Tu La Võ Thần

Chương 6001: Tin dữ truyền đến, trong lòng đại loạn

"Hừ, Vương Kiến tộc? Nghe còn chưa từng nghe qua."
"Qua quan s·á·t của ta, người của tộc bọn hắn thật sự rất bình thường, dù số lượng rất nhiều, nhưng thực tế chỉ là một đám già yếu tàn tật, cũng chỉ có hắn là có năng lực đặc thù mà thôi."
"Thằng nhóc kia giọng điệu càn rỡ như vậy, giống như ghê gớm lắm ấy."
"Không biết hắn phách lối cái gì, còn nói là ngươi đã cứu chúng ta, cứ như chúng ta không giúp hắn thì hắn có thể g·iết chúng ta ấy." Hoa Hoa tức giận nói.
Nhưng chợt nhìn về phía Sở Phong: "Sở Phong, ngươi cảm thấy thế nào, cái gọi là Vương Kiến tộc của bọn chúng, có thật sự mạnh lắm không?"
"Kỳ thực, nếu hắn không nói, không biểu hiện ra thì chúng ta cũng không biết hắn có năng lực như thế." Sở Phong nói.
"Vậy ngươi cảm thấy cái gọi là Vương Kiến tộc của bọn chúng, chỉ là giả hùm dọa khỉ? Thực tế rất mạnh?" Hoa Hoa hỏi, đối với phán đoán của Sở Phong, nàng vẫn luôn cực kỳ tin tưởng.
"Khó nói, nhưng không thể nghi ngờ là, thằng bé kia rất đặc biệt, ít nhất hắn có vốn để phách lối." Sở Phong nói.
"Haiz, mặc kệ." Hoa Hoa vừa nói, vừa lấy một cái túi càn khôn đưa cho Sở Phong: "Đây là chút thu hoạch ngoài ý muốn, cho ngươi cả đấy."
Chút này chính là bảo vật cướp được từ đám cao thủ Thương Khung Tiên Tông kia.
"Cái này, chờ chúng ta cùng Hạ tiền bối tụ họp, ba người chúng ta chia đều."
Sở Phong nói xong, lại bổ sung: "Nhất định phải chia đều, không thì ta cũng không lấy đâu, không thể để mình ta chiếm hết lợi lộc được, ta áy náy lắm."
"Được thôi được thôi, ngươi nhóc con này quá bướng bỉnh." Hoa Hoa không biết làm sao: "Vậy chúng ta bây giờ xuất phát?"
"Không vội, ta muốn luyện hóa tài nguyên tu luyện trước đã." Sở Phong nói.
Sở Phong cảm thấy việc đột phá dị tượng của mình có thể sẽ gây chú ý, tốt nhất là đột phá tại đây, rồi lập tức di chuyển, sẽ an toàn nhất.
"Được." Hoa Hoa cũng hiểu rõ lo lắng của Sở Phong, thế là gật đầu đồng ý.
Sau khi quyết định, Sở Phong cũng không tìm chỗ nào, dù sao nơi này cũng không có ai, liền trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu luyện hóa chỗ tài nguyên tu luyện bị thằng bé kia dung hợp qua.
Đúng như Sở Phong đoán, chỗ tài nguyên tu luyện này vừa đủ để hắn đột phá.
Rất nhanh, hư không bên trên ầm ầm vang vọng, thần lôi dị tượng đúng hẹn mà tới, lao thẳng về phía Sở Phong, tựa như muốn xé tan hắn ra thành từng mảnh.
Nhưng cuối cùng lại không thể gây thương tổn cho Sở Phong. Ngược lại, khiến cho sắc mặt Sở Phong hồng hào hơn, khí tức bùng nổ mạnh mẽ.
Sở Phong thành công từ thất phẩm Bán Thần, bước vào đến bát phẩm cảnh giới Bán Thần.
"Lôi phạt đáng sợ vậy mà ngươi vẫn chịu đựng được?"
"Quá lợi hại đi?" Hoa Hoa mặt mày hớn hở nhìn Sở Phong.
Tuy rằng đã sớm nghe nói huyết mạch của Sở Phong rất lợi hại, nàng cũng sớm chuẩn bị tâm lý rồi.
Nhưng khi thần lôi thật sự hiện ra, cái uy thế không thể ngăn cản kia, vẫn mang đến cho nàng chấn động thật sâu.
"Lợi hại nha." Sở Phong cũng mặt lộ vẻ đắc ý, đương nhiên đây không phải khoe khoang, mà là thuần túy phối hợp để hai người vui vẻ.
"Lợi hại cái đầu nhà ngươi, thế nào, đột phá mấy tầng?" Hoa Hoa hỏi.
"Đột phá một tầng, cũng chỉ có thể như thế thôi." Sở Phong nói.
"Một tầng thôi sao?"
"Thật sự, lĩnh ngộ đột phá cần có thời gian mà." Hoa Hoa nói.
"Là do chỗ tài nguyên tu luyện này chỉ đủ để ta đột phá đến đây thôi." Sở Phong nói.
"Hả, ngươi... Tốn nhiều tài nguyên tu luyện như vậy sao?" Hoa Hoa ngạc nhiên, tài nguyên tu luyện này tuy không tính là nhiều, nhưng tuyệt đối không ít.
Chỉ đủ để thất phẩm Bán Thần đột phá đến bát phẩm Bán Thần, sự tiêu hao tài nguyên của Sở Phong, còn hơn cả nàng tưởng tượng rất nhiều.
"Huyết mạch của ta, thực sự háu ăn hơi bị nhiều." Sở Phong nói.
"Cũng khó trách, ngươi chiến lực mạnh như vậy, nghĩ theo một hướng khác thì kỳ thực cũng là chuyện tốt." Hoa Hoa cười nói.
Mọi chuyện có lợi ắt có hại, ngược lại cũng vậy.
Huyết mạch của Sở Phong háu ăn, điều đó chỉ có thể nói là cơ bản của hắn tốt, mà sự thật quả đúng là như vậy.
Sau đó, Sở Phong cùng Hoa Hoa lại lần nữa tiến vào trận truyền tống, đi đến chỗ đã hẹn trước để gặp Hạ Tinh Thần.
...
Cùng lúc đó, bên trong một đường hầm truyền tống viễn cổ, trùng trùng điệp điệp người của Vương Kiến tộc tụ tập một chỗ, khung cảnh vô cùng hùng vĩ.
Mà người đứng đầu lại là bé trai viễn cổ, Tân Vương. Ngay cả tộc trưởng cũng giống như thần tử, đứng sau hắn.
"Thật đúng là ông trời chiếu cố tộc ta, lần này lại gặp được Sở Phong."
Tộc trưởng Vương Kiến tộc cười cảm thán.
Sự xuất hiện của Sở Phong, đối với bọn họ mà nói chính là niềm vui ngoài ý muốn.
"Đúng là ông trời chiếu cố, ban đầu ta còn nghĩ, vị phía sau bọn họ sẽ ra tay."
"Không ngờ ba người bọn họ lại có thể cứu được chúng ta, tất nhiên, công lao chủ yếu vẫn là do Sở Phong."
"Tuy trong ba người đó, Sở Phong thực lực yếu nhất, nhưng hắn lại là người đáng tin nhất." Bé trai viễn cổ thở dài.
Tộc trưởng Vương Kiến tộc thần sắc biến đổi: "Thì ra phía sau bọn họ có người bảo hộ, là người phương nào?"
"Điều này không quan trọng, dù sao trong bọn họ, người đáng chú ý chỉ có Sở Phong thôi." Bé trai viễn cổ nói.
...
Sở Phong cùng Hoa Hoa, thuận lợi tụ họp cùng Hạ Tinh Thần, rồi cả ba nói chuyện với nhau về những việc đã trải qua.
"Sở Phong, tiếp theo tính sao đây?" Hoa Hoa hỏi.
"Hai vị tiền bối, còn muốn giúp ta sao?" Sở Phong cười hỏi.
"Ôi chà, nói gì vậy chứ."
"Vốn là chúng ta thiếu ngươi một cái nhân tình mà."
"Đúng đấy, đúng đấy."
"Dù sao chúng ta cũng không có việc gì, liền theo ngươi chơi một chút vậy."
Hoa Hoa cùng Hạ Tinh Thần cười hì hì nói.
Rõ ràng là hai vị tiền bối, nhưng ở trước mặt Sở Phong, lại giống như hai cô bé kinh nghiệm còn ít, khao khát tự do bình thường.
"Hai ngươi không có chuyện sao?"
Còn chưa cần Sở Phong trả lời, một giọng nói của lão giả vang lên, theo âm thanh đó nhìn thì thấy, Trích Tinh đạo trưởng hiện thân.
"Sư tôn?"
Nhìn thấy Trích Tinh đạo trưởng, nụ cười trên mặt Hoa Hoa lập tức tắt ngúm.
Nàng biết, chỉ sợ mình không có cách nào tiếp tục đi theo Sở Phong được nữa.
Nhưng bỗng nhiên nàng nảy ra ý định, vội hỏi: "À sư tôn, người đã nghe qua về Vương Kiến tộc chưa ạ?"
"Nghe qua rồi." Trích Tinh đạo trưởng nói.
Nghe vậy, cả ba người Sở Phong đều sáng mắt, vừa định tìm hiểu thêm về Vương Kiến tộc, thì Trích Tinh đạo trưởng lại bổ sung một câu: "Cũng chỉ là mới nghe được mà thôi."
"Lão phu đã sớm đi theo rồi, biết những chuyện mà các ngươi đã trải qua."
"Thằng nhóc Vương Kiến tộc kia rất đặc biệt, không chỉ hắn phát hiện các ngươi, mà còn phát hiện cả lão phu." Trích Tinh đạo trưởng nói.
Nghe vậy, ba người Sở Phong đều kinh ngạc.
Nhất là Sở Phong. Thì ra Trích Tinh đạo trưởng đã sớm theo dõi, nhưng hắn lại không cảm nhận được bất kỳ tung tích nào của Trích Tinh đạo trưởng cả. Điều này càng cho thấy được sức quan s·á·t của Tân Vương.
"Sư tôn, tên nhóc viễn cổ kia, lợi hại đến vậy sao?"
"Vậy ngài có phát hiện ra gì không, rốt cuộc hắn có tu vi gì không ạ?"
"Vương Kiến tộc này, rốt cuộc chuyện gì vậy ạ? Là năng lực đặc thù của bọn chúng, hay là do thằng bé đó là dị loại ạ?" Hoa Hoa liên tục hỏi.
"Cũng không nhìn ra cái gì."
"Liên quan đến bọn chúng, các ngươi tạm thời đừng quan tâm nữa."
"Bởi vì, thế giới tu võ mênh mông tiếp theo, thật sự không yên bình rồi." Trích Tinh đạo trưởng nói.
"Sư tôn, là có chuyện gì xảy ra sao?" Hoa Hoa hỏi.
"Ừ, xảy ra hai chuyện lớn."
"Thứ nhất, Thất Giới Thánh Phủ, để duy trì trật tự của giới tu võ mênh mông tốt hơn, chính thức tuyên bố thành lập liên minh thiên hà."
"Liên minh này, để cho Thất Giới Thánh Phủ đến khống chế."
"Thần Thể thiên Phủ, Đồ Đằng Long Tộc, Thương Khung Tiên Tông đều đã lên tiếng, muốn gia nhập vào liên minh này."
"Nói dễ nghe một chút thì là gia nhập, nói trực tiếp một chút, bọn chúng là đồng ý trở thành thế lực phụ thuộc của Thất Giới Thánh Phủ, quyết định quy thuận Thất Giới Thánh Phủ."
Nghe vậy, sắc mặt ba người Sở Phong đều thay đổi. Thất Giới Thánh Phủ, đây là muốn chính thức nhất thống giới tu võ mênh mông.
"Vậy chuyện thứ hai là gì ạ?" Hoa Hoa cùng Hạ Tinh Thần cùng nhau hỏi.
Trích Tinh đạo trưởng không trực tiếp trả lời, mà là với vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía Sở Phong.
"Chuyện này, Sở Phong ngươi cần có sự chuẩn bị trước về mặt tư tưởng."
Vốn Sở Phong không hề khẩn trương, nhưng khi thấy Trích Tinh đạo trưởng có biểu hiện nghiêm túc như vậy, nhịp tim lập tức tăng nhanh, không khỏi có chút bối rối.
"Tiền bối, có phải là liên quan đến mẫu thân của ta không?"
Sở Phong cực kỳ lo lắng, lo là mẫu thân mình đã xảy ra chuyện.
Nhưng may mắn thay, về vấn đề này, Trích Tinh đạo trưởng lại lắc đầu.
Thế nhưng lời nói tiếp theo của Trích Tinh đạo trưởng, lại khiến Sở Phong như bị sét đánh, trong lòng rối bời.
"Tiên Hải Ngư Tộc, đã bị diệt môn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận