Phân, có gì phải ngại chứ?
Chu Thành đứng phía sau Hạ Hiểu Lan, đặt tay lên vai cô, cho cô sự ủng hộ.
Hạ Hiểu Lan rất thản nhiên, lập tức nói đến chỗ trọng tâm: "Lúc đi buôn bán gặp phải lưu manh quấy rối, Chu Thành đã cứu cháu, giúp cháu đưa lũ lưu manh đó đến đồn công an, hai người cháu quen nhau như vậy đó. Làm ăn có chút vốn, cháu liền nghĩ sẽ tiếp tục đi học, không chỉ nâng cao trình độ mà còn học hỏi được những điều mới mẻ, vào tháng 10 năm ngoái cháu tham gia kỳ thi phân ban cao trung của thị trấn, chuẩn bị trong mấy tháng, tháng 7 vừa rồi cháu tham gia kỳ thi đại học, sau đó —— "
Hạ Hiểu Lan ngừng lại, những lời tiếp theo mà tự cô nói ra có vẻ giống như đang khoe khoang.
Cô còn đang trông chờ Chu Thành sẽ tiếp lời thì dượng út vẫn luôn im lặng đột nhiên kêu lên một tiếng "A": "Cô là Hạ Hiểu Lan đúng không? Hạ Hiểu Lan của tỉnh Dự Nam!"
Cô út Chu đánh vào tay chồng một cái, không phải đã nói là sẽ im lặng sao, giờ nổi điên gì vậy! Hạ Hiểu Lan đã giới thiệu tên tuổi rồi, quê quán cũng nói rõ ràng, cần gì anh phải lắm mồm nhắc lại làm gì.
Dượng út vô cùng kích động, anh đang làm ở phòng quy hoạch phát triển của bộ giáo dục, chức vụ thì không nổi bật trong nhà họ Chu, bình thường cũng đã quen làm người im lặng. Phòng quy hoạch phát triển có nhiệm vụ xây dựng quy hoạch dài hạn về sự nghiệp giáo dục toàn quốc, phụ trách công tác thống kê các thông tin cơ bản về giáo dục toàn quốc, sau đó phân tích những thông tin đó, còn có trách nhiệm lập kế hoạch tuyển sinh của các trường đại học... Tình hình thi đại học hằng năm tuy không hoàn toàn do phòng quy hoạch phát triển của dượng út quản lý, nhưng cũng liên quan mật thiết đến cơ quan này.
Trước đây dượng út đã cảm thấy cái tên "Hạ Hiểu Lan" này rất quen, chẳng qua lúc đó không nghĩ tới thôi, hiện tại sau khi Hạ Hiểu Lan giới thiệu chi tiết bản thân, dượng út lập tức nhớ ra.
Anh không những ngắt lời Hạ Hiểu Lan mà còn kích động đứng phắt dậy:
"Cô là Hạ Hiểu Lan, người ở Phụng Hiền thị tỉnh Dự Nam, trường Nhất Trung An Khánh, đúng không?"
Hạ Hiểu Lan gật đầu, dượng út sao thế này, giống như fan gặp thần tượng vậy, Hạ Hiểu Lan mơ hồ đoán ra được chút gì đó nhưng cảm thấy sẽ không khéo vậy đâu.
Dượng út giơ tay lên, đột ngột chỉ vào Chu Di, "Con gây khó dễ cho cô ấy làm gì, con có biết cô ấy xuất sắc đến nhường nào không hả! Cả nước có hơn 1 triệu thí sinh dự thi, cô ấy đạt tổng điểm đứng thứ ba toàn quốc, là thủ khoa khối tự nhiên của tỉnh Dự Nam đó, thi đại học được 616 điểm, tôi nhớ là cô ấy dự thi vào đại học Thanh Hoa, chắc chắn là trúng tuyển, không đậu thì nhất định là có sai sót trong khâu tuyển sinh... Hiểu Lan, cô chỉ kém thủ khoa toàn quốc có 4 điểm."
Trong giọng nói của dượng út, mang theo nỗi tiếc nuối sâu sắc.
Năm nay, thủ khoa toàn quốc thi được 620 điểm.
Á khoa được 617 điểm, người đứng thứ ba chính là Hạ Hiểu Lan với tổng điểm 616.
Hơn một triệu thí sinh tham gia kỳ thi, mức độ khó khăn chẳng kém gì khoa cử thời xưa, Hạ Hiểu Lan đoạt "thám hoa" là hoàn toàn xứng đáng. Thêm việc năm ngoái cô mới bắt đầu ôn thi lớp 12, dượng út cảm thấy khoảng cách 4 điểm thực chất là quá nhỏ, thủ khoa toàn quốc không phải là học sinh của năm đó, có thời gian ôn luyện nhiều hơn Hạ Hiểu Lan!
Lời nói của dượng út trực tiếp khiến những người nhà họ Chu bên ngoài Chu Thành đều há hốc mồm.
Chu Di lắp bắp, "... Dượng út, chắc là dượng tính sai rồi chứ?"
(Ngủ ngon, mai gặp lại, rốt cuộc đã có thêm một chương nữa rồi, cố gắng tìm lại cảm giác thôi)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận