Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 344: Đại ngạch trung tiểu tôm (thêm 6) (length: 10394)

Hạ Hiểu Lan một người không phải dân chuyên ngành, bị ép thành một người có thể xem bản vẽ kiến trúc chuyên nghiệp.
Cung Dương một học sinh hệ mỹ thuật, bước lên con đường không thể quay lại trong Càn gia.
Hai kẻ nửa vời hời hợt tụ tập lại, có thể đánh bại được công ty chuyên nghiệp Hồng Kông không? Đối thủ cạnh tranh trong nước Hạ Hiểu Lan căn bản không để vào mắt, vì thẩm mỹ hạn chế, nàng cho rằng mình làm thiết kế, thế nào cũng phải mạnh hơn thẩm mỹ trang hoàng trong nước hiện tại. Chưa kể đến việc, nàng đã ở bao nhiêu khách sạn phong cách khác nhau, nếm qua bao nhiêu nhà hàng cao trung cấp?
Đương nhiên, phong cách trang hoàng khách sạn của chính phủ thành phố, một chút bình dân cũng có thể chấp nhận.
Không thể quá xa hoa, không thể keo kiệt, không thể quá thời thượng đến mức khiến lãnh đạo không chấp nhận được, những yêu cầu này đều phải nghĩ đến!
Từ việc chỉnh lý một chút bản vẽ mặt bằng, Hạ Hiểu Lan cùng Cung Dương gần đây hai ngày thật sự là trừ lúc ngủ không ở cùng nhau, cả ngày hai người đều đắm mình vào công việc chung. Thư viện người ra người vào, rõ ràng không thích hợp để hai người thảo luận chuyện này. Nhưng ngoài thư viện, cũng không dễ tìm được địa điểm thích hợp... Thương Đại vốn có chuyên ngành kiến trúc học, năm 1963 Học viện Công nghiệp Thương Đô thành lập, chuyên ngành kiến trúc học của Thương Đại liền được điều chỉnh sang hệ Công trình kiến trúc dân dụng của Học viện Công nghiệp Thương Đô, trong lúc náo động thì chuyên ngành kiến trúc học ngừng tuyển sinh, cho đến năm 1981 mới khôi phục tuyển sinh hệ chính quy 4 năm chuyên ngành này.
Thương Đại không có hệ Kiến trúc cũng không sao, chỉ cần có thể tìm được sinh viên hệ Kiến trúc đến dạy nàng xem bản vẽ là được.
Năm nay trường học nào mà không có quan hệ hữu nghị, cùng tồn tại ở Thương Đô, Thương Đại và viện thương công cũng cần quan hệ hữu nghị, dù Cung Dương không quen sinh viên hệ Kiến trúc của viện thương công thì Trác Na chắc chắn quen biết.
Thư viện không được, địa điểm là ở văn phòng của một giáo viên nào đó trong hệ Mỹ thuật của Thương Đại.
Sinh viên đều có thể xin phép ra ngoài vẽ thực tế, giáo viên hệ Mỹ thuật thường không ở trường mấy ngày, cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Cung Dương xem như một đệ tử tốt, có thể mượn được văn phòng của giáo viên.
Hạ Hiểu Lan liền ở nơi này tiếp thu sự phụ đạo của học tỷ chuyên ngành kiến trúc viện thương công — Hạ Hiểu Lan cố ý yêu cầu học tỷ mà không phải học trưởng, chỉ sợ học trưởng khác phái sẽ hiểu lầm, ngoại hình mang đến cho Hạ Hiểu Lan rất nhiều tiện lợi, có đôi khi cũng thêm không ít phiền toái rắc rối. Nàng bây giờ không rảnh cùng học trưởng đồn chuyện xấu, một ngày đều hận không thể có 48 giờ để dùng!
Sau đó Hạ Hiểu Lan liền bắt đầu cùng Cung Dương cùng nhau vẽ.
Hai người ở văn phòng giáo viên cả mấy ngày, trừ khi ăn cơm và đi WC, Hạ Hiểu Lan chỉ khi tối về nhà mới ra khỏi phòng làm việc.
Ngày 10 tháng 6, nàng và Cung Dương hoàn thành tất cả phương án thiết kế, Hạ Hiểu Lan đem bản thảo thiết kế giao cho Lý Đống Lương vừa trở về Thương Đô, bảo hắn mang đi Bằng Thành, còn nàng thì gục đầu xuống ngủ. Từ đây về sau, việc có đấu thầu thành công hay không đã không còn liên quan gì đến Hạ Hiểu Lan.
Lúc này, khoảng cách kỳ thi đại học năm 84, chỉ còn lại 26 ngày.
Hạ Hiểu Lan trên tờ lịch ngày, dùng bút đỏ khoanh tròn mấy chữ ngày 7 tháng 7.
… Lưu Dũng đang vội vã trên con đường đấu thầu, hắn cũng là lần đầu làm chuyện này, nếu không có Hạ Hiểu Lan giúp chuẩn bị tài liệu, hắn đã hoàn toàn mù tịt.
Hắn tìm người phụ trách nhà hàng, chính là muốn cùng đối phương khai thông, dù sao yêu cầu về đại tiệc sảnh của khách sạn, không ai có thể hiểu rõ hơn đối phương. Quan hệ giao thiệp không phải điểm yếu của Lưu Dũng, mặt tiền cửa hàng Lam Phượng Hoàng thuê như thế nào được, hắn có thể nhờ phó xưởng trưởng Viên Hồng của nhà máy bông số ba hỗ trợ, liền có thể thiết lập được quan hệ với người phụ trách nhà hàng. Gan lớn cẩn trọng mặt dày, việc người khác không nghĩ tới mình cũng muốn có thể làm được, Lưu Dũng có thể nói là vô cùng thuần thục.
Đương nhiên, cũng không thể thiếu tự mình chạy đến khách sạn xem xét hiện trường, bản vẽ mặt bằng kiến trúc là một chuyện, khảo sát hiện trường là không thể thiếu.
Sau đó lại cùng bên Thương Đô khai thông, cuối cùng mới xác định được phương án cho nhà hàng.
Ngày 13 tháng 6, cuộc đấu thầu khách sạn của chính phủ thành phố Bằng Thành chính thức bắt đầu.
Đến đấu giá, quả nhiên có công ty Hồng Kông nói tiếng phổ thông kiểu Cảng, còn có đơn vị xây dựng cơ bản có tiếng trong nước, Viễn Huy của Lưu Dũng không có chút danh tiếng nào, quy mô và tư lịch đều nhỏ nhất. Tên Viễn Huy đủ vang dội, nhưng lại kẹp giữa mấy công ty đấu giá lớn, may mà Lưu Dũng không hề keo kiệt, lại từ chỗ Bạch Trân Châu mua được đồng hồ lậu với giá thấp, xách cặp công văn, đi theo phía sau Lý Đống Lương, trông có vẻ rất giống phong thái ông chủ.
Kính cẩn sau lưng kẻ mặc áo rách, Lưu Dũng muốn là bộ dạng một nông dân mặc đồ cũ kỹ, vóc dáng gầy teo nhỏ thó, e là sẽ bị người khác xem thường.
Bây giờ thì sao, ai cũng không biết lai lịch của hắn.
Dù sao thư đấu giá chỉ có người đấu thầu mới có thể xem, tư chất nông cạn của Viễn Huy, đối thủ cạnh tranh lại không hiểu rõ.
Trong cuộc đấu thầu, Lưu Dũng không thấy được Thang thúc thúc mà Hạ Hiểu Lan nhắc tới. Ngược lại người đưa tư liệu cho hắn là Tiểu Vương, Tiểu Vương đi bên cạnh một thanh niên khoảng 30 tuổi, lướt qua người Lưu Dũng mà không hề nhìn, chớ nói chi đến chào hỏi với hắn.
Lưu Dũng cũng không ngốc, ở trước đám đông cùng Tiểu Vương nói chuyện thân thiết làm gì.
Mối quan hệ của hắn cũng không tính là gì, có thể tới tham gia đấu giá, ai mà không có quan hệ.
Người Hương Cảng vì sao chạy tới, không phải cũng muốn thông qua hạng mục trang hoàng khách sạn, tiếp theo bắt lấy vụ trang hoàng "Khách sạn Nam Hải" vào năm sau sao!
Tham vọng thì ai cũng có, giống như lời cháu gái hắn nói, trước cứ lấy được những gì có thể, rồi bàn chuyện khác.
Lưu Dũng thật sự rất tập trung vào việc đấu thầu đại tiệc sảnh của khách sạn, còn việc trang hoàng khách sạn năm sao thì chỗ như thế nào hắn còn chưa thấy qua… À, trên sách xem qua ảnh màu, như thế tính được không?
"Cảm ơn các vị hôm nay đã có thể đến tham gia hoạt động đấu thầu khách sạn chính phủ thành phố Bằng Thành, thời hạn cuối nộp hồ sơ đấu thầu là 10 giờ sáng, các vị lãnh đạo và người phụ trách sẽ họp thương lượng để đưa ra kết quả cuối cùng vào lúc 3 giờ chiều, xin các vị kiên nhẫn đợi."
Ba giờ chiều?
Lưu Dũng tính toán, thấy hôm nay phải ăn trưa tại nhà ăn của khách sạn.
Thực tế chỗ đãi khách cũng có trang hoàng đơn giản, nhà ăn cũng có thể nấu ăn, chỉ là chính phủ thành phố không hài lòng với việc khách sạn "đơn sơ", nên mới có cuộc đấu thầu trang hoàng lần này.
"Lương Đống, hai ngày nay ngươi chắc là mệt muốn chết rồi, trưa ta sẽ ăn ngon một bữa."
Lý Đống Lương chạy đến Thương Đô lấy bản thiết kế, đi đi về về hơn 70 tiếng đồng hồ, toàn ngồi ghế cứng, giữa chừng cũng không có chút chậm trễ.
Có tiền rồi thì có khổ gì đâu.
Lý Đống Lương hồi Thương Đô lấy bản thiết kế, thấy Hạ Hiểu Lan đi đường cũng như mơ ngủ, hắn không còn cảm thấy chút khổ của mình là gì. Không có học thức không có kỹ thuật, chỉ biết một chút quyền cước, người ta Hạ tiểu thư vừa lớn lên xinh đẹp, điều kiện tìm đối tượng tốt như vậy, đọc sách lại lợi hại, buôn bán cũng kiếm ra tiền, còn chịu được khổ, hắn ngồi chút xe đi lại tính là gì!
Lưu Dũng dẫn Lý Đống Lương tới nhà ăn ngồi xuống, hắn quen thuộc với người phụ trách, một đám người đấu thầu đều đến nhà ăn dùng cơm, cố ý Lưu Dũng hai người lên món trước. Một nhân viên công tác của công ty Hồng Kông liền không phục, "Viễn Huy là công ty nhỏ nhặt nha, chưa từng nghe qua, đúng là không biết tự lượng sức mình."
Lưu Dũng không nghe hiểu, Lý Đống Lương lại nghe hiểu tiếng Quảng Đông, hắn đứng lên cúi người nói:
"Lão bản, có người nói năng không sạch sẽ, có muốn tôi..."
Lưu Dũng phản ứng rất nhanh, giả vờ quát lớn Lý Đống Lương: "Ngồi xuống ngồi xuống, chúng ta là đến làm ăn, hòa khí sinh tài nha. Ở chỗ này nói chuyện phải chú ý, có gì thì đợi hôm nay xong việc rồi nói."
Lý Đống Lương từng đóng kịch ở Thương Đô rồi, lúc này vô cùng phối hợp, dùng ánh mắt hung ác liếc qua mấy người công ty Hồng Kông, đối phương không khỏi rùng mình. Để sau hôm nay rồi nói, hai người này chẳng lẽ có bối cảnh xã hội đen sao? Xã hội đen đến làm trang hoàng cũng không có gì lạ, xã hội đen Hồng Kông còn lấn sang cả giới điện ảnh nữa.
Một đại diện của Tổng công ty Hoa Kiến nhìn chằm chằm món cá hấp xì dầu trong đĩa, Tổng công ty Hoa Kiến thành lập vào năm 1982, tháng 3 năm ngoái chính thức đăng ký, tiền thân là tổng cục kiến thiết cơ bản quốc gia. Ở đời sau, nó là đơn vị duy nhất của Hoa Quốc có tổng thầu thi công công trình nhà ở kiến trúc, tổng thầu thi công công trình quốc lộ, tổng thầu thi công công trình công cộng đô thị với ba tư chất đặc cấp siêu đại.
Lúc này, Tổng công ty Hoa Kiến cũng không để ý đến hạng mục trang hoàng khách sạn đã bị chia nhỏ thành mấy bộ phận nhỏ, mục tiêu của Hoa Kiến đương nhiên là "Khách sạn Nam Hải" năm sau.
Ngoài Tổng công ty Hoa Kiến ra, còn có đại diện của Nhất Kiến Nam Thông, Tam Kiến.
Viễn Huy là công ty tư nhân duy nhất trong số mấy công ty đấu thầu trong nước. Lưu Dũng có thể thản nhiên ngồi giữa những ông lớn này mà tỏ vẻ ung dung, phần nhiều là do hắn vô tri, mới không biết sợ.
Tại một văn phòng nào đó của khách sạn, tất cả thư đấu thầu đều được mở ra, từng bộ phận được đọc.
Thang Hoành Ân không đến, người đến lại là bí thư Bành.
Nghĩ đến sự phân phó của lãnh đạo, bí thư Bành có chút bất đắc dĩ, tư chất của Viễn Huy thực sự quá kém. Kém đến mức những người khác không hề có hứng thú với thư đấu thầu của Viễn Huy, bí thư Bành tận tâm tận trách tự mình mở tư liệu của Viễn Huy ra... Ơ, lại có chút không giống với những gì ông tưởng tượng.
Viễn Huy làm thành một album ảnh về các công trình trang trí của mình.
Tuy rằng chỉ có ba trường hợp, mấy chục tấm ảnh màu sắc rực rỡ, dễ dàng có thể phân chia thành ba phong cách khác nhau.
Bí thư Bành không khỏi nghiêm túc xem tiếp, bao gồm cả phương án thiết kế mà Viễn Huy đưa ra cho khách sạn - Viễn Huy muốn đấu thầu trang trí bộ phận nhà hàng của khách sạn, lại đưa ra thiết kế trang hoàng toàn bộ khách sạn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận