Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 433: Nhìn với cặp mắt khác xưa (length: 8490)

Cho bạn trai viết thư?
Quý Giang Nguyên vốn chỉ muốn thưởng thức những thứ tốt đẹp, sau đó không kìm được lòng rung động mà bắt chuyện với Hạ Hiểu Lan, cũng không nghĩ rằng cô bé này lại rất có thể nói chuyện hợp, ít nhất so với những cô gái trẻ tuổi mà hắn tiếp xúc sau khi về nước thì có ý tứ hơn nhiều.
Hắn cho rằng trò chuyện với Hạ Hiểu Lan khá tốt, hắn cũng nhận ra Hạ Hiểu Lan rất hứng thú với những điều hắn nói.
Đang nói chuyện được một nửa, cô liền bô bô nói muốn về phòng ngủ viết thư cho bạn trai, đồng học à, em thẳng thắn như vậy có tốt không?
Trò chuyện vui vẻ, chẳng lẽ là do hắn tự cảm thấy?
Quý Giang Nguyên ngược lại không bị đả kích lớn, hắn đối với Hạ Hiểu Lan cũng không đến mức đó, hắn cũng không phải là loại người bị cự tuyệt là sẽ thẹn quá hóa giận. Quý Giang Nguyên chỉ là không nhịn được muốn cười, những tên gia súc đêm khuya xao động bất an kia, biết tân hoa khôi đã có bạn trai chưa?
Hay là, đây chỉ là cái lý do để khéo léo từ chối hắn mà thôi?
Tóm lại, Quý Giang Nguyên cười trở về phòng ngủ, chờ đợi hắn là những câu hỏi nghi vấn từ bạn cùng phòng.
Đồng dạng, chờ đợi Hạ Hiểu Lan cũng là những câu hỏi nghi vấn từ bạn cùng phòng, Tô Tĩnh trên mặt cười xấu xa, giống như bắt được cô và Quý Giang Nguyên đang làm chuyện mờ ám.
"Sao cậu không nói chuyện thêm với bạn Quý một lát nữa? Tớ đã kéo hết những người khác đi rồi, chính là để tạo cơ hội cho cậu đấy!"
Đám bạn cùng phòng rõ ràng rất hiếu kỳ.
Chỉ có Lão đại Dương Vĩnh Hồng muốn nói rồi lại thôi, "Mới vào trường đã có đối tượng, không tốt lắm đâu?"
Dương Vĩnh Hồng xuất phát từ góc độ quan tâm, Tô Tĩnh không đồng ý, "Nội quy trường Hoa Thanh có điều nào cấm yêu đương không? Lão đại à, tư tưởng của cậu cổ hủ quá rồi đấy, cho dù Hoa Thanh nam nhiều nữ ít, nhưng người xuất chúng như bạn Quý cũng không có nhiều đâu, cậu đừng chặt đứt duyên lành của người ta chứ."
Hạ Hiểu Lan giơ hai tay đầu hàng, "Để các cậu thất vọng rồi, duyên này bị mình tự tay chặt đứt rồi, bởi vì mình nói với bạn Quý là mình muốn về phòng ngủ viết thư cho bạn trai!"
"Hiểu Lan, cậu đang nói đùa đấy à, dùng cái này để lừa bạn Quý, nhiều người ở sân thể dục của trường như vậy nghe thấy mà..."
Không thích Quý Giang Nguyên thì có đầy lý do thôi.
Tô Tĩnh không hiểu, những người khác cũng dùng ánh mắt rất thần kỳ để nhìn cô.
"Mình không lừa hắn, mình thật sự muốn viết thư cho bạn trai mà!"
Đi bộ đội thì không hay; chuyện trước đây còn chưa qua, Hạ Hiểu Lan định viết thư cho Chu Thành. Cô muốn hỏi về di chứng của chuyện này, xem có thể bù đắp được không, nếu tất cả mọi chuyện bắt đầu từ việc cô đi bộ đội gây ra thì... Hạ Hiểu Lan không thể làm ngơ được.
Phòng 307, các nữ sinh có chút kinh sợ.
Hạ Hiểu Lan thật sự có bạn trai? !
Đêm nay, lòng hiếu kỳ của các nàng đều bị treo lên, hỏi Hạ Hiểu Lan có phải học cấp ba đã yêu đương rồi không, Chu Lệ Mẫn còn oái oăm nói: "Mẹ mình nói có bạn nam nào viết thư cho mình thì nhất định phải giao cho thầy cô, yêu sớm hồi cấp ba là không có kết quả gì, mình nên dồn toàn bộ tâm trí vào việc học... Trường của mình chỉ có mình tớ thi đậu Hoa Thanh, mình còn thấy mẹ mình nói đúng! Cậu mà có đối tượng từ hồi cấp ba, lên đại học còn học cùng với tớ, Hạ Hiểu Lan cậu thật là biến thái!"
Hạ Hiểu Lan cảm nhận được oán niệm đến từ đám cẩu độc thân.
Cô rất muốn nói, mọi người thật ra không cần ghen tị đâu, cô và đám cẩu độc thân cũng chẳng cách xa nhau là bao.
...
Hạ Hiểu Lan rơi vào lựa chọn.
Hạ tổng có thể quyết đoán trong các cuộc đàm phán thương nghiệp tiền tỷ, lại không thể xử lý tốt vấn đề tình cảm của mình.
Đàm phán thương nghiệp là kinh nghiệm nàng tích lũy được, làm bài toán học, làm vật lý, hóa học, những thứ này nàng am hiểu, bởi vì kiếp trước nàng đã học rồi mà. Yêu đương thì thật sự chưa từng, yêu đương có mục đích kết hôn thì không tính là yêu đương, đó là hai bên đặt điều kiện lên bàn cân, cũng là một hình thức thỏa thuận kinh doanh khác.
Kinh doanh thì phải lý tính, còn yêu đương là thứ thuộc về cảm tính.
Nàng gặp Chu Thành là sẽ đỏ mặt tim đập.
Ngay cả chuyện nhịp độ kết hôn không hợp nhau, đều bị Hạ Hiểu Lan gác lại.
Cô cảm thấy yêu đương thật sự rất khó, hai người thích nhau còn chưa đủ, mà hình như còn nhiều thứ khác nữa. Phân chia thời gian cho việc học, phân chia cho sự nghiệp, phân chia sức lực cho bạn trai, nên điều hòa như thế nào?
Ở một diễn biến khác, Vương gia đêm nay cũng trải qua một đêm rất đặc biệt.
Vương Quảng Bình bảo Vương Kiến Hoa mời người nhà họ Liễu đến làm khách, không chỉ là cảm ơn Liễu San đã cho Vương gia mượn tiền để vượt qua khó khăn, mà Vương Quảng Bình cũng muốn nhân cơ hội này để tìm hiểu tình hình trường học của giáo sư Liễu. Nhưng mà, trong khi mọi người đang trò chuyện vui vẻ thì có tiếng gõ cửa.
Vương Kiến Hoa đứng dậy mở cửa, Hạ Tử Dục theo phía sau hắn tiến vào.
Nhìn đồ ăn bày trên bàn, Hạ Tử Dục có vẻ đặc biệt ngại ngùng, "Chú dì ơi, cháu đến muộn quá, chẳng giúp được gì."
Nhiễm Thục Ngọc hận không thể cắn nát răng.
Hạ Tử Dục còn mang túi trái cây đặt lên bàn, ai mà thèm mấy quả táo với nho này chứ!
Giáo sư Liễu phá tan bầu không khí gượng gạo, "Thì ra là có khách, chúng tôi lại thất lễ rồi, chưa đợi khách đã ngồi xuống trước."
Mợ Liễu cười nói, "Cùng nhau ngồi thôi."
Liễu San cũng sắc mặt không đổi.
Điều này vượt quá dự kiến của Hạ Tử Dục, cô cho rằng mình làm một màn đột kích thế này, người nhà họ Liễu nhất định sẽ có phản ứng gì đó. Ai ngờ bọn họ lại cứ như không có chuyện gì xảy ra, bao gồm cả Liễu San, người đang dùng thân phận học tỷ để tiếp cận Vương Kiến Hoa, người muốn cướp đi Vương Kiến Hoa.
Vương Kiến Hoa vội ho khan một tiếng, "Tử Dục, đây là giáo sư Liễu, là mợ, đây là học tỷ Liễu San em cũng gặp rồi. Đây là Hạ Tử Dục, cũng là sinh viên của trường mình, là bạn gái của em."
Hạ Tử Dục cười chào mọi người.
Dù sao đối phương cũng mặt dày được thì cô cũng không ngại mình có dày da mặt hay không.
Không mời mà đến, ba mẹ Vương Kiến Hoa chắc chắn không vui, Hạ Tử Dục cũng không để ý nhiều như vậy. Thái độ gần đây của Vương gia đối với cô như thế nào, Hạ Tử Dục đều có thể cảm nhận được. Lúc đi nông trường đưa thuốc, đưa tiền, đưa quần áo thì Nhiễm Thục Ngọc đâu có thái độ này. May là cô vẫn có thể nắm bắt suy nghĩ của Vương Kiến Hoa, vào nhà là trực tiếp “tướng quân”, đó cũng là sau khi Hạ Tử Dục ám chỉ thì mới thông qua miệng Vương Kiến Hoa mà nói ra được.
Dù sao là Vương Kiến Hoa bảo cô đến ăn cơm, cô thì có biết gì đâu?
Bữa cơm này, quả thật là mỗi người ăn một tâm trạng.
Vì có Hạ Tử Dục ở đó, nên Vương Quảng Bình và giáo sư Liễu không thể bàn chuyện chính, hai nhà chỉ có thể nói chuyện khác. Nhiễm Thục Ngọc thì khen Liễu San ưu tú, mợ Liễu rất chân thành khen Vương Kiến Hoa: "Kiến Hoa có thể từ nông thôn thi đỗ lại lên kinh thành lần nữa, còn có thể tự chủ được thì giỏi hơn nhà chúng tôi."
Nhiễm Thục Ngọc cũng cảm thấy con trai mình không kém cạnh, Vương Kiến Hoa lại nhường cơ hội này cho Hạ Tử Dục:
"Khi đó, nhờ có tài liệu ôn tập của Tử Dục, em mới có thể thi đỗ đại học, nếu nói thông minh thì em cũng kém Tử Dục. Ba à, Tử Dục gần đây còn đang điều hành một lớp bồi dưỡng, nhắm vào những học sinh sắp thi cấp ba và thi đại học, ba thấy ý tưởng này của em ấy thế nào?"
Vương Quảng Bình còn chưa nói gì thì giáo sư Liễu đã có chút ngạc nhiên:
"Gần đây tôi có nghe nói một vài sinh viên của trường tổ chức dạy thêm bên ngoài, quy mô cũng làm rất tốt, thu đến cả trăm học sinh, thì ra là Hạ đồng học đứng ra làm đấy à?"
"Giáo sư à, ngài quá lời rồi, quy mô cũng không lớn lắm, lúc cao điểm cũng có hơn hai trăm học sinh thôi. Nói đến cái này, nguồn cảm hứng vẫn là từ học tỷ Liễu mà ra, học tỷ tìm việc làm thêm cho Kiến Hoa, em mới nghĩ đến việc nếu trên thị trường có nhu cầu về việc này, tại sao lại không mở một trung tâm dạy thêm nhỉ? Như vậy vừa rèn luyện được kinh nghiệm giảng dạy cho sinh viên trong trường, lại có thể giúp những học sinh muốn học thêm... Ý tưởng này cũng chưa chín chắn lắm, em mới bắt đầu thử thôi."
Hạ Tử Dục thong thả nói, giáo sư Liễu nghe rất chăm chú, Vương Quảng Bình cũng cuối cùng đã nhìn thẳng vào Hạ Tử Dục. Hạ Tử Dục có tài cán như vậy, ngược lại có thể khiến ông phải nhìn cô với con mắt khác…
Bạn cần đăng nhập để bình luận