Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1257: Chỉ tưởng đơn giản lĩnh cái chứng (length: 8207)

"A Phân, ngươi thật sự đã suy nghĩ kỹ rồi, đã quyết định thì đừng đổi ý nhé."
Thanh âm của Thang Hoành Ân lộ rõ vẻ vui thích khó tả.
Kỳ thực hắn không chắc lắm chuyện Lưu Phân sẽ đồng ý, những chuyện cầu hôn kiểu này luôn cần phải nói đi nói lại nhiều lần mới thể hiện được thành ý của nhà trai.
Nhưng mà Lưu Phân đã thật sự lộ ra chút ý tứ này, Thang Hoành Ân đương nhiên phải quyết đoán nắm bắt, không cho Lưu Phân thời gian đổi ý: "Giấy đăng ký kết hôn của ta thì lúc nào cũng làm được; nếu ngươi muốn làm cho rắc rối một chút, thì phải về Dự Nam xin giấy chứng nhận. Vậy thế này đi, ta lập tức đặt vé đi Dự Nam, chúng ta gặp nhau ở Thương Đô, sau đó cùng về An Khánh để xin giấy chứng nhận có được không?"
Lưu Phân bị dọa, "Sao mà nhanh thế--"
"A Phân, nàng thông cảm cho tâm trạng của ta một chút, ta cũng không còn trẻ nữa nên rất quý trọng từng ngày tháng sau này."
Cái gì mà không còn trẻ, cũng có hơn ta mấy tuổi đâu.
Mới hơn bốn mươi tuổi, đang ở độ tuổi tráng niên, là một người đàn ông thành đạt nhất, có mị lực quen thuộc và không đến mức quá trưởng thành chứ!
Lưu Phân không nói lại được Thang Hoành Ân.
Nhưng nếu đã hạ quyết tâm, nàng cũng không có gì dây dưa lằng nhằng cả.
"Vậy ta đặt vé xe lửa ngày mai, phối hợp ở Thương Đô, gặp nhau rồi tính tiếp?"
"Vé máy bay đi, xe lửa chậm quá!"
Lưu Phân cúp điện thoại, hai má nóng bừng.
Vu nãi nãi nghe được sốt ruột từ nãy giờ, "Đơn giản vậy thôi á?"
Không đặt tiệc rượu, cũng không biết mở tiệc ở đâu, dù là tái hôn, cũng không thể lặng lẽ làm xong chuyện cưới xin được chứ? Vu nãi nãi vẫn muốn vun vén cho Lưu Phân và Thang Hoành Ân thành đôi, nên đã thêm mắm dặm muối vào không ít.
Bây giờ Lưu Phân thật sự không hề có yêu cầu gì mà đồng ý lời cầu hôn của Thang Hoành Ân, Vu nãi nãi lại cảm thấy có phần khinh suất.
Sao có thể dễ dàng như vậy, cứ để cho Thang Hoành Ân cưới về luôn như thế được?
Lỡ đâu mới đầu có cảm giác mới mẻ, về lâu dài Thang Hoành Ân có thể đối xử trước sau như một và trân trọng A Phân không?
Vu nãi nãi lo lắng quá.
Cố tình Lưu Phân thì lại như không có chuyện gì, thản nhiên như người bình thường, "Cả hai đều tái hôn, không cần phiền phức thế đâu. Ta cũng không thích phải đối phó với quá nhiều người, chỉ cần làm thủ tục đăng ký kết hôn đơn giản là được, chỉ cần người thân quen biết là đủ rồi."
Vu nãi nãi nói không thông với nàng.
Muốn gọi Hạ Hiểu Lan về phân xử, Lưu Phân lập tức ngượng ngùng.
"Hay là, vẫn là đợi ta từ Thương Đô trở về rồi tính sau..."
Tuy rằng đã sớm thông báo trước cho Hiểu Lan rồi, nhưng sự thật đã tới trước mắt, Lưu Phân lại rụt rè lui bước.
Vu nãi nãi chọc vào trán nàng, "Nó cũng không phản đối chuyện ngươi cùng Thang thị trưởng đâu, không nói với nó, là ngươi muốn tiền trảm hậu tấu à?"
Nói ngược lại cũng đúng.
Người khác thì có thể báo sau cũng được, nhưng Hiểu Lan mà đến khi xong việc mới biết, Lưu Phân sợ con gái sẽ nghĩ nhiều.
Tiền đề để nàng và Thang Hoành Ân kết hôn là cuộc sống bây giờ không xảy ra thay đổi, đối với Lưu Phân, con gái vẫn luôn là quan trọng nhất, ngay cả chính bản thân nàng cũng đặt xuống phía sau, huống chi bây giờ lại có thêm cả Thang Hoành Ân.
Hai người đồng cảnh ngộ, những con người đã qua một lần đổ vỡ, nhìn nhau hợp ý, không biết liệu có thể sống tốt hơn sau khi tái hôn không, việc này còn cần thời gian để chứng minh.
Bây giờ thì đang có tình cảm với Thang Hoành Ân, nguyện ý sống chung với hắn dưới danh nghĩa vợ chồng... Nhưng nói về tình cảm chân chính sâu đậm thì vẫn phải chờ hai người tích lũy dần sau khi kết hôn.
"Vậy thì nói cho Hiểu Lan."
Lưu Phân nghĩ thông suốt liền đến trường học đón Hạ Hiểu Lan về nhà ăn cơm.
Nàng rất ít khi đến đại học Hoa Thanh này.
Không chỉ vì việc làm ăn thường ngày bận rộn, mà còn có một chút tự ti mơ hồ, sợ một người phụ nữ nông thôn như mình sẽ làm Hạ Hiểu Lan mất mặt.
Điều này không liên quan gì đến việc Lưu Phân ăn mặc đẹp hay không, có phải lái xe hay không.
Giống như Thiệu Quang Vinh, gia thế cũng tốt, gia đình cũng tốt, lúc trước đến đại học Hoa Thanh đi một vòng mà vẫn phải chấn động, lại quyết tâm phải đi học.
Tri thức có sức nặng hơn tiền bạc, hơn cả quyền lực... Nó vô hình mà lại có thật, có thể làm người ta sợ hãi trong lòng.
Lưu Phân tự ti bên trong lại có một sự kiêu ngạo.
Nàng tuy không được học hành nhiều, nhưng lại sinh ra một đứa con gái cực kỳ ưu tú.
Nàng dừng xe ở một chỗ khá xa rồi tự đi vào khuôn viên trường Hoa Thanh.
Hạ Hiểu Lan nhìn thấy mẹ ruột đến thì cũng vui mừng, "Sao mẹ lại có thời gian đến đây vậy?"
Cô bắt đầu tính toán, hình như chỉ có lần nhập học đại nhất là mẹ đã đến rồi thì phải.
Lưu Phân ấp úng, nói đông nói tây một hồi lâu, nhưng đều không nói đến trọng điểm. Cũng may Hạ Hiểu Lan không hề tỏ ra mất kiên nhẫn, cứ nghe mẹ nàng kéo chuyện gia đình. Đến cuối cùng sau khi đã kể hết những chuyện nên kể, Lưu Phân bỗng quyết định nói thẳng: "Mẹ định cùng chú Thang làm thủ tục kết hôn, con thấy sao?"
Ôi, sao mà nhanh chóng nghĩ thông suốt vậy?
Hạ Hiểu Lan còn tưởng rằng sẽ kéo dài rất lâu, dù sao mẹ cô cũng không phải kiểu người có tính cách quyết đoán.
Xem ra là chú Thang rất sốt ruột nha.
Khi gặp phải một kẻ săn mồi thì mọi sự chống cự đều là vô ích thôi, mẹ cô còn có thể cầm cự được một năm mới bị rơi vào, đã là một ý chí lực vô cùng kiên định rồi.
"Con đồng ý!"
Sao phải phản đối chứ?
Hạ Hiểu Lan đã sớm chuẩn bị tâm lý để buông tay, cô có thể cả đời mang Lưu Phân theo bên cạnh, nhưng con gái và bạn đời lại là hai sự đồng hành khác nhau.
Hạ Hiểu Lan không chỉ nói miệng, mà còn dùng hành động để bày tỏ sự ủng hộ của mình.
Nàng ôm Lưu Phân thật chặt:
"Mẹ chỉ cần hứa với con một chuyện, nếu sau khi kết hôn cảm thấy không vui, nhất định đừng làm khó chính mình. Phụ nữ ly hôn không đáng buồn cười, điều buồn cười là rõ ràng không hạnh phúc mà vẫn cố gắng chịu đựng, chỉ vì không muốn bị người khác dị nghị mà tự làm khổ bản thân... Đương nhiên, con không nói chú Thang không tốt, con chỉ muốn nói rằng người tốt và người tốt sống cùng nhau có lẽ cũng sẽ xảy ra mâu thuẫn thôi."
Lưu Phân vừa bực vừa buồn cười.
Có ai lại vừa ủng hộ con gái mình tái hôn, lại vừa ám chỉ nàng sống không vui thì cứ bỏ chồng ngay lập tức lần nữa chứ?
Trong cuộc hôn nhân đầu tiên, Lưu Phân không có quyền chủ động, nhưng lần thứ hai là do chính nàng lựa chọn nên nàng sẽ trân trọng nó.
Ngược lại thì nàng cũng không phải kiểu người nghĩ ủy khuất cầu toàn, nhưng cũng không đến mức giống như Hiểu Lan nói, hễ không hợp thì bỏ luôn.
Không hợp thì có sao, chỉ cần Thang Hoành Ân có thể thấu hiểu, cả hai bên đều thông cảm, Lưu Phân sẽ cảm thấy sống như vậy cũng được.
Ý nghĩ của nàng khác với Hiểu Lan, nàng cũng không muốn đòi hỏi suy nghĩ của hai mẹ con nhất định phải giống nhau, người trẻ tuổi thường bốc đồng, mà con gái nàng lại đặc biệt giỏi giang, Lưu Phân sợ quan niệm của mình sẽ làm Hiểu Lan cảm thấy không tốt.
Hạ Hiểu Lan đồng ý rất nhanh chóng, ngược lại Lưu Phân lại có chút luống cuống tay chân:
"Dù kết hôn rồi thì mọi thứ cũng sẽ không thay đổi, chúng ta mẹ con vẫn sẽ ở cùng nhau, chú Thang đã đồng ý rồi."
Hạ Hiểu Lan khẽ "ừ", "Con biết mà, người mẹ thương nhất vẫn là con."
Cuối cùng Lưu Phân cũng an tâm, "Chú Thang nói sẽ đi theo mẹ về Dự Nam để làm thủ tục, chúng ta sẽ đơn giản làm thủ tục đăng ký kết hôn thôi, sau đó cả nhà mình sẽ cùng nhau ăn một bữa cơm, con thấy được không?"
Sao lại không được chứ?
Đây là hôn sự của mẹ và chú Thang, tự nhiên cứ để hai người đó thoải mái là được.
Bản thân Hạ Hiểu Lan cũng không muốn làm quá phức tạp.
Cái gọi là phụ nữ trong đời nhất định phải mặc một lần áo cưới, cuối những năm 85 vốn dĩ không có cách nói đó, Lưu Phân muốn đơn giản làm chuyện này, Hạ Hiểu Lan cực kỳ ủng hộ!
...
Bằng Thành.
Thang Hoành Ân bảo Bành bí thư đặt giúp vé máy bay đi Thương Đô, tiện thể xin nghỉ phép vài ngày, Bành bí thư cũng không hỏi gì nhiều.
Thang Hoành Ân muốn nghỉ là chỉ cần sắp xếp công việc ổn thỏa, hoặc là để cho người khác làm thay, không cần ai phê chuẩn.
Nhưng mà Thang Hoành Ân không nén nổi, hắn đứng phắt dậy:
"Cậu xem tình hình, có thể sắp xếp thêm vài ngày được không, tôi đây là nghỉ phép kết hôn đấy."
Nghỉ phép kết hôn? !
Bành bí thư giật mình, đụng vào cạnh bàn, chuyện là thế này, thị trưởng và đồng chí Lưu Phân sắp kết hôn rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận