Tu La Võ Thần

Chương 3313: Nha đầu này là quái vật

Khi Vu Mã Thắng Kiệt trong cơ thể sát ý tỏa ra đồng thời, trên trán nàng cũng hiện lên chữ thiên lôi văn. Đồng thời, những đạo đường vân huyết hồng sắc cũng từ trong cơ thể Vu Mã Thắng Kiệt phóng thích ra. Thấy tình hình này, ánh mắt Sở Phong khẽ động. Lúc này, tu vi của Vu Mã Thắng Kiệt đã đạt đến thất phẩm Võ Tiên. Thiên cấp lôi văn, cùng đường vân huyết sắc, mỗi thứ lại tăng thêm một phẩm tu vi. Cho nên, lúc này tu vi thật sự của Vu Mã Thắng Kiệt là ở Ngũ phẩm Võ Tiên. Mà lúc trước ở Tổ Võ tu hành giới, tu vi của nàng là tứ phẩm Võ Tiên. Khoảng thời gian từ lúc rời khỏi Tổ Võ tu hành giới cũng không quá lâu, nàng lại tăng lên một phẩm tu vi. Vu Mã Thắng Kiệt quả nhiên là thiên tài hàng thật giá thật. Nhưng dù vậy, Sở Phong cũng không quá mức bối rối, cùng là Ngũ phẩm Võ Tiên, thủ đoạn mà Sở Phong nắm giữ còn nhiều hơn so với Vu Mã Thắng Kiệt. Mặc dù trong lòng không hoảng hốt, nhưng bề ngoài Sở Phong vẫn tỏ ra bộ dáng kinh hãi.
"Sở Phong, không có cái trận pháp lực lượng bên trong Tổ Võ tu hành giới, ta xem hôm nay ngươi muốn trốn thế nào." Vu Mã Thắng Kiệt dùng một thanh chủy thủ màu vàng chỉ về phía Sở Phong, đó không phải là chủy thủ bình thường, mà là một thanh cực phẩm tiên binh. Đồng thời, lúc này trên người nàng vẫn tản ra sát ý nồng đậm, trong mắt lóe lên vẻ quyết ý. Nàng không hề nói đùa, nàng thật sự chuẩn bị muốn giết Sở Phong.
"Nha đầu, lúc đầu ta cũng không cố ý gây chuyện, cho dù có sai cũng đâu đáng chết a?" Sở Phong hỏi.
"Bản thân ngươi thì không đáng chết, nhưng ngươi lại thấy những thứ không nên thấy, thì phải chết." Vừa dứt lời, hàn ý trong không khí càng trở nên băng lãnh, Vu Mã Thắng Kiệt muốn ra tay.
"Chờ một chút." Thấy tình hình không ổn, Sở Phong hét lớn một tiếng, nói: "Vu Mã Thắng Kiệt, thật không dám giấu diếm, ta ở trong bia đá kia đã hiểu được một số thứ mà các ngươi không biết."
"Trận pháp ở đây vô cùng khó phá, nếu ngươi giết ta, sẽ không còn ai có thể phá được trận pháp chủ bị phong ấn trong tấm bia đá."
"Mà nếu không cùng tiền bối Lương Khâu Thừa Phong cùng nhau phá hai tòa chủ trận pháp, thì những người bên trong di tích viễn cổ này đều sẽ chết."
Nghe Sở Phong nói vậy, Vu Mã Thắng Kiệt vốn định ra tay cũng dừng động tác công kích, đồng thời có vẻ hứng thú nhìn Sở Phong: "Ngươi nói sai rồi, cho dù ta không cách nào phá giải trận pháp chủ trong bia đá, thì vẫn có thể phá được trận pháp ở đây. Chỉ cần phá tan trận pháp nơi đây, ta có thể rời khỏi nơi này."
"Cho dù ngươi rời đi được, nhưng ngươi làm sao thông báo cho tiền bối Lương Khâu Thừa Phong bọn họ? Hành lang mà bọn họ đã vào, những kẻ tiểu bối như ta làm sao mà vào được." Sở Phong hỏi.
"Ai nói là ta muốn thông báo cho bọn họ." Vu Mã Thắng Kiệt vừa nói khóe miệng vừa nhếch lên một đường cong, nụ cười quỷ dị như thể cô ta cực kỳ hy vọng những người kia chết ở bên trong.
"Ở bên trong, tộc nhân Vu Mã Thiên tộc của ngươi là đông nhất, nếu có sự cố xảy ra, người tổn thất thảm trọng nhất chính là Vu Mã Thiên tộc."
"Huống hồ, Lương Khâu Thừa Phong, Lê thị Thiên tộc cùng những tộc nhân khác, nếu thật sự chết ở đây, thế lực đằng sau họ chắc chắn sẽ không bỏ qua. "
"Đến lúc đó, người không may sẽ chính là Vu Mã Thiên tộc của ngươi, lẽ nào ngươi không sợ sao?" Sở Phong hỏi.
"Sợ?"
"Ha ha..."
Nghe thấy lời này, Vu Mã Thắng Kiệt bỗng nhiên cười ha hả. Thấy tình hình này, Sở Phong gần như chắc chắn rằng giữa Vu Mã Thắng Kiệt và Vu Mã Thiên tộc có ân oán gì đó. Vu Mã Thắng Kiệt thân là người của Vu Mã Thiên tộc lại muốn Vu Mã Thiên tộc diệt vong! ! !
"Ai, xem ra giữa ngươi và Vu Mã Thiên tộc có một vài chuyện, dù sao thì ta cũng sắp chết, ngươi không ngại kể cho ta nghe rốt cuộc tại sao ngươi lại muốn bọn họ chết, để ta chết được rõ ràng không." Sở Phong ngồi co quắp dưới đất nói.
Thấy tình hình này, khóe miệng Vu Mã Thắng Kiệt nở một nụ cười lạnh: "Chết cho rõ ràng?"
"Không! ! !"
"Ta chính là muốn ngươi chết mà không nhắm mắt."
Bỗng nhiên, Vu Mã Thắng Kiệt vung cánh tay lên, một vệt kim quang bay về phía Sở Phong. Đó là cực phẩm tiên binh trong tay Vu Mã Thắng Kiệt! ! ! Khi tiên binh rời khỏi tay, trên mặt Vu Mã Thắng Kiệt lộ ra vẻ hả hê vì đã báo được đại thù, cùng cảm giác được giải thoát. Trong mắt cô ta, một kích này của cô ta, Sở Phong chắc chắn phải chết. Mà hết thảy mọi chuyện sẽ chấp nhận kết thúc này. Nàng sẽ được giải thoát.
Ầm ầm
Nhưng khi thanh chủy thủ màu vàng kia tới gần Sở Phong, trên người Sở Phong vậy mà có lôi đình phun trào.
"Đó là?" Sau một khắc, Vu Mã Thắng Kiệt biến sắc. Lúc này, Sở Phong đứng tại chỗ, không hề bị tổn thương, mà thanh chủy thủ màu vàng mà Vu Mã Thắng Kiệt ném về phía Sở Phong, lại bị Sở Phong dùng hai ngón tay chặn lại. Lúc này, trên trán Sở Phong không chỉ hiện ra chữ thần lôi văn, mà trên người Sở Phong cũng xuất hiện áo giáp lôi đình. Quan trọng nhất là, hai đại bí kỹ viễn cổ chiến kiếm và viễn cổ chiến phủ như những hộ vệ chí bảo, hiện lên xung quanh Sở Phong.
Giờ phút này, Sở Phong không chỉ có tu vi thất phẩm Võ Tiên như Vu Mã Thắng Kiệt, còn có chiến lực nghịch chiến một phẩm. Chính chiến lực nghịch chiến một phẩm này, đã khiến cho Vu Mã Thắng Kiệt lộ ra vẻ tuyệt vọng như vậy.
"Ngươi...tu vi của ngươi, vậy mà đã tiến vào Ngũ phẩm Võ Tiên?" Thanh âm của Vu Mã Thắng Kiệt vậy mà run rẩy, đó không phải là sợ hãi mà là kinh ngạc, điều này đã khiến nàng giật mình đến mức toàn thân phát run. Dù sao, khi giao đấu với Sở Phong trong Tổ Võ tu hành giới, Sở Phong vẫn chỉ là Nhị phẩm Võ Tiên, nhưng bây giờ…vậy mà đã bước vào Ngũ phẩm Võ Tiên, tốc độ phát triển như vậy vượt quá dự liệu của nàng.
"Cho nên nha đầu, hôm nay ngươi muốn giết ta, có lẽ không được. Hay là chúng ta nói chuyện, hòa giải đi, ngươi thấy thế nào?" Sở Phong vừa nói vừa cầm thanh chủy thủ màu vàng trong tay, trả lại cho Vu Mã Thắng Kiệt.
"Ha ha ha…" Cầm lấy thanh chủy thủ màu vàng, Vu Mã Thắng Kiệt chợt bắt đầu phát ra những tràng cười lạnh. Thấy tình hình này, Sở Phong khẽ nhíu mày, hắn phát hiện Vu Mã Thắng Kiệt không chỉ cười lạnh đơn giản như vậy, mà ánh mắt, khuôn mặt của Vu Mã Thắng Kiệt lúc này đều toát lên vẻ quỷ dị.
"Nha đầu, ngươi sao vậy, cho dù giết không được ta, cũng đâu đến mức bị kích thích như vậy?" Sở Phong lên tiếng hỏi, vì giờ khắc này, Vu Mã Thắng Kiệt khiến Sở Phong cảm thấy bất an.
"Hôm nay, là một cơ hội khó có được, vô luận như thế nào ta đều muốn ngươi chết ở đây, mà chỉ có ngươi chết, bọn họ mới sẽ chết." Bỗng nhiên, Vu Mã Thắng Kiệt hét lớn lên. Mà sau khi nàng hét xong, từng đạo khí diễm huyết hồng sắc càng phóng thích ra từ trong cơ thể. Giờ phút này, toàn thân Vu Mã Thắng Kiệt đều bị những đường vân huyết hồng sắc bao phủ, ngay cả hai mắt cũng biến thành màu huyết hồng. Điều làm người kinh ngạc nhất là, khí diễm huyết hồng sắc vậy mà biến thành hai cánh huyết hồng như cánh dơi, mà độ dài của mỗi cánh riêng mình cũng dài đến trăm mét. Sau khi hai cánh xuất hiện, tu vi của Vu Mã Thắng Kiệt vậy mà lại tăng lên, đạt đến bát phẩm Võ Tiên. Đồng thời, còn có một loại khí tức khiến cả Sở Phong cảm thấy bất an. Khí tức kia giống như từ địa ngục đến, Sở Phong rất ít khi cảm nhận được khí tức tà ác như vậy trên người nhân tộc.
"Lẽ nào, nha đầu này, là một con quái vật sao?" Sở Phong tràn đầy bất an, nhìn Vu Mã Thắng Kiệt trước mặt. Lúc này vẻ thong dong trên mặt Sở Phong đã không còn, bởi vì Sở Phong không xác định, với thực lực của mình, có thể chiến thắng được Vu Mã Thắng Kiệt trước mắt hay không. Bởi vì hắn thấy, thứ mình đang đối mặt không còn là một tu võ giả bình thường nữa, mà là một con quái vật đầy lệ khí, sát ý cực mạnh, sao có thể là người?
Bạn cần đăng nhập để bình luận