Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 728: Quanh co lộ tuyến (length: 8200)

Lương Bỉnh An cũng biết, công việc mất rồi, muốn giành lại cơ hội là rất nhỏ.
Nhưng người ta luôn muốn có chút hy vọng, có cái ý nghĩ, hắn nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy là cái tên đối tượng của Hạ Hiểu Lan đang giở trò, có thể để hắn làm tiếp, nói không chừng còn có thể nâng hắn dậy.
Báo thù thì không dám, Hạ Hiểu Lan vừa độc lại ác, đầu óc thông minh còn có chỗ dựa, Lương Bỉnh An rất kiêng kỵ nàng.
Chính là đối tượng của Hạ Hiểu Lan đã nâng hắn lên không trung rồi thả rơi xuống đất, Hạ Hiểu Lan hiện giờ thi đậu đại học Thanh Hoa, tiền đồ về sau rất rộng mở lại còn kết hôn với người có gia thế bối cảnh... Lương gia cần cái mối quan hệ thông gia này, Lương Bỉnh An thì vô dụng, còn Lương Hoan và Lương Vũ còn có thể trông cậy vào đâu!
Vốn dĩ trông chờ vào Lương Hoan, ai ngờ Lương Hoan không biết cố gắng, Lương Bỉnh An đối với việc cô ta thi đậu đại học không có chút lòng tin nào.
Nếu không làm được cán bộ, cứ mãi là dân đen thì xong đời, từ gia đình cán bộ lưu lạc đến tầng lớp thị dân nhỏ bé, thật sự quá đau khổ.
Trước kia có đặc quyền, giờ không có địa vị xã hội, không có ai tôn kính Lương Bỉnh An, sự chênh lệch trước sau khiến Lương Bỉnh An như bị giày vò trong Địa Ngục. Hắn phải nghĩ cách ra khỏi cái nhà tù này, để Lưu Phương qua lại với nhà mẹ đẻ một lần nữa, đó là biện pháp duy nhất mà Lương Bỉnh An có thể nghĩ ra lúc này.
"Cái tính tình của Hạ Hiểu Lan đó, ta chọc vào được sao? Ta không quay về!"
Trước đó Hạ Hiểu Lan đã từng cảnh cáo nàng, không được xuất hiện nữa.
Lưu Phương ngoài miệng thì mắng, trong lòng cũng hiểu rõ, Lương gia bây giờ không thể chọc vào Hạ Hiểu Lan, sợ Hạ Hiểu Lan còn có thủ đoạn trả thù khác, tự nhiên sẽ không chủ động lộ mặt đi khiêu khích.
Lương Bỉnh An người đầy mùi rượu, "Cô về nhà mẹ đẻ của mình, qua lại với nhà anh trai cô, đi viếng mộ tổ tiên, thì có liên quan gì? Cái này gọi là đi đường vòng!"
Cồn vẫn chưa làm hư đầu óc Lương Bỉnh An, nói đến mấy chuyện lừa lọc tâm cơ này, vẫn là lĩnh vực sở trường của hắn.
Lưu Phương cũng cảm thấy lời hắn nói có đạo lý.
Năm ngoái phát sinh chuyện kia, anh cả Lưu Dũng lại không biết, chị dâu Lý Phượng Mai thì trước nay không hợp với nàng, chỉ cần nàng trở về viếng mộ tổ tiên, anh cả cũng không thể không cho nàng bước chân vào nhà chứ?
Lương Bỉnh An thấy hỏa hầu không sai biệt lắm lại thêm cho Lưu Phương một chút dầu vào:
"Cô nhìn Lương Hoan xem, sang năm là phải thi đại học rồi, chỉ với thành tích đó của nó, nếu không có người giúp đỡ thì sau này giỏi giang cái gì? Cô nỡ để nó vào nhà máy dệt làm công nhân, hay nỡ để nó đi cửa hàng bách hóa làm nhân viên bán hàng?"
Chức vụ của Lương Bỉnh An đã mất, nhị lão nhà Lương gia cho dù có chút quan hệ, Lương Hoan chỉ có trình độ trung học phổ thông, sắp xếp cho một công việc cũng có thể làm được.
Nhưng những công việc này hoặc là rất vất vả, hoặc là không thể diện, lời này của Lương Bỉnh An coi như là đánh trúng tử huyệt của Lưu Phương.
Lương Hoan từ nhỏ đã được nuông chiều lớn lên, làm sao nàng nỡ để con gái vào nhà máy làm công nhân.
Lương Hoan nhất định phải học đại học.
Về sau Lương Hoan nhất định phải có một cuộc sống thoải mái, không thể như nàng đi làm ở cửa hàng quốc doanh. Nàng hiện tại cúi đầu, là vì để Lương Hoan sau này có thể vượt qua Hạ Hiểu Lan... Đúng, là như vậy đó.
"Được, ta sẽ quay về, ta không tin anh cả không nhận ra ta!"
Lưu Phương vốn định bảo Lương Bỉnh An cùng về, Lương Bỉnh An cười lạnh: "Mấy người mới là ruột thịt, ta cái đồ dượng này chỉ là người ngoài, em gái cô với cháu gái ngoại nhìn thấy ta sẽ bực mình, mình cô về đi, mang theo hai chị em Lương Hoan."
Lương Hoan đối với Hạ Hiểu Lan vừa sợ hãi vừa chán ghét, còn có đố kị.
Muốn nó cúi đầu trước Hạ Hiểu Lan thì không thể nào, vừa nghĩ đến Chu Thành đẹp trai còn có gia thế, Lương Hoan lại đổi ý.
...
Mùng một đầu năm, Hạ Hiểu Lan nhận được điện thoại từ thôn ủy do Trần Tích Lương gọi từ kinh thành về.
Trần Tích Lương đương nhiên là báo tin vui, "Hạ tỷ, chị xem chưa? Uông Minh Minh mặc bộ quần áo Luna, em cho người chụp rất nhiều ảnh, tạp chí xã hội chắc chắn sẽ thấy hứng thú!"
"Chị thấy rồi, vất vả cho em, qua năm mà vẫn còn phải bôn ba ở kinh thành."
Không cần phải hỏi Trần Tích Lương đã làm thế nào mà có thể đưa bộ đồ Luna phiên bản lên người Uông Minh Minh, bước lên sân khấu biểu diễn cuối năm, những thao tác sau đó càng thuận lợi hơn.
Kỳ nghỉ đông này của Hạ Hiểu Lan đã được định trước không thể ở Thương Đô đến khi khai giảng, cô nhất định phải sớm đi kinh thành chuẩn bị.
Làm ăn buôn bán thì làm gì có chuyện không khổ cực, Tết đến mà vẫn còn bôn ba thì tính gì, cả người Trần Tích Lương đều tràn đầy nhiệt huyết. Nghe nói Hạ Hiểu Lan sẽ quay lại kinh thành sớm, Trần Tích Lương cũng rất vui mừng, "Chờ đến khi chị đến kinh thành, em nhất định tranh thủ bàn được với bên tạp chí xã hội và báo chí."
Uông Minh Minh mặc đồ Luna lên sân khấu đêm hội cuối năm là công sức của Trần Tích Lương, quần áo quả thật đẹp mắt, Uông Minh Minh chọn mẫu váy này thật ra không quá phù hợp với việc mặc thường ngày, kiểu dáng hơi khoa trương, mang đậm phong cách sân khấu, nhưng giống như các thương hiệu lớn luôn có những buổi trình diễn T-stage, những mẫu dáng trình diễn không phải để mặc hằng ngày, nhưng có thể làm người tiêu dùng có ấn tượng sâu sắc hơn về thương hiệu.
Có ấn tượng rồi thì dễ làm, bước tiếp theo chính là dẫn dắt các nàng tiêu thụ!
Hạ Hiểu Lan đều cảm thấy việc làm cho Uông Minh Minh mặc phiên bản Luna lên người là một nét bút thần kỳ, cô vẫn luôn biết Trần Tích Lương rất lợi hại, nhưng lo lắng việc mình tham gia sẽ làm kinh nghiệm của ông chủ Trần tích lũy chưa đủ... Sự thật chứng minh, người có đầu óc linh hoạt, đó chính là thiên tài sống, Trần Tích Lương sinh ra là để làm nghề này!
Hạ Hiểu Lan cũng gọi điện thoại chúc Tết cho nhà họ Chu.
Mùng một đầu năm, Chu Quốc Bân và Quan Tuệ Nga, cũng như những người khác trong nhà họ Chu đều ở nhà của nhị lão, năm nay Tết âm lịch Chu Thành không thể về nhà, bà nội Chu nhớ nhung con trai lắm. Hạ Hiểu Lan nói chuyện với bà cả nửa ngày trời, dỗ dành bà cụ, nhiều lần đảm bảo sau khi mình về kinh thành sẽ đến thăm hỏi bà, lúc này bà nội Chu mới vui vẻ trở lại.
Bà nội Chu sợ Hạ Hiểu Lan không đến, thần bí nói:
"Cháu mau đến đây, có lì xì đó."
Hạ Hiểu Lan đã gửi cho các bậc trưởng bối nhà họ Chu phong bao lì xì lớn rồi, đừng nói cô không thiếu tiền, chính là tiền hơn mười vạn của Chu Thành gửi trong ngân hàng thôi, một năm tiền lãi cũng được một khoản không nhỏ rồi. Tham gia quân ngũ tức là tham gia công tác, Chu Thành tự kiếm tiền được thì nên hiếu kính cha mẹ. Bà nội Chu yêu thương Chu Thành biết bao, bằng không đã không yêu ai yêu cả đường đi, yêu thương Hạ Hiểu Lan như vậy. Tiền bạc của Chu Thành đều giao cho Hạ Hiểu Lan xử lý, việc này không phải do cô làm, chẳng lẽ lại trông chờ vào Chu Thành chắc?
Về phía Lưu Phân thì khỏi cần phải nói, tiền Hạ Hiểu Lan kiếm được đều để cho mẹ dùng tùy tiện, trước Tết còn chia hoa hồng của cửa hàng vật liệu xây dựng cho Lưu Phân.
Hơn hai vạn đồng, dùng để trang bị điện và nội thất cho căn nhà ở Thập Sát Hải không có vấn đề gì, Lưu Dũng đã cho người đến sửa chữa qua, Hạ Hiểu Lan nói đó là tiền người mua đồ điện, đưa riêng cho Lưu Phân thêm một bao lì xì nữa.
"Số hưởng, đúng là số hưởng mà..."
Lưu Phân là cái số trước khổ sau sướng, vừa vặn đối lập với bà Vu, bà Vu bây giờ chỉ còn nước ghen tị mà thôi.
Sao có thể không số hưởng chứ?
Mùng một đầu năm, Thị trưởng Thang đang ăn Tết ở nhà họ Lưu, tự mình vào bếp gói sủi cảo.
Lưu Phân vẫn luôn cảm thấy mình đã nói rõ với Thị trưởng Thang, người xung quanh ai mà chẳng nhìn ra Thang Hoành Ân có ý gì, căn bản là Lưu Phân đi đến đâu, một lát sau Thang Hoành Ân y như rằng sẽ xuất hiện ở đấy.
Hạ Hiểu Lan nhớ tới bạn trai mình không biết khi nào mới gặp được, cự tuyệt không thèm ăn đồ ăn cho cẩu này.
Mùng một Tết cứ như vậy trôi qua, không có ai ngu ngốc đến quấy rầy, Thang Hoành Ân có thể đã cố ý dặn dò rồi, cũng không có những người thân không quen biết của nhà Hạ Hiểu Lan đến tận cửa chúc Tết.
Đến mùng hai Tết, sự kích thích lại đến.
Lưu Phương dẫn Lương Hoan và Lương Vũ đến cửa... Đến nhà Lưu Dũng ở bên cạnh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận