Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 175: Các ngươi chỉ có thể chỗ đối tượng (627 phiếu thêm canh) (length: 9065)

Sau nửa ngày bị Khang Vĩ vừa đấm vừa xoa, Khang Vĩ vẫn không chịu nói.
Thình lình chính chủ trở về, còn lập tức thừa nhận. Quan Tuệ Nga ở phòng bếp ngẩn người một hồi lâu, hoàn hồn nấu cơm. Tằng tẩu đã bắt đầu rửa khoai từ, nàng rất muốn nói đừng rửa nữa, ta sẽ không ăn loại đồ vật không rõ nguồn gốc này đâu… Không nên không nên, những lời này khó nghe quá, Chu Thành nghe sẽ khó chịu lắm.
Quan Tuệ Nga hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại.
Trong phòng khách, Chu Thành vẫn đang nói Khang Vĩ ngốc, vứt đồ ở cổng quân đội rồi đi, hôm nay hắn mở bọc ra thì khoai từ bị hỏng mất một ít rồi. Khang Vĩ vẻ mặt tiếc hận, cũng cảm thấy mình đã lãng phí tâm ý của chị dâu tương lai.
Quan Tuệ Nga cảm thấy đầu mình đau nhức.
Hai người này, ai thiếu vài củ khoai từ để ăn, ai nhận được khoai từ mà trân quý đến vậy?
“Chu Thành, con vừa nói gì mẹ nghe không rõ, khoai từ là ai đưa vậy?” Chu Thành quay đầu nhìn mẹ, lần này biểu tình của hắn đặc biệt nghiêm túc, tinh thần cũng rất tốt. Quan Tuệ Nga cảm thấy trong mắt con trai mình có những vì sao đang nhấp nháy, loại vui sướng này phát ra từ nội tâm của Chu Thành:
“Là vợ của ba đưa đó, là người yêu của con đưa.” Cái gì vợ con!
Nàng hoàn toàn không hiểu cô gái quê ở nơi khác đó.
“Mẹ còn tưởng mọi người nói đùa thôi, không ngờ lại thực sự có một cô gái như vậy? Thành tử, con nói rõ ràng cho mẹ nghe xem nào, mẹ bị hỏi mà á khẩu không trả lời được trước mặt ông bà con, ai cũng biết con có người yêu rồi, chỉ có mẹ là không biết?” Chu Thành liếc Khang Vĩ, rồi suýt chút nữa giơ hai tay lên đầu hàng: “Là Tiểu Quang nói đó.” À, là Thiệu Quang Vinh lắm mồm, thảo nào mẹ hắn nói mọi người đều biết.
Biết thì biết thôi, Chu Thành không cho rằng Hạ Hiểu Lan nên bị giấu đi. Cũng chỉ là hiện tại Hạ Hiểu Lan đang ở Thương Đô, nếu không thì Chu Thành đã sớm mang cô về nhà ra mắt rồi, đăng ký kết hôn sớm một chút, Chu Thành mới yên tâm được.
"Nghe mẹ nói này, người lớn sống sờ sờ ra đó mà lại là giả chắc? Con dâu tương lai của mẹ tên là Hiểu Lan, họ Hạ, quê ở huyện An Khánh, tỉnh Dự Nam. Con với Khang Vĩ đến Thượng Hải thì quen, sau đó tiếp xúc thêm mấy lần, cảm thấy cô ấy đặc biệt hợp với con, liền bắt đầu tìm hiểu. Chờ qua tháng 7 năm nay, mẹ sẽ được gặp cô ấy, mẹ cứ yên tâm, con bé là người đặc biệt tốt; đảm bảo mẹ sẽ thích cô ấy!” Hạ Hiểu Lan, huyện An Khánh tỉnh Dự Nam.
Thực ra Quan Tuệ Nga cũng không chắc người đó có phải ở tỉnh Dự Nam hay không, chỉ là Chu Thành bố suy đoán vậy, nên Quan Tuệ Nga mới dùng để thử Khang Vĩ thôi.
Không ngờ Chu Thành lại thừa nhận trôi chảy như vậy.
Không hiểu sao, lửa giận trong lòng Quan Tuệ Nga không còn lớn như trước nữa, nàng thậm chí đã ngồi xuống sô pha.
“Thích hay không gì chứ, con phải thành thật kể rõ tình hình của cô bé đó cho mẹ. Bao nhiêu tuổi rồi, bố mẹ làm gì, hai đứa quen nhau như thế nào?” Chu Thành rất giỏi giao tiếp.
“Cô ấy chưa đủ 19 tuổi, tháng 7 năm nay tham gia thi đại học, hiện giờ đang là học sinh lớp 12. Bố mẹ cô ấy đều là nông dân trong thôn ở huyện An Khánh, thành tích học tập rất tốt. Con đã bảo cô ấy đăng ký thi vào đại học Kinh Thành rồi, nên nói là qua tháng 7 mẹ sẽ được gặp con dâu.” Học sinh sao?
Còn là hộ khẩu nông thôn nữa chứ.
Trong lòng Quan Tuệ Nga dâng lên cảm giác khó chịu không tả được.
Nghe đi nghe lại thì thấy điều tồi tệ nhất đúng là cái hộ khẩu nông thôn kia, gia cảnh của Hạ Hiểu Lan, so với hình tượng con dâu tương lai mà Quan Tuệ Nga đã tưởng tượng vô số lần thì hoàn toàn khác biệt. Chu Thành không cần phải tìm một cô nương môn đăng hộ đối là con nhà quan lớn hiển quý, nhưng một cô gái thư hương thế gia, bối cảnh trong sạch, Quan Tuệ Nga cũng có thể chấp nhận. Con trai nhà người ta muốn dựa vào hôn nhân để đổi đời, còn con trai của bà có thể tự mình kiếm cơm mà!
Nhưng mà không thể nào tệ đến mức là một nha đầu có hộ khẩu nông thôn chứ?
Quan Tuệ Nga không hề có thành kiến với con gái nông dân, Chu Thành cần một người vợ như thế nào, không chỉ là điều Chu Thành muốn, mà còn là yêu cầu của nhà họ Chu nữa. Vợ tương lai của hắn phải có thể đường hoàng ra ngoài gặp gỡ mọi người, có thể đại diện cho nhà họ Chu tham gia các mối quan hệ giao tiếp. Không cần giúp đỡ Chu Thành trong sự nghiệp thì ít nhất cũng phải có thể quản lý tốt hậu phương, để Chu Thành không phải vừa lo chuyện bên ngoài mà còn vướng bận chuyện nhà!
Nói khó nghe thì, gia đình nhà họ Chu như vậy, dù Chu Thành mười mấy tuổi đã đi bộ đội và không học đại học, liệu hắn có ngốc hơn những sinh viên kia không?
Sinh viên thì không tránh khỏi sẽ có người chỉ biết học sách, Chu Thành thì không phải mọt sách, hắn được giáo dục từ nhỏ, những gì hắn nghe được và tiếp nhận được, có thể giống với những người trẻ tuổi bình thường 20 tuổi được không? Đó chính là sự khác biệt giữa Chu Thành với cô gái ở nông thôn đó, hai người căn bản không thuộc về một thế giới.
Quan Tuệ Nga xoa huyệt Thái Dương:
"Chu Thành, chuyện con tìm hiểu thì mẹ không có ý kiến, nhưng mẹ hy vọng con hãy nhớ kỹ, con bé không thể nào là đối tượng kết hôn của con."
Khang Vĩ cuộn tròn người lại, cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình trước mặt Quan Tuệ Nga.
Hắn biết ngay mà, hắn biết chắc sẽ có một ngày như thế này, nhà họ Chu sao có thể đồng ý cho Thành tử ca ở cùng với Hạ Hiểu Lan được chứ! Chu Thành còn chỉ nói Hạ Hiểu Lan đang học lớp 12, mà không nói cô ấy vừa mới được xếp vào học cấp 3, cũng không nói đến việc Hạ Hiểu Lan quậy tung nhà cửa, bố mẹ ly hôn các thứ... Nếu Quan a di mà biết, phòng khách nhà họ Chu sẽ nổ tung mất, còn ăn uống khoai từ gì nữa, không phải sẽ cầm củ khoai lên đánh chết Chu Thành thì cũng là đánh chết hắn họ Khang này.
Khang Vĩ bĩu môi có chút ấm ức, chắc chắn là muốn đánh chết hắn, Thành tử ca có tiền đồ, để lại còn có việc.
Chu Thành như lần đầu nhận ra mẹ mình, vẻ mặt đầy mới lạ:
"Sao mẹ có thể nói ra những lời như vậy được chứ, Chủ tịch đã nói là những mối quan hệ yêu đương không nhằm mục đích kết hôn đều là kẻ lưu manh, mà tội lưu manh là phải bị trừng phạt đó, mẹ có phải là muốn hại con không, muốn nhận Khang Vĩ về làm con trai mẹ sao?"
Khang Vĩ muốn khóc ròng, ca ơi, chuyện này đâu liên quan gì đến em chứ!
Quan Tuệ Nga nghe đến ngẩn người, quên luôn cả cách nói.
"Con, con định giở trò lưu manh với con nhà người ta sao?"
Xong rồi, người trẻ tuổi máu nóng bốc lên, nếu Chu Thành mà nhất thời xúc động làm gì thì cô gái quê đó chắc chắn sẽ quấn lấy con trai mình.
Quan Tuệ Nga thấy chán nản, Chu Thành thấy sắc mặt mẹ hắn như vậy thì đã hiểu, bà không thể nào là một bà mẹ ác độc tâm địa nham hiểm, nếu Chu Thành mà dám thừa nhận thì chắc chắn bà sẽ bó tay chịu trói.
"Con thì muốn giở trò lưu manh đấy, có điều con dâu mẹ là người đàng hoàng, con sợ dọa cô ấy thôi."
Chu Thành bĩu môi một cái, giọng nói đầy tiếc nuối.
Nếu cứ thế thừa nhận thì anh đã bớt đi rất nhiều sự lải nhải rồi, nhưng với Hạ Hiểu Lan mà nói thì về sau trước mặt mẹ chồng sẽ không thể ngẩng mặt lên được. Suy nghĩ của các bà mẹ trên đời này đều giống nhau thôi, con trai mình sẽ không sai, sai là tại mấy cô hồ ly tinh dụ dỗ nó mà.
Hơn nữa, anh với bà xã cũng có thực sự xảy ra chuyện gì đâu, đến chạm môi thôi cũng chưa từng được nữa là.
Quan Tuệ Nga thở phào nhẹ nhõm.
Chu Thành luôn thích nói dối cho qua chuyện, thế nghĩa là thanh thanh bạch bạch, vậy còn gì phải lo.
"Mẹ không thèm nói ba hoa với con, con cũng biết là mẹ không nói đùa, tìm hiểu thì được, còn kết hôn thì không! Nếu con không muốn làm tổn thương con nhà người ta thì sớm nói rõ với con bé, hai đứa có chừng mực qua lại thì không sao, nhưng muốn vào cửa nhà họ Chu... cửa nhà họ Chu không cao, nhưng con bé còn kém quá xa.” Chu Thành không muốn cãi nhau với mẹ.
Hiểu Lan thế nào, đợi sau này gặp người thật thì sẽ biết thôi.
Hắn nhịn, không hỏi ngược lại mẹ hắn, chẳng lẽ mẹ không đùa thì con đang đùa chắc?
Thiệt tình, còn ghét bỏ vợ tương lai của hắn không bước qua được cửa nhà họ Chu, rõ ràng Hiểu Lan có đôi chân dài, Quan nữ sĩ ghét Hiểu Lan, lại không biết con trai mình lúc nào cũng lo bị bà xã tương lai bỏ rơi.
Thôi vậy, những lời nói móc tim gan này cứ để trong lòng, nói ra thì mẹ hắn sẽ càng giận dữ thôi.
Tạm thời bỏ qua chủ đề này, Chu Thành chỉ có nửa ngày nghỉ, Quan Tuệ Nga gọi điện thoại kêu chồng về nhà ăn cơm chiều. Tằng tẩu đã làm rất nhiều món cho cả nhà sum họp, khẩu vị của nhà họ Chu ai nấy đều biết rõ cả.
Khoai từ thì xào với mộc nhĩ một đĩa, lại cắt khúc hấp một đĩa.
Tằng tẩu còn để thêm một đĩa đường trắng bên cạnh khoai từ, Chu Thành thầm nghĩ đúng là như mèo vờn chuột, anh cực kỳ muốn chấm khoai từ vào đường để ăn.
“Khoai từ ngọt lịm.” Bố của Chu Thành căn bản không hỏi một câu nào đến chuyện người yêu của Chu Thành, Quan Tuệ Nga tính khí thì lại nóng nảy, ngay cả một miếng khoai từ cũng không buồn động vào.
Không ăn thì thôi, tất cả mang đi hết đi! Cái gì mà con dâu tương lai, khoai từ gì của con dâu tương lai? Bà không cần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận