Tu La Võ Thần

Chương 881: Trò hay (1 càng)

Chương 881: Trò hay (1 chương) Nơi đào ra loại kim loại Cổ Kim vừa sắt đó gọi là Cuồng Phong Bình Nguyên. Bởi vì bên trong Cuồng Phong Bình Nguyên có một khu mỏ quặng cổ xưa, cho nên nơi này là một trong những lãnh địa quan trọng của quần đảo Tru Tiên. Nghe nói người trấn thủ lãnh địa này là Đệ Lục Tiên trong Cửu Tiên của quần đảo Tru Tiên.
Đệ Lục Tiên cũng giống như Đệ Thất Tiên và Đệ Bát Tiên, đều là Võ Vương nhất phẩm. Nhưng chiến lực của hắn thì vượt xa hai người kia. Nghe nói, chiến lực của Đệ Lục Tiên có thể đối đầu với cả Võ Vương nhị phẩm.
Cho nên, dù Đệ Lục Tiên chỉ là Võ Vương nhất phẩm, nhưng vì chiến lực cực mạnh, Tàn Dạ Ma Tông muốn an toàn, chắc chắn sẽ không trực tiếp tấn công Cuồng Phong Bình Nguyên.
Thêm nữa, Tàn Dạ Ma Tông rất muốn có được mỏ Cổ Kim vừa sắt đó, nên rất có thể sẽ đợi Mộ Dung Tầm mang khoáng thạch từ Cuồng Phong Bình Nguyên ra, sau đó mới phục kích trên đường. Làm vậy, không những lấy được mỏ Cổ Kim vừa sắt, mà còn bắt được Mộ Dung Tầm. Đây đúng là nhất cử lưỡng tiện. Nhưng bọn chúng sao biết được, điều đang chờ đợi chúng lại là một cái bẫy lớn?
Khi Sở Phong và Thu Thủy Phất Yên thông qua trận truyền tống, đến được nơi có thể phục kích thì lại nhận được một tin không hay. Hóa ra, Mộ Dung Tầm đã dẫn cao thủ của quần đảo Tru Tiên đi đến Cuồng Phong Bình Nguyên từ mấy ngày trước rồi. Nếu không có gì bất ngờ, Mộ Dung Tầm và người của hắn giờ đã mang được Cổ Kim vừa sắt ra khỏi Cuồng Phong Bình Nguyên, đang trên đường trở về.
Điều này khiến Sở Phong vô cùng lo lắng, vì nếu người của Tàn Dạ Ma Tông đến, chắc chắn đã bố trí mai phục xong. Rất có thể bọn chúng đã trúng kế của quần đảo Tru Tiên.
"Sở Phong, ngươi đừng nóng. Vì ngươi, ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn."
"Quần đảo Tru Tiên có mời hai hộ pháp của Liệt Hỏa Thần Điểu tộc, nhưng chắc chắn bọn chúng không ngờ rằng ta cũng đến đây giúp đỡ. Nếu thật sự Tàn Dạ Ma Tông đã sập bẫy thì cũng chẳng sao. Chúng ta cứ phá bẫy của chúng là được."
"Ngọn lửa của Liệt Diễm Thần Điểu tộc rất lợi hại. Nhưng ta sẽ cho chúng biết, ngọn lửa mạnh nhất chính là Liệt Diễm Phần Thiên của Phần Thiên Thánh Giáo ta." Thấy Sở Phong như lửa đốt trong lòng, Thu Thủy Phất Yên mở lời khuyên nhủ.
"Thu Thủy tiền bối, để ngài vướng vào tranh đấu giữa Tàn Dạ Ma Tông và quần đảo Tru Tiên, ta thực sự xin lỗi." Sở Phong rất cảm kích trước lời nói của Thu Thủy Phất Yên. Nhưng lúc này người của Tàn Dạ Ma Tông thật sự đang lâm vào đại nạn. Dù việc Thu Thủy Phất Yên ra tay sẽ khiến nàng trở thành tử địch của quần đảo Tru Tiên, nhưng Sở Phong cũng không thể từ chối.
Dù sao nếu Tàn Dạ Ma Tông thật sự sập bẫy thì với thực lực của hắn, không cách nào cứu được. Nhưng nếu Thu Thủy Phất Yên ra tay, thì may ra còn có thể xoay chuyển tình thế.
"Tiểu tử ngốc, ngươi đang nói cái gì vậy? Quần đảo Tru Tiên đã nhòm ngó lãnh địa của Phần Thiên Thánh Giáo ta không phải một hai ngày rồi. Ta và bọn chúng vốn đã đối địch, sớm muộn cũng sẽ trở mặt. Muộn một ngày không bằng sớm một ngày. Dù sao Phần Thiên Thánh Giáo giờ chỉ còn một mình ta, ta muốn đi hay ở đâu thì tự ta quyết định, bọn chúng có thể làm gì được ta?" Thu Thủy Phất Yên cười nhạt, ngược lại tỏ ra vô cùng thong dong, không hề e ngại quần đảo Tru Tiên.
Nghe Thu Thủy Phất Yên nói xong, Sở Phong cũng không khỏi bật cười, cảm giác áy náy trong lòng giảm đi không ít. Vì Thu Thủy Phất Yên nói rất đúng, cho dù không vì hắn ra tay thì trên thực tế, Thu Thủy Phất Yên và quần đảo Tru Tiên sớm đã là đối địch rồi.
"Có người đến." Bỗng nhiên, Sở Phong nhíu mày. Vì để tìm người của Tàn Dạ Ma Tông, hắn đã khuếch tán tinh thần lực ra, sức cảm ứng vô cùng nhạy bén. Cho nên dù đối phương còn cách một đoạn xa, hắn đã phát hiện ra đối phương rồi.
Cùng lúc đó, Thu Thủy Phất Yên cũng đã nhận ra sự bất thường, nhưng nàng lại không hề hoảng hốt, ngược lại còn nhếch miệng cười, nói: "Người này đến lại là người quen, bọn chúng đã đi từ Cuồng Phong Bình Nguyên đến, có lẽ đã thu được chút tin tức."
"Thu Thủy tiền bối, ngài biết người đến là ai?" Sở Phong hỏi.
"Ừm, chính là người của Uyên Ương Đài. Ngươi đừng lên tiếng vội, cứ để ta hỏi thăm bọn họ một chút đã." Thu Thủy Phất Yên nói.
"Vâng." Thấy vậy, Sở Phong nhẹ gật đầu, đồng thời vận dụng Bách Biến Mặt Nạ, biến đổi khuôn mặt, sau đó lại che giấu tu vi, giống như một tùy tùng đi theo sau lưng Thu Thủy Phất Yên.
Thu Thủy Phất Yên cố ý chậm tốc độ, không vội không vàng bay về phía trước. Quả nhiên không lâu sau, mấy bóng người từ phía trước bay tới.
Đó là năm vị lão giả, mặc áo vải mộc mạc, tu vi đều là Võ Quân đỉnh phong. Dù Thu Thủy Phất Yên che mặt, nhưng bọn họ vẫn nhận ra chiếc áo liền quần đặc trưng này. Cho nên, thấy Thu Thủy Phất Yên, họ liền vội vàng bay tới, dừng lại cách xa trăm mét, chắp tay dò hỏi: "Người phía trước có phải là Thu Thủy cô nương của Uyên Ương Đài không?"
"Mấy vị Hứa Cửu không gặp a." Thu Thủy Phất Yên vừa cười vừa nói.
"Aiya, đúng là Thu Thủy cô nương rồi." Nghe giọng của Thu Thủy Phất Yên, năm vị lão giả mừng rỡ, đã xác nhận thân phận của nàng. Thế là họ vội vàng bay lại gần. Trong đó có một người nói: "Thu Thủy cô nương, có phải cô muốn đi Cuồng Phong Bình Nguyên không?"
"Chính là." Thu Thủy Phất Yên nhẹ gật đầu.
"Ta khuyên cô vẫn là đừng nên đi. Bây giờ trên đường đến Cuồng Phong Bình Nguyên không được an toàn." Người kia khuyên nhủ.
"Vì sao không an toàn? Mạc Phi đã xảy ra chuyện gì?" Thu Thủy Phất Yên ra vẻ không hiểu hỏi.
"Thực không dám giấu giếm, sở dĩ chúng ta đến được đây là bị bắt đến." Lão giả kia bất đắc dĩ nói.
"Bị bắt đến? Thế là ý gì?" Thu Thủy Phất Yên hỏi.
"Cách đây không lâu, có cường giả của quần đảo Tru Tiên đến Uyên Ương Đài, lấy lý do mời đi, cưỡng ép bắt chúng ta đi, dẫn thẳng tới Cuồng Phong Bình Nguyên, lãnh địa của quần đảo Tru Tiên."
"Mới đầu, chúng ta còn vô cùng lo lắng, sợ là đắc tội quần đảo Tru Tiên, bọn chúng muốn gây bất lợi cho chúng ta."
"Nhưng sau đó, lại có không ít cao thủ tán tu bị người của quần đảo Tru Tiên bắt tới. Thậm chí còn có rất nhiều tông chủ các môn phái nhỏ cũng bị bắt tới Cuồng Phong Bình Nguyên. Đồng thời, bọn chúng chiêu đãi chúng ta ăn ngon uống sướng, ngoài việc hạn chế tự do thì lại vô cùng cung kính, dường như không phải muốn đối phó chúng ta."
"Chúng ta hỏi chúng bắt chúng ta đến đây rốt cuộc vì sao thì bọn chúng không trả lời, chỉ nói là mời chúng ta đến đây để xem một vở kịch hay."
"Đến hôm nay thì chúng đã thả chúng ta ra, chúng ta cũng đã biết cái gọi là vở kịch hay là gì."
"Nguyên lai, quần đảo Tru Tiên và Liệt Diễm Thần Điểu tộc liên minh, cùng nhau đặt bẫy, dụ người của Tàn Dạ Ma Tông mắc câu, muốn bắt gọn toàn bộ cao thủ của Tàn Dạ Ma Tông."
"Giờ, người của Tàn Dạ Ma Tông đã sập bẫy, đang bị người của quần đảo Tru Tiên và Liệt Diễm Thần Điểu tộc tàn sát. Với cái gọi là vở kịch hay này, chúng ta không có hứng thú xem nên mới rời đi." Vị lão giả kia thuật lại tường tận.
"Thu Thủy cô nương, hiện giờ người của quần đảo Tru Tiên và Tàn Dạ Ma Tông vẫn còn đang giao chiến. Cô tuyệt đối đừng nên đến đó. Bằng không nếu chuyện hôm nay truyền đi, thì có trời mới biết người của Tàn Dạ Ma Tông có nghĩ rằng chúng ta đã thông đồng với quần đảo Tru Tiên không."
"Nếu bọn chúng tức giận rồi trút giận lên người chúng ta, vậy thì nguy to."
"Đúng vậy, đúng vậy, mau theo chúng ta rời đi thôi, mau tránh khỏi nơi rắc rối này." Bốn vị lão giả khác cũng khuyên nhủ.
Nghe đến đây, Sở Phong nắm chặt song quyền, cơn giận bốc lên tận óc. Hắn không ngờ rằng quần đảo Tru Tiên lại hèn hạ đến vậy. Không những đặt bẫy, mà còn tìm người đến xem. Rõ ràng là có ý muốn sỉ nhục Tàn Dạ Ma Tông.
"Sở Phong, chúng ta đi." Thực tế, không chỉ Sở Phong tức giận, ngay cả Thu Thủy Phất Yên cũng không chịu nổi. Nắm lấy thân hình Sở Phong, nàng lập tức nhảy lên, trong nháy mắt đã biến mất không thấy tăm hơi, với tốc độ nhanh nhất bay vút về hướng Cuồng Phong Bình Nguyên.
Lúc này, chỉ còn năm vị lão giả đứng ngây tại chỗ. Vẻ mặt bọn họ cứng đờ, hai mắt nhìn nhau. Đồng thời nói ra: "Vừa nãy Thu Thủy cô nương hình như nói... Cái người trẻ tuổi bên cạnh cô ấy là Sở Phong sao?"
Nói xong lời này, mặt mày năm vị lão giả thoáng chốc thay đổi, đột nhiên ý thức được mình đã gây ra đại họa. Không nói hai lời, họ liều mạng bỏ chạy về phương xa.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận