Tu La Võ Thần

Chương 2545: Con cá điện hạ

Chương 2545: Con cá điện hạ.
Nhưng vào lúc này, hư không có chút rung động, sau đó lại xuất hiện một nữ tử. Nữ tử này, so với trung niên nam tử kia thì trẻ trung hơn rất nhiều, đồng thời không chỉ có khuôn mặt tuấn tú, dáng người càng xinh đẹp, là một nữ tử gợi cảm. Bất quá, mặc dù lớn lên giống một mỹ nhân rắn rết, thế nhưng nàng mặc khôi giáp, lại cùng nam tử giống nhau, uy phong lẫm liệt. Đồng thời, bên hông nữ tử này, cũng treo lệnh bài điện vệ.
"Tiểu tử này, thật đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga." Nữ tử nhìn Tiên Hải Sóc rời đi, lạnh lùng cười nhạo, nói: "Cũng không nhìn xem thân phận của hắn là gì, nếu không phải con cá điện hạ tính cách tốt, làm sao có thể để ý đến loại nô tỳ con trai như hắn."
"Không cần quản hắn, tóm lại...hắn không có cơ hội đâu." Nam tử trung niên nói.
"Đó là nhất định, con cá điện hạ của chúng ta ưu tú như vậy, làm sao có thể để ý hắn, chẳng qua là thương hại hắn thôi." Trung niên nữ tử nói.
Hai người bọn họ đối thoại là bí mật truyền âm, cho nên chỉ có nhau có thể nghe thấy, người bên ngoài căn bản không nghe được.
Mà ở trên tòa đảo, có một vách núi. Vách núi rất nguy hiểm, nhưng ở bờ vực này, lại có một thiếu nữ ngồi. Nàng an vị bên bờ vực, hai chân lơ lửng trên không trung vạn mét. Thiếu nữ có mái tóc đen nhánh, xõa sau lưng, lông mi dài, theo chớp mắt thì lại hơi rung động. Đôi mắt đẹp rất thanh tịnh, phảng phất như ngàn vạn tinh tú ẩn chứa bên trong, không nhuốm bụi trần. Sống mũi cao, đôi môi đỏ nhỏ nhắn, càng thêm lộng lẫy. Dung nhan thiếu nữ đẹp đến cực hạn, nhất là khí chất thanh thuần mà quyến rũ, đơn giản giống như tiên tử trên trời, gần như hoàn mỹ. Thiếu nữ không chỉ xinh đẹp như tiên, dáng người cũng vô cùng đẹp, da thịt trắng như tuyết có ánh đỏ nhàn nhạt, trong suốt như ngọc. Nhất là chiếc váy dài màu xanh lá, càng tôn thêm vẻ đẹp của thiếu nữ, như tinh linh giữa trần thế. Phảng phất chỉ có trong mơ mới có thể nhìn thấy một nữ tử như vậy, thế gian khó tìm.
Hô.
Bỗng nhiên, gió thổi qua, khiến chiếc váy dài màu xanh lá hơi bay lên, làm lộ ra cặp đùi đẹp ẩn hiện, vô cùng mê người. Vẻ đẹp của nàng, có lẽ chỉ có Nữ Vương đại nhân mới có thể sánh được.
Thiếu nữ đẹp, nhưng tính tình lại trẻ con. Hai chân đưa qua đưa lại bên bờ vực, đôi mắt đẹp lại đang đánh giá một chiếc vòng tay trên tay. Dáng vẻ hoạt bát này, lại càng làm người ta yêu mến.
"Chiếc vòng tay này, có phải là thứ mà con cá ngươi đoạt được từ Thiên Đình Thánh Điện?"
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên, là Tiên Hải Sóc, hắn nhẹ nhàng đáp xuống, đứng sau lưng thiếu nữ, từ từ đi đến. Thấy Tiên Hải Sóc, thiếu nữ không hề cảnh giác, mà quay người lại, tươi cười rạng rỡ, cầm vòng tay giơ lên cao.
"Thế nào? Không tệ chứ?"
Lúc này, Tiên Hải Sóc có thể thấy rõ chiếc vòng tay, vòng tay trong suốt như pha lê, màu xanh biếc, mỗi hạt châu phảng phất như ẩn chứa sinh mệnh. Không chỉ vậy, nếu xem xét kỹ lưỡng, có thể phát hiện mỗi hạt châu đều là một đại trận, tổng cộng có một trăm ba mươi tám hạt châu, chính là một trăm ba mươi tám đại trận, trận pháp nào cũng có uy lực cực mạnh, đồng thời vừa có công, vừa có thủ.
"Dùng Thánh Điện Châu cấp Võ Tiên, tiến vào Thiên Đình Thánh Điện, đoạt được bảo vật, quả nhiên là phẩm chất rất tốt." Tiên Hải Sóc nói.
"Tiên Hải Sóc, ngươi có bảo bối gì, lấy ra cho ta xem chút đi." Đôi mắt đẹp của thiếu nữ lấp lánh, tỏ vẻ nghịch ngợm.
"Ta..." Tiên Hải Sóc sững người, do dự một lát rồi nói: "So với vòng tay của ngươi, không đáng nhắc đến, ta không lấy ra làm xấu mặt vậy."
Tiên Hải Sóc không nói thật, hắn có thể nói với bất cứ ai là mình bị đánh bại ở Thiên Đình Thánh Điện, không đạt được bảo vật gì, tay không trở về. Nhưng chỉ duy nhất trước mặt thiếu nữ này, hắn không dám nói, hắn sợ nàng thất vọng, cũng sợ mất mặt mình.
"Không nói thì thôi." Thiếu nữ bĩu môi, liền quay sang chỗ khác, tiếp tục nghịch vòng tay trong tay. Tựa hồ, nàng không quan tâm đến việc Tiên Hải Sóc đã lấy được gì.
"Con cá, chiếc vòng tay này rất đẹp, rất hợp với ngươi, sao không đeo nó vào?" Tiên Hải Sóc đến gần nói.
"Cái gì vòng tay, đây là vòng chân, các ngươi lũ con trai quả nhiên chẳng hiểu gì cả." Thiếu nữ cười nhạo nói. Nhưng những lời trêu chọc, giễu cợt ấy, vào tai Tiên Hải Sóc lại vô cùng êm tai. Hắn không cảm thấy tự ái vì bị nàng cười nhạo, vì hắn hiểu nàng chỉ là đùa giỡn mà thôi.
"Hóa ra là vòng chân, thế thì không phải vừa hay sao, có thể thay thế cho chiếc đang ở trên chân ngươi." Tiên Hải Sóc nói.
Bá.
Nhưng khi Tiên Hải Sóc chưa nói hết, hắn bỗng nhiên cảm thấy không khí nơi này trở nên vô cùng lạnh giá. Dù là cường giả Chân Tiên cảnh như hắn, cũng cảm thấy lạnh thấu xương.
"Con cá, ngươi tức giận sao?"
Tiên Hải Sóc giờ đã hơi run rẩy, mặc dù thiếu nữ không tỏ vẻ gì, hắn vẫn biết nàng đang giận. Sự lạnh lẽo này là do cảm xúc của nàng ảnh hưởng.
Thiếu nữ chậm rãi đứng dậy, nhưng cũng không để ý đến Tiên Hải Sóc, mà bước qua bên cạnh hắn, đi vào sâu trong núi lớn.
Thấy vậy, Tiên Hải Sóc hơi do dự, hắn có chuyện muốn nói, nhưng lại không dám mở lời. Cuối cùng, hắn nắm chặt hai tay, lấy hết dũng khí, nói: "Con cá, ngươi đợi một chút."
"Còn việc gì sao?" Thiếu nữ dừng lại, nhưng không quay đầu, mà đưa lưng về phía Tiên Hải Sóc hỏi.
"Con cá, có một chuyện ta đã muốn hỏi ngươi từ lâu, năm đó ngươi đã trải qua chuyện gì, tại sao khi trở về cả người lại thay đổi như vậy."
"Với lại, chiếc vòng chân kia, một mực đeo trên chân ngươi, nhưng chiếc vòng đó chỉ là một cái kỳ binh, căn bản không có tác dụng bảo vệ ngươi."
"Sao ngươi nhất định phải đeo nó, rốt cuộc ngươi đã trải qua chuyện gì?" Tiên Hải Sóc có chút kích động nói. Rõ ràng, những lời này đã giấu trong lòng hắn rất lâu, mà hôm nay hắn cuối cùng có thể nói ra.
"Ngươi luôn đưa ta vòng chân, luôn muốn ta đổi chiếc trên chân kia."
"Có phải là lần này ngươi cảm thấy chiếc vòng chân ta đang đeo rất khó coi?" Thiếu nữ bình tĩnh hỏi.
"Không sai, ta thấy chiếc vòng chân đó rất xấu, cực kỳ chướng mắt, ta không thích thấy ngươi đeo nó." Tiên Hải Sóc kích động nói.
Oanh.
Nhưng đúng vào lúc này, Tiên Hải Sóc bị đánh ngã xuống đất, lực đạo mạnh mẽ khiến đá vụn bay tán loạn, Tiên Hải Sóc bị vùi sâu vào đá núi, không thể động đậy.
Bá bá bá bá bá.
Ngay sau đó, có hai mươi bốn đạo thân ảnh xuất hiện ở trên vách đá, vây lấy thiếu nữ ở giữa. Những người này người nhỏ tuổi nhất cũng là trung niên, lớn tuổi nhất thì là ông lão tóc bạc, trong đó có cả nam nữ lúc trước. Bọn họ mặc khôi giáp giống nhau, bên hông cũng đều có lệnh bài điện vệ. Quan trọng nhất là, khí tức của hai mươi bốn người này cực kỳ đáng sợ, cảnh giới vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối ở trên Võ Tiên. Đặc biệt lúc này, bọn họ cảnh giác quan sát bốn phía, ánh mắt toát ra sát ý, có thể nói vô cùng kinh khủng. Dường như chỉ cần ánh mắt, khí tức này, cũng đủ làm người nghẹt thở, mất mạng.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận