Tu La Võ Thần

Chương 2337: Nhân vật hung ác

"Ai?"
"Là ai đã cứu chúng ta?"
Giờ phút này, đám người Lạc Hà Cốc và Tam Tinh Điện mang theo nghi vấn này, đều nhao nhao ngẩng đầu lên, quan sát về phía chân trời.
Bọn họ đều muốn xem thử, rốt cuộc là thần thánh phương nào, có thể áp chế Kim Tinh đạo nhân, cứu được một mạng cho bọn họ.
"Là hắn?"
Mà khi họ nhìn thấy, cơ hồ mỗi người ở đây đều trợn mắt há mồm, đầy vẻ kinh ngạc.
Bởi vì người sắp tới này, không phù hợp với ứng cử viên mà họ mong muốn trong lòng, không phải cường giả Lạc Hà Cốc, cũng không phải cường giả Tam Tinh Điện, mà là một người mà họ không ngờ tới.
Bởi vì người đến không ai khác, chính là Sở Phong.
Không chỉ có Sở Phong, bên cạnh Sở Phong còn có một người khổng lồ thủy tinh đứng đó, khí tức của người khổng lồ thủy tinh này rất mạnh, những người ở đây đều khó mà nhìn thấu, nhưng không thể nghi ngờ, chính sức mạnh của người khổng lồ thủy tinh này đã chế trụ Kim Tinh đạo nhân, vị lục phẩm Võ Tổ đường đường.
Mặc dù, người khổng lồ thủy tinh là mấu chốt để ngăn chặn Kim Tinh đạo nhân, thế nhưng mọi người vẫn tập trung sự chú ý vào Sở Phong.
Bởi vì, mặc kệ người khổng lồ thủy tinh kia uy vũ, mạnh mẽ hay thâm sâu khó lường đến mức nào, thì nó nhìn càng giống như một con rối, giống như một hộ vệ hơn.
Chủ nhân của nó là Sở Phong, cho nên… Trong mắt mọi người, người thật sự cứu bọn họ cũng là Sở Phong.
"Sở Phong, ngươi thế mà còn dám lộ diện."
"Cũng tốt, ngươi đến vừa vặn, đỡ tốn công ta đi tìm ngươi." Kim Tinh đạo nhân, tuy kinh ngạc, nhưng đồng thời cũng nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt dữ tợn thể hiện rõ hận ý của hắn với Sở Phong.
Hắn hận Sở Phong, quả nhiên là vô cùng sâu sắc, dù sao Sở Phong chỉ là một tiểu bối, mà lại thắng hắn ở phương diện kết giới thuật, khiến thanh danh của hắn bị quét sạch, chuyện này, hắn không thể nhịn được.
"Kim Tinh đạo nhân, dù sao ngươi cũng là người có chút danh tiếng ở Bách Luyện phàm giới, không ngờ ngươi lại bụng dạ hẹp hòi như vậy." Sở Phong châm biếm nói.
"Bụng dạ hẹp hòi, ngươi lại còn nói ta bụng dạ hẹp hòi, lúc trước ở Lạc Hà Cốc các ngươi đã làm gì ta, chẳng lẽ ngươi không rõ sao?" Kim Tinh đạo nhân oán hận nói.
"Chuyện xảy ra ở Lạc Hà Cốc lúc trước chỉ là một chuyện nhỏ, vậy mà ngươi lại vì chuyện nhỏ này, liên hợp với Anh thị thiên tộc đối phó Lạc Hà Cốc và Tam Tinh Điện."
"Dù sao chuyện ngày đó ngươi vốn không để ý tới, Lạc Hà Cốc và Tam Tinh Điện cũng không làm gì ngươi, nhưng hôm nay ngươi lại muốn dồn bọn họ vào chỗ chết, chẳng lẽ đây không phải bụng dạ hẹp hòi sao?"
"Ta biết, sở dĩ ngươi làm như vậy, thật ra là vì hận ta, nhưng đã hận ta, ngươi có thể nhằm vào ta mà tới, làm gì phải đối phó với Lạc Hà Cốc và Tam Tinh Điện chứ? Bọn họ vô tội." Sở Phong châm biếm nói.
"Bớt nói nhảm, dù sao hôm nay các ngươi đều phải chết." Kim Tinh đạo nhân tức tối, lười nói nhảm với Sở Phong nữa, hắn lật cổ tay, một kiện bán thành tổ binh hiện ra, sau đó chĩa binh khí về phía Sở Phong.
Oanh
Ngao
Võ lực phun trào, cuồng phong gào thét, một con mãnh thú giống giao long, xuất hiện giữa võ lực đang quấy đảo, nó há miệng như chậu máu, lộ ra răng nanh sắc nhọn, hung hăng ép về phía Sở Phong.
Mãnh thú này vừa ra, tình hình thay đổi đột ngột, một uy thế không thể ngăn cản, quét sạch thiên địa này.
Đây không phải mãnh thú bình thường, đây chính là đế cấm võ kỹ biến thành.
Kim Tinh đạo nhân, hình như ý thức được người khổng lồ thủy tinh bên cạnh Sở Phong không thể coi thường, cho nên hắn không hề chủ quan, mà vừa ra tay liền dùng chiêu sát thủ.
Không thể không nói, sau khi Kim Tinh đạo nhân mượn sức mạnh của bán thành tổ binh, thi triển ra đế cấm võ kỹ.
Đám người Lạc Hà Cốc và Tam Tinh Điện đều căng thẳng trong lòng, bởi vì cỗ uy thế đó thực sự rất khủng bố, họ cũng đều sợ Sở Phong không chống đỡ được.
Oanh
Nhưng vào thời khắc này, người khổng lồ thủy tinh bên cạnh Sở Phong chậm rãi giơ cánh tay lên, sau đó hờ hững đấm ra một quyền.
Một quyền này, nhìn có vẻ không mạnh, nhưng khi tung ra, trời đất rung chuyển, con mãnh thú do đế cấm võ kỹ biến thành, chỉ trong nháy mắt, liền tan xác, bị đánh tan.
"Cái này?! ! !"
Lúc này, mọi người ở Lạc Hà Cốc và Tam Tinh Điện mới biết được, là do họ suy nghĩ nhiều.
Người khổng lồ thủy tinh của Sở Phong quá mạnh, ngay khi nó ra tay, mọi người liền nhận ra, cho dù Kim Tinh đạo nhân có mạnh hơn nữa, cũng khó mà làm tổn thương Sở Phong dù chỉ một chút, bởi vì thực lực của người khổng lồ thủy tinh kia, tuyệt đối ở trên Kim Tinh đạo nhân rất xa.
"Bên người Sở Phong, tại sao có thể có tồn tại mạnh mẽ như vậy?"
"Sở Phong này, rốt cuộc có lai lịch gì vậy?"
Sức mạnh của người khổng lồ thủy tinh, khiến mọi người càng xác định được, địa vị của Sở Phong không thể coi thường, chỉ sợ phía sau có một bối cảnh không thể xem thường, nếu không tại sao lại có một tồn tại mạnh mẽ như vậy, làm hộ vệ để bảo vệ Sở Phong?
Mà giờ phút này, nếu nói trong lòng ai phức tạp nhất, thì là một đệ tử của Lạc Hà Cốc.
Người này tên là Tưởng Hạo, Tưởng Hạo này thích Từ Y Y, bởi vì Từ Y Y có vẻ quan tâm tới Sở Phong, nên lúc ban đầu ở bên ngoài Vân Hạc Sơn, hắn từng nhiều lần gây khó dễ cho Sở Phong, thậm chí muốn giết Sở Phong.
Lúc đó, hắn cảm thấy Sở Phong chỉ là một nhân vật nhỏ bé, nên tự nhiên không để Sở Phong vào mắt.
Thế nhưng đến bây giờ, hắn lại không thể không xem xét lại con người Sở Phong một lần nữa.
Trên thực tế, hắn đã hơi sợ, hắn ý thức được, Sở Phong không phải là một nhân vật nhỏ, mà là một nhân vật lớn mà hắn không trêu vào nổi.
Nghĩ lại những gì đã làm với Sở Phong trước đây, làm sao hắn không sợ cho được?
"Đáng c·hết."
Mà trong lúc mọi người suy nghĩ về bối cảnh của Sở Phong, thì Kim Tinh đạo nhân lại quay người bỏ chạy, đồng thời, người của Anh thị thiên tộc cũng không dám ở lại.
Từng người hoặc ẩn vào hư không, hoặc chạy trốn, hoặc bay lên trời, dùng đủ loại thủ đoạn để muốn thoát khỏi nơi này.
Ông
Nhưng mà, chỉ thấy con ngươi của người khổng lồ thủy tinh lóe lên, hồng quang vừa xuất hiện, một luồng chấn động vô hình, liền quét sạch ra.
"Ôi chao."
"Trời ơi."
Một lát sau, vô luận là Kim Tinh đạo nhân hay đám người Anh thị thiên tộc, đều trở lại vị trí lúc đầu, chỉ có điều lúc này, họ không còn đứng được nữa, mà tất cả đều nằm rạp trên mặt đất.
"Giết người không thành, liền muốn trốn, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy." Sở Phong nhìn mọi người, cười nhạt nói.
"Sở Phong, ngươi muốn làm gì?" Lúc này, Kim Tinh đạo nhân và đám người Anh thị thiên tộc đồng thanh quát.
"Ta làm gì sao? Tự nhiên là muốn các ngươi chết." Sở Phong nói.
"Ngươi dám! ! !" Kim Tinh đạo nhân và đám người Anh thị thiên tộc đồng thanh quát.
"À..." Sở Phong lại hơi cười, rồi nói: "Ngươi sẽ biết ta có dám hay không"
Phanh
Phanh
Phanh
Phanh...
Mà khi Sở Phong vừa dứt lời, từng tiếng trầm đục không ngừng truyền đến, và cùng lúc tiếng trầm đục vang lên, Kim Tinh đạo nhân và đám người Anh thị thiên tộc, cũng đều nhao nhao nổ tung mà chết, hóa thành từng vũng máu.
Sở Phong vươn tay ra vồ lấy, tóm những chiếc túi càn khôn của Kim Tinh đạo nhân và đám người Anh thị thiên tộc vào tay, rồi bỏ vào trong túi.
Mà nhìn xuống phía dưới, Sở Phong mới phát hiện, phản ứng của các trưởng lão Lạc Hà Cốc và Tam Tinh Điện có vẻ khá hơn, nhưng các đệ tử kia thì có chút sợ hãi.
Bọn họ sợ hãi, không phải vì chưa hết kinh hoàng trước sự uy hiếp của Kim Tinh đạo nhân, mà hẳn là bởi vì Sở Phong quá dễ dàng, liền diệt trừ Kim Tinh đạo nhân và người của Anh thị thiên tộc.
Dù sao đây cũng là hơn ngàn mạng người, trong đó có không ít người là thế hệ trước đã tu luyện nhiều năm.
Cho nên, dù đều cảm thấy những người kia đáng chết, nhưng họ lại không tự chủ được, sinh ra một vòng kính sợ và sợ hãi với Sở Phong, bởi vì người có thể xuống tay, mới thật sự là nhân vật hung ác.
Mà không thể nghi ngờ, trong lòng họ, Sở Phong đã trở thành nhân vật hung ác như vậy.
Sự hung ác này, không giống như bọn tiểu bối như họ có được.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận