Tu La Võ Thần

Chương 2813: Nhị đoạn tiên pháp

"Chương 2813: Nhị đoạn tiên pháp"
"Muốn ta nhận thua, ngươi dựa vào cái gì?" Dù Sở Phong trước mắt rất suy yếu, trông có vẻ không còn sức để tiếp tục chiến đấu, nhưng với lời Hàn Ngọc nói, Sở Phong cũng không hề e sợ. Vì so với Sở Phong, Hàn Ngọc cũng chẳng khá hơn chút nào. Hai người họ gần như đã đến giới hạn.
"Xem ra ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ." Hàn Ngọc vừa nói, vừa lật bàn tay, lấy ra mấy viên đan dược rồi nuốt vào. Thấy Hàn Ngọc ăn đan dược, Sở Phong cũng vội vàng lấy đan dược bỏ vào miệng. Bởi vì đan dược Hàn Ngọc dùng chính là thuốc trị thương, Hàn Ngọc ăn những thuốc này chứng tỏ hắn thật sự định tiếp tục giao đấu với Sở Phong. Sở Phong đương nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng để ứng phó.
"Đây mới là thiên tài giao phong, đến tình trạng này rồi còn muốn tiếp tục? Sao lại là luận bàn nữa, rõ ràng là đang liều mạng mà." Thấy Sở Phong và Hàn Ngọc thật sự chuẩn bị tiếp tục giao chiến, đám tiểu bối ở đó đều lộ ra vẻ khâm phục. Bọn họ đều thấy rõ, Sở Phong và Hàn Ngọc đều đã đến cực hạn, nếu còn tiếp tục, cho dù không nguy hiểm đến tính mạng thì rất có thể sẽ gây ra thương tích vĩnh viễn. Người tu võ, dù thế nào vẫn là người, dù nhục thân bất diệt nhưng linh hồn vẫn sẽ diệt. Nếu linh hồn bị hao tổn đến mức độ nào đó thì có thể sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ tu võ cả một đời. Vậy nên, Sở Phong và Hàn Ngọc đều liều lĩnh như vậy, đủ thấy nghị lực của cả hai, điều mà phần lớn đám tiểu bối ở đó không có được.
Khi dược lực phát huy, Sở Phong và Hàn Ngọc cũng đều ngồi xếp bằng trên mặt đất, bày ra trận pháp chữa thương, nhờ vào trận pháp này mà chữa thương cho mình. Hai người lúc này tạm dừng giao chiến, cho nhau thời gian hồi phục. Nhưng không ai biết, thời gian hòa hoãn này là bao lâu, luôn sẽ có một bên ra tay trước, phá vỡ sự yên bình này. Và khi đó, chính là lúc hai người phân thắng bại.
"Bá" Bỗng nhiên, Hàn Ngọc đứng dậy, thương thế hắn vẫn chưa lành hẳn, nhưng lòng bàn tay đã siết chặt, nghiến răng nghiến lợi khiến cả khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo. Trong tình huống đó, từng lớp khí diễm màu vàng bắt đầu lan tỏa ra từ thân Hàn Ngọc, hắn đang ấp ủ thủ đoạn nào đó.
"Hàn Ngọc, hắn còn muốn dùng tiên pháp?"
"Tình huống này, còn dùng tiên pháp nữa, hắn chịu được sao?"
Giờ phút này, đừng nói các nhân vật trẻ tuổi, mà ngay cả các nhân vật thế hệ trước cũng lộ vẻ lo lắng. Thân thể Hàn Ngọc trước đó gần như đã đến cực hạn, dù đã dùng đan dược và trận pháp để hồi phục, nhưng giờ hắn vẫn đang bị thương, nếu tiếp tục thi triển tiên pháp sẽ vô cùng nguy hiểm.
"Ông" Đúng lúc Hàn Ngọc đang ấp ủ tiên pháp, Sở Phong không đứng dậy mà vẫn tiếp tục ngồi xếp bằng, chỉ là Sở Phong đã dừng việc chữa thương mà hai tay đan nhau, đánh ra một đạo pháp quyết. Khi từng đạo võ lực phun trào, vết rách trên Viễn Cổ Chiến kiếm cũng bắt đầu lành lại, khi Viễn Cổ Chiến kiếm liền lại, mặt Sở Phong càng thêm tái nhợt, nhưng hắn vẫn không dừng. Rất nhanh, Viễn Cổ Chiến phủ cũng xuất hiện, cùng với Viễn Cổ Chiến kiếm một lần nữa bảo vệ Sở Phong ở giữa.
"Xem ra Sở Phong thật sự không nắm giữ tiên pháp, hắn vẫn muốn nhờ vào nghịch thiên bí kỹ này để tiếp tục chống lại Hàn Ngọc." Giờ phút này mọi người đều nhận ra, Sở Phong muốn dựa vào vẫn là nghịch thiên bí kỹ. Tuy Sở Phong luôn dùng nghịch thiên bí kỹ, nhưng không ai dám coi nhẹ Sở Phong. Dù sao, Sở Phong đã dùng hai nghịch thiên bí kỹ này chặn được ba đạo tiên pháp của Hàn Ngọc, mạnh mẽ đẩy Hàn Ngọc đến mức này. Điều đó đủ chứng minh uy lực của nghịch thiên bí kỹ và thực lực của Sở Phong.
"Long long long" Ngay lúc Viễn Cổ Chiến Phủ của Sở Phong lại lần nữa ngưng tụ, quanh thân Hàn Ngọc cũng phát ra tiếng nổ, mặt đất rung chuyển, ngay cả hư không cũng rung động dữ dội. Tựa như có năng lượng nào đó sắp bộc phát. Trong biến hóa đó, kim quang trên người Hàn Ngọc bắt đầu thay đổi. Kim quang kia lại biến thành một tôn Phật tượng. Phật tượng này cao đến ba nghìn mét, sừng sững giữa trời mây như một ngọn núi lớn, bảo vệ Hàn Ngọc ở giữa. Điều quan trọng nhất là, khí tức mà Phật tượng ánh vàng rực rỡ này tỏa ra còn đáng sợ hơn cả ba loại tiên pháp trước đó Hàn Ngọc thi triển cộng lại.
"Đây là, nhị đoạn tiên pháp! ! !" Bỗng nhiên, một nhân vật thế hệ trước kêu lên. Lời vừa thốt ra, lập tức làm cả đám người kinh ngạc. Vì uy lực của nhị đoạn tiên pháp không chỉ hơn nhất đoạn tiên pháp, mà độ khó tu luyện của nhị đoạn tiên pháp còn hơn nhất đoạn tiên pháp rất nhiều. Có thể ở lục phẩm Chân Tiên cảnh tu luyện đến nhị đoạn tiên pháp đã là rất giỏi. Hàn Ngọc còn có thể thi triển nhị đoạn tiên pháp trong tình trạng này, khiến người khác không khỏi kinh hãi.
"Sở Phong phải thua, cho dù hắn có thể liên tục ngăn được ba đạo tiên pháp thì cũng không thể ngăn được đạo tiên pháp này." Lúc này, mọi người đều nghĩ Sở Phong chắc chắn sẽ thua, vì uy lực của nhị đoạn tiên pháp thật sự không thể so sánh với nhất đoạn tiên pháp.
"Các vị tiền bối, giúp ta một chuyện." Sở Phong cảm nhận được uy lực tiên pháp của Hàn Ngọc, đột nhiên lớn tiếng gọi.
"Sở Phong tiểu hữu, có gì xin cứ nói." Vừa nghe Sở Phong gọi, Mã Trường Xuân và mấy vị trưởng lão Tiên Binh sơn trang lập tức đáp lời.
"Một kích này của Hàn Ngọc, từ ta tự mình tiếp nhận, vô luận xảy ra chuyện gì, cho dù ta chết, cũng mong các vị tiền bối đừng ra tay." Sở Phong lớn tiếng nói.
"Cái này! ! !" Nghe xong lời của Sở Phong, Mã Trường Xuân cùng những người khác sắc mặt đại biến, kinh hãi hoảng sợ, trong lúc nhất thời không biết làm sao cho phải. Bọn họ vốn tưởng Sở Phong gọi là muốn họ giúp đỡ ngăn cản Hàn Ngọc, không ngờ Sở Phong lại không muốn họ nhúng tay vào.
"Các vị tiền bối, xin nhờ! ! !" Sở Phong lại lần nữa nói.
"Được, Sở Phong tiểu hữu, vậy ngươi phải cẩn thận hơn, đạo tiên pháp này của Hàn Ngọc là nhị đoạn tiên pháp, uy lực không thể so với lúc trước." Tuy rất không tình nguyện, Mã Trường Xuân và những người khác vẫn gật đầu, dù sao họ vẫn muốn tôn trọng ý muốn của Sở Phong.
Vào giờ phút này, bất kể là coi trọng Sở Phong hay không, tất cả đều nhìn Sở Phong bằng ánh mắt khâm phục. Bỏ qua những thứ khác, chỉ nói riêng ý chí kiên cường của Sở Phong thôi cũng đủ khiến bọn họ nể phục.
"Sở Phong, nhận lấy cái chết." Đúng lúc này, Hàn Ngọc hét lớn một tiếng, sau đó Phật tượng tiên pháp kia đột nhiên biến đổi, hóa thành một bàn tay khổng lồ, như núi Thông Thiên hướng về phía Sở Phong. Lúc tiên pháp này phát động, cả vùng thiên địa xung quanh rung chuyển dữ dội, tựa như một chưởng này bổ xuống sẽ hủy diệt tất cả. Còn Sở Phong thì cắn chặt răng, trơ mắt nhìn bàn tay ánh vàng rực rỡ kia đánh về phía mình.
"Oanh" Cuối cùng, đạo tiên pháp kia đã đến bên cạnh Sở Phong. Khi kim quang bủa vây, mắt của Mã Trường Xuân và rất nhiều người ở đó đều dừng lại. Vì họ có thể thấy rõ, dưới đòn công kích của tiên pháp, Viễn Cổ Chiến kiếm và Viễn Cổ Chiến Phủ của Sở Phong trong khoảnh khắc đã vỡ nát. Quan trọng nhất là, ngay cả nhục thân của Sở Phong cũng trực tiếp bị phá hủy. Một chưởng này giáng xuống, quả thật đã khiến Sở Phong hồn phi phách tán, không còn mảnh giáp! ! !
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận