Tu La Võ Thần

Chương 685: Người được lợi (1 càng)

Thấy cảnh này, trong lòng Sở Phong không khỏi ấm áp, bởi vì Thu Trúc đã giành được vị trí thứ nhất, nàng mà trực tiếp tiến vào thì chắc chắn sẽ chiếm được tiên cơ, nhưng nàng lại không làm vậy, ngược lại còn ngăn chặn cửa vào để tranh thủ lợi ích cho mình. Mặc kệ trước đó nàng như thế nào, nhưng hành động lúc này của nàng thực sự khiến Sở Phong có chút cảm động, điều này cho Sở Phong thấy, Thu Trúc tuy khác biệt với Xuân Vũ, nhưng nàng lại hoàn toàn khác biệt so với Hạ Vũ và Đông Tuyết.
"Thu Trúc cô nương, cô nói như vậy là không đúng, cô nói cái Mang Thai Vật Thánh Điện này là vô tình phát hiện rồi mở ra, vậy cô có chứng cứ không?" Chiến Phong hùng hồn hỏi.
"Vừa rồi Vô Tình sư đệ đã nói chính xác thời gian chùm sáng biến mất, đồng thời các ngươi cũng đã nói, Vô Tình sư đệ và Xuân Vũ sư muội là những người đầu tiên xuất hiện ở đây, lẽ nào như thế vẫn chưa đủ để nói rõ hết tất cả sao?" Thu Trúc giải thích.
"Bọn họ xác thực đến trước ta một bước, nhưng điều này thì nói lên được gì chứ? Có lẽ là do vận may của họ, do khoảng cách ở đây gần thôi?"
"Còn nữa, lúc nãy hắn đúng là nói đúng thời điểm Mang Thai Vật Thánh Điện mở ra, nhưng ai có thể đảm bảo hắn không phải vì đến đầu tiên mà biết được thông tin chứ?"
"Nơi này nếu thực sự do hắn mở ra, cần gì phải chờ đợi chúng ta đến, hắn có thể trực tiếp mở cửa vào và tiến vào trong không phải sao? Mọi người thấy ta nói có đúng không?" Chiến Phong cao giọng nói.
"Đúng! !" Hắn vừa nói xong, mọi người liền gật đầu đáp lại, nhất là người của Tru Tiên quần đảo, hô hào vô cùng lớn.
"Ngươi đang cố cãi lấy lý, vong ân bội nghĩa!" Xuân Vũ rất tức giận hét lên, thân là một trong những người mở ra nơi này, thấy những người này không biết điều như vậy, nàng thực sự không thể nhịn được nữa.
"Xuân Vũ cô nương đừng giận, cô muốn chúng ta tin nơi này là do cô và Vô Tình kia mở ra cũng được, bây giờ cô hãy đi mở một cái cửa vào xem sao, nếu có thể thì chúng ta sẽ tin, nhưng nói thật, nếu các cô thật sự có bản lĩnh đó, thì cần gì phải tranh với chúng ta 10 suất vào này làm gì?" Chiến Phong mỉa mai nói.
"Không sai, nếu có bản lĩnh thật thì tự đi mở một cái khác, đừng đến tranh với chúng ta 10 suất vào này." Đồng thời, hầu hết mọi người ở đây đều bị lời của Chiến Phong kích động. Bởi vì trong khoảng thời gian Thu Trúc phong bế cửa vào, hầu như tất cả mọi người ở đây đều đã đi tới lối vào, chỉ cần Thu Trúc gỡ bỏ kết giới phong tỏa, gần như tất cả mọi người đều có cơ hội tiến vào bên trong, cho nên ai lại muốn nhường ra hai suất chứ? Như vậy chẳng khác nào đang làm giảm cơ hội tiến vào bên trong của chính mình.
"Thu Trúc, Xuân Vũ, đừng làm loạn, vì cái gọi là người tài mới có, chuyện này cũng không liên quan gì đến việc đến trước hay sau, huống chi trước lợi ích, ai lại muốn nhường cơ hội cho người khác?"
"Các ngươi đừng quên, mạnh được yếu thua mới là quy tắc của giới tu võ, đạo đức nhân nghĩa không thể nào giúp một người vượt lên trên những người khác được." Đúng lúc này, Hạ Vũ lên tiếng, nhưng nàng lại đứng về phía Chiến Phong.
"Ừ, Hạ Vũ cô nương nói rất có lý." Chiến Phong vỗ tay tán thưởng, sau đó lại cao giọng nói: "Vậy đi, Xuân Hạ Thu Đông bốn vị cô nương, dù sao cũng là chủ nhân của Phiêu Miếu Tiên Phong, vậy nên mười suất này sẽ nhường cho bốn người các cô."
"Về phần sáu suất còn lại, đương nhiên là phải nhường cho những người mạnh nhất ở đây, và nói về người mạnh nhất, ta nghĩ những người đang ngồi ở đây, không ai cảm thấy có thể thắng được người của Tru Tiên quần đảo ta đúng không?" Chiến Phong vừa nói vừa quét mắt về phía mọi người, trong ánh mắt lại ẩn chứa ý uy hiếp rõ ràng.
"Cái này..." Lúc này, mọi người ở đây thật sự tức giận nhưng không dám lên tiếng, tuyệt đối không ai nghĩ tới, Chiến Phong chỉ bằng vài ba câu đã xác định xong mười người vào trong, đồng thời hoàn toàn loại bỏ Sở Phong ra ngoài. Đồng thời ba người ở đây đạt đến Ngũ phẩm Võ Quân đều là người của Phiêu Miếu Tiên Phong và Tru Tiên quần đảo, nếu có ai dám chống lại, thì hậu quả khó lường, cho nên mọi người trong lòng đều bừng bừng lửa giận nhưng đều cúi đầu im lặng, ngầm cho phép ý của Chiến Phong.
"Các ngươi..." Thấy Chiến Phong chỉ vài ba câu đã định xong mười suất vào, đồng thời hoàn toàn gạt Sở Phong ra, Xuân Vũ tức giận * vốn định nói gì đó.
"Xuân Vũ sư tỷ, thôi đi, vào trong cái Mang Thai Vật Thánh Điện đó, khó tránh khỏi sẽ có tranh đoạt, với thực lực của ta vào cũng vô ích, thay vì tranh giành một suất, chi bằng cô đi vào thay ta." Sở Phong bí mật truyền âm nói.
Nhìn Sở Phong trên mặt vẫn tươi cười, cảm xúc không chút phập phồng, Xuân Vũ cũng nuốt lời đang định nói vào bụng, sau đó truyền âm nói: "Vô Tình sư đệ ngươi yên tâm, cái Võ Văn Tiên Liên kia, ta nhất định sẽ giúp ngươi lấy được."
"A, Xuân Vũ sư tỷ, Thu Trúc sư tỷ, cảm ơn hai người đã vì Vô Tình ta tranh thủ cơ hội, ân tình này hôm nay, Vô Tình ta sẽ ghi nhớ trong lòng."
"Bất quá cái Mang Thai Vật Thánh Điện kia cũng tồn tại nguy hiểm, các cô nếu tin ta thì khi gặp được đại lượng võ văn, thì đừng ra mặt, càng không cần tranh giành cái tiên cơ làm gì." Sở Phong bí mật truyền âm, nhưng chỉ truyền cho Thu Trúc và Xuân Vũ hai người.
Nghe được Sở Phong truyền âm, hai người đều khẽ gật đầu, Thu Trúc cũng thu lại kết giới phong tỏa mình đã bố trí, sự tình đã phát triển đến mức này, nàng cũng chỉ có thể chọn thỏa hiệp.
Sau đó, Phiêu Miếu Tiên Phong tứ đại mỹ nữ Xuân Hạ Thu Đông cùng với Mộ Dung Uyển, Nhã Phi, Chiến Phong và năm người khác của Tru Tiên quần đảo, cùng nhau tiến vào bên trong Mang Thai Vật Thánh Điện, và khi người thứ mười vừa bước vào, cửa vào của Mang Thai Vật Thánh Điện quả nhiên ngay lập tức đóng lại, y như chưa từng xuất hiện, nơi này lại một lần nữa bị màu vàng mê vụ bao phủ.
"Haizz, đây là cái đạo lý gì vậy, cái tên Chiến Phong này thật sự quá bá đạo."
"Vô Tình huynh đệ, chúng ta thực sự bất bình thay cho ngươi, nơi này rõ ràng là do ngươi phát hiện ra, sao có thể để bọn chúng vào lấy chỗ tốt chứ?"
Sau khi cửa vào của Mang Thai Vật Thánh Điện đóng lại, rất nhiều người trước đó không biết xấu hổ nói khoác không tin Sở Phong là người mở ra nơi này, vậy mà lại vô sỉ thay Sở Phong lên tiếng bất bình.
"Kỳ thực như vậy cũng tốt, bọn chúng đi hết thì trong Võ Văn Tiên Cảnh này cũng bớt đi không ít đối thủ cạnh tranh mạnh, chúng ta đoạt võ văn cũng sẽ dễ dàng hơn một chút."
"Ngược lại cũng đúng, Vô Tình huynh đệ có muốn đi cùng chúng ta không?" Cao Hùng đám người, còn mời Sở Phong đi cùng, nhưng Sở Phong có thể nhìn ra, bọn họ không hề chân thành, chỉ là làm bộ đồng tình thôi.
Đối với đám người nịnh nọt này, Sở Phong ngay cả lời cũng chẳng muốn nói, chỉ cười trừ rồi không để ý nữa, đem biểu hiện hôm nay của bọn chúng ghi hết vào lòng, những người này vĩnh viễn sẽ không thể trở thành bạn của Sở Phong.
"Đã vậy thì, Vô Tình huynh đệ, chúng ta sau này còn gặp lại vậy." Thấy vậy, Cao Hùng đám người nhao nhao rời đi, chỉ trong chốc lát, khu vực vốn rất náo nhiệt này chỉ còn lại một mình Sở Phong.
Sau khi tất cả mọi người đều rời đi, trên mặt Sở Phong lại hiện lên nụ cười, đi tới lối vào đã đóng lại, cười nhạt nói: "Các ngươi lũ vô sỉ này, thật sự nghĩ làm vậy là đá ta ra ngoài được à? Lát nữa ta sẽ cho các ngươi biết, ai mới là người được lợi lớn nhất từ Mang Thai Vật Thánh Điện này."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận