Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1228: Khởi đầu tốt đẹp! (length: 7983)

Buổi sáng 8 giờ, đến 3 giờ chiều.
Ở giữa không nghỉ, chỉnh chỉnh 7 giờ làm việc cường độ cao, tất cả mọi người như kéo căng dây thun, Hạ Hiểu Lan chính là người giữ dây thun, đến lúc kiểm nghiệm thành quả, mọi người đều không khỏi khẩn trương.
Nhưng mà rất phấn khích!
Liếm liếm đôi môi khô khốc, giọng của cố vấn phòng bán hàng đều run run:
"Hạ tổng, chúng ta tổng cộng bán 39 căn."
Ký hợp đồng, đặt cọc tiền liền bán được 39 căn!
Số người đã trả 1000 tệ tiền ý đồ muốn xem nhà là 86 người!
Không mua có thể là do không đủ tiền, hoặc hôm nay không mang đủ tiền, việc giao 1000 đồng hiển nhiên chưa đủ để giữ căn hộ. Hoặc có thể do thấy đắt, cần về nhà bàn bạc với người thân.
Nhưng mặc kệ thế nào đi nữa, chỉ cần đã vào xem căn hộ thực tế trong tiểu khu, một nửa khách hàng đã tỏ ý muốn mua, như vậy vẫn chưa đủ lợi hại sao?
Chỉ ngại nhà đắt, chứ có ai chê nhà xấu bao giờ!
Cô cô cô—— Hạ Hiểu Lan uống xong nước rồi đặt cốc xuống, tự nói:
"Thực tế bán được 38 căn..."
39 căn, trong đó có một căn là Hạ Hiểu Lan tự mua, đem tiền từ túi bên trái chuyển sang túi bên phải, cái này không tính, thực tế là đã bán được 38 căn!
"Bán hết đều là những loại căn hộ nào?"
"Căn 70m² là nhiều nhất, bán được 18 căn, tiếp đó là căn 90m², bán được 14 căn, căn 135m² bán được 7 căn! Hạ tổng, chỉ có hai khách hàng muốn mua trả góp, còn lại đều chọn thanh toán toàn bộ."
Mua trả góp không được ưu đãi, còn phải trả thêm lãi ngân hàng, mua trả toàn bộ được chiết khấu 9%, căn hộ nhỏ 70m² cũng có thể tiết kiệm được hơn 10.000 đồng, nhiều người có khả năng mua trả toàn bộ vẫn không muốn vay tiền... Dù không có đủ tiền mặt, cũng có thể nhờ người khác góp vốn mà không cần trả lãi.
Hạ Hiểu Lan nắm bắt được tâm lý của đại bộ phận người, nên mới đưa ra ưu đãi chiết khấu 9% cho việc mua trả toàn bộ.
Nàng lại nhớ đến một chuyện: "Hôm nay đến xem nhà, có bao nhiêu khách hàng là người từ nội địa?"
Chuyện này khó mà nói là người Hồng Kông hay nội địa, cũng không hẳn có thể phân biệt rõ.
Người Hồng Kông cũng không hoàn toàn nói tiếng Quảng Đông, mỗi địa phương đều có ngôn ngữ riêng.
Vùng Việt tỉnh vốn đã nói tiếng Quảng Đông, muốn tách hai nhóm người này ra không dễ dàng.
Nhìn qua thì...Thật không nhận ra được, có những người buôn bán nhỏ tuy giàu nhưng rất keo kiệt, có tiền cũng ăn mặc không sang trọng.
Ngược lại là những người vốn đang xếp hàng, vừa nghe đến việc phải trả 1000 tệ tiền ý đồ xem nhà liền rút lui, chắc có một phần là người dân bản xứ ở Bằng Thành đến xem cho vui.
Cố vấn bán hàng đem suy đoán của mình nói, Hạ Hiểu Lan gật đầu:
"Được rồi, mọi người ăn cơm trước đi, hôm nay tiền mặt thu về phải kiểm kê cho tốt, chưa đến tối, trận chiến của chúng ta vẫn chưa kết thúc! Buổi tối mọi người có phần ăn tiệc lớn, ta đã đặt tiệc rồi!"
Có ông chủ hào phóng như vậy đúng là thích thật.
Nhà bán chạy thế này, mọi người chắc chắn có tiền thưởng, ngày đầu tiên đã làm tốt khâu bán hàng, không chỉ có tiền còn có tiệc ăn, thật là cổ vũ tinh thần.
Lưu Dũng mồ hôi nhễ nhại chạy tới, hôm nay hắn cũng dẫn người của Viễn Huy đến trực ở đây.
Dãy nhà số 1 dù sao cũng là nhà thực tế, mà cũng có giá cả phải chăng hơn, hôm nay cũng là dãy nhà số 1 bán được nhiều nhất.
Viễn Huy dạo này không thiếu việc, kể từ khi Luna gia nhập liên minh cửa hàng, ít nhất 80% các công trình trang trí đều do Lưu Dũng đảm nhận, hiện tại đã có hơn 20 đơn đặt hàng trang trí cửa hàng, để hoàn thành những công trình trang trí này cũng phải mất một khoảng thời gian.
Dưới tay nuôi nhiều công nhân như vậy, khó khăn lắm mới bồi dưỡng được những người thuần thục, nếu Viễn Huy không có việc làm, lòng người sẽ dao động, những người đó sẽ chuyển sang làm ở chỗ khác, Lưu Dũng cũng không thể để hoạt động của công ty gián đoạn... Làm xong trang trí cho cửa hàng liên minh Luna, sau đó tiếp đến Kim Sa Trì là vừa, trước hết cứ tuyên truyền một chút cho những khách hàng mua nhà ở Kim Sa Trì, đây là mẫu do Viễn Huy trang trí đấy, thế nào, có đẹp không?
Đẹp thì có đẹp, chỉ là mua nhà đã tốn không ít tiền, việc trang trí này thôi cứ từ từ tính sau!
Lưu Dũng không có được bao nhiêu đơn hàng, nhưng vẫn cười ha hả, không hề nản chí.
Những thương vụ ký kết ngay lập tức không nhiều, Luna là vì tính chất đặc thù khi gia nhập liên minh, muốn bán quần áo của Luna, không chỉ phải đóng phí gia nhập, mà việc trang trí cũng phải đạt tiêu chuẩn. Các cửa hàng liên minh phải làm theo hướng dẫn của công ty, cho nên Viễn Huy là lựa chọn đầu tiên.
Nhà ở trong khu dân cư thì khác, nhà bán rồi người khác thích trang trí kiểu gì cũng là tự do, Viễn Huy chỉ là được ưu tiên, chứ không phải nói nhất định sẽ nhận được đơn hàng.
Lưu Dũng không vội.
Nhà ở Kim Sa Trì đến tháng 6 năm 86 mới xong và có thể giao, khi đó mới là lúc hắn có thể thi triển tài năng.
"Ta thấy hôm nay vẫn có người muốn mua căn 135m² làm mẫu, không cần nhất định giữ lại cho ta, có người muốn mua thì bán đi, cùng lắm thì ta trang trí một căn khác!"
Lưu Dũng không ngại ở căn số 1, đích thân giám sát trang trí nên hắn cũng thích căn nhà đó, lúc đầu còn định giữ căn đó cho mình, đương nhiên là dùng vật liệu tốt.
Nhưng nếu có người muốn mua, có thể kiếm tiền sao lại không bán chứ, hắn lại tìm căn khác trang trí sau.
Lưu Dũng thấy nhà ở Kim Sa Trì bán rất chạy, căn hắn thích chưa chắc có thể giữ lại.
Hiểu Lan bán cho hắn với giá gốc, bán cho người khác thì có thể kiếm lời, Lưu Dũng không muốn cháu gái chịu thiệt số tiền đó.
Hạ Hiểu Lan lắc đầu, "Cậu nói gì vậy, nếu đã hứa bán căn nhà mẫu cho cậu, thì căn nhà đó chính là của cậu, chỉ là tạm thời chưa thể vào ở, chờ đến tháng 6 năm sau khi tiểu khu được bàn giao, đồ trang trí bên đó cũng đã hết mùi được nửa năm rồi, cậu cùng mợ, Đào Đào đến ở là vừa!"
Trang trí chắc chắn có ô nhiễm, nhưng bây giờ mọi người không chú trọng, phòng mới sơn cũng dám ở ngay.
Nếu chỉ là quét vôi ve sơ sài, dán gạch lát nền thì không sao, nếu là trang trí toàn bộ thì vẫn nên thông gió vài tháng thì tốt hơn.
Hạ Hiểu Lan còn muốn giữ lại một căn nhà ở Kim Sa Trì cho nhà mình, nhưng Lưu Phân kiên quyết phản đối.
Suy nghĩ cũng đại khái giống Lưu Dũng, nhà bán cho người khác thì kiếm được tiền, giữ cho người nhà thì lại ít lời đi, lo Hạ Hiểu Lan không trả nổi tiền ngân hàng...Hạ Hiểu Lan đành bỏ, nghĩ lại thì bản thân cũng không thể chỉ phát triển một khu chung cư ở Bằng Thành, sau này giữ lại cũng không sao.
Hạ Hiểu Lan lại khích lệ nhân viên bán hàng một phen, vừa bước ra ngoài, Cát Kiếm liền tiến đến.
"Thế nào, hôm nay có ai đáng ngờ xuất hiện không?"
Cát Kiếm canh gác cả buổi, ngoài Hạ Đại Quân và Phàn Vũ xuất hiện, không có nhân viên đáng ngờ nào khác.
"Bọn họ cũng không giống đến gây sự, không có lá gan đó, ta đã cho người theo dõi bọn họ rồi, hai người đó dẫn theo trẻ con cùng nhau rời khỏi Bằng Thành, đi tàu ở ga Dương Thành, mua vé về Thương Đô."
Hạ Hiểu Lan có chút suy tư, "Vậy có nghĩa là nhà Hạ Hồng Binh vẫn còn ở lại Bằng Thành?"
Nhưng ở lại cũng không sao.
Không có Hạ Đại Quân, người khác rất khó mà làm loạn.
Theo những gì Hạ Hiểu Lan hiểu về nhà Hạ Hồng Binh, bọn họ muốn kiếm sống ở Bằng Thành, cũng chỉ có thể lăn lộn ở tầng lớp dưới đáy. Cả nhà đó vừa ngu vừa lười, nhìn qua không giống người biết làm giàu.
Không có Hạ Đại Quân kiếm tiền, nhà Hạ Hồng Binh cũng không trụ lại Bằng Thành được bao lâu.
Điện thoại văn phòng vang lên, thì ra là bệnh viện gọi đến.
Bên bệnh viện Hạ Hiểu Lan nhờ Bạch Trân Châu trông nom, điện thoại cũng là Bạch Trân Châu trực tiếp gọi:
"Hiểu Lan, La Diệu Tông tỉnh rồi, ngươi định đến đó trước một chuyến hay là ta báo luôn cho đồn công an?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận