Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1021: Đầu cơ đất là món lãi kếch sù! (length: 8319)

Muốn nói pháp lý sao?
La Đức Quý vừa mới nhận lời cán bộ tổ dân phố Phúc Điền, không thể đi quấy rối.
La lão nhân ha ha cười, tựa hồ đã tính trước:
"Nàng muốn mảnh đất kia, vậy mấy cái thôn xung quanh rác thải sẽ đổ đi đâu? Ngươi muốn cùng nàng nói đạo lý, hỏi nàng muốn phương pháp xử lý, đây chỉ là bước thứ nhất, thứ hai là nàng muốn sửa nhà, khẳng định phải thuê công nhân, ngươi bảo nàng ở thôn Cam Tuyền thuê người... Nàng chắc chắn không đồng ý, ngươi liền lui một bước đem Diệu Tông nhét vào đi, các điều kiện đều là nhường nhịn nhau mà nói ra thôi !"
La Đức Quý rơi vào trầm tư, La Diệu Tông lại nghe được kinh hãi.
Gia đình hắn chưa từng quen biết với nữ sát tinh kia, cho rằng nữ sát tinh kia dễ bắt nạt, đem hắn đẩy đến bên cạnh nữ sát tinh để tạo cơ hội?
La Diệu Tông trực giác cảm thấy sợ hãi.
"Không được, ta sẽ bị nàng đánh chết mất! Những người bên cạnh nàng đều rất lợi hại!"
La Diệu Tông phản đối, căn bản không được La lão nhân chấp nhận.
La lão nhân cũng là loại người đã định mục tiêu thì không quay đầu lại, trong thôn mấy cô gái kia mà gả cho hắn làm cháu dâu, La lão nhân chướng mắt hết. Việc con cháu có tiền đồ hay không, vẫn là có liên quan lớn đến việc cưới vợ, La lão nhân trong lòng hiểu rõ.
Hơn nữa ông đối với mảnh đất kia không có khả năng buông tay.
Nhà họ La không có tiền mua nó, bây giờ ở Bằng Thành nó đáng giá tiền như vậy, mà khoản tiền đền bù cũng không thể so được.
Một cô cháu dâu có của hồi môn dày lại có bản lĩnh, La lão nhân vẫn là rất hài lòng.
Còn về việc cháu trai La Diệu Tông của ông có xứng đôi hay không... Diệu Tông là con một ba đời nhà họ La, sao lại có chuyện không xứng với con gái nhà ai!
Đàn ông có gia đình rồi thì sẽ hiểu chuyện, Diệu Tông chỉ là chưa hiểu chuyện thôi, tương lai khẳng định có tiền đồ.
La lão nhân kéo con trai La Đức Quý vào phòng bàn bạc.
La Diệu Tông đứng ở trong sân run rẩy.
Cưới nữ sát tinh?
Không có khả năng, hắn chắc chắn sẽ bị đánh chết!
...
Hạ Hiểu Lan không hề biết, có người tự cho là mình thông minh lại muốn bắt đầu mơ tưởng hảo huyền.
Nàng bên này còn đang bận rộn, có được đất chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai là tìm người dọn sạch rác ở Kim Sa Trì.
Dùng một cái ao nước thối tha mà đi ngân hàng thì có thể vay được bao nhiêu khoản?
Giá không đủ 300 vạn, mà làm theo chiêu của thúc thúc Phan Vi Lượng là chủ nhiệm Phan, cùng lắm thì tính 300 vạn tệ, số tiền này vay ra cũng chỉ vừa đủ để trả khoản tiền ứng trước của dự án khách sạn Nam Hải.
Chu Thành và Khang Vĩ, Bạch Trân Châu góp 90 vạn, khiến Hạ Hiểu Lan có thể thở ra một hơi, vay 300 vạn để rút 100 vạn tiền vốn từ dự án khách sạn Nam Hải ra mà trả.
Nhưng cũng chỉ dừng ở mức đó, trong tay nàng vẫn không có tiền!
Chỉ có chờ khách sạn Nam Hải hoàn thành nghiệm thu trang trí, nàng và cậu mới lấy được 210 vạn tiền thanh toán cuối cùng của phần vốn khống chế Đông Phong.
Cái công trình này, tiền thực sự mà nàng và cậu kiếm được, cũng nằm ở trong 210 vạn cuối này.
Hai người còn bỏ thêm tiền vốn để Ngũ giám đốc bên kia cho vay, thì mỗi người cũng có thể thu về mấy chục vạn lợi nhuận.
Hạ Hiểu Lan dù có vay lần thứ ba, thì cũng chỉ vay được thêm mấy chục vạn, cộng thêm 100 vạn tiền vốn thì có đủ để xây khu nhà chung cư Kim Sa Trì sao?
Chút tiền ấy ném vào dự án bất động sản, đến tiếng nước cũng không nghe thấy được.
Lưu Dũng thì lại nói có thể cho nàng mượn tiền, hai cậu cháu đến lúc đó dồn hết tiền mặt lại cùng nhau, có thể được khoảng hai ba trăm vạn.
Nhưng như vậy, Viễn Huy cũng sẽ không có vốn lưu động, cậu cô là tạm dừng sự nghiệp riêng để giúp nàng. Mà Lưu Dũng lại không chịu nhận cổ phần Khải Hàng, Hạ Hiểu Lan không muốn làm như vậy... Viễn Huy có thể vận hành bình thường là tốt nhất, bên dưới còn có mấy chục công nhân đang theo Lưu Dũng để kiếm ăn mà.
Muốn giảm bớt áp lực tài chính của nàng, trừ khi dùng đất để vay được nhiều tiền hơn từ ngân hàng!
Vay 300 vạn không giải quyết được vấn đề, vậy thì vay 600 vạn, thậm chí nhiều tiền hơn thì sao?
Như vậy vừa trả xong khoản tiền của công trình khách sạn Nam Hải, lại còn dư mấy trăm vạn để Hạ Hiểu Lan chi tiêu, nàng lại thu thêm một ít tiền đặt cọc mua nhà của mọi người, chắc là có thể dựng lên được tòa chung cư đầu tiên.
Hạ Hiểu Lan luôn không giấu diếm những tính toán làm ăn này của mình đối với Lưu Dũng:
"Một cái ao rác thối, đương nhiên chỉ có thể vay được 300 vạn, chúng ta đang vay tiền ngân hàng, nhất định phải đẩy giá trị mảnh đất này lên, chờ rác được dọn dẹp sạch sẽ, làm cho người ta phát hiện dưới đáy ao có Kim Sa, một mảnh đất may mắn cực kỳ tốt, tự nhiên sẽ vay được nhiều tiền hơn!"
Kim Sa Trì sau khi dọn hết rác, nhất định sẽ rực rỡ hào quang.
Mảnh đất này chỉ có giá 12 vạn tệ một mẫu, nếu Hạ Hiểu Lan có ý đem đất bán lại, thì dù là 24 vạn một mẫu, cũng sẽ có người lập tức bỏ tiền ra nhận ngay.
Đây là khu nhà chung cư ý kiến phản hồi đầu tiên của Bằng Thành dùng 23,2 mẫu đất để xây nhà ở cũng không tính là nhỏ, không cần phải che che lấp lấp như trước, mà là có thể quang minh chính đại xây nhà thương phẩm.
Chưa cần nói đến chuyện khác, mấy thương nhân Hồng Kông kia chắc chắn sẽ rất kích động.
Việc buôn bán bất động sản làm giàu nhanh như thế nào, không ai rõ hơn thương nhân Hồng Kông.
Ứng Kim Xuyên người luôn rất phật hệ bỗng nhiên lên tiếng:
"Tiền thuê đất của ao nước thối này chỉ trị giá 12 vạn một mẫu, nhưng nếu đổi tên và dọn rác đi, nó có thể trị giá 24 vạn một mẫu, nếu như có thể thu hút người Hồng Kông đến mua, thì nó có thể gấp đôi, trị giá 36 vạn một mẫu. Đến lúc đó, vay 1000 vạn từ ngân hàng cũng không thành vấn đề."
Hồng Kông không hề có cuộc vận động bài trừ mê tín phong kiến, loại chuyện phong thủy này, ở Hồng Kông đâu đâu cũng thấy.
Làm ăn dù là nhỏ đến mấy đi nữa thì cũng phải cung phụng thần tài, mỗi ngày không cúng bái thần tài thì trong lòng người làm ăn cũng bất an.
Mảnh đất "bảo địa phong thủy" Kim Sa Trì này có thể khiến cho các thương nhân Hồng Kông thông minh lanh lợi đánh hơi thấy được cơ hội làm ăn, sau này xây nhà xong cũng sẽ có những người Hồng Kông thích điều may mắn đến mua. Nhà bán cho ai cũng không quan trọng, tiền đều chảy vào túi của Khải Hàng Điền Sản.
Ứng Kim Xuyên không nhịn được mà nhìn Hạ Hiểu Lan một cái.
Thủ đoạn lão luyện như vậy, thật sự không giống như là điều mà một cô bé 20 tuổi có thể nghĩ ra.
Nhưng mảnh đất này, quả thực từ đầu đến cuối đều do Hạ Hiểu Lan thao tác.
Có lẽ đây chính là lý do mà ông Thang nhất quyết muốn ông đến Bằng Thành làm việc cho Hạ Hiểu Lan?
Ứng Kim Xuyên nói một câu như thế rồi lại không lên tiếng nữa.
Hạ Hiểu Lan được sự khẳng định thì tự nhiên tinh thần phấn chấn: "Ứng tiên sinh cũng cảm thấy có thể vay được 1000 vạn? Ta cũng nghĩ như vậy!"
Hạ Hiểu Lan là ông chủ của cái công ty này, còn gọi người quản lý tài chính là Ứng tiên sinh, đúng là rất tôn trọng người khác. Ứng Kim Xuyên cụp mắt xuống, một người chủ vừa biết tiến thoái vừa trọng người tài như thế, bỏ qua tuổi tác và giới tính mà nói thì thật khó mà không phát tài!
Lưu Dũng nghe mà choáng váng đầu óc.
Còn có thể thao tác như vậy nữa sao?
"Đầu cơ đất còn kiếm tiền hơn cả làm ăn chân chính, ngay lập tức có thể tăng gấp đôi, có việc gì mà có thể kiếm tiền nhanh như vậy chứ?"
Nhớ lại những năm trước, Lưu Dũng cũng là người không chịu đi con đường chính, làm lậu cũng dám can thiệp, nói hắn không có can đảm chắc không thể. Nhưng hắn chỉ biết là kiếm tiền từ những việc bất hợp pháp, không ngờ là vẫn có những thao tác hợp pháp mà giật tiền được thế này!
Hạ Hiểu Lan cười cười:
"Đầu cơ đất đương nhiên là kiếm tiền, nhưng muốn đầu cơ đất thì lại có quá nhiều hạn chế. Bây giờ nếu như ta lập tức đem đất bán đi, chắc chắn sẽ kiếm được một khoản lớn, nhưng lại có lỗi với Thang thúc thúc, chuyện như vậy ta không làm được."
Có phải là ngu ngốc không khi mà chỉ làm một lần mua bán?
Khải Hàng có được tất cả những thứ này là vì có sự tin tưởng của Thang Hoành Ân.
Mà sự tín nhiệm này, Hạ Hiểu Lan đã mất trọn vẹn hai năm mới gây dựng được, làm một lần giao dịch mà hủy hoại tất cả thì nàng đâu có phải kẻ ngốc.
Thấy cậu vẫn còn hơi tiếc nuối, Hạ Hiểu Lan bất đắc dĩ: "Việc dọn rác thì giao cho Cát Kiếm đi làm, chiều nay ta phải về kinh thành rồi, trước tiên là phải đẩy giá của Kim Sa Trì lên đã, cuối tuần ta sẽ lại đến giải quyết những việc còn lại, còn việc vay tiền thì làm phiền Ứng tiên sinh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận