Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1066: Người thắng phong độ (length: 8439)

Hạ Hiểu Lan nói chắc chắn như vậy, Chu Thành rất tò mò.
Hạ Hiểu Lan liếc hắn một cái, "Cha mẹ càng phản đối, nàng càng cảm thấy mình đang giữ gìn chân ái, đường tỷ của ngươi nếu không đối đầu với người nhà, Viên Hàn cũng sẽ ở bên xúi giục. Không cho Chu Di đối lập với người nhà, làm sao hắn có thể trói chặt Chu Di bên cạnh? Bây giờ là thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt của hắn và Chu Di, không thừa dịp nhiệt độ này đem gạo sống nấu thành cơm chín, ngày nào đó Chu Di đầu óc không còn mê muội nữa thì sao!"
Hạ Hiểu Lan không phải chuyên gia tình yêu, nàng đối với chuyện tình cảm, đời này mới nếm thử tư vị, căn bản không có tư cách chỉ điểm người khác.
Nhưng Hạ Hiểu Lan biết phân tích lòng người, đặt bản thân vào góc độ của Viên Hàn, làm sao để có lợi nhất.
Chu Di hiện tại phải vì Viên Hàn mà trở mặt với người nhà, tương lai cho dù tỉnh ngộ cũng đã muộn, hiện tại càng ầm ĩ, tương lai càng khó xuống đài... Khi hiểu Viên Hàn là người thế nào thì có thể đã quá muộn, đã kết hôn sinh con với Viên Hàn thì làm sao cô ta xuống đài? Cũng chỉ giả vờ không biết gì cả, nhắm mắt làm ngơ đi tiếp, tiếp tục bảo vệ 'chân ái' của nàng.
Chu Thành nghe Hạ Hiểu Lan nói mà nhíu mày.
Viên Hàn trông có vẻ thông minh, người như vậy mà dồn hết tâm tư vào phát triển sự nghiệp thì cũng không kém.
Nhưng người có dã tâm sẽ muốn tạo cho mình một lớp bảo hiểm, tự mình phấn đấu, đâu có dễ dàng hơn làm con rể nhà họ Chu?
Ăn một bữa cơm với Viên Hàn, Chu Thành đã ghê tởm hết mức.
Chu Di thà tìm tiểu bạch kiểm mà nuôi, cũng nên tìm người có gia cảnh trong sạch, nhìn xem không ghê tởm.
Viên Hàn bây giờ có thể đạp đổ vợ trước để chọn Chu Di, nhà họ Chu cứ mãi cường thịnh thì còn được, hễ mà gặp khó khăn gì thì Viên Hàn chắc chắn cũng sẽ đạp đổ Chu Di thôi.
Chu Thành không phải không qua được chuyện tình cảm, Chu Di bị đạp thì cứ bị đi, người đầu óc hồ đồ nên nếm chút khổ.
Chu Thành là người có tính cách như thế nào, sao có thể để người khác mượn nhà họ Chu mà leo lên?
"Ta không nói với Đại bá mẫu, chuyện này ta sẽ trực tiếp nói với Đại bá. Trong nhà Chu Di, Đại bá mới là người thật sự làm chủ."
Đại bá nếu biết con gái mình tìm cho ông một đứa con rể như thế, Viên Hàn thế nào cũng không nháo lên nổi.
Hạ Hiểu Lan cũng không khuyên nữa.
Hy vọng mọi chuyện thật sự có thể giải quyết đơn giản như vậy.
Chu Di không thể đáng tin cậy một lần sao?
Hạ Hiểu Lan nói mặc kệ, nhưng Chu Thành nếu cần vì chuyện này mà bận rộn, Hạ Hiểu Lan vẫn sẽ không nhịn được mà giúp đỡ.
Nàng còn bận rộn chuyện bên Bằng Thành, Cát Kiếm hẳn là đã sửa sang xong móng nền của Kim Sa Trì rồi chứ? Còn mẹ nàng đi Dương Thành lấy hàng, hôm qua phải đến ga rồi mới đúng, theo lời Vu nãi nãi nói thì hẳn là bà đã nói chuyện kết hôn của Hạ Đại Quân và Tiểu Vũ cho Thang Hoành Ân, để Thang đại thị trưởng bận lòng đi... Ai, chuyện này quả thật là đang tạo cơ hội cho Thang đại thị trưởng.
Một bên thì phiền lòng chồng trước, một bên thì tiếp cận Thang thị trưởng.
Nếu là Hạ Hiểu Lan ở vị trí người mẹ, chắc cũng không thể nào cưỡng lại được bao lâu.
Cho nên Thang đại thị trưởng mới chắc chắn như vậy, cho rằng Hạ Hiểu Lan sớm muộn gì cũng là người một nhà.
Sớm bắt đầu dẫn dắt Lưu Dũng, dù sao cũng là đại cữu ca tương lai, Lưu Dũng nếu sống không tốt thì Thang Hoành Ân có mặt mũi ở đâu?
Hạ Hiểu Lan và Chu Thành ăn bữa cơm này mà cả hai đều nặng trĩu tâm sự.
Chu Thành đã quyết định buổi tối sẽ đi tìm Đại bá Chu Văn Bang để nói chuyện.
Hạ Hiểu Lan cũng quyết định phải khai thông cho Thang đại thị trưởng.
Ai ngờ vừa về nhà gọi điện thoại, Thang thị trưởng lại không có ở nhà.
Sắc mặt Hạ Hiểu Lan lập tức tối sầm, Thang thị trưởng không ở Bằng Thành, chỉ cần dùng ngón chân cũng có thể đoán được là đi đâu.
...
Thang Hoành Ân không làm Hạ Hiểu Lan thất vọng, mỗi lần Lưu Phân đến Dương Thành lấy hàng, đối với Thang Hoành Ân mà nói đều là cơ hội để hai người gặp gỡ.
Một người ở Kinh Thành, một người ở Bằng Thành, khoảng cách quá xa, Thang Hoành Ân cũng không thường xuyên có thể gặp Lưu Phân. Anh là người có công việc trong người, vé máy bay đi Kinh Thành cũng không tiện, vì việc riêng mà đi đi lại lại Kinh Thành, Thang Hoành Ân không thể nào dùng tiền chung chi để chi trả.
Mỗi tuần đều đi một chuyến, tiền lương một tháng của anh miễn cưỡng đủ dùng, nhưng về thời gian thì không cho phép.
Nếu lại không nắm lấy cơ hội Lưu Phân đến Dương Thành lấy hàng, chẳng phải là để người như Đồn trưởng kia có cơ hội gần quan được ban lộc sao?
Thang Hoành Ân sau khi phát hiện ra mối nguy tiềm ẩn của Lưu Phân, đã nhờ người chiếu cố Lưu Phân, không cần đến Mã sở trưởng phải ra tay nữa. Làm việc tốt mà không cần lưu danh mới là người tốt... Trong lúc vừa muốn làm người độc thân và muốn làm việc tốt được lưu danh, Thang Hoành Ân đã dứt khoát lựa chọn cái sau.
Lần này đón được Lưu Phân, Thang Hoành Ân liền hào hứng khoe khoang thành tích.
Lưu Phân lắp bắp nói tiếng "Cám ơn", Thang Hoành Ân tỏ ra hổ thẹn: "Ta nên nghĩ đến sớm hơn, nhưng dù sao vẫn phải cám ơn Mã sở trưởng, lần sau ta đi Kinh Thành, nhất định sẽ mời Mã sở trưởng ăn cơm."
Tiểu Vương vểnh tai lên nghe.
Vu nãi nãi đã cho cậu ăn hai ngày khổ qua, muốn cậu học tập lãnh đạo cho tốt.
Có thể là ấn tượng khổ qua quá sâu sắc, cậu cứ nhớ mãi lời của Vu nãi nãi, không nhịn được mà suy đoán ý tứ phía sau mỗi lời nói hành động của lãnh đạo, giống như bây giờ.
Lãnh đạo đang nói chuyện với đồng chí Lưu Phân, cậu nên bịt tai lại, giả vờ như không nghe thấy mới đúng.
Nhưng thật sự không nhịn được mà... Lãnh đạo làm quá rõ ràng, muốn xác định mối quan hệ với đồng chí Lưu Phân, còn muốn cho tình địch Mã sở trưởng một đòn thật mạnh.
Đáng thương Mã sở trưởng, chỉ sợ con tim cũng muốn tan nát.
Tiểu Vương còn có thể nhìn thấu, Lưu Phân đâu phải là ngốc nghếch thật sự.
Mời Mã sở trưởng ăn cơm?
Có vẻ không hay cho lắm thì phải.
Lưu Phân làm việc không thích làm người khác mất mặt, điều này có liên quan đến tính cách của bà: "Mời Mã sở trưởng ăn cơm à? Để tôi mời ông ấy một bữa, cám ơn ông ấy trước đây đã chăm sóc, còn anh...anh không cần phải ra mặt đâu."
Thang Hoành Ân nếu trong lúc ăn cơm mà giới thiệu bản thân, chắc chắn sẽ là một đòn đả kích nặng nề đối với Mã sở.
Thang Hoành Ân cười, "A Phân, đã quyết định thì nên dứt khoát, do dự cũng chỉ làm tổn thương người khác, nói rõ ràng ra thì đồng chí Mã cũng có thể sớm bước tiếp."
Không thích Mã sở trưởng thì hà cớ gì lại cho Mã sở trưởng hy vọng?
Thang Hoành Ân bây giờ dù là người thắng cuộc, dù sao cũng là đàn ông, nếu không triệt để ép lui tình địch thì anh ở Bằng Thành cũng sẽ không yên tâm.
Lưu Phân suy nghĩ một lát rồi vẫn gật đầu, nụ cười của Thang Hoành Ân càng thêm sâu sắc. Phong độ của người chiến thắng? Xin lỗi, anh cũng không ngốc, trong chuyện nam nữ còn nói phong độ, chẳng phải là muốn đem người hợp ý dâng cho người khác hay sao!
Hai người giờ đang cùng nhau ngồi trong xe, lần này là Thương Đô mở xe đi Dương Thành, Lưu Phân đến để đón con dâu Lý Phượng Mai. Lần này là lấy hàng chuyển mùa, hai người chắc chắn sẽ đi cùng nhau chọn hàng. Lưu Phân đến Dương Thành trước một ngày, đi loanh quanh một vòng ở chợ bán sỉ, còn Lý Phượng Mai thì tàu hỏa đến muộn một ngày.
Tàu hỏa vào ga.
Tàu dừng lại.
Một đám hành khách tràn xuống, Tiểu Vương cố sức phân biệt trong đám đông.
Lưu Phân dứt khoát cũng xuống xe.
Một người đi đến bên cạnh bà, che mặt bằng túi xách, che che đậy đậy.
"Đi nhanh đi nhanh, nóng chết đi được, chúng ta nhanh chóng về nhà trọ."
Người này chính là Lý Phượng Mai vừa xuống xe lửa!
Lưu Phân bị Lý Phượng Mai kéo đi, Tiểu Vương chạy chậm đến mở cửa xe. Lý Phượng Mai cũng không kịp để ý hình tượng trước mặt Thang thị trưởng, mông ngồi lên ghế phụ lái, "Thật sự cám ơn ngài, thời tiết thật quá nóng, có xe đến đón thì hơn bất cứ cái gì rồi."
Vẻ mặt Lý Phượng Mai có chút kích động, như là đang trốn ai, đến nỗi trước mặt hắn cũng không để ý mà khẩn trương.
Rốt cuộc là có người nào mà làm Lý Phượng Mai tránh né đến vậy?
Thang Hoành Ân một bên bảo Tiểu Vương lái xe, một bên nhìn vào đám đông ở nhà ga.
Đột nhiên, anh nhìn thấy một người đàn ông quen thuộc, dìu một cô gái trẻ tuổi xuống xe, giang hai tay, cẩn thận đỡ cô gái... Thì ra là vậy!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận